chūn xíng cì yùn
春行次韵 🔈
拂开芳草碧,坐断落花红。
世味觥筹外,年华带眼中。
六州空铸铁,万物任为铜。
有鷕桑畴雉,逢时会长雄。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄平平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
拂开翠绿的芳草,坐下来折断飘落的红花。
世间的琐事和欢宴不在心头,年华在眼中已经有所感受。
六合之间虽然铸就了坚硬的铁,但万物都能成为温顺的铜。
有一只鷕在桑树上追逐雉鸟,遇到机缘会显现出雄壮的气概。
总结:
诗人以自然景物为背景,抒发了对人生和世间事物的深刻思考,表达了岁月的流转和物事的变化,以及机遇与潜能的相互交融。
洪咨夔的诗:
洪咨夔的词:
相关诗词:
次亚愚韵 其三 (cì yà yú yùn qí sān)
梅脸斓斑褪粉粧,桃心依约晕轻黄。
春风花草经行遍,次第安排到海棠。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄平平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
诸公次韵予复次韵二首 其一 (zhū gōng cì yùn yǔ fù cì yùn èr shǒu qí yī)
琐琐红英密缀枝,春风春物不差池。
诸君但办樽前去,昨夜灯花报客知。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄平平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
次韵处约兄春行用前韵 (cì yùn chù yuē xiōng chūn xíng yòng qián yùn)
老去而今技已穷,在人胸次要陶融。
三盃村酒兄和弟,一岁春光绿换红。
兀坐悠悠闲度日,闭门咄咄静书空。
青山顾我多容态,影照清溪秀且丰。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄平平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
次韵院中四绝句 其一 (cì yùn yuàn zhōng sì jué jù qí yī)
行尽江山不记村,却随花信到重门。
也知春色娇无赖,取次先来绿草根。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄平平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
次韵黄文若春日山行过秦德久六首 其四 (cì yùn huáng wén ruò chūn rì shān xíng guò qín dé jiǔ liù shǒu qí sì)
不作林间曳履行,老来春日总无情。
还惊柳上风催燕,又见花边雨弄晴。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄平平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
次韵安止春词十首 其一 (cì yùn ān zhǐ chūn cí shí shǒu qí yī)
寻春行过古城东,春气先从海角通。
池草怯霜拳嫩绿,山桃迎日展新红。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄平平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
次韵杜安行嘉陵春日书事十首 其九 (cì yùn dù ān xíng jiā líng chūn rì shū shì shí shǒu qí jiǔ)
良友何年会,书来细作行。
柏寒知岁晚,花落笑春忙。
从宦愆行乐,休心得坐忘。
神炉丹已就,一粒待君尝。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄平平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
次韵次卿林下行,歌十首 其五 (cì yùn cì qīng lín xià xíng , gē shí shǒu qí wǔ)
愁多应怪独醒人,心事全凭麴米春。
醉後逢花堪一笑,狂来曳杖却成真。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄平平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
次韵次卿林下行,歌十首 其一 (cì yùn cì qīng lín xià xíng , gē shí shǒu qí yī)
风吹苏小门前柳,雨暗罗敷陌上桑。
遥想锦江春色暖,被花恼得少陵狂。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄平平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
次韵次卿林下行,歌十首 其三 (cì yùn cì qīng lín xià xíng , gē shí shǒu qí sān)
事向闲中种种休,春来林下兴还幽。
上山双屐与谁着,挂杖百钱时独游。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄平平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。