lú jiào shòu yuē zhōu xiàn chéng lái fǎng cì zhōu chéng yùn
卢教授约周县丞来访次周丞韵 🔈
今古山阴道,谁吟雪下船。
久将随俗好,便拟作春妍。
朝市无闲日,山林有瀑泉。
薰风吹两鬓,蚕事欲三眠。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
今古山陰道,誰吟雪下船。
久將隨俗好,便擬作春妍。
朝市無閒日,山林有瀑泉。
薰風吹兩鬢,蠶事欲三眠。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
今古山阴道,谁吟雪下船。
久将随俗好,便拟作春妍。
朝市无闲日,山林有瀑泉。
薰风吹两鬓,蚕事欲三眠。
这首古文描述了一个人在山阴道上吟咏,目睹雪花飘落,打算以俗世的喜好来塑造自己的春日容颜。忙碌的日子里,城市的喧嚣使他无暇休息,只有在山林之间,他才能感受到瀑布飞泻的清凉。在薰风的吹拂下,他的鬓发随风摇曳,思绪纷飞,就如同蚕虫吐丝时的安然入睡。
韩淲的诗:
相关诗词:
次韵周秀实寺丞七夕三首 其三 (cì yùn zhōu xiù shí sì chéng qī xī sān shǒu qí sān)
无限栏阶月下儿,遥瞻星旆却嫌迟。
催教织女梳云髻,想得无心理杼丝。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
送刘子和教授赴赣州兼简府主洪景卢二首 其一 (sòng liú zǐ hé jiào shòu fù gàn zhōu jiān jiǎn fǔ zhǔ hóng jǐng lú èr shǒu qí yī)
伊昔青衿地,于今绦帐师。
家声传叔赣,宦学类先之。
久已鴞音革,居然鱣服宜。
谁开丞相阁,此士独非奇。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
次韵周秀实寺丞七夕三首 其一 (cì yùn zhōu xiù shí sì chéng qī xī sān shǒu qí yī)
乌鹊桥成不恨迟,隔秋相见岂无期。
姮娥空傍月中去,嫁得星郎是几时。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
太和县丞厅葺三亭于官廨曰真清曰特秀曰成蹊又有读书台龙首池寄题三叠 其二 (tài hé xiàn chéng tīng qì sān tíng yú guān xiè yuē zhēn qīng yuē tè xiù yuē chéng qī yòu yǒu dú shū tái lóng shǒu chí jì tí sān dié qí èr)
松竹林中读异书,公余有味在三余。
立之犹未登台阁,予不负丞丞负予。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
次韵周秀实寺丞七夕三首 其二 (cì yùn zhōu xiù shí sì chéng qī xī sān shǒu qí èr)
夜深闲把玉东西,月下楼空画幕垂。
人似天孙酒如玉,梦中犹忆少年时。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
梦授访及偶昏寝不见继以诗来次韵答之 (mèng shòu fǎng jí ǒu hūn qǐn bù jiàn jì yǐ shī lái cì yùn dá zhī)
山城春色雨兼风,谁访扬雄寂寞中。
知是高轩应倒屣,妙谈全胜梦周公。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
至荆公墓 其四 (zhì jīng gōng mù qí sì)
守法曾丞相,能文陆左丞。
风流如未泯,应作寺中僧。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
太和县丞厅葺三亭于官廨曰真清曰特秀曰成蹊又有读书台龙首池寄题三叠 其一 (tài hé xiàn chéng tīng qì sān tíng yú guān xiè yuē zhēn qīng yuē tè xiù yuē chéng qī yòu yǒu dú shū tái lóng shǒu chí jì tí sān dié qí yī)
古来丞尚涉文书,近世何曾识吏胥。
不对溪山种桃李,官居真复似僧居。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
次韵周穆卿教授兼简黄元授司户 (cì yùn zhōu mù qīng jiào shòu jiān jiǎn huáng yuán shòu sī hù)
尝记枫宸赐异恩,同时人物亦诜诜。
从前百事不挂眼,初得微官便退身。
教授才华欺蜀锦,参军诗句似唐人。
中兴勳业归公等,顾我徒为避世民。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。