cuì gū zhì zhǔ gōng jì zuò zhǔ xiàng gong
翠孤至渚宫寄座主相公 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 曹邺 (cáo yè)

万里一孤舟,春行夏方到。
骨肉尽单羸,沈忧满怀抱。
羁孤相对泣,性命不相保。
开户山鼠惊,虫声乱秋草。
白菌缘屋生,黄蒿拥篱倒。
对此起长嗟,芳年亦须老。
恩门为宰相,出入用天道。
忽於摧落间,收得青松操。
全家到江陵,屋虚风浩浩。
中肠自相伐,日夕如寇盗。
其下有孤侄,其上有孀嫂。
黄粮贱於土,一饭常不饱。
天斜日光薄,地湿虫呌噪。
惟恐道忽消,形容益枯槁。
古人於黄雀,岂望白环报。
奉荅恩地恩,何慙以诚告。

仄仄仄平平,平○仄平仄。
仄仄仄平平,○平仄平仄。
平平○仄仄,仄仄仄○仄。
平仄平仄平,平平仄平仄。
仄仄○仄平,平平仄平仄。
仄仄仄○平,平平仄平仄。
平平平仄○,仄仄仄平仄。
仄平平仄○,○仄平平○。
平平仄平平,仄平平仄仄。
○平仄○仄,仄仄○仄仄。
○仄仄平仄,○仄仄平仄。
平平仄平仄,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,仄仄平?仄。
平仄仄仄平,平平仄平仄。
仄平平平仄,仄仄仄平仄。
仄仄平仄平,平平仄平仄。

wàn lǐ yī gū zhōu , chūn xíng xià fāng dào 。
gǔ ròu jìn dān léi , shěn yōu mǎn huái bào 。
jī gū xiāng duì qì , xìng mìng bù xiāng bǎo 。
kāi hù shān shǔ jīng , chóng shēng luàn qiū cǎo 。
bái jūn yuán wū shēng , huáng hāo yōng lí dǎo 。
duì cǐ qǐ cháng jiē , fāng nián yì xū lǎo 。
ēn mén wèi zǎi xiàng , chū rù yòng tiān dào 。
hū wū cuī luò jiān , shōu dé qīng sōng cāo 。
quán jiā dào jiāng líng , wū xū fēng hào hào 。
zhōng cháng zì xiāng fá , rì xī rú kòu dào 。
qí xià yǒu gū zhí , qí shàng yǒu shuāng sǎo 。
huáng liáng jiàn wū tǔ , yī fàn cháng bù bǎo 。
tiān xié rì guāng báo , dì shī chóng jiào zào 。
wéi kǒng dào hū xiāo , xíng róng yì kū gǎo 。
gǔ rén wū huáng què , qǐ wàng bái huán bào 。
fèng dá ēn dì ēn , hé cán yǐ chéng gào 。

翠孤至渚宮寄座主相公

—— 曹鄴

萬里一孤舟,春行夏方到。
骨肉盡單羸,沈憂滿懷抱。
羈孤相對泣,性命不相保。
開戶山鼠驚,蟲聲亂秋草。
白菌緣屋生,黃蒿擁籬倒。
對此起長嗟,芳年亦須老。
恩門爲宰相,出入用天道。
忽於摧落間,收得青松操。
全家到江陵,屋虛風浩浩。
中腸自相伐,日夕如寇盜。
其下有孤姪,其上有孀嫂。
黃糧賤於土,一飯常不飽。
天斜日光薄,地濕蟲呌噪。
惟恐道忽消,形容益枯槁。
古人於黃雀,豈望白環報。
奉荅恩地恩,何慙以誠告。

仄仄仄平平,平○仄平仄。
仄仄仄平平,○平仄平仄。
平平○仄仄,仄仄仄○仄。
平仄平仄平,平平仄平仄。
仄仄○仄平,平平仄平仄。
仄仄仄○平,平平仄平仄。
平平平仄○,仄仄仄平仄。
仄平平仄○,○仄平平○。
平平仄平平,仄平平仄仄。
○平仄○仄,仄仄○仄仄。
○仄仄平仄,○仄仄平仄。
平平仄平仄,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,仄仄平?仄。
平仄仄仄平,平平仄平仄。
仄平平平仄,仄仄仄平仄。
仄仄平仄平,平平仄平仄。

wàn lǐ yī gū zhōu , chūn xíng xià fāng dào 。
gǔ ròu jìn dān léi , shěn yōu mǎn huái bào 。
jī gū xiāng duì qì , xìng mìng bù xiāng bǎo 。
kāi hù shān shǔ jīng , chóng shēng luàn qiū cǎo 。
bái jūn yuán wū shēng , huáng hāo yōng lí dǎo 。
duì cǐ qǐ cháng jiē , fāng nián yì xū lǎo 。
ēn mén wèi zǎi xiàng , chū rù yòng tiān dào 。
hū wū cuī luò jiān , shōu dé qīng sōng cāo 。
quán jiā dào jiāng líng , wū xū fēng hào hào 。
zhōng cháng zì xiāng fá , rì xī rú kòu dào 。
qí xià yǒu gū zhí , qí shàng yǒu shuāng sǎo 。
huáng liáng jiàn wū tǔ , yī fàn cháng bù bǎo 。
tiān xié rì guāng báo , dì shī chóng jiào zào 。
wéi kǒng dào hū xiāo , xíng róng yì kū gǎo 。
gǔ rén wū huáng què , qǐ wàng bái huán bào 。
fèng dá ēn dì ēn , hé cán yǐ chéng gào 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
万里舟行孤寂,春季出行,夏天已至。
骨肉尽失,孤苦单薄,忧虑沉满心怀。
束缚相隔,相对泪流,性命无法保障。
山中鼠惊而起,虫鸣扰乱秋草。
白菌在屋角生长,黄蒿倒垂篱墙。
面对这一切深感悲叹,美好的岁月也将逝去。
曾荣宰相之恩门,行事遵循天道,进退皆顺从。
突然间却失去一切,只能抱紧青松的操。
全家来到江陵,房屋空荡荡,风声呼啸。
家人内部互相争斗,日夜如同盗贼。
底下有一个孤苦的侄子,上面有丧偶的嫂子。
黄粮贱如土地,一顿饭常常不足。
天色倾斜,阳光变得稀薄,大地湿润,虫鸣嘈杂。
唯恐道路突然消失,容颜日渐枯槁。
古人追求黄雀的话语,岂能期望得到白翎的回报。
以忠诚之心向恩地回报,何惭之有。

赏析:
这首诗《翠孤至渚宫寄座主相公》是曹邺的作品,描写了主人公翠孤的苦衷和遭遇,以及他对座主相公的忠诚与希望。整首诗情感深沉,反映了那个时代的社会风貌和人们的生活困境。
首先,诗人以"万里一孤舟"的开篇,描绘了翠孤孤身一人舟行万里,形势艰难。"骨肉尽单羸"表达了翠孤的疲惫和瘦弱,"沈忧满怀抱"则展示了他内心的沉重忧虑。
接着,诗人写到翠孤的孤苦无依,"羁孤相对泣,性命不相保",形象地表现了他的孤独和命运无常。"开户山鼠惊,虫声乱秋草"的描写增添了一种荒凉的氛围,强化了翠孤的孤独和困苦。
诗的后半部分,诗人切入座主相公的情感。座主相公曾经是宰相,享受荣华富贵,但在政治风云变幻下,"忽於摧落间,收得青松操",失去了一切,也让家庭陷入贫困。此时,诗人表现出主人公对座主相公的忠诚,希望他能得到天道的庇佑。
最后,诗人以"古人於黄雀,岂望白环报"表达了主人公的谦逊和对恩地恩的感激之情,表示不求回报,只希望能够真诚地表达感激之情。
标签: 抒情、咏物、励志

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者曹邺介绍:🔈

曹邺,字业一作邺之,桂州人。登大中进士第,由天平幕府迁太常博士,历祠部郎中、洋州刺史。诗二卷。 查看更多>>

曹邺的诗:

相关诗词:

隐尝在江陵忝故中令白公叨蒙知遇今复重过渚宫感事悲身遂成长句 (yǐn cháng zài jiāng líng tiǎn gù zhōng lìng bái gōng dāo méng zhī yù jīn fù chóng guò zhǔ gōng gǎn shì bēi shēn suì chéng zhǎng jù)

朝代:唐    作者: 罗隐

往岁酇侯镇渚宫,曾将清律暖孤蓬。
才怜曼倩三冬後,艺许由基一箭中。
言重不能轻薄命,地寒终是泣春风。
凤凰池涸台星拆,回首岐山忆至公。

仄仄仄平平,平○仄平仄。
仄仄仄平平,○平仄平仄。
平平○仄仄,仄仄仄○仄。
平仄平仄平,平平仄平仄。
仄仄○仄平,平平仄平仄。
仄仄仄○平,平平仄平仄。
平平平仄○,仄仄仄平仄。
仄平平仄○,○仄平平○。
平平仄平平,仄平平仄仄。
○平仄○仄,仄仄○仄仄。
○仄仄平仄,○仄仄平仄。
平平仄平仄,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,仄仄平?仄。
平仄仄仄平,平平仄平仄。
仄平平平仄,仄仄仄平仄。
仄仄平仄平,平平仄平仄。

和袭美馆娃宫怀古五绝 二 (hé xí měi guǎn wá gōng huái gǔ wǔ jué èr)

朝代:唐    作者: 陆龟蒙

一宫花渚漾涟漪,俀堕鸦鬟出茧眉。
可料座中歌舞袖,便将残节拂降旗。

仄仄仄平平,平○仄平仄。
仄仄仄平平,○平仄平仄。
平平○仄仄,仄仄仄○仄。
平仄平仄平,平平仄平仄。
仄仄○仄平,平平仄平仄。
仄仄仄○平,平平仄平仄。
平平平仄○,仄仄仄平仄。
仄平平仄○,○仄平平○。
平平仄平平,仄平平仄仄。
○平仄○仄,仄仄○仄仄。
○仄仄平仄,○仄仄平仄。
平平仄平仄,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,仄仄平?仄。
平仄仄仄平,平平仄平仄。
仄平平平仄,仄仄仄平仄。
仄仄平仄平,平平仄平仄。

杂咏一百首 乌孙公主 (zá yǒng yī bǎi shǒu wū sūn gōng zhǔ)

朝代:宋    作者: 刘克庄

玉座吞声别,毡车触目悲。
如何汉公主,去作虏阏氏。

仄仄仄平平,平○仄平仄。
仄仄仄平平,○平仄平仄。
平平○仄仄,仄仄仄○仄。
平仄平仄平,平平仄平仄。
仄仄○仄平,平平仄平仄。
仄仄仄○平,平平仄平仄。
平平平仄○,仄仄仄平仄。
仄平平仄○,○仄平平○。
平平仄平平,仄平平仄仄。
○平仄○仄,仄仄○仄仄。
○仄仄平仄,○仄仄平仄。
平平仄平仄,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,仄仄平?仄。
平仄仄仄平,平平仄平仄。
仄平平平仄,仄仄仄平仄。
仄仄平仄平,平平仄平仄。

陪张丞相自松滋江东泊渚宫 (péi zhāng chéng xiàng zì sōng zī jiāng dōng bó zhǔ gōng)

朝代:唐    作者: 孟浩然

放溜下松滋,登舟命檝师。
讵忘经济日,不惮沍寒时。
洗帻岂独古,濯缨良在兹。
政成人自理,机息鸟无疑。
云物凝孤屿,江山辨四维。
晚来风稍急,冬至日行迟。
腊响惊云梦,渔歌激楚辞。
渚宫何处是,川暝欲安之。

仄仄仄平平,平○仄平仄。
仄仄仄平平,○平仄平仄。
平平○仄仄,仄仄仄○仄。
平仄平仄平,平平仄平仄。
仄仄○仄平,平平仄平仄。
仄仄仄○平,平平仄平仄。
平平平仄○,仄仄仄平仄。
仄平平仄○,○仄平平○。
平平仄平平,仄平平仄仄。
○平仄○仄,仄仄○仄仄。
○仄仄平仄,○仄仄平仄。
平平仄平仄,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,仄仄平?仄。
平仄仄仄平,平平仄平仄。
仄平平平仄,仄仄仄平仄。
仄仄平仄平,平平仄平仄。

道山座主先生平章吕公挽歌辞五首 其三 (dào shān zuò zhǔ xiān shēng píng zhāng lǚ gōng wǎn gē cí wǔ shǒu qí sān)

朝代:宋    作者: 方回

□公三十岁,死守汉阳城。
焉得江陵阃,能支鄂渚兵。
椿庭才不起,槐府已无情。
最恨木绵鬼,乾坤一掷轻。

仄仄仄平平,平○仄平仄。
仄仄仄平平,○平仄平仄。
平平○仄仄,仄仄仄○仄。
平仄平仄平,平平仄平仄。
仄仄○仄平,平平仄平仄。
仄仄仄○平,平平仄平仄。
平平平仄○,仄仄仄平仄。
仄平平仄○,○仄平平○。
平平仄平平,仄平平仄仄。
○平仄○仄,仄仄○仄仄。
○仄仄平仄,○仄仄平仄。
平平仄平仄,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,仄仄平?仄。
平仄仄仄平,平平仄平仄。
仄平平平仄,仄仄仄平仄。
仄仄平仄平,平平仄平仄。

寄题分绣阁 (jì tí fēn xiù gé)

朝代:宋    作者: 洪迈

新阁何隆隆,经营自兹岁。
其前山送青,其下竹交翠。
景物日夕佳,登临春秋异。
治中公事暇,领客共留憩。
四座欢相酬,寿主珍重意。
向来蓬瀛上,视此毋乃媿。
主称客意好,是事幸且置。
拄颊饱看山,朝来殊爽致。

仄仄仄平平,平○仄平仄。
仄仄仄平平,○平仄平仄。
平平○仄仄,仄仄仄○仄。
平仄平仄平,平平仄平仄。
仄仄○仄平,平平仄平仄。
仄仄仄○平,平平仄平仄。
平平平仄○,仄仄仄平仄。
仄平平仄○,○仄平平○。
平平仄平平,仄平平仄仄。
○平仄○仄,仄仄○仄仄。
○仄仄平仄,○仄仄平仄。
平平仄平仄,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,仄仄平?仄。
平仄仄仄平,平平仄平仄。
仄平平平仄,仄仄仄平仄。
仄仄平仄平,平平仄平仄。

相和歌辞 阿娇怨 (xiāng hé gē cí ā jiāo yuàn)

朝代:唐    作者: 刘禹锡

望见葳蕤举翠华,试开金屋埽庭花。
须臾宫女传来信,云幸平阳公主家。

仄仄仄平平,平○仄平仄。
仄仄仄平平,○平仄平仄。
平平○仄仄,仄仄仄○仄。
平仄平仄平,平平仄平仄。
仄仄○仄平,平平仄平仄。
仄仄仄○平,平平仄平仄。
平平平仄○,仄仄仄平仄。
仄平平仄○,○仄平平○。
平平仄平平,仄平平仄仄。
○平仄○仄,仄仄○仄仄。
○仄仄平仄,○仄仄平仄。
平平仄平仄,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,仄仄平?仄。
平仄仄仄平,平平仄平仄。
仄平平平仄,仄仄仄平仄。
仄仄平仄平,平平仄平仄。

访采石臻山主不遇 其一 (fǎng cǎi shí zhēn shān zhǔ bù yù qí yī)

朝代:宋    作者: 李之仪

入门不见主人公,座具袈裟在眼中。
更有山童会人意,略无一事许相同。

仄仄仄平平,平○仄平仄。
仄仄仄平平,○平仄平仄。
平平○仄仄,仄仄仄○仄。
平仄平仄平,平平仄平仄。
仄仄○仄平,平平仄平仄。
仄仄仄○平,平平仄平仄。
平平平仄○,仄仄仄平仄。
仄平平仄○,○仄平平○。
平平仄平平,仄平平仄仄。
○平仄○仄,仄仄○仄仄。
○仄仄平仄,○仄仄平仄。
平平仄平仄,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,仄仄平?仄。
平仄仄仄平,平平仄平仄。
仄平平平仄,仄仄仄平仄。
仄仄平仄平,平平仄平仄。

和陈倅泛舟寄莹中德翁印老 其一 (hé chén cuì fàn zhōu jì yíng zhōng dé wēng yìn lǎo qí yī)

朝代:宋    作者: 谢逸

欲寻靖节访东皋,复忆禅翁隠妙高。
月送征鸿遵露渚,舟随飞鹭掠云涛。
知公气压陈惊座,顾我诗惭谢法曹。
胆落旧闻温御史,至今蛟兽尚腾逃。

仄仄仄平平,平○仄平仄。
仄仄仄平平,○平仄平仄。
平平○仄仄,仄仄仄○仄。
平仄平仄平,平平仄平仄。
仄仄○仄平,平平仄平仄。
仄仄仄○平,平平仄平仄。
平平平仄○,仄仄仄平仄。
仄平平仄○,○仄平平○。
平平仄平平,仄平平仄仄。
○平仄○仄,仄仄○仄仄。
○仄仄平仄,○仄仄平仄。
平平仄平仄,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,仄仄平?仄。
平仄仄仄平,平平仄平仄。
仄平平平仄,仄仄仄平仄。
仄仄平仄平,平平仄平仄。

寄题太和丞公沈君公馆亭台四咏 真清亭 (jì tí tài hé chéng gōng shěn jūn gōng guǎn tíng tái sì yǒng zhēn qīng tíng)

朝代:宋    作者: 杨万里

苍髯秦大夫,瘦骨孤竹君。
主人似二子,二子似主人。

仄仄仄平平,平○仄平仄。
仄仄仄平平,○平仄平仄。
平平○仄仄,仄仄仄○仄。
平仄平仄平,平平仄平仄。
仄仄○仄平,平平仄平仄。
仄仄仄○平,平平仄平仄。
平平平仄○,仄仄仄平仄。
仄平平仄○,○仄平平○。
平平仄平平,仄平平仄仄。
○平仄○仄,仄仄○仄仄。
○仄仄平仄,○仄仄平仄。
平平仄平仄,仄仄平仄仄。
平平仄平仄,仄仄平?仄。
平仄仄仄平,平平仄平仄。
仄平平平仄,仄仄仄平仄。
仄仄平仄平,平平仄平仄。