cì yùn xú xiàn chéng sòng xíng
次韵徐县丞送行 🔈
用之索句苦,字字严以清。
嚼之有永味,悠然寄深情。
去年作一诗,如听湘乐乐。
声翻楚客思,曲罢游鱼觉。
今年作一诗,如看湘水去。
冲风结回波,澹霭凝远暮。
君诗靳不作,作则千夫开。
情自屈贾出,声自黄陈来。
仄平仄仄仄,仄仄平仄平。
仄平仄仄仄,平平仄○平。
仄平仄仄平,○○平仄仄。
平平仄仄○,仄仄平平仄。
平平仄仄平,○○平仄仄。
平平仄○平,仄仄○仄仄。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,平仄平平平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
用这些句子抒发感慨,每个字都严谨而清晰。嚼着它们,便能尝到永恒的滋味,如波澜深处传递着深情。
去年,作了一首诗,仿佛听着湘江畔的欢快音乐。歌声回荡,唤起了楚地客人的思念,曲调结束,游鱼也察觉着乐章的离去。
今年,又作了一首诗,犹如观赏湘水的流动。诗声冲破风,波纹叠回,映照着遥远的黄昏。
这位君子的诗作,不愧为靳武之才,一旦作出,便如千夫所开。情感自屈原诗篇中抒发而出,声音自黄庭坚、陈亮的诗句里传承而来。
项安世的诗:
相关诗词:
和陈屯田送知县徐殿丞次韵 (hé chén tún tián sòng zhī xiàn xú diàn chéng cì yùn)
近年双阙暂鸣珂,出宰南城户数多。
古道存心公道显,恶人钳口善人歌。
登高赋处英辞在,垂橐归时旧物鈋。
当比瑞金嚣讼後,要移风俗拟如何。
仄平仄仄仄,仄仄平仄平。
仄平仄仄仄,平平仄○平。
仄平仄仄平,○○平仄仄。
平平仄仄○,仄仄平平仄。
平平仄仄平,○○平仄仄。
平平仄○平,仄仄○仄仄。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,平仄平平平。
次韵李举之县丞秋日偶成 其三 (cì yùn lǐ jǔ zhī xiàn chéng qiū rì ǒu chéng qí sān)
宦途陆陆未回车,秋桂春萝总负渠。
目送飞鸿千里去,故山应草绝交书。
仄平仄仄仄,仄仄平仄平。
仄平仄仄仄,平平仄○平。
仄平仄仄平,○○平仄仄。
平平仄仄○,仄仄平平仄。
平平仄仄平,○○平仄仄。
平平仄○平,仄仄○仄仄。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,平仄平平平。
次韵徐赞府蜚英八首 其五 (cì yùn xú zàn fǔ fēi yīng bā shǒu qí wǔ)
骑入州城出县城,不须人送不须迎。
连峰峻岭崎岖极,政自胸中掌样平。
仄平仄仄仄,仄仄平仄平。
仄平仄仄仄,平平仄○平。
仄平仄仄平,○○平仄仄。
平平仄仄○,仄仄平平仄。
平平仄仄平,○○平仄仄。
平平仄○平,仄仄○仄仄。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,平仄平平平。
卢教授约周县丞来访次周丞韵 (lú jiào shòu yuē zhōu xiàn chéng lái fǎng cì zhōu chéng yùn)
今古山阴道,谁吟雪下船。
久将随俗好,便拟作春妍。
朝市无闲日,山林有瀑泉。
薰风吹两鬓,蚕事欲三眠。
仄平仄仄仄,仄仄平仄平。
仄平仄仄仄,平平仄○平。
仄平仄仄平,○○平仄仄。
平平仄仄○,仄仄平平仄。
平平仄仄平,○○平仄仄。
平平仄○平,仄仄○仄仄。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,平仄平平平。
庆元五年休宁权县郑丞吴山寺劝农次韵 其一 (qìng yuán wǔ nián xiū níng quán xiàn zhèng chéng wú shān sì quàn nóng cì yùn qí yī)
骏马轻衫拂晓行,野塘春水縠纹生。
心知沮溺无寻处,犹把津头问耦耕。
仄平仄仄仄,仄仄平仄平。
仄平仄仄仄,平平仄○平。
仄平仄仄平,○○平仄仄。
平平仄仄○,仄仄平平仄。
平平仄仄平,○○平仄仄。
平平仄○平,仄仄○仄仄。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,平仄平平平。
次韵徐赞府蜚英八首 其一 (cì yùn xú zàn fǔ fēi yīng bā shǒu qí yī)
长官行县课农书,耕叟治田贾趁虚。
上到岭头望应喜,人烟今密旧时疏。
仄平仄仄仄,仄仄平仄平。
仄平仄仄仄,平平仄○平。
仄平仄仄平,○○平仄仄。
平平仄仄○,仄仄平平仄。
平平仄仄平,○○平仄仄。
平平仄○平,仄仄○仄仄。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,平仄平平平。
昌甫谢徐倅行县因到山中次韵呈徐 (chāng fǔ xiè xú cuì xíng xiàn yīn dào shān zhōng cì yùn chéng xú)
章水泉头春雨晴,寻幽都骑眼须明。
固知地胜因人重,要是村深少客行。
饮散轩窗虽寂寞,归余草树亦敷荣。
清风洗尽尘间俗,忻慕谁云只晏婴。
仄平仄仄仄,仄仄平仄平。
仄平仄仄仄,平平仄○平。
仄平仄仄平,○○平仄仄。
平平仄仄○,仄仄平平仄。
平平仄仄平,○○平仄仄。
平平仄○平,仄仄○仄仄。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,平仄平平平。
次韵陈县丞谢送笋 (cì yùn chén xiàn chéng xiè sòng sǔn)
官曹常恐废书勳,頼是相看有竹君。
送笋但知修岁例,辱诗还喜继前闻。
馋涎肯为口腹计,幽处要期风月分。
我事且然成忤俗,奈何君复露奇文。
仄平仄仄仄,仄仄平仄平。
仄平仄仄仄,平平仄○平。
仄平仄仄平,○○平仄仄。
平平仄仄○,仄仄平平仄。
平平仄仄平,○○平仄仄。
平平仄○平,仄仄○仄仄。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,平仄平平平。
送沈寺丞知南昌县 (sòng shěn sì chéng zhī nán chāng xiàn)
长江湛湛带枫林,古木寒云县寺深。
老吏不能容狡狯,细民无复有冤侵。
洪崖丹井闻犹在,徐孺衡门说可寻。
宁复淹留如宝剑,更令牛斗气沈沈。
仄平仄仄仄,仄仄平仄平。
仄平仄仄仄,平平仄○平。
仄平仄仄平,○○平仄仄。
平平仄仄○,仄仄平平仄。
平平仄仄平,○○平仄仄。
平平仄○平,仄仄○仄仄。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,平仄平平平。
次韵李丞相送行二首 其二 (cì yùn lǐ chéng xiàng sòng xíng èr shǒu qí èr)
山畔孤亭一水滨,归来华髪已欺人。
脱身异县干戈地,得意吾庐笋蕨春。
早着青衫成底事,惯遭白眼欲谁亲。
此君真有髙人节,肯与山翁作近邻。
仄平仄仄仄,仄仄平仄平。
仄平仄仄仄,平平仄○平。
仄平仄仄平,○○平仄仄。
平平仄仄○,仄仄平平仄。
平平仄仄平,○○平仄仄。
平平仄○平,仄仄○仄仄。
平平仄仄仄,仄仄平平平。
平仄仄仄仄,平仄平平平。