dú dù gōng bù shī
读杜工部诗 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 张方平 (zhāng fāng píng)

文物皇唐盛,诗家老杜豪。
雅音还正始,感兴出离骚。
运海张鹏翅,追风骋骥髦。
三春上休苑,八月浙江涛。
璀璨开鲛室,幽深闭虎牢。
金晶神鼎重,玉气霁虹高。
甲马腾千队,戈船下万艘。
吴鈎銛莫触,羿彀巧无逃。
远意随孤鸟,雄筋举六鳌。
曲严周庙肃,颂美孔图襃。
世乱多羣盗,天遥隔九臯。
途穷伤白发,行在窘青袍。
忧国论时事,司功去谏曹。
七哀同谷寓,一曲锦川遨。
妻子饥寒累,朝廷战伐劳。
倦游徒右席,乐善伐干旄。
旧里归无路,危城至辄遭。
行吟非楚泽,达观念庄濠。
逸思乘秋水,愁肠困浊醪。
耒阳三尺土,谁为翦蓬蒿。

平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平○仄,仄○仄○平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
○平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平平仄○,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,○仄仄平平。
平仄○平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
○仄平平仄,平○仄仄○。
仄平平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
○○平仄仄,仄○仄平平。
仄○○平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,平平仄平平。

wén wù huáng táng shèng , shī jiā lǎo dù háo 。
yǎ yīn huán zhèng shǐ , gǎn xīng chū lí sāo 。
yùn hǎi zhāng péng chì , zhuī fēng chěng jì máo 。
sān chūn shàng xiū yuàn , bā yuè zhè jiāng tāo 。
cuǐ càn kāi jiāo shì , yōu shēn bì hǔ láo 。
jīn jīng shén dǐng chóng , yù qì jì hóng gāo 。
jiǎ mǎ téng qiān duì , gē chuán xià wàn sōu 。
wú gōu xiān mò chù , yì gòu qiǎo wú táo 。
yuǎn yì suí gū niǎo , xióng jīn jǔ liù áo 。
qū yán zhōu miào sù , sòng měi kǒng tú bāo 。
shì luàn duō qún dào , tiān yáo gé jiǔ gāo 。
tú qióng shāng bái fà , xíng zài jiǒng qīng páo 。
yōu guó lùn shí shì , sī gōng qù jiàn cáo 。
qī āi tóng gǔ yù , yī qǔ jǐn chuān áo 。
qī zǐ jī hán lèi , cháo tíng zhàn fá láo 。
juàn yóu tú yòu xí , lè shàn fá gān máo 。
jiù lǐ guī wú lù , wēi chéng zhì zhé zāo 。
xíng yín fēi chǔ zé , dá guān niàn zhuāng háo 。
yì sī chéng qiū shuǐ , chóu cháng kùn zhuó láo 。
lěi yáng sān chǐ tǔ , shuí wèi jiǎn péng hāo 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
文物皇唐盛,诗家老杜豪。
在这盛世文物皇唐中,有一位老诗人杜牧豪迈非凡。
雅音还正始,感兴出离骚。
他以雅音诗风回归始初,写下了《离骚》这首感兴趣的作品。
运海张鹏翅,追风骋骥髦。
他像张鹏一样驾驭着运海的翅膀,像骏马一样奔驰追逐风骚。
三春上休苑,八月浙江涛。
春天时光他会去休闲的苑囿,八月时他则去浙江赏玩波涛。
璀璨开鲛室,幽深闭虎牢。
他的诗歌像璀璨的鲛室一样开放明亮,又像幽深的虎牢一样深邃神秘。
金晶神鼎重,玉气霁虹高。
诗中的金鼎晶莹剔透,显得庄严重要,而玉气洗涤着彩虹高悬。
甲马腾千队,戈船下万艘。
描述了甲马千队奔驰,戈船万艘横渡之壮丽景象。
吴鈎銛莫触,羿彀巧无逃。
形容他的箭法高超,吴钩不可抵挡,羿的弓箭也难逃其手。
远意随孤鸟,雄筋举六鳌。
他的远思如孤鸟翱翔,雄心如巨龟翻身。
曲严周庙肃,颂美孔图襃。
诗中严谨的曲调,颂扬孔圣的美德。
世乱多群盗,天遥隔九皋。
描绘时世纷乱,群盗横行,而上天却遥远隔绝。
途穷伤白发,行在窘青袍。
他走到途穷之时,白发飘飘,行走在窘迫的青衣中。
忧国论时事,司功去谏曹。
他忧国忧民,谈论时政,担任司功去谏谕朝廷。
七哀同谷寓,一曲锦川遨。
他七哀为众人所共寄托,一曲《锦川华山》展现豪迈志向。
妻子饥寒累,朝廷战伐劳。
他的妻子在家贫困忍受饥寒,他则为朝廷征战而劳累。
倦游徒右席,乐善伐干旄。
他倦于四处游历,只能坐在右边的席位上,乐于行善,对不正义进行斗争。
旧里归无路,危城至辄遭。
他回到旧居却无路可寻,再到危城则常常遭遇险境。
行吟非楚泽,达观念庄濠。
他行走吟咏的地方并不在楚地,而是思念达观和庄周的精神。
逸思乘秋水,愁肠困浊醪。
他的逸思如同乘着秋水漂游,愁肠像陷入浊酒之中。
耒阳三尺土,谁为翦蓬蒿。
诗中他说起耒阳三尺的土地,又谁会去扫除野草蓬蒿呢。



总结:

此诗以豪放风范,展现了杜牧忧国忧民,乐善好斗的志向。他运用雄浑豪放的诗风,描绘盛唐盛世景象,抒发自己的思想感慨,同时也蕴含着对古代文人志向的追求。诗人在盛世之中,却对国家政治局势和民生忧心忡忡,他的诗篇充满着爱国热情和对社会现实的反思。同时,他在诗中也展现了自己豁达豪放、乐观向上的性格。总体而言,这是一首富有抒情和思想性的豪放之作。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者张方平介绍:🔈

张方平(一○○七~一○九一),字安道,号乐全居士,应天宋城(今河南商丘)人。仁宗景佑元年(一○三四),举茂材异等,爲校书郎,知崑山县。又举贤良方正,迁着作佐郎、通判睦州。召直集贤院,俄知谏院。历知制诰,权知开封府,御史中丞,三司使。加端明殿学士、判太常寺。坐事出知滁州,顷之,知江宁府,入判流内铨。以侍讲学士知滑州,徙益州。复以三司使召,迁尚书左丞、知南京。未几,以工部尚书帅秦州。英宗立,迁礼部尚书,知郓州,还爲翰林学士承旨。神宗即位,除参知政事,与王安石政见不合,又转徙中外,以太子少师致仕。哲宗元佑六年卒,年八十五。赠司空,谥文定。有《乐全集》四十卷。事见《东坡後集》卷一七《张文定公墓志铭》。... 查看更多>>

张方平的诗:

相关诗词:

耒阳杜工部墓(题拟) (lěi yáng dù gōng bù mù tí nǐ )

朝代:唐    作者: 孟宾于

南游何感思,更甚叶缤纷。
一夜耒江雨,百年工部文。
青山当日见,白酒至今闻。
惟有为诗者,经过时吊君。
(见钱谦益《笺注杜工部集唱酬题就是》引《耒阳祠志》。
《增修诗话总龟》卷四三引刘斧《摭遗》引「一夜耒江雨,百年工部文」二句,称为「唐人诗」。
)。

平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平○仄,仄○仄○平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
○平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平平仄○,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,○仄仄平平。
平仄○平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
○仄平平仄,平○仄仄○。
仄平平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
○○平仄仄,仄○仄平平。
仄○○平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,平平仄平平。

读杜工部集二首 一 (dú dù gōng bù jí èr shǒu yī)

朝代:唐    作者: 贯休

造化拾无遗,唯应杜甫诗。
岂非玄域橐,夺得古人旗。
日月精华薄,山川气概卑。
古今吟不尽,惆怅不同时。

平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平○仄,仄○仄○平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
○平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平平仄○,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,○仄仄平平。
平仄○平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
○仄平平仄,平○仄仄○。
仄平平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
○○平仄仄,仄○仄平平。
仄○○平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,平平仄平平。

颂古 感怀

耒阳杜工部祠堂 (lěi yáng dù gōng bù cí táng)

朝代:宋    作者: 孟宾于

南游何感思,更甚叶缤纷。
一夜耒江雨,百年工部文。
青山当日见,白酒至今闻。
惟有为诗者,经过时吊君。

平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平○仄,仄○仄○平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
○平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平平仄○,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,○仄仄平平。
平仄○平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
○仄平平仄,平○仄仄○。
仄平平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
○○平仄仄,仄○仄平平。
仄○○平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,平平仄平平。

制除工部郎中出内署 (zhì chú gōng bù láng zhōng chū nèi shǔ)

朝代:宋    作者: 王禹偁

温树阴中别玉堂,应星犹得入文昌。
莫嫌工部官曹慢,杜甫才名是外郎。

平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平○仄,仄○仄○平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
○平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平平仄○,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,○仄仄平平。
平仄○平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
○仄平平仄,平○仄仄○。
仄平平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
○○平仄仄,仄○仄平平。
仄○○平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,平平仄平平。

耒阳杜工部祠堂 (lěi yáng dù gōng bù cí táng)

朝代:唐    作者: 徐介

手接汨罗水,天心知所存。
固教工部死,来伴大夫魂。
流落同千古,风骚共一源。
消凝伤往事,斜日隐颓垣。

平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平○仄,仄○仄○平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
○平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平平仄○,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,○仄仄平平。
平仄○平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
○仄平平仄,平○仄仄○。
仄平平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
○○平仄仄,仄○仄平平。
仄○○平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,平平仄平平。

恭谢侍读仁皇训典彻章御赐杜工部紫宸殿诗退朝口号并鞍马香茶 其三 (gōng xiè shì dú rén huáng xùn diǎn chè zhāng yù cì dù gōng bù zǐ chén diàn shī tuì cháo kǒu hào bìng ān mǎ xiāng chá qí sān)

朝代:宋    作者: 杜范

微臣何幸厠经帷,宠渥便蕃亦例施。
鸾凤惊飞高晋帖,夔龙会送借唐诗。
灵芜甘露排忧困,骏马雕鞍念老羸。
自愧无功难称塞,孤臣耿耿只天知。

平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平○仄,仄○仄○平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
○平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平平仄○,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,○仄仄平平。
平仄○平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
○仄平平仄,平○仄仄○。
仄平平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
○○平仄仄,仄○仄平平。
仄○○平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,平平仄平平。

动物

杜工部祠 (dù gōng bù cí)

朝代:宋    作者: 宋无

老病思明主,乾坤入苦吟。
秋风茅屋句,春日杜鹃心。
诗史孤忠在,文星万古沉。
只应忆李白,到海去相寻。

平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平○仄,仄○仄○平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
○平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平平仄○,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,○仄仄平平。
平仄○平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
○仄平平仄,平○仄仄○。
仄平平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
○○平仄仄,仄○仄平平。
仄○○平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,平平仄平平。

读韩杜集 (dú hán dù jí)

朝代:唐    作者: 杜牧

杜诗韩集愁来读,似倩麻姑痒处抓。
天外凤凰谁得髓,无人解合续弦胶。

平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平○仄,仄○仄○平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
○平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平平仄○,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,○仄仄平平。
平仄○平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
○仄平平仄,平○仄仄○。
仄平平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
○○平仄仄,仄○仄平平。
仄○○平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,平平仄平平。

读书 赞美

除夜 其二 (chú yè qí èr)

朝代:宋    作者: 方岳

莫嫌工部太侵寻,老杜称呼直到今。
我但六年难改口,不知老杜更年深。

平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平○仄,仄○仄○平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
○平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平平仄○,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,○仄仄平平。
平仄○平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
○仄平平仄,平○仄仄○。
仄平平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
○○平仄仄,仄○仄平平。
仄○○平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,平平仄平平。

读池州杜员外杜秋娘诗 (dú chí zhōu dù yuán wài dù qiū niáng shī)

朝代:唐    作者: 张祜

年少多情杜牧之,风流仍作杜秋诗。
可知不是长门闭,也得相如第一词。

平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平○仄,仄○仄○平。
仄仄○平仄,平平仄仄平。
○平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
平平平仄○,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,○仄仄平平。
平仄○平仄,○平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
○仄平平仄,平○仄仄○。
仄平平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
○○平仄仄,仄○仄平平。
仄○○平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,平平仄平平。