dú shǎo líng shī
读少陵诗 🔈
建安七子文,骚雅生赘疣。
除苛起膏肓,公为第一流。
满朝竞飞翔,惟公独淹留。
平生一严武,几成鞭虎头。
定知诗穷人,到骨未肯休。
执友自青云,蹭跳老沧洲。
破除世万事,麯生聊可谋。
危言竟何补,软语只自羞。
成此一段奇,政坐多牢愁。
收拾万丈光,千古射斗牛。
开卷想清标,凛如对霜秋。
闭户味膏馥,妄言希骅骝。
仄平仄仄平,平仄平仄平。
○平仄○平,平平仄仄平。
仄平仄平平,平平仄○○。
平平仄平仄,仄平平仄平。
仄平平平平,仄仄仄仄平。
仄仄仄平平,?平仄平平。
仄○仄仄仄,仄平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
平仄仄仄平,仄仄平平平。
○仄仄仄平,平仄仄仄平。
平仄仄平○,仄○仄平平。
仄仄仄○仄,仄平平平平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
建安七子文,都是文学才子,才华横溢,像是生在皇宫的赘疣一样鲜艳夺目。
除去苛刻的作风,展现着才子的风采,公认为第一流。
朝廷上人人竞相飞扬,唯有公独自淡泊从容。
他平生一副严厉的武将气概,仿佛可以鞭策老虎的头颅。
他明白诗歌的魅力无法击退他,一直写到内心深处,从未肯轻易罢休。
他和志同道合的朋友一起登上青云之巅,却回首踏跳在普通人群之间。
他决心改变世间万般事物,即便只是黄米的生长也值得斟酌。
他不为危言所补救,只能自愧软弱的言语。
最后形成了这样一段奇特的经历,坐在政治的高位上却多了许多牢固的愁苦。
他聚拢了万丈光辉,射出了千古流传的豪情壮志,像是面对霜天的秋日一样令人心悸。
他闭起房门品尝美食香膏,却不随便说出妄语,如同希望拥有美马骥一般难得。
陈棣的诗:
-
题范乌程松桂亭
谁云宰邑难,宰邑有真乐。但知弦歌趣,...
-
题竹友轩
长夏苦炎热,开轩除鬰蒸。檐前鸟雀喧,...
-
栖轩偶成呈同僚
我本山中人,勉强束冠带。欠伸辄有拘,...
-
次韵葛教授新辟柏桐轩
柏桐有正性,梁琴岂其天。丹雘自煇燿,...
-
再次韵柏桐轩
修垣蔽轩楹,如观坐井天。高人为披豁,...
-
次韵苏伯言题所居监止轩
小轩劣容膝,讵敢邀君诗。君诗亟借重,...
-
次韵郑舜举题簿厅交翠轩
人生一沤浮,何适非暂寄。会须脱尘劳,...
-
次韵陈季陵记梦
夜闲得安寝,方期万事休。那知清梦中,...
-
先春赋梅一首
与客到先春,衰思觉飞越。时当万卉凋,...
-
惜梅
朔雪没寒芜,严威等羣木。东君惜江梅,...
- 陈棣诗全集>>
相关诗词:
次韵庭藻读少陵集 其一 (cì yùn tíng zǎo dú shǎo líng jí qí yī)
李杜文章万丈高,就中诗律少陵豪。
风流自是渠家事,奴仆从来可命骚。
仄平仄仄平,平仄平仄平。
○平仄○平,平平仄仄平。
仄平仄平平,平平仄○○。
平平仄平仄,仄平平仄平。
仄平平平平,仄仄仄仄平。
仄仄仄平平,?平仄平平。
仄○仄仄仄,仄平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
平仄仄仄平,仄仄平平平。
○仄仄仄平,平仄仄仄平。
平仄仄平○,仄○仄平平。
仄仄仄○仄,仄平平平平。
读少陵近体诗 (dú shǎo líng jìn tǐ shī)
少陵近体诗,其间备衆体。
链语发英华,立意为根柢。
如击常山蛇,应处贯首尾。
今人一体看,而不究其理。
仄平仄仄平,平仄平仄平。
○平仄○平,平平仄仄平。
仄平仄平平,平平仄○○。
平平仄平仄,仄平平仄平。
仄平平平平,仄仄仄仄平。
仄仄仄平平,?平仄平平。
仄○仄仄仄,仄平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
平仄仄仄平,仄仄平平平。
○仄仄仄平,平仄仄仄平。
平仄仄平○,仄○仄平平。
仄仄仄○仄,仄平平平平。
福岩寺读张南湖旧诗 (fú yán sì dú zhāng nán hú jiù shī)
名公有意着新书,翰墨精神碧玉姿。
今日山中才读罢,经行已续少陵诗。
仄平仄仄平,平仄平仄平。
○平仄○平,平平仄仄平。
仄平仄平平,平平仄○○。
平平仄平仄,仄平平仄平。
仄平平平平,仄仄仄仄平。
仄仄仄平平,?平仄平平。
仄○仄仄仄,仄平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
平仄仄仄平,仄仄平平平。
○仄仄仄平,平仄仄仄平。
平仄仄平○,仄○仄平平。
仄仄仄○仄,仄平平平平。
读杜诗 (dú dù shī)
千载诗亡不复删,少陵谈笑即追还。
常憎晚辈言诗史,清庙生民伯仲间。
仄平仄仄平,平仄平仄平。
○平仄○平,平平仄仄平。
仄平仄平平,平平仄○○。
平平仄平仄,仄平平仄平。
仄平平平平,仄仄仄仄平。
仄仄仄平平,?平仄平平。
仄○仄仄仄,仄平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
平仄仄仄平,仄仄平平平。
○仄仄仄平,平仄仄仄平。
平仄仄平○,仄○仄平平。
仄仄仄○仄,仄平平平平。
读侍御去国集次韵卷首赴召 (dú shì yù qù guó jí cì yùn juàn shǒu fù zhào)
先生一饭不忘主,诗句端如杜少陵。
敬读新编二百首,凛然风采照隆兴。
仄平仄仄平,平仄平仄平。
○平仄○平,平平仄仄平。
仄平仄平平,平平仄○○。
平平仄平仄,仄平平仄平。
仄平平平平,仄仄仄仄平。
仄仄仄平平,?平仄平平。
仄○仄仄仄,仄平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
平仄仄仄平,仄仄平平平。
○仄仄仄平,平仄仄仄平。
平仄仄平○,仄○仄平平。
仄仄仄○仄,仄平平平平。
读子苍诗卷 其二 (dú zǐ cāng shī juàn qí èr)
大册雄文未许窥,百篇先读海陵诗。
疲驽伏枥空骧首,飞兔流星作麽追。
仄平仄仄平,平仄平仄平。
○平仄○平,平平仄仄平。
仄平仄平平,平平仄○○。
平平仄平仄,仄平平仄平。
仄平平平平,仄仄仄仄平。
仄仄仄平平,?平仄平平。
仄○仄仄仄,仄平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
平仄仄仄平,仄仄平平平。
○仄仄仄平,平仄仄仄平。
平仄仄平○,仄○仄平平。
仄仄仄○仄,仄平平平平。
咏古 其二 (yǒng gǔ qí èr)
杜曲诗翁霜鬓须,谁怜三十载骑馿。
五陵车马输年少,枉读平生万卷书。
仄平仄仄平,平仄平仄平。
○平仄○平,平平仄仄平。
仄平仄平平,平平仄○○。
平平仄平仄,仄平平仄平。
仄平平平平,仄仄仄仄平。
仄仄仄平平,?平仄平平。
仄○仄仄仄,仄平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
平仄仄仄平,仄仄平平平。
○仄仄仄平,平仄仄仄平。
平仄仄平○,仄○仄平平。
仄仄仄○仄,仄平平平平。
读仲南和诗 (dú zhòng nán hé shī)
异时文席许论诗,三载江湖读楚词。
自笑酸寒无好语,少年仓氏独相知。
仄平仄仄平,平仄平仄平。
○平仄○平,平平仄仄平。
仄平仄平平,平平仄○○。
平平仄平仄,仄平平仄平。
仄平平平平,仄仄仄仄平。
仄仄仄平平,?平仄平平。
仄○仄仄仄,仄平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
平仄仄仄平,仄仄平平平。
○仄仄仄平,平仄仄仄平。
平仄仄平○,仄○仄平平。
仄仄仄○仄,仄平平平平。
偶成二绝 其二 (ǒu chéng èr jué qí èr)
延陵乃有能诗鉴,子路犹为少读书。
习气未忘番简册,白头稽古不应愚。
仄平仄仄平,平仄平仄平。
○平仄○平,平平仄仄平。
仄平仄平平,平平仄○○。
平平仄平仄,仄平平仄平。
仄平平平平,仄仄仄仄平。
仄仄仄平平,?平仄平平。
仄○仄仄仄,仄平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
平仄仄仄平,仄仄平平平。
○仄仄仄平,平仄仄仄平。
平仄仄平○,仄○仄平平。
仄仄仄○仄,仄平平平平。
读元白长庆二集诗 (dú yuán bái cháng qìng èr jí shī)
读遍元诗与白诗,一生少傅重微之。
再三不晓渠何意,半是交情半是私。
仄平仄仄平,平仄平仄平。
○平仄○平,平平仄仄平。
仄平仄平平,平平仄○○。
平平仄平仄,仄平平仄平。
仄平平平平,仄仄仄仄平。
仄仄仄平平,?平仄平平。
仄○仄仄仄,仄平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
平仄仄仄平,仄仄平平平。
○仄仄仄平,平仄仄仄平。
平仄仄平○,仄○仄平平。
仄仄仄○仄,仄平平平平。