guò cāng làng xiá
过沧浪峡 🔈
山叠云重一径幽,苍苔古石濑清流。
出岩树色见来静,落涧泉声长自秋。
远入虚明思白帝,寒生浩景想沧洲。
如何地近东西路,马足车轮不暂留。
平仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
山疊雲重一徑幽,蒼苔古石瀨清流。
出巖樹色見來靜,落澗泉聲長自秋。
遠入虛明思白帝,寒生浩景想滄洲。
如何地近東西路,馬足車輪不暫留。
平仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
山重叠叠的云雾笼罩着一条幽静的小径,古老的青苔覆盖在石头上,澄澈的溪水奔腾而过。
走出岩石,眼前的树木显得宁静安详,流落的涧泉声音长久地回荡在秋天中。
深入虚明之地,思念着白帝山,寒意生出广阔的景色,心中想象着遥远的沧海洲岛。
如何才能近一下东西之路,但马蹄与车轮却不停留片刻。
刘沧的诗:
相关诗词:
沧浪峡 (cāng làng xiá)
沧浪临古道,道上若成尘。
自有沧浪峡,谁为无事人。
平仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
沧浪峡 (cāng làng xiá)
沧浪临古道,道上石成尘。
自有沧浪峡,谁为无事人。
平仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
题沧浪峡牓 (tí cāng làng xiá bǎng)
分峡东西路正长,行人名利火然汤。
路傍着板沧浪峡,真是将闲搅撩忙。
平仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
沧浪峡 (cāng làng xiá)
走毂飞蹄过此傍,几人留意问沧浪。
烟波莫笑趋名客,为爱朝宗日夜忙。
平仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
涂中杂兴 其一 (tú zhōng zá xīng qí yī)
畏日炎炎火伞张,扁舟挂席泛沧浪。
飞流溅沫倾三峡,过嶮方知有底忙。
平仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
沧浪峡 (cāng làng xiá)
缨带流尘髪半霜,独寻残月下沧浪。
一声溪鸟暗云散,万片野花流水香。
昔日未知方外乐,暮年初信梦中忙。
红虾青鲫紫芹脆,归去不辞来路长。
平仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
沧浪峡 (cāng làng xiá)
山下水声深,水边山色聚。
月照秋自清,花名春不去。
似非人间境,又近红尘路。
乍入洞中天,更移云外步。
我殊惺惺者,犹得沧浪趣。
可以濯吾缨,斯言诚所慕。
平仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
沧浪亭 (cāng làng tíng)
沧浪之歌因屈平,子美为立沧浪亭。
亭中学士逐日醉,泽畔大夫千古醒。
醉醒今古彼自异,苏诗不愧离骚经。
平仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
沧浪风月 (cāng làng fēng yuè)
我登沧浪亭,复歌沧浪曲。
歌竟复长歌,杳杳山水绿。
天风吹散发,山月照濯足。
为谢独醒人,渔家酒初熟。
平仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
过真阳峡六首 其四 (guò zhēn yáng xiá liù shǒu qí sì)
堪笑跳波数百滩,如何入峡顿无喧。
人言此峡如巴峡,只欠三声堕泪猿。
平仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。