dào xǐng xīn tíng
到醒心亭 🔈
万里江湖逐断萍,红尘不见北山亭。
一思好景心魂醉,才挹余芳眼目醒。
寒暑忽移佳木绿,古今长见远峰青。
烟芜路断无穷尽,空惜琅邪旧记铭。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄仄仄。
平仄仄平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
萬里江湖逐斷萍,紅塵不見北山亭。
一思好景心魂醉,纔挹餘芳眼目醒。
寒暑忽移佳木綠,古今長見遠峰青。
烟蕪路斷無窮盡,空惜琅邪舊記銘。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄仄仄。
平仄仄平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
万里江湖追寻着漂浮的萍踪,红尘中却不再见北山亭的身影。
一念之间,美景使心魂陶醉,刚刚品尝着余香,便被现实的眼目所唤醒。
寒暑更替,美丽的树木常常变得苍翠欲滴,而历史长河中,远山始终保持着青葱的面貌。
迷雾缭绕的道路无尽无休,只可惜琅邪的旧时记忆如今已被埋没。
彭汝砺的诗:
相关诗词:
题醒心亭 (tí xǐng xīn tíng)
为爱昌黎湖上句,醉来直上醒心亭。
烦酲不待山风解,卧读残碑已自醒。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄仄仄。
平仄仄平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
醒心亭 (xǐng xīn tíng)
主人谁与解春酲,百斛香醪一小亭。
兀兀泠泠俱可乐,醒来还醉醉还醒。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄仄仄。
平仄仄平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
山园四咏 醒心亭 (shān yuán sì yǒng xǐng xīn tíng)
昔人醒心处,唯恐玉山颓。
我今醒心亭,正与醉为媒。
醒心非醒酒,所醒遗形骸。
如病得大丹,如梦忽惊回。
如闇秉巨烛,如蛰发春雷。
有时酩酊中,蘧蘧自形开。
下视名利场,昏晓走尘埃。
醒处元不醒,醉时良可哀。
嗟哉我何人,颠倒有至怀。
不求醉中醒,却醉醒中杯。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄仄仄。
平仄仄平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
题醒心亭 (tí xǐng xīn tíng)
醒心亭下水悠悠,归棹匆匆更少留。
何日飘然五湖去,醉吟还得过浮邱。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄仄仄。
平仄仄平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
寄题岘亭 (jì tí xiàn tíng)
岘亭留恨为伤杯,未得醒醒看便回。
却想醉游如梦见,直疑元本不曾来。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄仄仄。
平仄仄平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
谒清烈庙登独醒亭 (yè qīng liè miào dēng dú xǐng tíng)
我醉亦如衆,亭慙登独醒。
惟知慕清节,首为绘仪形。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄仄仄。
平仄仄平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
题柯峰谳掾钱君叔行敬简轩 (tí kē fēng yàn yuàn qián jūn shū xíng jìng jiǎn xuān)
是非辩白只须钦,敬简奚消读吕刑。
一片公心一双眼,心醒醒则眼醒醒。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄仄仄。
平仄仄平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
初醒 (chū xǐng)
心中得胜暂抛愁,醉卧凉风拂簟秋。
半夜觉来新酒醒,一条斜月到牀头。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄仄仄。
平仄仄平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
沧浪亭 (cāng làng tíng)
沧浪之歌因屈平,子美为立沧浪亭。
亭中学士逐日醉,泽畔大夫千古醒。
醉醒今古彼自异,苏诗不愧离骚经。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄仄仄。
平仄仄平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
醼亭一首 (yàn tíng yī shǒu)
未得从君醉醼亭,坐无酒意正醒醒。
云飞野壁春心远,蝶悞花枝昼梦惊。
草履踏泥寻曲径,纱衣冒雨上重城。
金丝不厌幽闺地,时向高风叶一声。
仄仄平平仄仄平,平平仄仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄仄仄。
平仄仄平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。