dá dù xiù cái wǔ sōng jiàn zèng
荅杜秀才五松见赠 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 李白 (lǐ bái)

昔献长杨赋,天开云雨欢。
当时待诏承明里,皆道扬雄才可观。
勅赐飞龙二天马,黄金络头白玉鞍。
浮云蔽日去不返,总为秋风摧紫兰。
角巾东出商山道,采秀行歌咏芝草。
路逢园绮笑向人,两君解来一何好。
闻道金陵龙虎盘,还同谢朓望长安。
千峰夹水向秋浦,五松名山当夏寒。
铜井炎炉歊九天,赫如铸鼎荆山前。
陶公瞿铄呵赤电,回禄睢盱扬紫烟。
此中岂是久留处,便欲烧丹从列仙。
爱听松风且高卧,飕飕吹尽炎氛过。
登崖独立望九州,阳春欲奏谁相和。
闻君往年游锦城,章仇尚书倒屣迎。
飞笺洛绎奏明主,天书降问回恩荣。
肮脏不能就珪组,至今空扬高蹈名。
夫子工文绝世奇,五松新作天下推。
吾非谢尚邀彦伯,异代风流各一时。
一时相逢乐在今,袖拂白云开素琴,弹为三峡流泉音。
从兹一别武陵去,去後桃花春水深。

仄○○平仄,平平平仄平。
○平仄仄平平仄,平仄平平平仄○。
仄仄平平仄平仄,平平仄平仄仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄平平平平仄平。
仄平平仄平平仄,仄仄○平仄平仄。
仄平平仄仄仄平,仄平仄平仄平仄。
○仄平平平仄平,平平仄仄仄○平。
平平仄仄仄平仄,仄平平平○仄平。
平仄平平平仄平,仄○仄仄平平平。
平平○仄平仄仄,○仄○平平仄平。
仄○仄仄仄○仄,仄仄○平○仄平。
仄○平平○平仄,平平○仄平平○。
平平仄仄仄仄平,平平仄仄平○○。
○平仄平平仄平,平平仄平仄仄○。
平平仄仄仄平仄,平平○仄平平平。
平仄仄平仄平仄,仄平○平平仄平。
平仄平平仄仄平,仄平平仄平仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平平仄仄平。
仄平○平仄仄平,仄仄仄平平仄平,○平○仄平平平。
○平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄○。

xī xiàn cháng yáng fù , tiān kāi yún yǔ huān 。
dāng shí dài zhào chéng míng lǐ , jiē dào yáng xióng cái kě guān 。
chì cì fēi lóng èr tiān mǎ , huáng jīn luò tóu bái yù ān 。
fú yún bì rì qù bù fǎn , zǒng wèi qiū fēng cuī zǐ lán 。
jiǎo jīn dōng chū shāng shān dào , cǎi xiù xíng gē yǒng zhī cǎo 。
lù féng yuán qǐ xiào xiàng rén , liǎng jūn jiě lái yī hé hǎo 。
wén dào jīn líng lóng hǔ pán , huán tóng xiè tiǎo wàng cháng ān 。
qiān fēng jiá shuǐ xiàng qiū pǔ , wǔ sōng míng shān dāng xià hán 。
tóng jǐng yán lú xiāo jiǔ tiān , hè rú zhù dǐng jīng shān qián 。
táo gōng qú shuò hē chì diàn , huí lù suī xū yáng zǐ yān 。
cǐ zhōng qǐ shì jiǔ liú chù , biàn yù shāo dān cóng liè xiān 。
ài tīng sōng fēng qiě gāo wò , sōu sōu chuī jìn yán fēn guò 。
dēng yá dú lì wàng jiǔ zhōu , yáng chūn yù zòu shuí xiāng hé 。
wén jūn wǎng nián yóu jǐn chéng , zhāng chóu shàng shū dǎo xǐ yíng 。
fēi jiān luò yì zòu míng zhǔ , tiān shū jiàng wèn huí ēn róng 。
āng zāng bù néng jiù guī zǔ , zhì jīn kōng yáng gāo dǎo míng 。
fū zǐ gōng wén jué shì qí , wǔ sōng xīn zuò tiān xià tuī 。
wú fēi xiè shàng yāo yàn bǎi , yì dài fēng liú gè yī shí 。
yī shí xiāng féng lè zài jīn , xiù fú bái yún kāi sù qín , tán wèi sān xiá liú quán yīn 。
cóng zī yī bié wǔ líng qù , qù hòu táo huā chūn shuǐ shēn 。

动物

荅杜秀才五松見贈

—— 李白

昔獻長楊賦,天開雲雨歡。
當時待詔承明裏,皆道揚雄才可觀。
勅賜飛龍二天馬,黃金絡頭白玉鞍。
浮雲蔽日去不返,總爲秋風摧紫蘭。
角巾東出商山道,採秀行歌詠芝草。
路逢園綺笑向人,兩君解來一何好。
聞道金陵龍虎盤,還同謝朓望長安。
千峰夾水向秋浦,五松名山當夏寒。
銅井炎爐歊九天,赫如鑄鼎荆山前。
陶公瞿鑠呵赤電,回祿睢盱揚紫煙。
此中豈是久留處,便欲燒丹從列仙。
愛聽松風且高臥,颼颼吹盡炎氛過。
登崖獨立望九州,陽春欲奏誰相和。
聞君往年遊錦城,章仇尚書倒屣迎。
飛箋洛繹奏明主,天書降問迴恩榮。
骯髒不能就珪組,至今空揚高蹈名。
夫子工文絕世奇,五松新作天下推。
吾非謝尚邀彥伯,異代風流各一時。
一時相逢樂在今,袖拂白雲開素琴,彈爲三峽流泉音。
從茲一別武陵去,去後桃花春水深。

仄○○平仄,平平平仄平。
○平仄仄平平仄,平仄平平平仄○。
仄仄平平仄平仄,平平仄平仄仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄平平平平仄平。
仄平平仄平平仄,仄仄○平仄平仄。
仄平平仄仄仄平,仄平仄平仄平仄。
○仄平平平仄平,平平仄仄仄○平。
平平仄仄仄平仄,仄平平平○仄平。
平仄平平平仄平,仄○仄仄平平平。
平平○仄平仄仄,○仄○平平仄平。
仄○仄仄仄○仄,仄仄○平○仄平。
仄○平平○平仄,平平○仄平平○。
平平仄仄仄仄平,平平仄仄平○○。
○平仄平平仄平,平平仄平仄仄○。
平平仄仄仄平仄,平平○仄平平平。
平仄仄平仄平仄,仄平○平平仄平。
平仄平平仄仄平,仄平平仄平仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平平仄仄平。
仄平○平仄仄平,仄仄仄平平仄平,○平○仄平平平。
○平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄○。

xī xiàn cháng yáng fù , tiān kāi yún yǔ huān 。
dāng shí dài zhào chéng míng lǐ , jiē dào yáng xióng cái kě guān 。
chì cì fēi lóng èr tiān mǎ , huáng jīn luò tóu bái yù ān 。
fú yún bì rì qù bù fǎn , zǒng wèi qiū fēng cuī zǐ lán 。
jiǎo jīn dōng chū shāng shān dào , cǎi xiù xíng gē yǒng zhī cǎo 。
lù féng yuán qǐ xiào xiàng rén , liǎng jūn jiě lái yī hé hǎo 。
wén dào jīn líng lóng hǔ pán , huán tóng xiè tiǎo wàng cháng ān 。
qiān fēng jiá shuǐ xiàng qiū pǔ , wǔ sōng míng shān dāng xià hán 。
tóng jǐng yán lú xiāo jiǔ tiān , hè rú zhù dǐng jīng shān qián 。
táo gōng qú shuò hē chì diàn , huí lù suī xū yáng zǐ yān 。
cǐ zhōng qǐ shì jiǔ liú chù , biàn yù shāo dān cóng liè xiān 。
ài tīng sōng fēng qiě gāo wò , sōu sōu chuī jìn yán fēn guò 。
dēng yá dú lì wàng jiǔ zhōu , yáng chūn yù zòu shuí xiāng hé 。
wén jūn wǎng nián yóu jǐn chéng , zhāng chóu shàng shū dǎo xǐ yíng 。
fēi jiān luò yì zòu míng zhǔ , tiān shū jiàng wèn huí ēn róng 。
āng zāng bù néng jiù guī zǔ , zhì jīn kōng yáng gāo dǎo míng 。
fū zǐ gōng wén jué shì qí , wǔ sōng xīn zuò tiān xià tuī 。
wú fēi xiè shàng yāo yàn bǎi , yì dài fēng liú gè yī shí 。
yī shí xiāng féng lè zài jīn , xiù fú bái yún kāi sù qín , tán wèi sān xiá liú quán yīn 。
cóng zī yī bié wǔ líng qù , qù hòu táo huā chūn shuǐ shēn 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
昔日,有人献上了一篇称赞长杨的赋文,大地上的天空敞开,云雨欢乐。
当时他们在承明里等候朝廷的召见,人人都说扬雄的才华可观。
朝廷下诏,赐予他两匹飞龙一对天马,黄金制成的缰绳和白玉制成的马鞍。
浮云遮蔽了太阳,一去不回,原因全在于秋风摧残了紫色的兰草。
他戴着角巾,离开商山道,采集秀丽的芝草,行走唱歌。
在路上遇到了园中美丽的女子,两位士人解约而来,多么美好。
听说金陵城有蛟龙虎豹缠绕,他们还要一同去拜访谢朓,期待在长安城再次相见。
千山万水夹着秋浦,五棵松树是这个名山上夏季的寒冷象征。
铜井和炎炉喷出热气,仿佛是铸造鼎器的荆山之前的景象。
陶公瞿铄喝彤云之酒,回禄睢盱散发紫色的烟雾。
这里可不是久留之地,他们只是想烧制丹药成为仙人之列。
他们喜欢倾听松风,高卧在那里,呼啸的风将炎热的空气吹散。
登上悬崖独自屹立,眺望着九州大地,阳春的音乐即将奏响,归属谁与和谐。
听说君去年游历了锦城,章仇尚书翻跑着迎接,连鞋都脱掉了。
他亲笔写信给明主,洛水绵延不断,回报恩荣。
肮脏的人不能接近贵族,直到现在还只能空谈虚言,没有实际成就。
夫子的文采工艺超凡绝伦,五棵松树成为全天下推崇的象征。
我并非谢尚邀请彦伯,他和我属于不同的时代,各自有风采。
我们今天相逢在一起,感到非常愉悦,他挥袖拂去白云,展开素琴,弹奏出三峡流泉的音乐。
从那时起,我们分别离开了武陵,他离开後,桃花依旧盛开,春水仍然深远。

赏析::
这首诗《荅杜秀才五松见赠》是唐代著名诗人李白所作,全诗共分为四段,以赞美五松名山和友人杜秀才为主题,表达了作者对自然景物和友情的赞美之情。
第一段,以李白自己的诗作《长杨赋》作为引子,回顾了自己早年的成就,勉励杜秀才也有机会成为杰出的文学家。这段强调了诗人的才华和对杜秀才的仰慕。
第二段,描述了杜秀才得到皇帝的赏识,赐予飞龙和白玉鞍等珍贵的礼物,这一切都是因为杜秀才的才华卓越。这里的描写表现出宫廷荣耀和杜秀才的崇高地位。
第三段,转入对五松名山的描写,这里的山水景色令人叹为观止,铜井、炎炉、荆山、陶公等地名与传说都充满神秘色彩。李白通过对山水的描写,将五松名山塑造成了仙境一般的存在,令人向往不已。
第四段,诗人表示自己也有出游过锦城的经历,而杜秀才则因官职原因无法前往。虽然各自生活在不同的地方,但他们通过诗歌传情,用琴音传递友情,感受到了彼此的情谊。最后,诗人表达了对友情和美好时光的珍视,同时也表达了对将来的期许。
标签:
抒情、山水、友情、赞美、仙境、文学成就

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者李白介绍:🔈

李白,字太白,陇西成纪人,凉武昭王暠九世孙。或曰山东人,或曰蜀人。白少有逸才,志气宏放,飘然有超世之心。初隐岷山,益州长史苏頲见而异之曰:“是子天才英特,可比相如。”天宝初,至长安,往见贺知章。知章见其文,叹曰:“子谪仙人也。”言於明皇,召见金銮殿,奏颂一篇。帝赐食,亲爲调羹。有诏供奉翰林,白犹与酒徒饮於巿。帝坐沈香亭子,意有所感,欲得白爲乐章,召入,而白已醉。左右以水頮面,稍解,援笔成文,婉丽精切。帝爱其才,数宴见。白常侍帝,醉,使高力士脱鞾。力士素贵,耻之,摘其诗以激杨贵妃。帝欲官白,妃輙沮止。白自知不爲亲近所容,恳求还山。帝赐金放还,乃浪迹江湖,终日沈饮。永王璘都督江陵,辟爲僚佐。璘谋乱... 查看更多>>

李白的诗:

相关诗词:

予少年颇知种松手植数万株皆中梁柱矣都梁山中见杜舆秀才求学其法戏赠二首 其一 (yǔ shào nián pō zhī zhòng sōng shǒu zhí shù wàn zhū jiē zhōng liáng zhù yǐ dōu liáng shān zhōng jiàn dù yú xiù cái qiú xué qí fǎ xì zèng èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 苏轼

露宿泥行草棘中,十年春雨养髯龙。
如今尺五城南杜,欲问东坡学种松。

仄○○平仄,平平平仄平。
○平仄仄平平仄,平仄平平平仄○。
仄仄平平仄平仄,平平仄平仄仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄平平平平仄平。
仄平平仄平平仄,仄仄○平仄平仄。
仄平平仄仄仄平,仄平仄平仄平仄。
○仄平平平仄平,平平仄仄仄○平。
平平仄仄仄平仄,仄平平平○仄平。
平仄平平平仄平,仄○仄仄平平平。
平平○仄平仄仄,○仄○平平仄平。
仄○仄仄仄○仄,仄仄○平○仄平。
仄○平平○平仄,平平○仄平平○。
平平仄仄仄仄平,平平仄仄平○○。
○平仄平平仄平,平平仄平仄仄○。
平平仄仄仄平仄,平平○仄平平平。
平仄仄平仄平仄,仄平○平平仄平。
平仄平平仄仄平,仄平平仄平仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平平仄仄平。
仄平○平仄仄平,仄仄仄平平仄平,○平○仄平平平。
○平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄○。

动物

予少年颇知种松手植数万株皆中梁柱矣都梁山中见杜舆秀才求学其法戏赠二首 其二 (yǔ shào nián pō zhī zhòng sōng shǒu zhí shù wàn zhū jiē zhōng liáng zhù yǐ dōu liáng shān zhōng jiàn dù yú xiù cái qiú xué qí fǎ xì zèng èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 苏轼

君方扫雪收松子,我已开榛得茯苓。
为问何如插杨柳,明年飞絮作浮萍。

仄○○平仄,平平平仄平。
○平仄仄平平仄,平仄平平平仄○。
仄仄平平仄平仄,平平仄平仄仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄平平平平仄平。
仄平平仄平平仄,仄仄○平仄平仄。
仄平平仄仄仄平,仄平仄平仄平仄。
○仄平平平仄平,平平仄仄仄○平。
平平仄仄仄平仄,仄平平平○仄平。
平仄平平平仄平,仄○仄仄平平平。
平平○仄平仄仄,○仄○平平仄平。
仄○仄仄仄○仄,仄仄○平○仄平。
仄○平平○平仄,平平○仄平平○。
平平仄仄仄仄平,平平仄仄平○○。
○平仄平平仄平,平平仄平仄仄○。
平平仄仄仄平仄,平平○仄平平平。
平仄仄平仄平仄,仄平○平平仄平。
平仄平平仄仄平,仄平平仄平仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平平仄仄平。
仄平○平仄仄平,仄仄仄平平仄平,○平○仄平平平。
○平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄○。

赠李秀才 (zèng lǐ xiù cái)

朝代:唐    作者: 杜牧

骨清年少眼如冰,凤羽参差五色层。
天上麒麟时一下,人间不独有徐陵。

仄○○平仄,平平平仄平。
○平仄仄平平仄,平仄平平平仄○。
仄仄平平仄平仄,平平仄平仄仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄平平平平仄平。
仄平平仄平平仄,仄仄○平仄平仄。
仄平平仄仄仄平,仄平仄平仄平仄。
○仄平平平仄平,平平仄仄仄○平。
平平仄仄仄平仄,仄平平平○仄平。
平仄平平平仄平,仄○仄仄平平平。
平平○仄平仄仄,○仄○平平仄平。
仄○仄仄仄○仄,仄仄○平○仄平。
仄○平平○平仄,平平○仄平平○。
平平仄仄仄仄平,平平仄仄平○○。
○平仄平平仄平,平平仄平仄仄○。
平平仄仄仄平仄,平平○仄平平平。
平仄仄平仄平仄,仄平○平平仄平。
平仄平平仄仄平,仄平平仄平仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平平仄仄平。
仄平○平仄仄平,仄仄仄平平仄平,○平○仄平平平。
○平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄○。

荅徐秀才 (dá xú xiù cái)

朝代:唐    作者: 韦应物

铅钝谢贞器,时秀猥见称。
岂如白玉仙,方与紫霞升。
清诗舞艳雪,孤抱莹玄冰。
一枝非所贵,怀书思武陵。

仄○○平仄,平平平仄平。
○平仄仄平平仄,平仄平平平仄○。
仄仄平平仄平仄,平平仄平仄仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄平平平平仄平。
仄平平仄平平仄,仄仄○平仄平仄。
仄平平仄仄仄平,仄平仄平仄平仄。
○仄平平平仄平,平平仄仄仄○平。
平平仄仄仄平仄,仄平平平○仄平。
平仄平平平仄平,仄○仄仄平平平。
平平○仄平仄仄,○仄○平平仄平。
仄○仄仄仄○仄,仄仄○平○仄平。
仄○平平○平仄,平平○仄平平○。
平平仄仄仄仄平,平平仄仄平○○。
○平仄平平仄平,平平仄平仄仄○。
平平仄仄仄平仄,平平○仄平平平。
平仄仄平仄平仄,仄平○平平仄平。
平仄平平仄仄平,仄平平仄平仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平平仄仄平。
仄平○平仄仄平,仄仄仄平平仄平,○平○仄平平平。
○平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄○。

奉荅岑参补阙见赠 (fèng dá cén cān bǔ quē jiàn zèng)

朝代:唐    作者: 杜甫

窈窕清禁闼,罢朝归不同。
君随丞相後,我往日华东。
冉冉柳枝碧,娟娟花蘂红。
故人得佳句,独赠白头翁。

仄○○平仄,平平平仄平。
○平仄仄平平仄,平仄平平平仄○。
仄仄平平仄平仄,平平仄平仄仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄平平平平仄平。
仄平平仄平平仄,仄仄○平仄平仄。
仄平平仄仄仄平,仄平仄平仄平仄。
○仄平平平仄平,平平仄仄仄○平。
平平仄仄仄平仄,仄平平平○仄平。
平仄平平平仄平,仄○仄仄平平平。
平平○仄平仄仄,○仄○平平仄平。
仄○仄仄仄○仄,仄仄○平○仄平。
仄○平平○平仄,平平○仄平平○。
平平仄仄仄仄平,平平仄仄平○○。
○平仄平平仄平,平平仄平仄仄○。
平平仄仄仄平仄,平平○仄平平平。
平仄仄平仄平仄,仄平○平平仄平。
平仄平平仄仄平,仄平平仄平仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平平仄仄平。
仄平○平仄仄平,仄仄仄平平仄平,○平○仄平平平。
○平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄○。

抒情 友情

和阎五秀才折海棠见赠 (hé yán wǔ xiù cái zhé hǎi táng jiàn zèng)

朝代:宋    作者: 范纯仁

蜀国海棠春最妍,万枝红锦忆曾观。
乡人折赠情尤重,肯与群花一等看。

仄○○平仄,平平平仄平。
○平仄仄平平仄,平仄平平平仄○。
仄仄平平仄平仄,平平仄平仄仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄平平平平仄平。
仄平平仄平平仄,仄仄○平仄平仄。
仄平平仄仄仄平,仄平仄平仄平仄。
○仄平平平仄平,平平仄仄仄○平。
平平仄仄仄平仄,仄平平平○仄平。
平仄平平平仄平,仄○仄仄平平平。
平平○仄平仄仄,○仄○平平仄平。
仄○仄仄仄○仄,仄仄○平○仄平。
仄○平平○平仄,平平○仄平平○。
平平仄仄仄仄平,平平仄仄平○○。
○平仄平平仄平,平平仄平仄仄○。
平平仄仄仄平仄,平平○仄平平平。
平仄仄平仄平仄,仄平○平平仄平。
平仄平平仄仄平,仄平平仄平仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平平仄仄平。
仄平○平仄仄平,仄仄仄平平仄平,○平○仄平平平。
○平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄○。

春桂问荅二首 二 (chūn guì wèn dá èr shǒu èr)

朝代:唐    作者: 王绩

春桂荅:春华讵能久,风霜摇落时,独秀君知不。

仄○○平仄,平平平仄平。
○平仄仄平平仄,平仄平平平仄○。
仄仄平平仄平仄,平平仄平仄仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄平平平平仄平。
仄平平仄平平仄,仄仄○平仄平仄。
仄平平仄仄仄平,仄平仄平仄平仄。
○仄平平平仄平,平平仄仄仄○平。
平平仄仄仄平仄,仄平平平○仄平。
平仄平平平仄平,仄○仄仄平平平。
平平○仄平仄仄,○仄○平平仄平。
仄○仄仄仄○仄,仄仄○平○仄平。
仄○平平○平仄,平平○仄平平○。
平平仄仄仄仄平,平平仄仄平○○。
○平仄平平仄平,平平仄平仄仄○。
平平仄仄仄平仄,平平○仄平平平。
平仄仄平仄平仄,仄平○平平仄平。
平仄平平仄仄平,仄平平仄平仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平平仄仄平。
仄平○平仄仄平,仄仄仄平平仄平,○平○仄平平平。
○平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄○。

荅韦秀才寄一首 (dá wéi xiù cái jì yī shǒu)

朝代:唐    作者: 权德舆

中峯云暗雨霏霏,水涨花塘未得归。
心忆琼枝望不见,几回虚湿薜萝衣。

仄○○平仄,平平平仄平。
○平仄仄平平仄,平仄平平平仄○。
仄仄平平仄平仄,平平仄平仄仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄平平平平仄平。
仄平平仄平平仄,仄仄○平仄平仄。
仄平平仄仄仄平,仄平仄平仄平仄。
○仄平平平仄平,平平仄仄仄○平。
平平仄仄仄平仄,仄平平平○仄平。
平仄平平平仄平,仄○仄仄平平平。
平平○仄平仄仄,○仄○平平仄平。
仄○仄仄仄○仄,仄仄○平○仄平。
仄○平平○平仄,平平○仄平平○。
平平仄仄仄仄平,平平仄仄平○○。
○平仄平平仄平,平平仄平仄仄○。
平平仄仄仄平仄,平平○仄平平平。
平仄仄平仄平仄,仄平○平平仄平。
平仄平平仄仄平,仄平平仄平仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平平仄仄平。
仄平○平仄仄平,仄仄仄平平仄平,○平○仄平平平。
○平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄○。

荅长沙丁秀才书 (dá cháng shā dīng xiù cái shū)

朝代:唐    作者: 齐己

月月便车奔帝阙,年年贡士过荆台。
如何三度槐花落,未见故人携卷来。

仄○○平仄,平平平仄平。
○平仄仄平平仄,平仄平平平仄○。
仄仄平平仄平仄,平平仄平仄仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄平平平平仄平。
仄平平仄平平仄,仄仄○平仄平仄。
仄平平仄仄仄平,仄平仄平仄平仄。
○仄平平平仄平,平平仄仄仄○平。
平平仄仄仄平仄,仄平平平○仄平。
平仄平平平仄平,仄○仄仄平平平。
平平○仄平仄仄,○仄○平平仄平。
仄○仄仄仄○仄,仄仄○平○仄平。
仄○平平○平仄,平平○仄平平○。
平平仄仄仄仄平,平平仄仄平○○。
○平仄平平仄平,平平仄平仄仄○。
平平仄仄仄平仄,平平○仄平平平。
平仄仄平仄平仄,仄平○平平仄平。
平仄平平仄仄平,仄平平仄平仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平平仄仄平。
仄平○平仄仄平,仄仄仄平平仄平,○平○仄平平平。
○平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄○。

荅孟秀才 (dá mèng xiù cái)

朝代:唐    作者: 皎然

羸疾依小院,空闲趣自深。
蹑苔怜静色,扫树共芳阴。
物外好风至,意中佳客寻。
虚名谁欲累,世事我无心。
投赠荷君芷,馨香满幽襟。

仄○○平仄,平平平仄平。
○平仄仄平平仄,平仄平平平仄○。
仄仄平平仄平仄,平平仄平仄仄平。
平平仄仄仄仄仄,仄平平平平仄平。
仄平平仄平平仄,仄仄○平仄平仄。
仄平平仄仄仄平,仄平仄平仄平仄。
○仄平平平仄平,平平仄仄仄○平。
平平仄仄仄平仄,仄平平平○仄平。
平仄平平平仄平,仄○仄仄平平平。
平平○仄平仄仄,○仄○平平仄平。
仄○仄仄仄○仄,仄仄○平○仄平。
仄○平平○平仄,平平○仄平平○。
平平仄仄仄仄平,平平仄仄平○○。
○平仄平平仄平,平平仄平仄仄○。
平平仄仄仄平仄,平平○仄平平平。
平仄仄平仄平仄,仄平○平平仄平。
平仄平平仄仄平,仄平平仄平仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄平平仄仄平。
仄平○平仄仄平,仄仄仄平平仄平,○平○仄平平平。
○平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄○。