duō jià tíng qián liǎng zhū méi shèng kāi
多稼亭前两株梅盛开 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 杨万里 (yáng wàn lǐ)

翟园看梅不满眼,载酒何曾倾一盏。
空有千株半未花,欲剪一枝无可拣。
归来却登多稼亭,玉妃骤降千娉婷。
素罗衣裳濯瑶水,珠宫楼阁开银屏。
国香万斛量不尽,雪岭诸峰互相映。
身骑白凤绕琼林,肝胆透寒骨毛冷。
看来只是两株梅,如何遣侬心眼开。
花头密密纷无数,萼萼枝枝砌成树。
夕阳斜照光烛天,微风欲度遮无路。
君不见侯门女儿真个痴,獭髓熬酥滴北枝。
又不见画工兔颖矜好手,冰水和铅描玉肌。
先生不能奄有二子者,报答风光只有诗。
今夕不醉仍无归。

仄平○平仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
○仄平平仄仄平,仄仄仄平平仄仄。
平平仄平平仄平,仄平仄○平○平。
仄平○平仄平仄,平平平仄平平○。
仄平仄仄○仄仄,仄仄平平仄○仄。
平○仄仄仄平平,平仄仄平仄平仄。
○平仄仄仄平平,○平仄平平仄平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄平仄平,平平仄仄平平仄。
平仄仄平平仄平平仄平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄仄平仄仄平仄仄,平仄○平平仄平。
平平仄平仄仄仄仄仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄仄平平平。

zhái yuán kàn méi bù mǎn yǎn , zǎi jiǔ hé zēng qīng yī zhǎn 。
kōng yǒu qiān zhū bàn wèi huā , yù jiǎn yī zhī wú kě jiǎn 。
guī lái què dēng duō jià tíng , yù fēi zhòu jiàng qiān pīng tíng 。
sù luó yī shang zhuó yáo shuǐ , zhū gōng lóu gé kāi yín píng 。
guó xiāng wàn hú liáng bù jìn , xuě lǐng zhū fēng hù xiāng yìng 。
shēn qí bái fèng rào qióng lín , gān dǎn tòu hán gǔ máo lěng 。
kàn lái zhǐ shì liǎng zhū méi , rú hé qiǎn nóng xīn yǎn kāi 。
huā tou mì mì fēn wú shù , è è zhī zhī qì chéng shù 。
xī yáng xié zhào guāng zhú tiān , wēi fēng yù dù zhē wú lù 。
jūn bù jiàn hóu mén nǚ ér zhēn gè chī , tǎ suǐ áo sū dī běi zhī 。
yòu bù jiàn huà gōng tù yǐng jīn hǎo shǒu , bīng shuǐ hé qiān miáo yù jī 。
xiān shēng bù néng yǎn yǒu èr zǐ zhě , bào dá fēng guāng zhǐ yǒu shī 。
jīn xī bù zuì réng wú guī 。

动物

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

翟园看梅不满眼,载酒何曾倾一盏。

空有千株半未花,欲剪一枝无可拣。

归来却登多稼亭,玉妃骤降千娉婷。

素罗衣裳濯瑶水,珠宫楼阁开银屏。

国香万斛量不尽,雪岭诸峰互相映。

身骑白凤绕琼林,肝胆透寒骨毛冷。

看来只是两株梅,如何遣侬心眼开。

花头密密纷无数,萼萼枝枝砌成树。

夕阳斜照光烛天,微风欲度遮无路。

君不见侯门女儿真个痴,獭髓熬酥滴北枝。

又不见画工兔颖矜好手,冰水和铅描玉肌。

先生不能奄有二子者,报答风光只有诗。

今夕不醉仍无归。
全诗通过描写翟园看梅的情景,表达了诗人对梅花的喜爱与感慨。诗人在翟园看梅,却发现不满眼,因为虽然有千株梅树,但半数未开花,而欲剪取一枝梅花却无可拣选。然后,诗人归来时登上多稼亭,突然出现了许多美丽的仙女,玉妃降临,形容了梅花之美如仙。接着,描述了仙女们穿着华美的衣裳,在宫殿楼阁前开启银屏,形成美丽壮观的景象。
然后诗中回到现实,国香的花香浓郁,雪山峰峦相映成趣。诗人形容自己身骑白凤绕着琼林,肝胆透着寒冷,显得心神凝重。再次看到只有两株梅花,却难以满足诗人的心愿。接着,诗人形容梅花密密纷繁,形成一棵棵树,美丽绝伦。
夕阳斜照,微风吹来,诗人感觉遮蔽了回家的路,意味着他舍不得离开梅花园。然后诗中转折,以君不见的方式,描述了侯门女儿的痴情,和画工描绘女性美的技艺,暗示人们对美的追求是不断的。最后,诗人自谦不能有两个儿子来报答这美景,只有用诗来表达感慨。最后,诗人留恋梅园,不愿离去。整首诗以写景抒怀的手法,赞美梅花的美丽,表现了诗人对梅花的深深喜爱与情感。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者杨万里介绍:🔈

杨万里(一一二七~一二○六),字廷秀,号诚斋,吉州吉水(今属江西)人。高宗绍兴二十四年(一一五四)进士,调赣州司户参军。历永州零陵丞、知隆兴府奉新县。孝宗乾道六年(一一七○),召爲国子博士(本集卷一三三《国子博士告词》注),迁太常博士、将作少监。出知漳州,改常州。淳熙六年(一一七九),提举广东常平茶盐(同上书《广东提举告词》注),寻除本路提点刑狱。召爲尚左郎官。十二年以地震应诏上书,擢东宫侍读。十四年,迁秘书少监(同上书《秘书少监告词》注)。十五年,因上疏驳洪迈太庙高宗室配飨议,出知筠州。光宗即位,召爲秘书监。绍熙元年(一一九○),兼实录院检讨官,会孝宗日历成,宰臣令他人爲序,遂以失职丐去,出... 查看更多>>

杨万里的诗:

杨万里的词:

相关诗词:

正月三日骤暖多稼亭前梅花盛开四首 其一 (zhēng yuè sān rì zhòu nuǎn duō jià tíng qián méi huā shèng kāi sì shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 杨万里

春被梅花抵死催,今年春向去年回。
春回十日梅初觉,一夜商量一并开。

仄平○平仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
○仄平平仄仄平,仄仄仄平平仄仄。
平平仄平平仄平,仄平仄○平○平。
仄平○平仄平仄,平平平仄平平○。
仄平仄仄○仄仄,仄仄平平仄○仄。
平○仄仄仄平平,平仄仄平仄平仄。
○平仄仄仄平平,○平仄平平仄平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄平仄平,平平仄仄平平仄。
平仄仄平平仄平平仄平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄仄平仄仄平仄仄,平仄○平平仄平。
平平仄平仄仄仄仄仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄仄平平平。

正月三日骤暖多稼亭前梅花盛开四首 其二 (zhēng yuè sān rì zhòu nuǎn duō jià tíng qián méi huā shèng kāi sì shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 杨万里

绝爱西湖疎影诗,要知犹是未开时。
如今开尽浑无缝,只见花头不见枝。

仄平○平仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
○仄平平仄仄平,仄仄仄平平仄仄。
平平仄平平仄平,仄平仄○平○平。
仄平○平仄平仄,平平平仄平平○。
仄平仄仄○仄仄,仄仄平平仄○仄。
平○仄仄仄平平,平仄仄平仄平仄。
○平仄仄仄平平,○平仄平平仄平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄平仄平,平平仄仄平平仄。
平仄仄平平仄平平仄平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄仄平仄仄平仄仄,平仄○平平仄平。
平平仄平仄仄仄仄仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄仄平平平。

正月三日骤暖多稼亭前梅花盛开四首 其三 (zhēng yuè sān rì zhòu nuǎn duō jià tíng qián méi huā shèng kāi sì shǒu qí sān)

朝代:宋    作者: 杨万里

初开犹见蔕和心,今日来看花满林。
日照一团都是雪,更无红蜡与黄金。

仄平○平仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
○仄平平仄仄平,仄仄仄平平仄仄。
平平仄平平仄平,仄平仄○平○平。
仄平○平仄平仄,平平平仄平平○。
仄平仄仄○仄仄,仄仄平平仄○仄。
平○仄仄仄平平,平仄仄平仄平仄。
○平仄仄仄平平,○平仄平平仄平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄平仄平,平平仄仄平平仄。
平仄仄平平仄平平仄平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄仄平仄仄平仄仄,平仄○平平仄平。
平平仄平仄仄仄仄仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄仄平平平。

多稼亭看梅二首 其二 (duō jià tíng kàn méi èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 杨万里

梅花不合太争春,政盛开时却恼人。
试折一枝轻着手,惊飞万点扑衣巾。

仄平○平仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
○仄平平仄仄平,仄仄仄平平仄仄。
平平仄平平仄平,仄平仄○平○平。
仄平○平仄平仄,平平平仄平平○。
仄平仄仄○仄仄,仄仄平平仄○仄。
平○仄仄仄平平,平仄仄平仄平仄。
○平仄仄仄平平,○平仄平平仄平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄平仄平,平平仄仄平平仄。
平仄仄平平仄平平仄平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄仄平仄仄平仄仄,平仄○平平仄平。
平平仄平仄仄仄仄仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄仄平平平。

正月三日骤暖多稼亭前梅花盛开四首 其四 (zhēng yuè sān rì zhòu nuǎn duō jià tíng qián méi huā shèng kāi sì shǒu qí sì)

朝代:宋    作者: 杨万里

却缘腊雪勒孤芳,等待晴光晒麝囊。
小立树西人不会,东风供我打头香。

仄平○平仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
○仄平平仄仄平,仄仄仄平平仄仄。
平平仄平平仄平,仄平仄○平○平。
仄平○平仄平仄,平平平仄平平○。
仄平仄仄○仄仄,仄仄平平仄○仄。
平○仄仄仄平平,平仄仄平仄平仄。
○平仄仄仄平平,○平仄平平仄平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄平仄平,平平仄仄平平仄。
平仄仄平平仄平平仄平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄仄平仄仄平仄仄,平仄○平平仄平。
平平仄平仄仄仄仄仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄仄平平平。

池亭双树梅花 (chí tíng shuāng shù méi huā)

朝代:宋    作者: 杨万里

开尽梅花半欲残,两株晴雪作双寒。
团栾遶树元无见,只合池亭隔水看。

仄平○平仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
○仄平平仄仄平,仄仄仄平平仄仄。
平平仄平平仄平,仄平仄○平○平。
仄平○平仄平仄,平平平仄平平○。
仄平仄仄○仄仄,仄仄平平仄○仄。
平○仄仄仄平平,平仄仄平仄平仄。
○平仄仄仄平平,○平仄平平仄平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄平仄平,平平仄仄平平仄。
平仄仄平平仄平平仄平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄仄平仄仄平仄仄,平仄○平平仄平。
平平仄平仄仄仄仄仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄仄平平平。

寻梅至杨家见数株盛开 (xún méi zhì yáng jiā jiàn shù zhū shèng kāi)

朝代:宋    作者: 曾几

芒鞋竹杖寻梅去,只有香来未见花。
村北村南行欲徧,数株如雪小民家。

仄平○平仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
○仄平平仄仄平,仄仄仄平平仄仄。
平平仄平平仄平,仄平仄○平○平。
仄平○平仄平仄,平平平仄平平○。
仄平仄仄○仄仄,仄仄平平仄○仄。
平○仄仄仄平平,平仄仄平仄平仄。
○平仄仄仄平平,○平仄平平仄平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄平仄平,平平仄仄平平仄。
平仄仄平平仄平平仄平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄仄平仄仄平仄仄,平仄○平平仄平。
平平仄平仄仄仄仄仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄仄平平平。

望多稼亭 (wàng duō jià tíng)

朝代:宋    作者: 杨万里

遥望城头多稼亭,亭边霜桧老更青。
当年老守携穉子,芒鞋葵扇绕城行。
腊前移梅春插柳,蹋雪冲泥不停手。
柳未成阴梅穉花,着帽又迎新太守。
後来新守复迎新,到今新旧知几人。
向来手植今在否,寄与此诗聊问春。

仄平○平仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
○仄平平仄仄平,仄仄仄平平仄仄。
平平仄平平仄平,仄平仄○平○平。
仄平○平仄平仄,平平平仄平平○。
仄平仄仄○仄仄,仄仄平平仄○仄。
平○仄仄仄平平,平仄仄平仄平仄。
○平仄仄仄平平,○平仄平平仄平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄平仄平,平平仄仄平平仄。
平仄仄平平仄平平仄平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄仄平仄仄平仄仄,平仄○平平仄平。
平平仄平仄仄仄仄仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄仄平平平。

十一月後庭梅花盛开 其二 (shí yī yuè hòu tíng méi huā shèng kāi qí èr)

朝代:宋    作者: 蔡襄

日暖香繁已盛开,开时曾遶百千回。
春风岂是多情思,相伴花前去又来。

仄平○平仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
○仄平平仄仄平,仄仄仄平平仄仄。
平平仄平平仄平,仄平仄○平○平。
仄平○平仄平仄,平平平仄平平○。
仄平仄仄○仄仄,仄仄平平仄○仄。
平○仄仄仄平平,平仄仄平仄平仄。
○平仄仄仄平平,○平仄平平仄平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄平仄平,平平仄仄平平仄。
平仄仄平平仄平平仄平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄仄平仄仄平仄仄,平仄○平平仄平。
平平仄平仄仄仄仄仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄仄平平平。

多稼亭 (duō jià tíng)

朝代:宋    作者: 张侃

前年毘陵登多稼,万顷黄云在亭下。
断碑依壁毫发微,击壤老人歌圣化。
今年负丞到会稽,州园瓦影碧参差。
中有一亭容数客,鬰鬰两字标璇题。
吾闻国以民为本,民向东郊事耕垦。
与民同乐识见高,秋成沽酒来游遨。

仄平○平仄仄仄,仄仄平平平仄仄。
○仄平平仄仄平,仄仄仄平平仄仄。
平平仄平平仄平,仄平仄○平○平。
仄平○平仄平仄,平平平仄平平○。
仄平仄仄○仄仄,仄仄平平仄○仄。
平○仄仄仄平平,平仄仄平仄平仄。
○平仄仄仄平平,○平仄平平仄平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄平仄平,平平仄仄平平仄。
平仄仄平平仄平平仄平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄仄平仄仄平仄仄,平仄○平平仄平。
平平仄平仄仄仄仄仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄仄平平平。