fú rì zèng xú jiāo èr shēng
伏日赠徐焦二生 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 欧阳修 (ōu yáng xiū)

徐生纯明白玉璞,焦子皎洁寒泉冰。
清光莹尔互辉映,当暑自可消炎蒸。
平湖绿波涨渺渺,高榭古木阴层层。
嗟哉我岂不乐此,心虽欲往身未能。
俸优食饱力不用,官闲日永睡莫兴。
不思高飞慕鸿鹄,反此愁卧偿蚊蝇。
三年永阳子所见,山林自放乐可胜。
清泉白石对斟酌,岩花野鸟为交朋。
崎岖磵谷穷上下,追逐猿狖争超腾。
酒美宾佳足自负,饮酣气横犹骄矜。
奈何乖离才几日,苍顔非旧白发增。
强欢徒劳歌且舞,勉饮宁及合与升。
行揩眼眵旋看物,坐见楼阁先愁登。
头轻目明脚力健,羡子志气将飘凌。
只今心意已如此,终竟事业知何称。
少壮及时宜努力,老大无堪还可憎。

平平○平仄仄仄,平仄仄仄平平平。
平平○仄仄平仄,○仄仄仄平平平。
平平仄平仄仄仄,平仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平仄平。
仄平仄仄仄仄仄,平平仄仄仄仄○。
仄○平平仄平仄,仄仄平仄○平平。
○平仄平仄仄仄,平平仄仄仄仄○。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,平仄平仄平平平。
仄仄平平仄仄仄,仄平仄○○平平。
仄平平○平仄仄,○平平仄仄仄平。
仄平平○平○仄,仄仄平仄仄仄平。
○平仄平平○仄,仄仄平仄平平平。
平○仄平仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
仄平平仄仄○仄,平仄仄仄平平○。
仄仄仄平平仄仄,仄仄平平平仄平。

xú shēng chún míng bái yù pú , jiāo zǐ jiǎo jié hán quán bīng 。
qīng guāng yíng ěr hù huī yìng , dāng shǔ zì kě xiāo yán zhēng 。
píng hú lǜ bō zhǎng miǎo miǎo , gāo xiè gǔ mù yīn céng céng 。
jiē zāi wǒ qǐ bù lè cǐ , xīn suī yù wǎng shēn wèi néng 。
fèng yōu shí bǎo lì bù yòng , guān xián rì yǒng shuì mò xīng 。
bù sī gāo fēi mù hóng hú , fǎn cǐ chóu wò cháng wén yíng 。
sān nián yǒng yáng zǐ suǒ jiàn , shān lín zì fàng lè kě shèng 。
qīng quán bái shí duì zhēn zhuó , yán huā yě niǎo wèi jiāo péng 。
qí qū jiàn gǔ qióng shàng xià , zhuī zhú yuán yòu zhēng chāo téng 。
jiǔ měi bīn jiā zú zì fù , yǐn hān qì héng yóu jiāo jīn 。
nài hé guāi lí cái jǐ rì , cāng yán fēi jiù bái fà zēng 。
qiáng huān tú láo gē qiě wǔ , miǎn yǐn níng jí hé yǔ shēng 。
xíng kāi yǎn chī xuán kàn wù , zuò jiàn lóu gé xiān chóu dēng 。
tóu qīng mù míng jiǎo lì jiàn , xiàn zǐ zhì qì jiāng piāo líng 。
zhī jīn xīn yì yǐ rú cǐ , zhōng jìng shì yè zhī hé chēng 。
shào zhuàng jí shí yí nǔ lì , lǎo dà wú kān huán kě zēng 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
徐生纯明白玉璞,焦子皎洁如寒泉冰。
清光莹尔相辉映,炎热之时可消炎蒸。
平湖绿波涨渺渺,高榭古木阴层层。
嗟哉我岂不乐此,心虽欲往身未能。
俸禄优足食饱,力无所用,官闲日永睡莫兴。
不思高飞慕鸿鹄,反而愁卧受蚊蝇之苦。
三年来永阳子所见,山林自由自在,乐趣可胜。
清泉白石对酌饮,岩花野鸟成交友。
崎岖的山谷穷追不舍,追逐着猿狖争相超腾。
美酒和佳肴令人自豪,酒醉时气横犹骄傲。
然而何奈乖离已几日,苍老的面容非旧时,白发增多。
强欢徒劳歌且舞,劝酒更不及合升。
行走时揉揩眼眶,旋看物景,坐下见楼阁,先生愁登之事。
头轻目明脚力健,羡慕年轻人志气如飘凌。
只是现在心意已如此,终究事业成就不知如何评说。
年少壮时应该努力,老年已不堪,只能憎恨。

全诗描述了徐生自己的境遇与心境。他自比纯白如玉璞,皎洁如冰泉的焦子,但现实中却面对官僚体制和无所用之地的境遇,他欲寻乐趣,却身不由己。然而他也意识到岁月不饶人,不由得感叹时光流逝,年岁悄然增长。他虽有欢乐,却徒劳无功,醉心欢愉之间不免自得意满。然而,生命不断变迁,他觉得自己与旧日相比已不再年轻,白发增多。面对现实的困境,他感叹人生多变,曾经的豪情壮志渐渐消退,如今只能黯然凝思。最后,他深知年少时光宝贵,应该努力追求,而老年时若无所为只会憎恨自己的过往。整个诗篇抒发了作者对时光流逝和人生变迁的感慨,以及对年少时努力的思考。

《伏日赠徐焦二生》赏析:
这首诗是欧阳修写给徐生和焦子的赠词。诗中以清新明朗的笔调,表达了对自然风光和人生境界的向往与思考。
诗的第一部分,描述了徐生和焦子如同纯洁的玉石,互相辉映,可以消解暑热,展现了他们的清澈和高尚品质。
第二部分,描写了美丽的平湖和高榭古木,展现了大自然的宁静和优美。作者表示自己虽然渴望前往,但因某种原因不能实现。
第三部分,讲述了徐生和焦子有着富裕的生活,但却浪费了时间,没有追求更高的境界,反而受到琐碎之事的困扰。
第四部分,提到了永阳子,他的生活自由自在,与自然和谐共处。这部分强调了追求自由和高远目标的重要性。
最后的部分,作者忠告年轻人要珍惜时光,努力奋斗,不要等到老年时后悔。他认为老年无法忍受失败和空虚。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者欧阳修介绍:🔈

欧阳修(一○○七~一○七二),字永叔,号醉翁,晚又号六一居士,卢陵(今江西吉安)人。仁宗天圣八年(一○三○)进士,初仕西京留守推官。景佑元年(一○三四),召试学士院,充馆阁校勘。三年,因范仲淹事切责谏官高若讷,降爲峡州夷陵令。四年,移乾德令。宝元二年(一○三九),迁武成军判官。康定元年(一○四○),复馆阁校勘。庆历三年(一○四三),知谏院,擢同修起居注,知制诰。四年,爲河北都转运使。五年,庆历新政失败,因力爲新政主持者范仲淹、韩琦、杜衍等申辩,贬知滁州,徙扬州、颍州。至和元年(一○五四),权知开封府。五年,拜枢密副使。六年,进参知政事。英宗治平四年(一○六七),罢爲观文殿学士,转刑部尚书知亳州... 查看更多>>

欧阳修的诗:

欧阳修的词:

  • 西湖念语

    昔者王子猷之爱竹,造门不问于主人,陶...

  • 采桑子

    轻舟短棹西湖好,绿水逶迤。芳草长堤。...

  • 采桑子

    春深雨过西湖好,百卉争妍。蝶乱蜂喧。...

  • 采桑子

    画船载酒西湖好,急管繁弦。玉盏催传。...

  • 采桑子

    群芳过後西湖好,狼籍残红。飞絮。垂柳...

  • 采桑子

    何人解赏西湖好,佳景无时。飞盖相追。...

  • 采桑子

    清明上巳西湖好,满目繁华。争道谁家。...

  • 采桑子

    荷花开後西湖好,载酒来时。不用旌旗。...

  • 采桑子

    天容水色西湖好,云物俱鲜。鸥鹭闲眠。...

  • 采桑子

    残霞夕照西湖好,花坞苹汀。十顷波平。...

  • 欧阳修宋词全集>>

相关诗词:

题徐穉湖亭 (tí xú zhì hú tíng)

朝代:唐    作者: 陈陶

伏龙山横洲渚地,人如白苹自生死。
洪崖成道二千年,唯有徐君播青史。

平平○平仄仄仄,平仄仄仄平平平。
平平○仄仄平仄,○仄仄仄平平平。
平平仄平仄仄仄,平仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平仄平。
仄平仄仄仄仄仄,平平仄仄仄仄○。
仄○平平仄平仄,仄仄平仄○平平。
○平仄平仄仄仄,平平仄仄仄仄○。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,平仄平仄平平平。
仄仄平平仄仄仄,仄平仄○○平平。
仄平平○平仄仄,○平平仄仄仄平。
仄平平○平○仄,仄仄平仄仄仄平。
○平仄平平○仄,仄仄平仄平平平。
平○仄平仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
仄平平仄仄○仄,平仄仄仄平平○。
仄仄仄平平仄仄,仄仄平平平仄平。

动物

赠九华李丹士 (zèng jiǔ huá lǐ dān shì)

朝代:宋    作者: 徐照

长记零陵郡,共看江上峰。
平生轻世事,几度认仙踪。
转式驱雷电,封泥伏虎龙。
三千三百里,今日又相逢。

平平○平仄仄仄,平仄仄仄平平平。
平平○仄仄平仄,○仄仄仄平平平。
平平仄平仄仄仄,平仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平仄平。
仄平仄仄仄仄仄,平平仄仄仄仄○。
仄○平平仄平仄,仄仄平仄○平平。
○平仄平仄仄仄,平平仄仄仄仄○。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,平仄平仄平平平。
仄仄平平仄仄仄,仄平仄○○平平。
仄平平○平仄仄,○平平仄仄仄平。
仄平平○平○仄,仄仄平仄仄仄平。
○平仄平平○仄,仄仄平仄平平平。
平○仄平仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
仄平平仄仄○仄,平仄仄仄平平○。
仄仄仄平平仄仄,仄仄平平平仄平。

动物

赠九华李丹士 (zèng jiǔ huá lǐ dān shì)

朝代:宋    作者: 徐玑

长记零陵郡,共看江上峰。
一生轻世事,几处认仙踪。
转式驱雷电,封泥伏虎龙。
三千三百里,今日又相逢。

平平○平仄仄仄,平仄仄仄平平平。
平平○仄仄平仄,○仄仄仄平平平。
平平仄平仄仄仄,平仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平仄平。
仄平仄仄仄仄仄,平平仄仄仄仄○。
仄○平平仄平仄,仄仄平仄○平平。
○平仄平仄仄仄,平平仄仄仄仄○。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,平仄平仄平平平。
仄仄平平仄仄仄,仄平仄○○平平。
仄平平○平仄仄,○平平仄仄仄平。
仄平平○平○仄,仄仄平仄仄仄平。
○平仄平平○仄,仄仄平仄平平平。
平○仄平仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
仄平平仄仄○仄,平仄仄仄平平○。
仄仄仄平平仄仄,仄仄平平平仄平。

动物

荷柳松竹赠答 仆赠荷 (hé liǔ sōng zhú zèng dá pú zèng hé)

朝代:宋    作者: 王质

仆赠荷,吾友清阴多。
为我生凉飙,寒辉相荡摩。
姑徐徐,勿急急,欹尔绿玉盘,倾尔白玉粒。

平平○平仄仄仄,平仄仄仄平平平。
平平○仄仄平仄,○仄仄仄平平平。
平平仄平仄仄仄,平仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平仄平。
仄平仄仄仄仄仄,平平仄仄仄仄○。
仄○平平仄平仄,仄仄平仄○平平。
○平仄平仄仄仄,平平仄仄仄仄○。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,平仄平仄平平平。
仄仄平平仄仄仄,仄平仄○○平平。
仄平平○平仄仄,○平平仄仄仄平。
仄平平○平○仄,仄仄平仄仄仄平。
○平仄平平○仄,仄仄平仄平平平。
平○仄平仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
仄平平仄仄○仄,平仄仄仄平平○。
仄仄仄平平仄仄,仄仄平平平仄平。

王良百一歌 杂忌 五 (wáng liáng bǎi yī gē zá jì wǔ)

朝代:唐    作者: 徐成

浊水休教饮,多饶毛色焦。
时间虽不觉,日内不生臕。

平平○平仄仄仄,平仄仄仄平平平。
平平○仄仄平仄,○仄仄仄平平平。
平平仄平仄仄仄,平仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平仄平。
仄平仄仄仄仄仄,平平仄仄仄仄○。
仄○平平仄平仄,仄仄平仄○平平。
○平仄平仄仄仄,平平仄仄仄仄○。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,平仄平仄平平平。
仄仄平平仄仄仄,仄平仄○○平平。
仄平平○平仄仄,○平平仄仄仄平。
仄平平○平○仄,仄仄平仄仄仄平。
○平仄平平○仄,仄仄平仄平平平。
平○仄平仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
仄平平仄仄○仄,平仄仄仄平平○。
仄仄仄平平仄仄,仄仄平平平仄平。

题焦山 (tí jiāo shān)

朝代:宋    作者: 张耒

焦山如伏龟,万古浸碧浪。
举头北顾海,尾负金刹壮。
我闻城东楼,秀色日相向。
松杉数毛发,人物见下上。
欲携浮丘公,据殻恣潜漾。
仙风如见引,金阙或可访。

平平○平仄仄仄,平仄仄仄平平平。
平平○仄仄平仄,○仄仄仄平平平。
平平仄平仄仄仄,平仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平仄平。
仄平仄仄仄仄仄,平平仄仄仄仄○。
仄○平平仄平仄,仄仄平仄○平平。
○平仄平仄仄仄,平平仄仄仄仄○。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,平仄平仄平平平。
仄仄平平仄仄仄,仄平仄○○平平。
仄平平○平仄仄,○平平仄仄仄平。
仄平平○平○仄,仄仄平仄仄仄平。
○平仄平平○仄,仄仄平仄平平平。
平○仄平仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
仄平平仄仄○仄,平仄仄仄平平○。
仄仄仄平平仄仄,仄仄平平平仄平。

以老骥伏枥志在千里为韵作八小诗赠伯永 其二 (yǐ lǎo jì fú lì zhì zài qiān lǐ wèi yùn zuò bā xiǎo shī zèng bǎi yǒng qí èr)

朝代:宋    作者: 周孚

收驹汧渭间,谁识此老骥。
伏枥我何伤,着鞭渠可畏。

平平○平仄仄仄,平仄仄仄平平平。
平平○仄仄平仄,○仄仄仄平平平。
平平仄平仄仄仄,平仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平仄平。
仄平仄仄仄仄仄,平平仄仄仄仄○。
仄○平平仄平仄,仄仄平仄○平平。
○平仄平仄仄仄,平平仄仄仄仄○。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,平仄平仄平平平。
仄仄平平仄仄仄,仄平仄○○平平。
仄平平○平仄仄,○平平仄仄仄平。
仄平平○平○仄,仄仄平仄仄仄平。
○平仄平平○仄,仄仄平仄平平平。
平○仄平仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
仄平平仄仄○仄,平仄仄仄平平○。
仄仄仄平平仄仄,仄仄平平平仄平。

登北固楼 (dēng běi gù lóu)

朝代:宋    作者: 释法平

不负南徐眼,来看北固云。
金焦两山小,吴楚一江分。
雨气生苍壁,秋声起夕曛。
半生流落恨,此日重殷勤。

平平○平仄仄仄,平仄仄仄平平平。
平平○仄仄平仄,○仄仄仄平平平。
平平仄平仄仄仄,平仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平仄平。
仄平仄仄仄仄仄,平平仄仄仄仄○。
仄○平平仄平仄,仄仄平仄○平平。
○平仄平仄仄仄,平平仄仄仄仄○。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,平仄平仄平平平。
仄仄平平仄仄仄,仄平仄○○平平。
仄平平○平仄仄,○平平仄仄仄平。
仄平平○平○仄,仄仄平仄仄仄平。
○平仄平平○仄,仄仄平仄平平平。
平○仄平仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
仄平平仄仄○仄,平仄仄仄平平○。
仄仄仄平平仄仄,仄仄平平平仄平。

以琴送郡守二首 其二 (yǐ qín sòng jùn shǒu èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 徐元杰

天朝交口重声名,公自翛然物外情。
氓有焦桐旌往恋,当年靖献与俱清。

平平○平仄仄仄,平仄仄仄平平平。
平平○仄仄平仄,○仄仄仄平平平。
平平仄平仄仄仄,平仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平仄平。
仄平仄仄仄仄仄,平平仄仄仄仄○。
仄○平平仄平仄,仄仄平仄○平平。
○平仄平仄仄仄,平平仄仄仄仄○。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,平仄平仄平平平。
仄仄平平仄仄仄,仄平仄○○平平。
仄平平○平仄仄,○平平仄仄仄平。
仄平平○平○仄,仄仄平仄仄仄平。
○平仄平平○仄,仄仄平仄平平平。
平○仄平仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
仄平平仄仄○仄,平仄仄仄平平○。
仄仄仄平平仄仄,仄仄平平平仄平。

齿酬舌赠 (chǐ chóu shé zèng)

朝代:宋    作者: 舒岳祥

子任调和逸,吾当噬嗑劳。
生年虽後子,未老得先焦。

平平○平仄仄仄,平仄仄仄平平平。
平平○仄仄平仄,○仄仄仄平平平。
平平仄平仄仄仄,平仄仄仄平平平。
平平仄仄仄仄仄,平平仄仄平仄平。
仄平仄仄仄仄仄,平平仄仄仄仄○。
仄○平平仄平仄,仄仄平仄○平平。
○平仄平仄仄仄,平平仄仄仄仄○。
平平仄仄仄平仄,平平仄仄平平平。
平平仄仄平仄仄,平仄平仄平平平。
仄仄平平仄仄仄,仄平仄○○平平。
仄平平○平仄仄,○平平仄仄仄平。
仄平平○平○仄,仄仄平仄仄仄平。
○平仄平平○仄,仄仄平仄平平平。
平○仄平仄仄仄,仄仄仄仄○平平。
仄平平仄仄○仄,平仄仄仄平平○。
仄仄仄平平仄仄,仄仄平平平仄平。