tí cāng làng xiá bǎng
题沧浪峡牓 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 郑仁表 (zhèng rén biǎo)

分峡东西路正长,行人名利火然汤。
路傍着板沧浪峡,真是将闲搅撩忙。

仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
仄仄仄仄平平仄,平仄平平仄平平。

fēn xiá dōng xī lù zhèng cháng , xíng rén míng lì huǒ rán tāng 。
lù bàng zhe bǎn cāng làng xiá , zhēn shì jiāng xián jiǎo liáo máng 。

題滄浪峽牓

—— 鄭仁表

分峽東西路正長,行人名利火然湯。
路傍著板滄浪峽,真是將閑攪撩忙。

仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
仄仄仄仄平平仄,平仄平平仄平平。

fēn xiá dōng xī lù zhèng cháng , xíng rén míng lì huǒ rán tāng 。
lù bàng zhe bǎn cāng làng xiá , zhēn shì jiāng xián jiǎo liáo máng 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
分峡的东西路很长,很多行人为了名利而忙碌着。
路旁有板桥横跨在沧浪峡上,实在是将闲暇和忙碌都打扰了。



总结:

全文描写了分峡东西路的景象,以及路边的板桥横跨在沧浪峡上,表达了人们忙碌的生活状态和对闲暇时光的向往。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者郑仁表介绍:🔈

郑仁表,字休范,荥阳人。累擢起居郎,刘邺作相时,贬死岭外。诗二首。 郑仁表,字休范,荥阳人,累擢起居郎,刘邺作相时,贬死岭外。诗二首。 查看更多>>

郑仁表的诗:

相关诗词:

沧浪峡 (cāng làng xiá)

朝代:唐    作者: 储光羲

沧浪临古道,道上若成尘。
自有沧浪峡,谁为无事人。

仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
仄仄仄仄平平仄,平仄平平仄平平。

沧浪峡 (cāng làng xiá)

朝代:唐    作者: 储嗣宗

沧浪临古道,道上石成尘。
自有沧浪峡,谁为无事人。

仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
仄仄仄仄平平仄,平仄平平仄平平。

沧浪峡 (cāng làng xiá)

朝代:唐    作者: 李山甫

走毂飞蹄过此傍,几人留意问沧浪。
烟波莫笑趋名客,为爱朝宗日夜忙。

仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
仄仄仄仄平平仄,平仄平平仄平平。

牓诗 (bǎng shī)

朝代:唐    作者: 无名氏

员外欲题铨里牓,尚书不得数中分。
(见《唐会要》卷七四。
)。

仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
仄仄仄仄平平仄,平仄平平仄平平。

题苏子美沧浪亭 (tí sū zǐ měi cāng làng tíng)

朝代:宋    作者: 陈泷

整履上飞虹,风高退酒容。
叶黄翻乱蝶,树老卧苍龙。
古径秋霜滑,空山暮霭浓。
沧浪棋石在,题笔暗尘封。

仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
仄仄仄仄平平仄,平仄平平仄平平。

动物

沧浪峡 (cāng làng xiá)

朝代:唐    作者: 许浑

缨带流尘髪半霜,独寻残月下沧浪。
一声溪鸟暗云散,万片野花流水香。
昔日未知方外乐,暮年初信梦中忙。
红虾青鲫紫芹脆,归去不辞来路长。

仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
仄仄仄仄平平仄,平仄平平仄平平。

过沧浪峡 (guò cāng làng xiá)

朝代:唐    作者: 刘沧

山叠云重一径幽,苍苔古石濑清流。
出岩树色见来静,落涧泉声长自秋。
远入虚明思白帝,寒生浩景想沧洲。
如何地近东西路,马足车轮不暂留。

仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
仄仄仄仄平平仄,平仄平平仄平平。

沧浪峡 (cāng làng xiá)

朝代:唐    作者: 司马扎

山下水声深,水边山色聚。
月照秋自清,花名春不去。
似非人间境,又近红尘路。
乍入洞中天,更移云外步。
我殊惺惺者,犹得沧浪趣。
可以濯吾缨,斯言诚所慕。

仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
仄仄仄仄平平仄,平仄平平仄平平。

沧浪亭 (cāng làng tíng)

朝代:宋    作者: 杨杰

沧浪之歌因屈平,子美为立沧浪亭。
亭中学士逐日醉,泽畔大夫千古醒。
醉醒今古彼自异,苏诗不愧离骚经。

仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
仄仄仄仄平平仄,平仄平平仄平平。

沧浪风月 (cāng làng fēng yuè)

朝代:宋    作者: 朱继芳

我登沧浪亭,复歌沧浪曲。
歌竟复长歌,杳杳山水绿。
天风吹散发,山月照濯足。
为谢独醒人,渔家酒初熟。

仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
仄仄仄仄平平仄,平仄平平仄平平。