dōng rì shū qíng
冬日书情 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 佚名 (yì míng)

殊乡寂寞使人悲,异域留连不暇归。
万里山河非旧国,一川戎俗是新知。
寒天落景光阴促,雪海穹庐物色稀。
为客终朝长下泣,谁怜晓夕老容仪。

平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。

shū xiāng jì mò shǐ rén bēi , yì yù liú lián bù xiá guī 。
wàn lǐ shān hé fēi jiù guó , yī chuān róng sú shì xīn zhī 。
hán tiān luò jǐng guāng yīn cù , xuě hǎi qióng lú wù sè xī 。
wèi kè zhōng cháo cháng xià qì , shuí lián xiǎo xī lǎo róng yí 。

冬日書情

—— 佚名(伯二五五五)(五十九首)

殊鄉寂寞使人悲,異域留連不暇歸。
萬里山河非舊國,一川戎俗是新知。
寒天落景光陰促,雪海穹廬物色稀。
爲客終朝長下泣,誰憐曉夕老容儀。

平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。

shū xiāng jì mò shǐ rén bēi , yì yù liú lián bù xiá guī 。
wàn lǐ shān hé fēi jiù guó , yī chuān róng sú shì xīn zhī 。
hán tiān luò jǐng guāng yīn cù , xuě hǎi qióng lú wù sè xī 。
wèi kè zhōng cháo cháng xià qì , shuí lián xiǎo xī lǎo róng yí 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
殊乡的寂寞让人感到悲伤,异乡的风景使人舍不得回去。
万里之外的山河已非曾经的国土,这里的风俗习惯是我刚刚认识的。
寒冷的天空中景色渐渐消退,雪覆盖的大地上物物稀少。
作为客人,我整天长时间地哭泣,却没有人关心我早晚的衰老相貌。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者佚名介绍:🔈

佚名的诗:

相关诗词:

冬日出郊二首 其二 (dōng rì chū jiāo èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 王之道

一鞭乘兴上山头,雨脚随风湿破裘。
冬日有情还可爱,忽开云雾见林丘。

平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。

冬冬鼓 (dōng dōng gǔ)

朝代:宋    作者: 徐照

前鼓冬冬後鼓冬冬声一同。
忽然声近忽声远,又是东风西风南北风。

平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。

九月望徙坐冬窝 其二 (jiǔ yuè wàng xǐ zuò dōng wō qí èr)

朝代:宋    作者: 钱时

满窗融日育天和,个里还来着到麽。
多少世间闲落索,老夫情绪只冬窝。

平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。

冬夜戏书三首 其一 (dōng yè xì shū sān shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 陆游

东归剡曲寄彷徉,闲日虽冬亦自长。
梅瘦有情横淡月,云轻无力护清霜。
长鱼通印盐花白,珍鮓披绵麴糁香。
一饱喟然还自悯,强顔垂老食官仓。

平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。

独坐偶书 (dú zuò ǒu shū)

朝代:宋    作者: 郑刚中

焚香闭草庐,滞念扫无余。
世事尤宜静,交情只可疏。
屈伸当视蠖,湿沫戒如鱼。
暖甚一窗日,三冬宜读书。

平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。

冬至後一日书 (dōng zhì hòu yī rì shū)

朝代:宋    作者: 陆游

霜霰新冬後,年龄大耋时。
功名久无梦,文字略存诗。
丘垄归何憾,琴书付有儿。
痴人痴到底,更欲数期颐。

平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。

冬日书事二首 其一 (dōng rì shū shì èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 张耒

草草漫翁居,心安知有余。
风高收野潦,霜晚足园蔬。
宿火温茶箧,明灯转素书。
御冬无旨蓄,渍药酒盈壶。

平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。

辛巳仲冬二日冬至孟冬晦日偶成 其二 (xīn sì zhòng dōng èr rì dōng zhì mèng dōng huì rì ǒu chéng qí èr)

朝代:宋    作者: 释文珦

駸駸近一阳,昼短夜偏长。
打睡工夫到,潜踪计策良。
晓霜寒有力,冬日淡无光。
生怕人相觅,衰翁嬾下牀。

平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。

二月廿九日收宗玉弟京口书还家有日喜而赋诗 (èr yuè niàn jiǔ rì shōu zōng yù dì jīng kǒu shū huán jiā yǒu rì xǐ ér fù shī)

朝代:宋    作者: 徐瑞

半岁无书界我胸,短蓬念汝过残冬。
官情但可京口酒,客梦应随浮玉钟。
弃纵向来缘底事,妍粧今日为谁容。
书来賸喜归期近,伴我清吟倚老松。

平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。

庭植惠雪菊严冬盛开 (tíng zhí huì xuě jú yán dōng shèng kāi)

朝代:宋    作者: 李光

冷艳霜苞向日舒,移将小槛近阶除。
应知海外冬无雪,留与寒儒夜映书。

平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。

抒情 咏物