dōng yè sù xiān yóu sì nán liáng táng chéng qiān dào rén
冬夜宿仙游寺南凉堂呈谦道人 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 岑参 (cén cān)

太乙连太白,两山知几重。
路盘石门窄,匹马行才通。
日西倒山寺,林下逢支公。
昨夜山北时,星星闻此钟。
秦女去已久,仙台在中峰。
箫声不可闻,此地留遗踪。
石潭积黛色,每岁投金龙。
乱流争迅湍,喷薄如雷风。
夜来闻清磬,月出苍山空。
空山满清光,水树相玲珑。
回廊映密竹,秋殿隐深松。
灯影落前谿,夜宿水声中。
爱兹林峦好,结宇向谿东。
相识唯山僧,邻家一钓翁。
林晚栗初拆,枝寒梨已红。
物幽兴易惬,事胜趣弥浓。
愿谢区中缘,永依金人宫。
寄报乘辇客,簪裾尔何容。

仄仄平仄仄,仄平平仄○。
仄平仄平仄,仄仄○平平。
仄平仄平仄,平仄平平平。
仄仄平仄平,平平○仄平。
平仄仄仄仄,平平仄○平。
平平仄仄○,仄仄○○平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
仄平平仄平,○仄○平平。
仄平○平仄,仄仄○平○。
○平仄平平,仄仄○平平。
平平仄仄仄,平仄仄○平。
平仄仄平平,仄仄仄平○。
仄平平平仄,仄仄仄平平。
○仄仄平平,平平仄仄平。
平仄仄平仄,平平平仄平。
仄平○仄仄,仄○仄平平。
仄仄平○○,仄平平平平。
仄仄○仄仄,平平仄平平。

tài yǐ lián tài bái , liǎng shān zhī jǐ chóng 。
lù pán shí mén zhǎi , pǐ mǎ xíng cái tōng 。
rì xī dǎo shān sì , lín xià féng zhī gōng 。
zuó yè shān běi shí , xīng xīng wén cǐ zhōng 。
qín nǚ qù yǐ jiǔ , xiān tái zài zhōng fēng 。
xiāo shēng bù kě wén , cǐ dì liú yí zōng 。
shí tán jī dài sè , měi suì tóu jīn lóng 。
luàn liú zhēng xùn tuān , pēn báo rú léi fēng 。
yè lái wén qīng qìng , yuè chū cāng shān kōng 。
kōng shān mǎn qīng guāng , shuǐ shù xiāng líng lóng 。
huí láng yìng mì zhú , qiū diàn yǐn shēn sōng 。
dēng yǐng luò qián xī , yè sù shuǐ shēng zhōng 。
ài zī lín luán hǎo , jié yǔ xiàng xī dōng 。
xiāng shí wéi shān sēng , lín jiā yī diào wēng 。
lín wǎn lì chū chāi , zhī hán lí yǐ hóng 。
wù yōu xīng yì qiè , shì shèng qù mí nóng 。
yuàn xiè qū zhōng yuán , yǒng yī jīn rén gōng 。
jì bào chéng niǎn kè , zān jū ěr hé róng 。

动物

冬夜宿仙遊寺南涼堂呈謙道人

—— 岑參

太乙連太白,兩山知幾重。
路盤石門窄,匹馬行才通。
日西倒山寺,林下逢支公。
昨夜山北時,星星聞此鐘。
秦女去已久,仙臺在中峰。
簫聲不可聞,此地留遺蹤。
石潭積黛色,每歲投金龍。
亂流爭迅湍,噴薄如雷風。
夜來聞清磬,月出蒼山空。
空山滿清光,水樹相玲瓏。
迴廊映密竹,秋殿隱深松。
燈影落前谿,夜宿水聲中。
愛茲林巒好,結宇向谿東。
相識唯山僧,鄰家一釣翁。
林晚栗初拆,枝寒梨已紅。
物幽興易愜,事勝趣彌濃。
願謝區中緣,永依金人宮。
寄報乘輦客,簪裾爾何容。

仄仄平仄仄,仄平平仄○。
仄平仄平仄,仄仄○平平。
仄平仄平仄,平仄平平平。
仄仄平仄平,平平○仄平。
平仄仄仄仄,平平仄○平。
平平仄仄○,仄仄○○平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
仄平平仄平,○仄○平平。
仄平○平仄,仄仄○平○。
○平仄平平,仄仄○平平。
平平仄仄仄,平仄仄○平。
平仄仄平平,仄仄仄平○。
仄平平平仄,仄仄仄平平。
○仄仄平平,平平仄仄平。
平仄仄平仄,平平平仄平。
仄平○仄仄,仄○仄平平。
仄仄平○○,仄平平平平。
仄仄○仄仄,平平仄平平。

tài yǐ lián tài bái , liǎng shān zhī jǐ chóng 。
lù pán shí mén zhǎi , pǐ mǎ xíng cái tōng 。
rì xī dǎo shān sì , lín xià féng zhī gōng 。
zuó yè shān běi shí , xīng xīng wén cǐ zhōng 。
qín nǚ qù yǐ jiǔ , xiān tái zài zhōng fēng 。
xiāo shēng bù kě wén , cǐ dì liú yí zōng 。
shí tán jī dài sè , měi suì tóu jīn lóng 。
luàn liú zhēng xùn tuān , pēn báo rú léi fēng 。
yè lái wén qīng qìng , yuè chū cāng shān kōng 。
kōng shān mǎn qīng guāng , shuǐ shù xiāng líng lóng 。
huí láng yìng mì zhú , qiū diàn yǐn shēn sōng 。
dēng yǐng luò qián xī , yè sù shuǐ shēng zhōng 。
ài zī lín luán hǎo , jié yǔ xiàng xī dōng 。
xiāng shí wéi shān sēng , lín jiā yī diào wēng 。
lín wǎn lì chū chāi , zhī hán lí yǐ hóng 。
wù yōu xīng yì qiè , shì shèng qù mí nóng 。
yuàn xiè qū zhōng yuán , yǒng yī jīn rén gōng 。
jì bào chéng niǎn kè , zān jū ěr hé róng 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
太白与太乙相连,两座山峦高耸入云。路道蜿蜒石门窄,只有一匹马才能通过。夕阳西下照山寺,林间遇见了修行的高僧。昨夜在山的北边,听到钟声传来星星闪烁。秦国的女子离去已久,仙台就在中峰上。箫声已不可闻,只留下此地的遗迹。石潭积聚着墨绿色,每年投下金龙的金子。急流争相奔流湍急,水花喷薄如雷鸣。夜晚听到清脆的磬声,月亮升起,苍山空空。空山洒满清明的光芒,水与树相互映衬,形成美丽的景象。回廊倒映着茂密的竹子,秋殿隐在深深的松林中。灯影落在前谿,夜晚宿营在水声中。喜欢这片山峦之美,与大自然相依为伴。相识的只有山中的僧人,邻家只有一个垂钓的老翁。林间的晚霞初现,树枝上的梨子已经变红。在这宁静的环境中,心情舒畅,乐趣倍增。愿感谢与我有缘的朋友,永远依靠金人宫的庇佑。送给乘坐华丽马车的客人,不知你容颜如何,衣冠仪表如何。

赏析::
这首诗《冬夜宿仙游寺南凉堂呈谦道人》是唐代诗人岑参的作品。诗人在寒冷的冬夜,宿于仙游寺南凉堂,写下了这首诗篇。诗中通过对山水、寺庙、自然景物和人物的描写,展现出了一幅宁静、神秘、清幽的画面,充分体现了岑参的山水田园之美的艺术追求。
首两句描写了太白山的险峻,山路窄隘,只有匹马才能通过,展现了自然山川的壮美和崇高。接着诗人提到山寺,寺庙位于山林之间,寻常人难以抵达,象征着一种隐秘和虔诚。与此同时,诗人还在山寺中遇到了支公,弥漫出一种宗教氛围,暗示了仙游寺的神秘和灵性。
后文中诗人回忆昨夜在山北听到的钟声,这个细节突出了山寺的宁静和僧侣的虔诚。继而提到秦女已去,但仙台依然在中峰,表现出时间的推移和山寺的不变。接下来,诗人描写了石潭和急流,展示了山水的奇妙和壮丽。
诗中还描写了夜晚的景色,山寺中的磬声和苍山下的月光,使整个画面更加宁静和神秘。最后几句提到诗人对这里的喜爱,以及愿意永远留在这里,与山僧和邻家的钓翁相伴。这种对山水田园生活的热爱和向往,增强了诗中的抒情情感。
整首诗以山水和寺庙为背景,融入了宗教元素,展现了唐代山水诗的特点,即通过对自然景物的描写,抒发内心的感情和哲思。通过细腻的描写和清新的意境,使读者感受到了大自然的美丽和宁静,同时也反映了诗人对宁静祥和生活的向往。
标签: 写景,抒情,咏物,山水,宗教。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者岑参介绍:🔈

岑参,南阳人,文本之後。少孤贫,笃学,登天宝三载进士第。由率府参军累官右补阙,论斥权佞,改起居郎,寻出爲虢州长史,复入爲太子中允。代宗总戎陕服,委以书奏之任,由库部郎出刺嘉州。杜鸿渐镇西川,表爲从事,以职方郎兼侍御史领幕职。使罢,流寓不还,遂终於蜀。参诗辞意清切,迥拔孤秀,多出佳境;每一篇出,人竞传写,比之吴均、何逊焉。集八卷,今编四卷。 查看更多>>

岑参的诗:

相关诗词:

冬至三日游水南诸寺 (dōng zhì sān rì yóu shuǐ nán zhū sì)

朝代:宋    作者: 韦骧

曦轮飞上宿云收,晚出城南趣适幽。
六寺连延行复道,一溪萦绕泻寒流。
世情共喜新阳复,仙境聊成极目游。
不以篇章记登覧,此时清兴若为酬。

仄仄平仄仄,仄平平仄○。
仄平仄平仄,仄仄○平平。
仄平仄平仄,平仄平平平。
仄仄平仄平,平平○仄平。
平仄仄仄仄,平平仄○平。
平平仄仄○,仄仄○○平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
仄平平仄平,○仄○平平。
仄平○平仄,仄仄○平○。
○平仄平平,仄仄○平平。
平平仄仄仄,平仄仄○平。
平仄仄平平,仄仄仄平○。
仄平平平仄,仄仄仄平平。
○仄仄平平,平平仄仄平。
平仄仄平仄,平平平仄平。
仄平○仄仄,仄○仄平平。
仄仄平○○,仄平平平平。
仄仄○仄仄,平平仄平平。

湖南江西道中十首 其四 (hú nán jiāng xī dào zhōng shí shǒu qí sì)

朝代:宋    作者: 刘克庄

去年冬至投僧寺,今岁阳生宿店家。
独夜无人堪晤语,青灯相对结寒花。

仄仄平仄仄,仄平平仄○。
仄平仄平仄,仄仄○平平。
仄平仄平仄,平仄平平平。
仄仄平仄平,平平○仄平。
平仄仄仄仄,平平仄○平。
平平仄仄○,仄仄○○平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
仄平平仄平,○仄○平平。
仄平○平仄,仄仄○平○。
○平仄平平,仄仄○平平。
平平仄仄仄,平仄仄○平。
平仄仄平平,仄仄仄平○。
仄平平平仄,仄仄仄平平。
○仄仄平平,平平仄仄平。
平仄仄平仄,平平平仄平。
仄平○仄仄,仄○仄平平。
仄仄平○○,仄平平平平。
仄仄○仄仄,平平仄平平。

送友人游昭州呈陈谦之佥判 其一 (sòng yǒu rén yóu zhāo zhōu chéng chén qiān zhī qiān pàn qí yī)

朝代:宋    作者: 乐雷发

阆仙去补荔支谱,梅谷归呈飞鹜秋。
惟有瓜坡共君在,马蹄何苦又昭州。

仄仄平仄仄,仄平平仄○。
仄平仄平仄,仄仄○平平。
仄平仄平仄,平仄平平平。
仄仄平仄平,平平○仄平。
平仄仄仄仄,平平仄○平。
平平仄仄○,仄仄○○平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
仄平平仄平,○仄○平平。
仄平○平仄,仄仄○平○。
○平仄平平,仄仄○平平。
平平仄仄仄,平仄仄○平。
平仄仄平平,仄仄仄平○。
仄平平平仄,仄仄仄平平。
○仄仄平平,平平仄仄平。
平仄仄平仄,平平平仄平。
仄平○仄仄,仄○仄平平。
仄仄平○○,仄平平平平。
仄仄○仄仄,平平仄平平。

宿仙游寺望月生峰 (sù xiān yóu sì wàng yuè shēng fēng)

朝代:唐    作者: 薛能

公门身入洞门行,出穽离笼似有情。
僧语夜凉云树黑,月生峰上月初生。

仄仄平仄仄,仄平平仄○。
仄平仄平仄,仄仄○平平。
仄平仄平仄,平仄平平平。
仄仄平仄平,平平○仄平。
平仄仄仄仄,平平仄○平。
平平仄仄○,仄仄○○平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
仄平平仄平,○仄○平平。
仄平○平仄,仄仄○平○。
○平仄平平,仄仄○平平。
平平仄仄仄,平仄仄○平。
平仄仄平平,仄仄仄平○。
仄平平平仄,仄仄仄平平。
○仄仄平平,平平仄仄平。
平仄仄平仄,平平平仄平。
仄平○仄仄,仄○仄平平。
仄仄平○○,仄平平平平。
仄仄○仄仄,平平仄平平。

送友人游昭州呈陈谦之佥判 其三 (sòng yǒu rén yóu zhāo zhōu chéng chén qiān zhī qiān pàn qí sān)

朝代:宋    作者: 乐雷发

鹏运堂前话别愁,菭蘠三度楚江秋。
近怀莫向元龙道,问舍求田是□头。

仄仄平仄仄,仄平平仄○。
仄平仄平仄,仄仄○平平。
仄平仄平仄,平仄平平平。
仄仄平仄平,平平○仄平。
平仄仄仄仄,平平仄○平。
平平仄仄○,仄仄○○平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
仄平平仄平,○仄○平平。
仄平○平仄,仄仄○平○。
○平仄平平,仄仄○平平。
平平仄仄仄,平仄仄○平。
平仄仄平平,仄仄仄平○。
仄平平平仄,仄仄仄平平。
○仄仄平平,平平仄仄平。
平仄仄平仄,平平平仄平。
仄平○仄仄,仄○仄平平。
仄仄平○○,仄平平平平。
仄仄○仄仄,平平仄平平。

动物

仙游寺独宿 (xiān yóu sì dú sù)

朝代:唐    作者: 白居易

沙鹤上阶立,潭月当户开。
此中留我宿,两夜不能回。
幸与静境遇,喜无归侣催。
从今独游後,不拟共人来。

仄仄平仄仄,仄平平仄○。
仄平仄平仄,仄仄○平平。
仄平仄平仄,平仄平平平。
仄仄平仄平,平平○仄平。
平仄仄仄仄,平平仄○平。
平平仄仄○,仄仄○○平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
仄平平仄平,○仄○平平。
仄平○平仄,仄仄○平○。
○平仄平平,仄仄○平平。
平平仄仄仄,平仄仄○平。
平仄仄平平,仄仄仄平○。
仄平平平仄,仄仄仄平平。
○仄仄平平,平平仄仄平。
平仄仄平仄,平平平仄平。
仄平○仄仄,仄○仄平平。
仄仄平○○,仄平平平平。
仄仄○仄仄,平平仄平平。

宿尊胜庵二首呈谦之 其一 (sù zūn shèng ān èr shǒu chéng qiān zhī qí yī)

朝代:宋    作者: 方翥

天寒古寺往来希,门掩柴炉昼共围。
细雨无声潜自落,开帘时复见霏霏。

仄仄平仄仄,仄平平仄○。
仄平仄平仄,仄仄○平平。
仄平仄平仄,平仄平平平。
仄仄平仄平,平平○仄平。
平仄仄仄仄,平平仄○平。
平平仄仄○,仄仄○○平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
仄平平仄平,○仄○平平。
仄平○平仄,仄仄○平○。
○平仄平平,仄仄○平平。
平平仄仄仄,平仄仄○平。
平仄仄平平,仄仄仄平○。
仄平平平仄,仄仄仄平平。
○仄仄平平,平平仄仄平。
平仄仄平仄,平平平仄平。
仄平○仄仄,仄○仄平平。
仄仄平○○,仄平平平平。
仄仄○仄仄,平平仄平平。

呈毛南仲 (chéng máo nán zhòng)

朝代:宋    作者: 华岳

暮宿东溪一草堂,倦和衣屦卧胡牀。
梦随鸾去辽天阔,夜到鸡鸣剗地长。
早起不须禽为唤,多忧谁谓草能忘。
清闲却愧毛南仲,醉卧西窗一枕凉。

仄仄平仄仄,仄平平仄○。
仄平仄平仄,仄仄○平平。
仄平仄平仄,平仄平平平。
仄仄平仄平,平平○仄平。
平仄仄仄仄,平平仄○平。
平平仄仄○,仄仄○○平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
仄平平仄平,○仄○平平。
仄平○平仄,仄仄○平○。
○平仄平平,仄仄○平平。
平平仄仄仄,平仄仄○平。
平仄仄平平,仄仄仄平○。
仄平平平仄,仄仄仄平平。
○仄仄平平,平平仄仄平。
平仄仄平仄,平平平仄平。
仄平○仄仄,仄○仄平平。
仄仄平○○,仄平平平平。
仄仄○仄仄,平平仄平平。

宿秀峰寺 (sù xiù fēng sì)

朝代:宋    作者: 胡宿

夕钟初断海鲸音,投宿香园半翠岑。
冰簟浸牀消客梦,水帘澄月伴僧吟。
雄风拂衽清凉极,珍树交柯翠翳深。
一夜汉阴机事息,草堂虚论破烦襟。

仄仄平仄仄,仄平平仄○。
仄平仄平仄,仄仄○平平。
仄平仄平仄,平仄平平平。
仄仄平仄平,平平○仄平。
平仄仄仄仄,平平仄○平。
平平仄仄○,仄仄○○平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
仄平平仄平,○仄○平平。
仄平○平仄,仄仄○平○。
○平仄平平,仄仄○平平。
平平仄仄仄,平仄仄○平。
平仄仄平平,仄仄仄平○。
仄平平平仄,仄仄仄平平。
○仄仄平平,平平仄仄平。
平仄仄平仄,平平平仄平。
仄平○仄仄,仄○仄平平。
仄仄平○○,仄平平平平。
仄仄○仄仄,平平仄平平。

夜投山家四首 其二 (yè tóu shān jiā sì shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 陆游

夜行山步鼓冬冬,小市优场炬火红。
唤起少年巴蜀梦,宕渠山寺看蚕丛。

仄仄平仄仄,仄平平仄○。
仄平仄平仄,仄仄○平平。
仄平仄平仄,平仄平平平。
仄仄平仄平,平平○仄平。
平仄仄仄仄,平平仄○平。
平平仄仄○,仄仄○○平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
仄平平仄平,○仄○平平。
仄平○平仄,仄仄○平○。
○平仄平平,仄仄○平平。
平平仄仄仄,平仄仄○平。
平仄仄平平,仄仄仄平○。
仄平平平仄,仄仄仄平平。
○仄仄平平,平平仄仄平。
平仄仄平仄,平平平仄平。
仄平○仄仄,仄○仄平平。
仄仄平○○,仄平平平平。
仄仄○仄仄,平平仄平平。