dú shǎo líng shī
读少陵诗 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 陈棣 (chén dì)

建安七子文,骚雅生赘疣。
除苛起膏肓,公为第一流。
满朝竞飞翔,惟公独淹留。
平生一严武,几成鞭虎头。
定知诗穷人,到骨未肯休。
执友自青云,蹭跳老沧洲。
破除世万事,麯生聊可谋。
危言竟何补,软语只自羞。
成此一段奇,政坐多牢愁。
收拾万丈光,千古射斗牛。
开卷想清标,凛如对霜秋。
闭户味膏馥,妄言希骅骝。

仄平仄仄平,平仄平仄平。
○平仄○平,平平仄仄平。
仄平仄平平,平平仄○○。
平平仄平仄,仄平平仄平。
仄平平平平,仄仄仄仄平。
仄仄仄平平,?平仄平平。
仄○仄仄仄,仄平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
平仄仄仄平,仄仄平平平。
○仄仄仄平,平仄仄仄平。
平仄仄平○,仄○仄平平。
仄仄仄○仄,仄平平平平。

jiàn ān qī zǐ wén , sāo yǎ shēng zhuì yóu 。
chú kē qǐ gāo huāng , gōng wèi dì yī liú 。
mǎn cháo jìng fēi xiáng , wéi gōng dú yān liú 。
píng shēng yī yán wǔ , jǐ chéng biān hǔ tóu 。
dìng zhī shī qióng rén , dào gǔ wèi kěn xiū 。
zhí yǒu zì qīng yún , cèng tiào lǎo cāng zhōu 。
pò chú shì wàn shì , qū shēng liáo kě móu 。
wēi yán jìng hé bǔ , ruǎn yǔ zhī zì xiū 。
chéng cǐ yī duàn qí , zhèng zuò duō láo chóu 。
shōu shí wàn zhàng guāng , qiān gǔ shè dòu niú 。
kāi juàn xiǎng qīng biāo , lǐn rú duì shuāng qiū 。
bì hù wèi gāo fù , wàng yán xī huá liú 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

建安七子文,都是文学才子,才华横溢,像是生在皇宫的赘疣一样鲜艳夺目。
除去苛刻的作风,展现着才子的风采,公认为第一流。
朝廷上人人竞相飞扬,唯有公独自淡泊从容。
他平生一副严厉的武将气概,仿佛可以鞭策老虎的头颅。
他明白诗歌的魅力无法击退他,一直写到内心深处,从未肯轻易罢休。
他和志同道合的朋友一起登上青云之巅,却回首踏跳在普通人群之间。
他决心改变世间万般事物,即便只是黄米的生长也值得斟酌。
他不为危言所补救,只能自愧软弱的言语。
最后形成了这样一段奇特的经历,坐在政治的高位上却多了许多牢固的愁苦。
他聚拢了万丈光辉,射出了千古流传的豪情壮志,像是面对霜天的秋日一样令人心悸。
他闭起房门品尝美食香膏,却不随便说出妄语,如同希望拥有美马骥一般难得。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者陈棣介绍:🔈

陈棣(又作褅),字鄂父(《宋人集》丙编《蒙隠集》跋),青田(今属浙江)人,汝锡子。以父荫,爲广德军掾属(《蒙隠集》卷一《食枸杞菊》序),官终奉议郎、通判潭州(《攻媿集》卷九八《中书舍人陈公(希点、棣子)神道碑》),有《蒙隠集》,已佚。清四库馆臣据《永乐大典》辑爲二卷。事见清光绪《青田县志》卷一○《陈汝锡传》。 陈棣诗,以影印文渊阁《四库全书·蒙隠集》爲底本,参校民国李之鼎辑《宋人集》丙编本(简称宋人集)。新辑集外诗附於卷末。 查看更多>>

陈棣的诗:

相关诗词:

次韵庭藻读少陵集 其一 (cì yùn tíng zǎo dú shǎo líng jí qí yī)

朝代:宋    作者: 周紫芝

李杜文章万丈高,就中诗律少陵豪。
风流自是渠家事,奴仆从来可命骚。

仄平仄仄平,平仄平仄平。
○平仄○平,平平仄仄平。
仄平仄平平,平平仄○○。
平平仄平仄,仄平平仄平。
仄平平平平,仄仄仄仄平。
仄仄仄平平,?平仄平平。
仄○仄仄仄,仄平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
平仄仄仄平,仄仄平平平。
○仄仄仄平,平仄仄仄平。
平仄仄平○,仄○仄平平。
仄仄仄○仄,仄平平平平。

读少陵近体诗 (dú shǎo líng jìn tǐ shī)

朝代:宋    作者: 潘璵

少陵近体诗,其间备衆体。
链语发英华,立意为根柢。
如击常山蛇,应处贯首尾。
今人一体看,而不究其理。

仄平仄仄平,平仄平仄平。
○平仄○平,平平仄仄平。
仄平仄平平,平平仄○○。
平平仄平仄,仄平平仄平。
仄平平平平,仄仄仄仄平。
仄仄仄平平,?平仄平平。
仄○仄仄仄,仄平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
平仄仄仄平,仄仄平平平。
○仄仄仄平,平仄仄仄平。
平仄仄平○,仄○仄平平。
仄仄仄○仄,仄平平平平。

福岩寺读张南湖旧诗 (fú yán sì dú zhāng nán hú jiù shī)

朝代:宋    作者: 林用中

名公有意着新书,翰墨精神碧玉姿。
今日山中才读罢,经行已续少陵诗。

仄平仄仄平,平仄平仄平。
○平仄○平,平平仄仄平。
仄平仄平平,平平仄○○。
平平仄平仄,仄平平仄平。
仄平平平平,仄仄仄仄平。
仄仄仄平平,?平仄平平。
仄○仄仄仄,仄平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
平仄仄仄平,仄仄平平平。
○仄仄仄平,平仄仄仄平。
平仄仄平○,仄○仄平平。
仄仄仄○仄,仄平平平平。

读杜诗 (dú dù shī)

朝代:宋    作者: 陆游

千载诗亡不复删,少陵谈笑即追还。
常憎晚辈言诗史,清庙生民伯仲间。

仄平仄仄平,平仄平仄平。
○平仄○平,平平仄仄平。
仄平仄平平,平平仄○○。
平平仄平仄,仄平平仄平。
仄平平平平,仄仄仄仄平。
仄仄仄平平,?平仄平平。
仄○仄仄仄,仄平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
平仄仄仄平,仄仄平平平。
○仄仄仄平,平仄仄仄平。
平仄仄平○,仄○仄平平。
仄仄仄○仄,仄平平平平。

读侍御去国集次韵卷首赴召 (dú shì yù qù guó jí cì yùn juàn shǒu fù zhào)

朝代:宋    作者: 喻良能

先生一饭不忘主,诗句端如杜少陵。
敬读新编二百首,凛然风采照隆兴。

仄平仄仄平,平仄平仄平。
○平仄○平,平平仄仄平。
仄平仄平平,平平仄○○。
平平仄平仄,仄平平仄平。
仄平平平平,仄仄仄仄平。
仄仄仄平平,?平仄平平。
仄○仄仄仄,仄平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
平仄仄仄平,仄仄平平平。
○仄仄仄平,平仄仄仄平。
平仄仄平○,仄○仄平平。
仄仄仄○仄,仄平平平平。

古文观止 祭奠 赞颂 写人

读子苍诗卷 其二 (dú zǐ cāng shī juàn qí èr)

朝代:宋    作者: 释道潜

大册雄文未许窥,百篇先读海陵诗。
疲驽伏枥空骧首,飞兔流星作麽追。

仄平仄仄平,平仄平仄平。
○平仄○平,平平仄仄平。
仄平仄平平,平平仄○○。
平平仄平仄,仄平平仄平。
仄平平平平,仄仄仄仄平。
仄仄仄平平,?平仄平平。
仄○仄仄仄,仄平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
平仄仄仄平,仄仄平平平。
○仄仄仄平,平仄仄仄平。
平仄仄平○,仄○仄平平。
仄仄仄○仄,仄平平平平。

动物

咏古 其二 (yǒng gǔ qí èr)

朝代:宋    作者: 虞俦

杜曲诗翁霜鬓须,谁怜三十载骑馿。
五陵车马输年少,枉读平生万卷书。

仄平仄仄平,平仄平仄平。
○平仄○平,平平仄仄平。
仄平仄平平,平平仄○○。
平平仄平仄,仄平平仄平。
仄平平平平,仄仄仄仄平。
仄仄仄平平,?平仄平平。
仄○仄仄仄,仄平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
平仄仄仄平,仄仄平平平。
○仄仄仄平,平仄仄仄平。
平仄仄平○,仄○仄平平。
仄仄仄○仄,仄平平平平。

读仲南和诗 (dú zhòng nán hé shī)

朝代:宋    作者: 张耒

异时文席许论诗,三载江湖读楚词。
自笑酸寒无好语,少年仓氏独相知。

仄平仄仄平,平仄平仄平。
○平仄○平,平平仄仄平。
仄平仄平平,平平仄○○。
平平仄平仄,仄平平仄平。
仄平平平平,仄仄仄仄平。
仄仄仄平平,?平仄平平。
仄○仄仄仄,仄平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
平仄仄仄平,仄仄平平平。
○仄仄仄平,平仄仄仄平。
平仄仄平○,仄○仄平平。
仄仄仄○仄,仄平平平平。

偶成二绝 其二 (ǒu chéng èr jué qí èr)

朝代:宋    作者: 苏籀

延陵乃有能诗鉴,子路犹为少读书。
习气未忘番简册,白头稽古不应愚。

仄平仄仄平,平仄平仄平。
○平仄○平,平平仄仄平。
仄平仄平平,平平仄○○。
平平仄平仄,仄平平仄平。
仄平平平平,仄仄仄仄平。
仄仄仄平平,?平仄平平。
仄○仄仄仄,仄平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
平仄仄仄平,仄仄平平平。
○仄仄仄平,平仄仄仄平。
平仄仄平○,仄○仄平平。
仄仄仄○仄,仄平平平平。

读元白长庆二集诗 (dú yuán bái cháng qìng èr jí shī)

朝代:宋    作者: 杨万里

读遍元诗与白诗,一生少傅重微之。
再三不晓渠何意,半是交情半是私。

仄平仄仄平,平仄平仄平。
○平仄○平,平平仄仄平。
仄平仄平平,平平仄○○。
平平仄平仄,仄平平仄平。
仄平平平平,仄仄仄仄平。
仄仄仄平平,?平仄平平。
仄○仄仄仄,仄平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平仄平。
平仄仄仄平,仄仄平平平。
○仄仄仄平,平仄仄仄平。
平仄仄平○,仄○仄平平。
仄仄仄○仄,仄平平平平。