dōng guī tú zhōng zuò
东归途中作 🔈
松橘苍黄覆钓矶,早年生计近年违。
老知风月终堪恨,贫觉家山不易归。
别岸客帆和鴈落,晚程霜叶向人飞。
买臣严助精灵在,应笑无成一布衣。
平仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
松橘蒼黃覆釣磯,早年生計近年違。
老知風月終堪恨,貧覺家山不易歸。
別岸客帆和鴈落,晚程霜葉向人飛。
買臣嚴助精靈在,應笑無成一布衣。
平仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
松橘树黄叶覆盖着垂钓的渔台,曾经谋生的年华如今已经远去。
我年老了,对于过去的风花月事只能深感遗憾,贫困使我觉得家乡的山不容易回去了。
在对岸,有客人的帆船和野鹅一同降落,夜晚的道路上霜叶向行人飘扬。
作为一名买办官员,我精明能干,却只能苦笑着承受着一贫如洗的生活,没有取得任何成就。
罗隐的诗:
相关诗词:
适武林途中作 (shì wǔ lín tú zhōng zuò)
道途奔走固然非,闲坐真空度岁时。
谁解胸中无窒碍,两随造化不相讥。
平仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
归途 (guī tú)
归途似乌鹊,得树且依栖。
一寸客亭烛,数声村舍鸡。
路长风正北,野旷日沈西。
梦作祠官去,江干入马蹄。
平仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
四安道中所见 其七 (sì ān dào zhōng suǒ jiàn qí qī)
纷惹多岐意转猜,若为误向此中来。
平生不作穷途叹,途若穷时一笑回。
平仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
送人归吴 (sòng rén guī wú)
远爱春波正满湖,羡君东去是归途。
吟诗好向月中宿,一叫水天沙鹤孤。
平仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
下第东归道中作 (xià dì dōng guī dào zhōng zuò)
一回落第一宁亲,多是途中过却春。
心火不销双鬓雪,眼泉难濯满衣尘。
苦吟风月唯添病,遍识公卿未免贫。
马壮金多有官者,荣归却笑读书人。
平仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
次韵谷口郑东子见寄 其四 (cì yùn gǔ kǒu zhèng dōng zǐ jiàn jì qí sì)
一生飘泊客途中,扶技从人类百工。
白首归来入诗社,犹思渭北与江东。
平仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
辞东庙途中作 (cí dōng miào tú zhōng zuò)
海近微茫白,山穷次第平。
固然天远大,加以眼高明。
草木惊秋意,松先挠客情。
西风莫相恼,归计此回成。
平仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
归途叹 (guī tú tàn)
孙吴摅将略,申甫翰王家。
腐儒要底用,归种东陵瓜。
平仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
途中二绝 其二 (tú zhōng èr jué qí èr)
脚踏京尘动数旬,归途又复见书云。
羣阴已放阳来复,看取新年别有春。
平仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。