cì yùn céng duān bǎi hù bù chū chūn qiǎn xīng
次韵曾端伯户部初春遣兴 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 张扩 (zhāng kuò)

春风入手几番雨,醖酿春愁推不去。
琳馆道人初未忙,被底掀髯听粥皷。
那知春色到桃溪,千树开花人掩扉。
路傍垂柳已如许,青眼招春春不违。
晓来东郊信两脚,折屐冲泥尚供着。
枝间啼鸟劝提壶,君省此声何处恶。
平生广平心石坚,未暇徐庾夸清妍。
句中试下一转语,突过翰林诗百篇。
龙锺似我岂宜说,不独诗穷官亦拙。
向来一错铸不成,底用辛勤六州铁。

平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄仄。
平仄仄平平仄平,仄仄平平○仄仄。
仄平平仄仄平平,平仄平平平仄平。
仄仄平仄仄○仄,平仄平平平仄平。
仄平平平仄仄仄,○仄平○仄仄仄。
平○平仄仄平平,平仄仄平平仄仄。
平平仄平平仄平,仄仄平仄平平平。
仄○仄仄仄仄仄,仄○仄平平仄平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。

chūn fēng rù shǒu jǐ fān yǔ , yùn niàng chūn chóu tuī bù qù 。
lín guǎn dào rén chū wèi máng , bèi dǐ xiān rán tīng zhōu gǔ 。
nà zhī chūn sè dào táo xī , qiān shù kāi huā rén yǎn fēi 。
lù bàng chuí liǔ yǐ rú xǔ , qīng yǎn zhāo chūn chūn bù wéi 。
xiǎo lái dōng jiāo xìn liǎng jiǎo , zhé jī chōng ní shàng gòng zhe 。
zhī jiān tí niǎo quàn tí hú , jūn shěng cǐ shēng hé chù è 。
píng shēng guǎng píng xīn shí jiān , wèi xiá xú yǔ kuā qīng yán 。
jù zhōng shì xià yī zhuǎn yǔ , tū guò hàn lín shī bǎi piān 。
lóng zhōng sì wǒ qǐ yí shuō , bù dú shī qióng guān yì zhuō 。
xiàng lái yī cuò zhù bù chéng , dǐ yòng xīn qín liù zhōu tiě 。

动物

次韻曾端伯户部初春遣興

—— 張擴

春風入手幾番雨,醖釀春愁推不去。
琳館道人初未忙,被底掀髯聽粥皷。
那知春色到桃溪,千樹開花人掩扉。
路傍垂柳已如許,青眼招春春不違。
曉來東郊信兩脚,折屐衝泥尚供著。
枝間啼鳥勸提壺,君省此聲何處惡。
平生廣平心石堅,未暇徐庾誇清妍。
句中試下一轉語,突過翰林詩百篇。
龍鍾似我豈宜說,不獨詩窮官亦拙。
向來一錯鑄不成,底用辛勤六州鐵。

平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄仄。
平仄仄平平仄平,仄仄平平○仄仄。
仄平平仄仄平平,平仄平平平仄平。
仄仄平仄仄○仄,平仄平平平仄平。
仄平平平仄仄仄,○仄平○仄仄仄。
平○平仄仄平平,平仄仄平平仄仄。
平平仄平平仄平,仄仄平仄平平平。
仄○仄仄仄仄仄,仄○仄平平仄平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。

chūn fēng rù shǒu jǐ fān yǔ , yùn niàng chūn chóu tuī bù qù 。
lín guǎn dào rén chū wèi máng , bèi dǐ xiān rán tīng zhōu gǔ 。
nà zhī chūn sè dào táo xī , qiān shù kāi huā rén yǎn fēi 。
lù bàng chuí liǔ yǐ rú xǔ , qīng yǎn zhāo chūn chūn bù wéi 。
xiǎo lái dōng jiāo xìn liǎng jiǎo , zhé jī chōng ní shàng gòng zhe 。
zhī jiān tí niǎo quàn tí hú , jūn shěng cǐ shēng hé chù è 。
píng shēng guǎng píng xīn shí jiān , wèi xiá xú yǔ kuā qīng yán 。
jù zhōng shì xià yī zhuǎn yǔ , tū guò hàn lín shī bǎi piān 。
lóng zhōng sì wǒ qǐ yí shuō , bù dú shī qióng guān yì zhuō 。
xiàng lái yī cuò zhù bù chéng , dǐ yòng xīn qín liù zhōu tiě 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
春风吹进屋中,时而伴随几场春雨,但愁绪却像酒醖般酝酿不去。
琳馆道人初来时并不忙碌,只在被子下掀起胡须,聆听着粥皷声。
谁料春色已经到了桃溪,成千上万的树开满花朵,人们纷纷掩上门扉。
路边垂柳已然如此繁茂,青眼君子迎春不敢违逆。
黎明时分,东郊传来脆响的脚步声,折屐踩过泥泞依然供着。
枝间啼鸟劝着提壶,君当省悟此声何处可恶。
平生心境广阔如平原,心志坚定如坚石,从未有闲暇吹嘘庸俗之美。
在句子中试着借用转换的手法,一下子超越了翰林们写下的百篇诗篇。
龙钟之才,与我何干?并不单单是诗歌穷困,官职亦然普通。
一直以来,屡次尝试铸就大功,却始终未能成就,只能依靠辛勤工作如六州铁匠般坚韧不拔。

总结:全文:这篇古文描绘了春季的景象和人物心境。春风雨水交替,心中忧愁难以消散。琳馆道人初来乍到,悠然自得。春色到桃溪,千树绽放,人们闭门不出。路边垂柳依然婆娑,君子积极迎春。清晨,东郊传来脚步声,拖着泥泞仍勤奋前行。啼鸟劝人提壶,劝君勿忘美景。心境坚定,不以庸俗之美自傲。在句中运用巧妙转换,超越翰林的诗篇。不以才华自比,只顾辛勤工作。整篇古文流畅优美,展现了对春季自然和心境的深刻体悟。

赏析:该诗以描写初春时节的景象为主线,以描述作者在春日里的心情和境遇为辅助线。诗人通过叙述春风细雨滋润大地,引发他内心的春愁。他身处琳馆,初醒未起,却能感受到春天的氛围。诗中以丰富的意象和感受性的描写展现了作者对春天的热爱和对美好生活的向往。
标签: 描写自然景观,抒发内心情感,颂扬春天生机。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者张扩介绍:🔈

张扩,字彦实,一字子微,德兴(今属江西)人。徽宗崇宁五年(一一○六)进士(清光绪《江西通志》卷二一)。历国子簿,国子博士,河北转运副使。高宗时官处州工曹,知广德军,提举两浙市舶。入爲中书舍人,因事罢,提举江州太平观。事见本集谢表。有《东窗集》四十卷(《直斋书录解题》卷一八),已佚。清四库馆臣据《永乐大典》辑爲十六卷,其中诗五卷。 张扩诗,以影印文渊阁《四库全书》本爲底本,酌校他书。新辑集外诗附於卷末。 查看更多>>

张扩的诗:

张扩的词:

相关诗词:

次韵曾端伯早春即事五首 其一 (cì yùn céng duān bǎi zǎo chūn jí shì wǔ shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 郭印

春风着物便超摇,已觉三阴次第消。
明日江梅吹尽雪,却看芳草似裙腰。

平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄仄。
平仄仄平平仄平,仄仄平平○仄仄。
仄平平仄仄平平,平仄平平平仄平。
仄仄平仄仄○仄,平仄平平平仄平。
仄平平平仄仄仄,○仄平○仄仄仄。
平○平仄仄平平,平仄仄平平仄仄。
平平仄平平仄平,仄仄平仄平平平。
仄○仄仄仄仄仄,仄○仄平平仄平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。

又次曾端伯春日韵四首 其四 (yòu cì céng duān bǎi chūn rì yùn sì shǒu qí sì)

朝代:宋    作者: 郭印

先生胸次艳千春,鬓绿顔红未老身。
松柏岁寒终不改,谩随百草鬭芳新。

平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄仄。
平仄仄平平仄平,仄仄平平○仄仄。
仄平平仄仄平平,平仄平平平仄平。
仄仄平仄仄○仄,平仄平平平仄平。
仄平平平仄仄仄,○仄平○仄仄仄。
平○平仄仄平平,平仄仄平平仄仄。
平平仄平平仄平,仄仄平仄平平平。
仄○仄仄仄仄仄,仄○仄平平仄平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。

古文观止 祭奠 赞颂 写人

又次曾端伯春日韵四首 其二 (yòu cì céng duān bǎi chūn rì yùn sì shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 郭印

谁言堤柳胜江梅,荣谢纷纷付酒盃。
春去春归何足问,阳乌东出又西颓。

平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄仄。
平仄仄平平仄平,仄仄平平○仄仄。
仄平平仄仄平平,平仄平平平仄平。
仄仄平仄仄○仄,平仄平平平仄平。
仄平平平仄仄仄,○仄平○仄仄仄。
平○平仄仄平平,平仄仄平平仄仄。
平平仄平平仄平,仄仄平仄平平平。
仄○仄仄仄仄仄,仄○仄平平仄平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。

又次曾端伯春日韵四首 其一 (yòu cì céng duān bǎi chūn rì yùn sì shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 郭印

瑞白春前已见三,向来膏雨物频沾。
山城二月寒犹峭,生怕东风巧揭帘。

平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄仄。
平仄仄平平仄平,仄仄平平○仄仄。
仄平平仄仄平平,平仄平平平仄平。
仄仄平仄仄○仄,平仄平平平仄平。
仄平平平仄仄仄,○仄平○仄仄仄。
平○平仄仄平平,平仄仄平平仄仄。
平平仄平平仄平,仄仄平仄平平平。
仄○仄仄仄仄仄,仄○仄平平仄平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。

次韵曾端伯早春即事五首 其四 (cì yùn céng duān bǎi zǎo chūn jí shì wǔ shǒu qí sì)

朝代:宋    作者: 郭印

九畹春回未放兰,先饶堤柳变衰残。
阴阳代谢寻常尔,正好随流着眼看。

平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄仄。
平仄仄平平仄平,仄仄平平○仄仄。
仄平平仄仄平平,平仄平平平仄平。
仄仄平仄仄○仄,平仄平平平仄平。
仄平平平仄仄仄,○仄平○仄仄仄。
平○平仄仄平平,平仄仄平平仄仄。
平平仄平平仄平,仄仄平仄平平平。
仄○仄仄仄仄仄,仄○仄平平仄平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。

王漕舟行邵伯枯河之间一花独秀有诗次韵 (wáng cáo zhōu xíng shào bǎi kū hé zhī jiān yī huā dú xiù yǒu shī cì yùn)

朝代:宋    作者: 章甫

志在冥鸿上,舟行白鹭羣。
水花明晚色,诗态蔼春云。
独立兴三叹,孤斟为十分。
锦囊曾不惜,还遣野人闻。

平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄仄。
平仄仄平平仄平,仄仄平平○仄仄。
仄平平仄仄平平,平仄平平平仄平。
仄仄平仄仄○仄,平仄平平平仄平。
仄平平平仄仄仄,○仄平○仄仄仄。
平○平仄仄平平,平仄仄平平仄仄。
平平仄平平仄平,仄仄平仄平平平。
仄○仄仄仄仄仄,仄○仄平平仄平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。

次韵曾端伯早春即事五首 其三 (cì yùn céng duān bǎi zǎo chūn jí shì wǔ shǒu qí sān)

朝代:宋    作者: 郭印

一声幽鸟解呼春,物逐新年气象新。
坐阅群生空扰扰,身如槁木是何人。

平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄仄。
平仄仄平平仄平,仄仄平平○仄仄。
仄平平仄仄平平,平仄平平平仄平。
仄仄平仄仄○仄,平仄平平平仄平。
仄平平平仄仄仄,○仄平○仄仄仄。
平○平仄仄平平,平仄仄平平仄仄。
平平仄平平仄平,仄仄平仄平平平。
仄○仄仄仄仄仄,仄○仄平平仄平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。

太府寺梅花盛开和曾玉堂韵 其一 (tài fǔ sì méi huā shèng kāi hé céng yù táng yùn qí yī)

朝代:宋    作者: 李曾伯

姑射丰标惯野塘,不虞水部入佳章。
雪边未了孤山约,尽有春风一面妆。

平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄仄。
平仄仄平平仄平,仄仄平平○仄仄。
仄平平仄仄平平,平仄平平平仄平。
仄仄平仄仄○仄,平仄平平平仄平。
仄平平平仄仄仄,○仄平○仄仄仄。
平○平仄仄平平,平仄仄平平仄仄。
平平仄平平仄平,仄仄平仄平平平。
仄○仄仄仄仄仄,仄○仄平平仄平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。

次韵宋嗣宗梅花 其一 (cì yùn sòng sì zōng méi huā qí yī)

朝代:宋    作者: 喻良能

野外江头一树垂,正当霜後腊前时。
清如弘景松临阁,韵似渊明菊映篱。
铁石广平曾作赋,风流水部亦哦诗。
却愁折向粧台下,莫遣佳人取次知。

平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄仄。
平仄仄平平仄平,仄仄平平○仄仄。
仄平平仄仄平平,平仄平平平仄平。
仄仄平仄仄○仄,平仄平平平仄平。
仄平平平仄仄仄,○仄平○仄仄仄。
平○平仄仄平平,平仄仄平平仄仄。
平平仄平平仄平,仄仄平仄平平平。
仄○仄仄仄仄仄,仄○仄平平仄平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。

又次曾端伯春日韵四首 其三 (yòu cì céng duān bǎi chūn rì yùn sì shǒu qí sān)

朝代:宋    作者: 郭印

韶光荡漾眼双明,问柳寻花步屧轻。
波暖浮鸥翻素影,风和幽鸟弄新声。

平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄仄。
平仄仄平平仄平,仄仄平平○仄仄。
仄平平仄仄平平,平仄平平平仄平。
仄仄平仄仄○仄,平仄平平平仄平。
仄平平平仄仄仄,○仄平○仄仄仄。
平○平仄仄平平,平仄仄平平仄仄。
平平仄平平仄平,仄仄平仄平平平。
仄○仄仄仄仄仄,仄○仄平平仄平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平平平仄仄。
仄平仄仄仄仄平,仄仄平平仄平仄。