chóu chàng shī
惆怅诗 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 朱庆余 (zhū qìng yú)

梦里分明入汉宫,觉来灯背锦屏空。
紫台日落关山晓,肠断君恩信画工。
(见《才调集》卷八)(按:《才调集》卷七复收此诗於王涣名下,《全唐诗》卷六九○沿之。
一书而两见,孰作较难确定,今重收之,以俟知者。
)。

仄仄○平仄仄平,仄平平仄仄○○。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
?仄平○仄仄仄??仄?平○仄仄仄仄○仄平平○仄平仄,平平平仄仄仄?平平。
仄平平仄仄,仄仄仄○仄仄,平○○平,仄仄平仄。
?。

mèng lǐ fēn míng rù hàn gōng , jué lái dēng bèi jǐn píng kōng 。
zǐ tái rì luò guān shān xiǎo , cháng duàn jūn ēn xìn huà gōng 。
( jiàn 《 cái diào jí 》 juàn bā ) ( àn : 《 cái diào jí 》 juàn qī fù shōu cǐ shī wū wáng huàn míng xià , 《 quán táng shī 》 juàn liù jiǔ ○ yán zhī 。
yī shū ér liǎng jiàn , shú zuò jiào nán què dìng , jīn chóng shōu zhī , yǐ sì zhī zhě 。
) 。

惆悵詩

—— 朱慶餘

夢裏分明入漢宮,覺來燈背錦屏空。
紫臺日落關山曉,腸斷君恩信畫工。
(見《才調集》卷八)(按:《才調集》卷七複收此詩於王渙名下,《全唐詩》卷六九○沿之。
一書而兩見,孰作較難確定,今重收之,以俟知者。
)。

仄仄○平仄仄平,仄平平仄仄○○。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
?仄平○仄仄仄??仄?平○仄仄仄仄○仄平平○仄平仄,平平平仄仄仄?平平。
仄平平仄仄,仄仄仄○仄仄,平○○平,仄仄平仄。
?。

mèng lǐ fēn míng rù hàn gōng , jué lái dēng bèi jǐn píng kōng 。
zǐ tái rì luò guān shān xiǎo , cháng duàn jūn ēn xìn huà gōng 。
( jiàn 《 cái diào jí 》 juàn bā ) ( àn : 《 cái diào jí 》 juàn qī fù shōu cǐ shī wū wáng huàn míng xià , 《 quán táng shī 》 juàn liù jiǔ ○ yán zhī 。
yī shū ér liǎng jiàn , shú zuò jiào nán què dìng , jīn chóng shōu zhī , yǐ sì zhī zhě 。
) 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
梦中明明地进入了汉宫,醒来时只见灯火背后的锦屏空空如也。
紫台的太阳落下,关山初现曙光,我的心情因君主的恩宠化作断肠之痛,只见他的书信画工却没有一点回音。
(见《才调集》卷八)(按:《才调集》卷七又将此诗收入王涣的名下,《全唐诗》卷六九○也沿袭此说。
一首诗在两本书中同时出现,到底是谁的作品辨认起来较为困难,现在重新收录此诗,等待有识之士的判断。


这首诗描述了一个梦中入汉宫的场景,但醒来后却发现一切都是虚幻的,灯背锦屏空无一物。紫台的太阳下山,关山初露曙光,诗人深感君主的恩宠,但却对于君主的回应感到忧心忡忡,心情十分煎熬。整体反映了诗人内心的挣扎和失望之情。这首诗也存在一些不确定的身份问题,需要进一步考证和鉴定。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者朱庆余介绍:🔈

朱庆余,名可久,以字行,越州人。受知於张籍,登宝历进士第。诗二卷。 查看更多>>

朱庆余的诗:

相关诗词:

怅诗 (chàng shī)

朝代:唐    作者: 杜牧

自是寻春去校迟,不须惆怅怨芳时。
狂风落尽深红色,绿叶成阴子满枝。

仄仄○平仄仄平,仄平平仄仄○○。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
?仄平○仄仄仄??仄?平○仄仄仄仄○仄平平○仄平仄,平平平仄仄仄?平平。
仄平平仄仄,仄仄仄○仄仄,平○○平,仄仄平仄。
?。

春天 写景 抒情

经士马中作 (jīng shì mǎ zhōng zuò)

朝代:唐    作者: 贯休

偷儿成大寇,处处起烟尘。
黄叶满空宅,青山见俗人。
妖星芒刺越,鬼哭势连秦。
惆怅还惆怅,茫茫江海滨。

仄仄○平仄仄平,仄平平仄仄○○。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
?仄平○仄仄仄??仄?平○仄仄仄仄○仄平平○仄平仄,平平平仄仄仄?平平。
仄平平仄仄,仄仄仄○仄仄,平○○平,仄仄平仄。
?。

罗敷东馆亭下流泉云至前山拥咽经岁移时掬弄惆怅成章 (luó fū dōng guǎn tíng xià liú quán yún zhì qián shān yōng yàn jīng suì yí shí jū nòng chóu chàng chéng zhāng)

朝代:唐    作者: 李郢

看山亭下小鸣泉,呜咽难通亦可怜。
惆怅无人为疎凿,拥愁含恨过年年。

仄仄○平仄仄平,仄平平仄仄○○。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
?仄平○仄仄仄??仄?平○仄仄仄仄○仄平平○仄平仄,平平平仄仄仄?平平。
仄平平仄仄,仄仄仄○仄仄,平○○平,仄仄平仄。
?。

惆怅吟 (chóu chàng yín)

朝代:唐    作者: 张泌

秋风丹叶动荒城,惨澹云遮日半明。
昼梦却因惆怅得,晚愁多为别离生。
江淹彩笔空留恨,庄叟玄谭未及情。
千古怨魂销不得,一江寒浪若为平。

仄仄○平仄仄平,仄平平仄仄○○。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
?仄平○仄仄仄??仄?平○仄仄仄仄○仄平平○仄平仄,平平平仄仄仄?平平。
仄平平仄仄,仄仄仄○仄仄,平○○平,仄仄平仄。
?。

惆怅吟 (chóu chàng yín)

朝代:宋    作者: 张佖

秋风丹叶动荒城,惨澹云遮日半明。
昼梦却因惆怅得,晚愁多为别离生。
江淹彩笔空留恨,庄叟玄谭未及情。
千古怨魂销不得,一江寒浪若为平。

仄仄○平仄仄平,仄平平仄仄○○。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
?仄平○仄仄仄??仄?平○仄仄仄仄○仄平平○仄平仄,平平平仄仄仄?平平。
仄平平仄仄,仄仄仄○仄仄,平○○平,仄仄平仄。
?。

东阳罹乱後怀王慥使君五首 二 (dōng yáng lí luàn hòu huái wáng zào shǐ jūn wǔ shǒu èr)

朝代:唐    作者: 贯休

只报精兵过大河,东西南北杀人多。
可怜白日浑如此,来似蝗虫争奈何。
天意岂应容版乱,人心都改太凋讹。
不胜惆怅还惆怅,一曲东风月胯歌。

仄仄○平仄仄平,仄平平仄仄○○。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
?仄平○仄仄仄??仄?平○仄仄仄仄○仄平平○仄平仄,平平平仄仄仄?平平。
仄平平仄仄,仄仄仄○仄仄,平○○平,仄仄平仄。
?。

句 其一九 (jù qí yī jiǔ)

朝代:宋    作者: 李缜

惆怅晚来风定後。

仄仄○平仄仄平,仄平平仄仄○○。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
?仄平○仄仄仄??仄?平○仄仄仄仄○仄平平○仄平仄,平平平仄仄仄?平平。
仄平平仄仄,仄仄仄○仄仄,平○○平,仄仄平仄。
?。

(jù)

朝代:唐    作者: 郑絪

情人共惆怅,良友不同游。

仄仄○平仄仄平,仄平平仄仄○○。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
?仄平○仄仄仄??仄?平○仄仄仄仄○仄平平○仄平仄,平平平仄仄仄?平平。
仄平平仄仄,仄仄仄○仄仄,平○○平,仄仄平仄。
?。

自叹 (zì tàn)

朝代:唐    作者: 邵谒

春蚕未成茧,已贺箱笼实。
蟢子徒有丝,终年不成匹。
每念古人言,有得则有失。
我命独如何,憔悴长如一。
白日九衢中,幽独暗如漆。
流泉有枯时,穷贱无尽日。
惆怅复惆怅,几回新月出。

仄仄○平仄仄平,仄平平仄仄○○。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
?仄平○仄仄仄??仄?平○仄仄仄仄○仄平平○仄平仄,平平平仄仄仄?平平。
仄平平仄仄,仄仄仄○仄仄,平○○平,仄仄平仄。
?。

句 二 (jù èr)

朝代:唐    作者: 无名氏

不知何处在?惆怅望东西。

仄仄○平仄仄平,仄平平仄仄○○。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
?仄平○仄仄仄??仄?平○仄仄仄仄○仄平平○仄平仄,平平平仄仄仄?平平。
仄平平仄仄,仄仄仄○仄仄,平○○平,仄仄平仄。
?。