zì guì lín fèng shǐ jiāng líng tú zhōng gǎn huái jì xiàn shàng shū
自桂林奉使江陵途中感怀寄献尚书 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 李商隐 (lǐ shāng yǐn)

下客依莲幕,明公念竹林。
纵然膺使命,何以奉徽音。
投刺虽伤晚,酬恩岂在今。
迎来新琐闼,从到碧瑶岑。
水势初知海,天文始识参。
固惭非贾谊,惟恐後陈琳。
前席惊虚辱,华樽许细斟。
尚怜秦痔苦,不遣楚醪沈。
既载从戎笔,仍披选胜襟。
泷通伏波柱,帘对有虞琴。
宅与严城接,门藏别岫深。
阁凉松冉冉,堂静桂森森。
社内容周续,乡中保展禽。
白衣居士访,乌帽逸人寻。
佞佛将成传,耽书或类淫。
长怀五羖赎,终着九州箴。
良讯封鸳绮,余光借玳簪。
张衡愁浩浩,沈约瘦愔愔。
芦白疑粘鬓,枫丹欲照心。
归期无雁报,旅抱有猿侵。
短日安能驻,低云只有阴。
乱鸦冲晒网,寒女簇遥砧。
东道违宁久,西园望不禁。
江生魂黯黯,泉客泪涔涔。
逸翰应藏法,高辞肯浪吟。
数须传庾翼,莫独与卢谌。
假寐凭书簏,哀吟叩劒镡。
未尝贪偃息,那复议登临。
彼美回清镜,其谁受曲针。
人皆向燕路,无乃费黄金。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄○平仄,平平仄○平。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
仄○平仄仄,平仄仄平平。
仄仄○平○,平平仄仄平。
○平仄仄仄,平仄仄平平。
平仄○平仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,○仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄○○仄,平平仄○○。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
平平仄○仄,平仄仄平平。

xià kè yī lián mù , míng gōng niàn zhú lín 。
zòng rán yīng shǐ mìng , hé yǐ fèng huī yīn 。
tóu cì suī shāng wǎn , chóu ēn qǐ zài jīn 。
yíng lái xīn suǒ tà , cóng dào bì yáo cén 。
shuǐ shì chū zhī hǎi , tiān wén shǐ shí cān 。
gù cán fēi jiǎ yì , wéi kǒng hòu chén lín 。
qián xí jīng xū rǔ , huá zūn xǔ xì zhēn 。
shàng lián qín zhì kǔ , bù qiǎn chǔ láo shěn 。
jì zǎi cóng róng bǐ , réng pī xuǎn shèng jīn 。
lóng tōng fú bō zhù , lián duì yǒu yú qín 。
zhái yǔ yán chéng jiē , mén cáng bié xiù shēn 。
gé liáng sōng rǎn rǎn , táng jìng guì sēn sēn 。
shè nèi róng zhōu xù , xiāng zhōng bǎo zhǎn qín 。
bái yī jū shì fǎng , wū mào yì rén xún 。
nìng fó jiāng chéng chuán , dān shū huò lèi yín 。
cháng huái wǔ gǔ shú , zhōng zhe jiǔ zhōu zhēn 。
liáng xùn fēng yuān qǐ , yú guāng jiè dài zān 。
zhāng héng chóu hào hào , shěn yuē shòu yīn yīn 。
lú bái yí nián bìn , fēng dān yù zhào xīn 。
guī qī wú yàn bào , lǚ bào yǒu yuán qīn 。
duǎn rì ān néng zhù , dī yún zhǐ yǒu yīn 。
luàn yā chōng shài wǎng , hán nǚ cù yáo zhēn 。
dōng dào wéi níng jiǔ , xī yuán wàng bù jīn 。
jiāng shēng hún àn àn , quán kè lèi cén cén 。
yì hàn yìng cáng fǎ , gāo cí kěn làng yín 。
shù xū chuán yǔ yì , mò dú yǔ lú chén 。
jiǎ mèi píng shū lù , āi yín kòu jiàn tán 。
wèi cháng tān yǎn xī , nà fù yì dēng lín 。
bǐ měi huí qīng jìng , qí shuí shòu qū zhēn 。
rén jiē xiàng yàn lù , wú nǎi fèi huáng jīn 。

自桂林奉使江陵途中感懷寄獻尚書

—— 李商隱

下客依蓮幕,明公念竹林。
縱然膺使命,何以奉徽音。
投刺雖傷晚,酬恩豈在今。
迎來新瑣闥,從到碧瑤岑。
水勢初知海,天文始識參。
固慚非賈誼,惟恐後陳琳。
前席驚虛辱,華樽許細斟。
尚憐秦痔苦,不遣楚醪沈。
既載從戎筆,仍披選勝襟。
瀧通伏波柱,簾對有虞琴。
宅與嚴城接,門藏別岫深。
閣涼松冉冉,堂靜桂森森。
社內容周續,鄉中保展禽。
白衣居士訪,烏帽逸人尋。
佞佛將成傳,耽書或類淫。
長懷五羖贖,終著九州箴。
良訊封鴛綺,餘光借玳簪。
張衡愁浩浩,沈約瘦愔愔。
蘆白疑粘鬢,楓丹欲照心。
歸期無雁報,旅抱有猿侵。
短日安能駐,低雲只有陰。
亂鴉衝曬網,寒女簇遙砧。
東道違寧久,西園望不禁。
江生魂黯黯,泉客淚涔涔。
逸翰應藏法,高辭肯浪吟。
數須傳庾翼,莫獨與盧諶。
假寐憑書簏,哀吟叩劒鐔。
未嘗貪偃息,那復議登臨。
彼美迴清鏡,其誰受曲針。
人皆向燕路,無乃費黃金。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄○平仄,平平仄○平。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
仄○平仄仄,平仄仄平平。
仄仄○平○,平平仄仄平。
○平仄仄仄,平仄仄平平。
平仄○平仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,○仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄○○仄,平平仄○○。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
平平仄○仄,平仄仄平平。

xià kè yī lián mù , míng gōng niàn zhú lín 。
zòng rán yīng shǐ mìng , hé yǐ fèng huī yīn 。
tóu cì suī shāng wǎn , chóu ēn qǐ zài jīn 。
yíng lái xīn suǒ tà , cóng dào bì yáo cén 。
shuǐ shì chū zhī hǎi , tiān wén shǐ shí cān 。
gù cán fēi jiǎ yì , wéi kǒng hòu chén lín 。
qián xí jīng xū rǔ , huá zūn xǔ xì zhēn 。
shàng lián qín zhì kǔ , bù qiǎn chǔ láo shěn 。
jì zǎi cóng róng bǐ , réng pī xuǎn shèng jīn 。
lóng tōng fú bō zhù , lián duì yǒu yú qín 。
zhái yǔ yán chéng jiē , mén cáng bié xiù shēn 。
gé liáng sōng rǎn rǎn , táng jìng guì sēn sēn 。
shè nèi róng zhōu xù , xiāng zhōng bǎo zhǎn qín 。
bái yī jū shì fǎng , wū mào yì rén xún 。
nìng fó jiāng chéng chuán , dān shū huò lèi yín 。
cháng huái wǔ gǔ shú , zhōng zhe jiǔ zhōu zhēn 。
liáng xùn fēng yuān qǐ , yú guāng jiè dài zān 。
zhāng héng chóu hào hào , shěn yuē shòu yīn yīn 。
lú bái yí nián bìn , fēng dān yù zhào xīn 。
guī qī wú yàn bào , lǚ bào yǒu yuán qīn 。
duǎn rì ān néng zhù , dī yún zhǐ yǒu yīn 。
luàn yā chōng shài wǎng , hán nǚ cù yáo zhēn 。
dōng dào wéi níng jiǔ , xī yuán wàng bù jīn 。
jiāng shēng hún àn àn , quán kè lèi cén cén 。
yì hàn yìng cáng fǎ , gāo cí kěn làng yín 。
shù xū chuán yǔ yì , mò dú yǔ lú chén 。
jiǎ mèi píng shū lù , āi yín kòu jiàn tán 。
wèi cháng tān yǎn xī , nà fù yì dēng lín 。
bǐ měi huí qīng jìng , qí shuí shòu qū zhēn 。
rén jiē xiàng yàn lù , wú nǎi fèi huáng jīn 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
下客依莲幕,明公念竹林。
纵然膺使命,何以奉徽音。
投刺虽伤晚,酬恩岂在今。
迎来新琐闼,从到碧瑶岑。
水势初知海,天文始识参。
固惭非贾谊,惟恐后陈琳。
前席惊虚辱,华樽许细斟。
尚怜秦痔苦,不遣楚醪沈。
既载从戎笔,仍披选胜襟。
泷通伏波柱,帘对有虞琴。
宅与严城接,门藏别岫深。
阁凉松冉冉,堂静桂森森。
社内容周续,乡中保展禽。
白衣居士访,乌帽逸人寻。
佞佛将成传,耽书或类淫。
长怀五羖赎,终着九州箴。
良讯封鸳绮,余光借玳簪。
张衡愁浩浩,沈约瘦愔愔。
芦白疑粘鬓,枫丹欲照心。
归期无雁报,旅抱有猿侵。
短日安能驻,低云只有阴。
乱鸦冲晒网,寒女簇遥砧。
东道违宁久,西园望不禁。
江生魂黯黯,泉客泪涔涔。
逸翰应藏法,高辞肯浪吟。
数须传庾翼,莫独与卢谌。
假寐凭书簏,哀吟叩剑镡。
未尝贪偃息,那复议登临。
彼美回清镜,其谁受曲针。
人皆向燕路,无乃费黄金。

这首诗表达了作者对于朝廷政治的热切期望和对清正官吏的称赞。诗中展现了忠臣爱国的情怀,作者提到自己虽然年岁已长,但依然怀抱使命,希望为国家效力。他坦言自己曾投刺谏诤,虽然有些晚了,但对于皇恩报答并不在今日,而是要竭尽全力。他迎来了新的机遇,来到了重要的官职之地,展望着未来将在这里奏响更高的声音。在修学天文地理之余,也深感自己对贾谊、陈琳等前辈还有许多不及之处。他谦虚地说,坐在前面的重要位置使他感到惊惧和惭愧,愿意细心斟酌酒杯,尊敬赏识的客人。

诗中还提及了秦朝时期著名学者李斯的痔疮问题,暗示对于有功之臣的怀念和同情。诗人借此表达对古代先贤的敬仰,愿意继承并继续为国家奋斗。

诗人谈及对于文学和政治的不同追求,感慨书籍可能被用于谄媚佞附之徒,诗人愿意以高尚的文学创作和政治立场,与卢谌等志同道合者共同传颂正气。他不计较疲倦和辛劳,不谈及逸乐和休息,只谈及对于德行和文学的追求。

诗人对于美好的人品美德,如清廉无私之士,比喻为回头照清镜,可借由他们接受玳簪(美玉簪花,象征美德),得以升官进贵。而对于追求私利和权谋之辈,则被比喻为接受曲针,可用黄金来收买他们。他希望人们能秉持正义和清廉之心,踏实努力,不被金钱所诱惑。

整首诗表现了作者对于忠诚、清廉、高尚品德的赞美,以及对于正直官员和有志青年的期许。通过引用历史典故和现实情景,诗人倡导忠诚国家、不谄媚谀佞的思想,呼吁士人努力学习进取,为国家的繁荣富强贡献自己的力量。

赏析::
这首诗《自桂林奉使江陵途中感怀寄献尚书》是唐代诗人李商隐的作品,全诗抒发了诗人奉使途中的感怀之情,以及对尚书的敬仰之情。整首诗以自然景物为背景,交织了感情和抒怀。
首先,诗人以“下客依莲幕”来形容自己奉使江陵的情景,落落大方,给人以谦逊之感。接着,他表达了自己对明公(尚书)的忠诚和敬仰之情,虽然承担使命已经晚了,但依然愿意奉献自己。
诗人将自己的感情与对尚书的忠诚相结合,表达了对使命的重视和对国家的忧虑。他希望自己的付出能够被尚书看到,不辱使命。同时,他也表达了对自然景物和历史的赞美,将自己的心情与桂林、江陵等地的美景相融合。
最后,诗人提到了一些历史人物和文化典故,如贾谊、陈琳等,以及一些文化象征,如琴、箴等,进一步丰富了诗意。整首诗以丰富的意象和深刻的情感,展现了诗人的忠诚和感怀之情。
标签: 抒情,赞美,敬仰,历史

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者李商隐介绍:🔈

李商隐,字义山,怀州河内人。令狐楚帅河阳,奇其文,使与诸子游。楚徙天平、宣武,皆表署巡官。开成二年,高锴知贡举,令狐綯雅善锴,奖誉甚力,故擢进士第,调弘农尉,以忤观察使,罢去。寻复官,又试拔萃中选。王茂元镇河阳,爱其才,表掌书记,以子妻之,得侍御史。茂元死,来游京师,久不调,更依桂管观察使郑亚府爲判官,亚谪循州,商隐从之,凡三年乃归。茂元与亚皆李德裕所善,綯以商隐爲忘家恩,谢不通。京兆尹卢弘正表爲府参军,典笺奏。綯当国,商隐归,穷自解,綯憾不置,弘正镇徐州,表爲掌书记。久之,还朝,复干綯,乃补太学博士。柳仲郢节度剑南东川,辟判官、检校工部员外郎,府罢,客荥阳卒。商隐初爲文,瑰迈奇古,及在令狐楚... 查看更多>>

李商隐的诗:

相关诗词:

腊夜雪霁月彩交光开阁临轩竟睡不得命家仆吹笙数曲独引一壶奉寄江陵副使杜中丞 (là yè xuě jì yuè cǎi jiāo guāng kāi gé lín xuān jìng shuì bù dé mìng jiā pú chuī shēng shù qū dú yǐn yī hú fèng jì jiāng líng fù shǐ dù zhōng chéng)

朝代:唐    作者: 李羣玉

月华临霁雪,皓彩射貂裘。
桂酒寒无醉,银笙冻不流。
怀哉梁苑客,思作剡溪游。
竟夕吟琼树,川途恨阻修。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄○平仄,平平仄○平。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
仄○平仄仄,平仄仄平平。
仄仄○平○,平平仄仄平。
○平仄仄仄,平仄仄平平。
平仄○平仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,○仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄○○仄,平平仄○○。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
平平仄○仄,平仄仄平平。

偶成两绝句奉寄文若庭列 其二 (ǒu chéng liǎng jué jù fèng jì wén ruò tíng liè qí èr)

朝代:宋    作者: 吕本中

夏子经时不寄书,十年奔走尚穷途。
不知自到高安县,亦有心情记我无。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄○平仄,平平仄○平。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
仄○平仄仄,平仄仄平平。
仄仄○平○,平平仄仄平。
○平仄仄仄,平仄仄平平。
平仄○平仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,○仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄○○仄,平平仄○○。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
平平仄○仄,平仄仄平平。

友情 期待

送何子温提刑奉使江东 (sòng hé zǐ wēn tí xíng fèng shǐ jiāng dōng)

朝代:宋    作者: 张舜民

奉使江东知几春,此行重驾赤车轮。
青绫故被留归我,白发祠郎便乞亲。
老大岂堪愁桂玉,秋风依旧长鲈蓴。
宦途出处何须较,且与庐山作主人。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄○平仄,平平仄○平。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
仄○平仄仄,平仄仄平平。
仄仄○平○,平平仄仄平。
○平仄仄仄,平仄仄平平。
平仄○平仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,○仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄○○仄,平平仄○○。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
平平仄○仄,平仄仄平平。

丁亥冬感怀寄赵章泉三首 其一 (dīng hài dōng gǎn huái jì zhào zhāng quán sān shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 刘宰

楚塞仍多事,章泉阙寄音。
由来使狙诈,何意启狼心。
国势时轻重,江流自古今。
遥怜杜陵老,对雪几愁吟。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄○平仄,平平仄○平。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
仄○平仄仄,平仄仄平平。
仄仄○平○,平平仄仄平。
○平仄仄仄,平仄仄平平。
平仄○平仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,○仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄○○仄,平平仄○○。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
平平仄○仄,平仄仄平平。

送李似举尚书帅桂州二首 其二 (sòng lǐ sì jǔ shàng shū shuài guì zhōu èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 曾几

整整三朝玉笋班,几年流落奉祠官。
不令归曳尚书履,亦合先登大将坛。
从昔南荒除帅重,只今西顾倚公寛。
长途不惜身为御,欲上龙门自作难。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄○平仄,平平仄○平。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
仄○平仄仄,平仄仄平平。
仄仄○平○,平平仄仄平。
○平仄仄仄,平仄仄平平。
平仄○平仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,○仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄○○仄,平平仄○○。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
平平仄○仄,平仄仄平平。

动物

寄题谢昌国尚书桂山堂 (jì tí xiè chāng guó shàng shū guì shān táng)

朝代:宋    作者: 周必大

京国薪如桂,家山桂满林。
叶留经岁碧,花雨盛秋金。
作楫商舟稳,为梁汉殿深。
幽香宜自閟,莫待斧斤寻。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄○平仄,平平仄○平。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
仄○平仄仄,平仄仄平平。
仄仄○平○,平平仄仄平。
○平仄仄仄,平仄仄平平。
平仄○平仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,○仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄○○仄,平平仄○○。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
平平仄○仄,平仄仄平平。

桂林解后拜见仲古龙图吉父学士别後得两诗书怀奉寄 其一 (guì lín jiě hòu bài jiàn zhòng gǔ lóng tú jí fù xué shì bié hòu dé liǎng shī shū huái fèng jì qí yī)

朝代:宋    作者: 吕本中

所至艰危里,如何更别离。
只看山似戟,自合鬓如丝。
汤熨徒增疾,文章不疗饥。
端居温余论,苦语自成诗。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄○平仄,平平仄○平。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
仄○平仄仄,平仄仄平平。
仄仄○平○,平平仄仄平。
○平仄仄仄,平仄仄平平。
平仄○平仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,○仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄○○仄,平平仄○○。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
平平仄○仄,平仄仄平平。

动物

杨尚书寄郴笔知是小生本样令更商榷使尽其功輙献长句 (yáng shàng shū jì chēn bǐ zhī shì xiǎo shēng běn yàng lìng gèng shāng què shǐ jìn qí gōng zhé xiàn cháng jù)

朝代:唐    作者: 柳宗元

截玉銛锥作妙形,贮云含雾到南溟。
尚书旧用裁天诏,内史新将写道经。
曲艺岂能裨损益,微辞秖欲播芳馨。
桂阳卿月光辉徧,毫末应传顾兔灵。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄○平仄,平平仄○平。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
仄○平仄仄,平仄仄平平。
仄仄○平○,平平仄仄平。
○平仄仄仄,平仄仄平平。
平仄○平仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,○仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄○○仄,平平仄○○。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
平平仄○仄,平仄仄平平。

动物

桂林解后拜见仲古龙图吉父学士别後得两诗书怀奉寄 其二 (guì lín jiě hòu bài jiàn zhòng gǔ lóng tú jí fù xué shì bié hòu dé liǎng shī shū huái fèng jì qí èr)

朝代:宋    作者: 吕本中

折老久高卧,曾乡仍倦游。
同为万里走,肯避数年留。
贼帜江湖晚,岚烟岭峤秋。
相逢得安稳,乘兴莫东流。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄○平仄,平平仄○平。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
仄○平仄仄,平仄仄平平。
仄仄○平○,平平仄仄平。
○平仄仄仄,平仄仄平平。
平仄○平仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,○仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄○○仄,平平仄○○。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
平平仄○仄,平仄仄平平。

动物

归自临川途中感物遇事得八绝句寄秀美 其一 (guī zì lín chuān tú zhōng gǎn wù yù shì dé bā jué jù jì xiù měi qí yī)

朝代:宋    作者: 欧阳澈

信马沿堤懒着鞭,不堪囘首望临川。
满怀离恨如春梦,愁听林梢断续蝉。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,○仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄○平仄,平平仄○平。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄○。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
仄○平仄仄,平仄仄平平。
仄仄○平○,平平仄仄平。
○平仄仄仄,平仄仄平平。
平仄○平仄,平平仄仄平。
○平平仄仄,○仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
平○平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,平仄仄平平。
仄仄○○仄,平平仄○○。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平○仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平○。
仄仄平平仄,○平仄仄平。
平平仄○仄,平仄仄平平。