bù rù
步入 🔈
步入浮游淡泊中,红尘无计到心胸。
微之散落诗千首,白也飘零酒百锺。
天地寂寥窥夜月,风霜悲惨看春松。
清晨试引青铜照,一点朱丹入病容。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
走入漂浮的淡泊境界中,世俗纷扰无法触及心灵深处。
微末之间散落写下千首诗篇,洁白的酒滴飘零满百钟。
天地间的宁静孤寂窥视夜晚的明月,风霜苦苦思念凄凉的春松。
清晨时分尝试用青铜镜照看自己,只见一抹朱红进入憔悴的容颜。
全文总结:作者在诗中表达了对尘世繁华的淡泊态度,抒发了对逝去时光的感慨,以及对自然万物和生命的凄美体悟。同时,诗人以自省的心态反观内心的悲伤与脆弱,将浮华与深沉的情感交织于诗篇之中。
彭汝砺的诗:
相关诗词:
对花 (duì huā)
清晓入花如步障,恋花行步步迟迟。
含风欲绽中心朵,似火应烧外面枝。
野客须
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
证道歌 其四三 (zhèng dào gē qí sì sān)
常独行,常独步,步步不离佛国土。
不曾见有一众生,皆入无余涅盘户。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
避寇入银山 (bì kòu rù yín shān)
草草穿银峡,崎岖路未谙。
傍山为店戍,永日绕溪潭。
烧地生芚蕨,人家煮僞蚕。
翻如归旧隐,步步入烟岚。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
野步 (yě bù)
翠岚迎步兴何长,笑领渔翁入醉乡。
日暮渚田微雨後,鹭鹚闲暇稻花香。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
宫词 其四八 (gōng cí qí sì bā)
仙籞春妍奉宴嬉,楼台偏与柳梢宜。
鸣鞘声入千花去,黄伞低斜步步移。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
访庆老不值 (fǎng qìng lǎo bù zhí)
惠远过溪应送陆,玉川入寺不逢曦。
夕阳半岭鸦栖树,拄杖寻山步步迟。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仙水洞 (xiān shuǐ dòng)
路入云端步步轻,洞中滑溜一泓清。
不逢真侣仙踪在,犹喜磨崖纪姓名。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
加颂蜀僧雪颂 其二 (jiā sòng shǔ sēng xuě sòng qí èr)
总是吾家入道门,无说说中闻不闻。
步步透关田地稳,须弥
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
高新甫云崖 (gāo xīn fǔ yún yá)
步步危机死不知,白云深处最平夷。
猨啼鹤唳非无意,才近高人便入诗。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
春景 春草步步绿 (chūn jǐng chūn cǎo bù bù lǜ)
何苦怀芳草,无情绿又新。
年年生古道,步步是青春。
愁碧连分袂,飞红堕舞茵。
一筇当秀野,万里亦随人。
莽苍成芜楚,烟緜又入秦。
长安红紫陌,罗袜已生尘。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。