zhōu zhōng kǔ rè qiǎn huái fèng chéng yáng zhōng chéng tōng jiǎn tái shěng zhū gōng
舟中苦热遣怀奉呈阳中丞通简台省诸公 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 杜甫 (dù fǔ)

媿为湖外客,看此戎马乱。
中夜混黎甿,脱身亦奔窜。
平生方寸心,反掌帐下难。
呜呼杀贤良,不叱白刃散。
吾非丈夫特,没齿埋冰炭。
耻以风病辞,胡然泊湘岸。
入舟虽苦热,垢腻可溉灌。
痛彼道边人,形骸改昏旦。
中丞连帅职,封内权得按。
身当问罪先,县实诸侯半。
士卒既辑睦,啓行促精悍。
似闻上游兵,稍逼长沙馆。
邻好彼克修,天机自明断。
南图卷云水,北拱戴霄汉。
美名光史臣,长策何壮观。
驱驰数公子,咸愿同伐叛。
声节衰有余,夫何激衰懦。
偏裨表三上,卤莽同一贯。
始谋谁其间,回首增愤惋。
宗英李端公,守职甚昭焕。
变通迫胁地,谋画焉得算。
王室不肯微,凶徒略无惮。
此流须卒斩,神器资强干。
扣寂豁烦襟,皇天照嗟叹。

仄平平仄仄,○仄平仄仄。
○仄仄平平,仄平仄平仄。
平平平仄平,仄仄仄仄○。
平平仄平平,仄仄仄仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
仄仄平仄平,平平仄平仄。
仄平平仄仄,仄仄仄仄仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
○平平仄仄,○仄平仄仄。
平○仄仄平,○仄平平仄。
仄仄仄仄仄,仄○仄平仄。
仄○仄平平,仄仄○平仄。
平仄仄仄平,平平仄平仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
仄平平仄平,○仄平仄○。
○平仄平仄,平仄平仄仄。
平仄平仄平,平平仄平平。
平平仄○仄,仄仄平仄仄。
仄平平○○,○仄平仄仄。
平平仄平平,仄仄仄○仄。
仄平仄仄仄,平仄平仄仄。
○仄仄仄平,平平仄平仄。
仄平平仄仄,平仄平平仄。
仄仄仄平平,平平仄平○。

kuì wèi hú wài kè , kàn cǐ róng mǎ luàn 。
zhōng yè hùn lí méng , tuō shēn yì bēn cuàn 。
píng shēng fāng cùn xīn , fǎn zhǎng zhàng xià nán 。
wū hū shā xián liáng , bù chì bái rèn sàn 。
wú fēi zhàng fū tè , méi chǐ mái bīng tàn 。
chǐ yǐ fēng bìng cí , hú rán bó xiāng àn 。
rù zhōu suī kǔ rè , gòu nì kě gài guàn 。
tòng bǐ dào biān rén , xíng hái gǎi hūn dàn 。
zhōng chéng lián shuài zhí , fēng nèi quán dé àn 。
shēn dāng wèn zuì xiān , xiàn shí zhū hóu bàn 。
shì zú jì jí mù , qǐ xíng cù jīng hàn 。
sì wén shàng yóu bīng , shāo bī cháng shā guǎn 。
lín hǎo bǐ kè xiū , tiān jī zì míng duàn 。
nán tú juǎn yún shuǐ , běi gǒng dài xiāo hàn 。
měi míng guāng shǐ chén , cháng cè hé zhuàng guān 。
qū chí shù gōng zǐ , xián yuàn tóng fá pàn 。
shēng jié shuāi yǒu yú , fū hé jī shuāi nuò 。
piān bì biǎo sān shàng , lǔ mǎng tóng yī guàn 。
shǐ móu shuí qí jiān , huí shǒu zēng fèn wǎn 。
zōng yīng lǐ duān gōng , shǒu zhí shèn zhāo huàn 。
biàn tōng pò xié dì , móu huà yān dé suàn 。
wáng shì bù kěn wēi , xiōng tú lüè wú dàn 。
cǐ liú xū zú zhǎn , shén qì zī qiáng gān 。
kòu jì huō fán jīn , huáng tiān zhào jiē tàn 。

舟中苦熱遣懷奉呈[陽]中丞通簡臺省諸公

—— 杜甫

媿爲湖外客,看此戎馬亂。
中夜混黎甿,脫身亦奔竄。
平生方寸心,反掌帳下難。
嗚呼殺賢良,不叱白刃散。
吾非丈夫特,沒齒埋冰炭。
恥以風病辭,胡然泊湘岸。
入舟雖苦熱,垢膩可溉灌。
痛彼道邊人,形骸改昏旦。
中丞連帥職,封內權得按。
身當問罪先,縣實諸侯半。
士卒既輯睦,啓行促精悍。
似聞上游兵,稍逼長沙館。
鄰好彼克修,天機自明斷。
南圖卷雲水,北拱戴霄漢。
美名光史臣,長策何壯觀。
驅馳數公子,咸願同伐叛。
聲節衰有餘,夫何激衰懦。
偏裨表三上,鹵莽同一貫。
始謀誰其間,回首增憤惋。
宗英李端公,守職甚昭煥。
變通迫脅地,謀畫焉得算。
王室不肯微,凶徒略無憚。
此流須卒斬,神器資強幹。
扣寂豁煩襟,皇天照嗟歎。

仄平平仄仄,○仄平仄仄。
○仄仄平平,仄平仄平仄。
平平平仄平,仄仄仄仄○。
平平仄平平,仄仄仄仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
仄仄平仄平,平平仄平仄。
仄平平仄仄,仄仄仄仄仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
○平平仄仄,○仄平仄仄。
平○仄仄平,○仄平平仄。
仄仄仄仄仄,仄○仄平仄。
仄○仄平平,仄仄○平仄。
平仄仄仄平,平平仄平仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
仄平平仄平,○仄平仄○。
○平仄平仄,平仄平仄仄。
平仄平仄平,平平仄平平。
平平仄○仄,仄仄平仄仄。
仄平平○○,○仄平仄仄。
平平仄平平,仄仄仄○仄。
仄平仄仄仄,平仄平仄仄。
○仄仄仄平,平平仄平仄。
仄平平仄仄,平仄平平仄。
仄仄仄平平,平平仄平○。

kuì wèi hú wài kè , kàn cǐ róng mǎ luàn 。
zhōng yè hùn lí méng , tuō shēn yì bēn cuàn 。
píng shēng fāng cùn xīn , fǎn zhǎng zhàng xià nán 。
wū hū shā xián liáng , bù chì bái rèn sàn 。
wú fēi zhàng fū tè , méi chǐ mái bīng tàn 。
chǐ yǐ fēng bìng cí , hú rán bó xiāng àn 。
rù zhōu suī kǔ rè , gòu nì kě gài guàn 。
tòng bǐ dào biān rén , xíng hái gǎi hūn dàn 。
zhōng chéng lián shuài zhí , fēng nèi quán dé àn 。
shēn dāng wèn zuì xiān , xiàn shí zhū hóu bàn 。
shì zú jì jí mù , qǐ xíng cù jīng hàn 。
sì wén shàng yóu bīng , shāo bī cháng shā guǎn 。
lín hǎo bǐ kè xiū , tiān jī zì míng duàn 。
nán tú juǎn yún shuǐ , běi gǒng dài xiāo hàn 。
měi míng guāng shǐ chén , cháng cè hé zhuàng guān 。
qū chí shù gōng zǐ , xián yuàn tóng fá pàn 。
shēng jié shuāi yǒu yú , fū hé jī shuāi nuò 。
piān bì biǎo sān shàng , lǔ mǎng tóng yī guàn 。
shǐ móu shuí qí jiān , huí shǒu zēng fèn wǎn 。
zōng yīng lǐ duān gōng , shǒu zhí shèn zhāo huàn 。
biàn tōng pò xié dì , móu huà yān dé suàn 。
wáng shì bù kěn wēi , xiōng tú lüè wú dàn 。
cǐ liú xū zú zhǎn , shén qì zī qiáng gān 。
kòu jì huō fán jīn , huáng tiān zhào jiē tàn 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
惭愧作为湖外的客人,目睹了这场战乱。
白天黑夜混乱不堪,逃脱的人也四处奔窜。
平素心怀方寸之忧,却反而被困在军营之中难以脱身。
唉呼,杀戮善良的人,不惜放纵白刃四处杀散。
我并非出色的丈夫,连善良的人也被埋葬在冰炭之下。
愧对风病,却草率地停泊在湘江岸边。
登上船只虽然炎热艰苦,却能洗涤身上的污垢。
痛感道路旁边的人,形体和精神都变得苍白疲惫。
中丞和将帅的职权连续被委派,封爵和权力在内部争夺中获得安排。
作为身处其中的人,首先要被问责,县封实际上成了半个诸侯。
士兵们团结友爱,迅速行动,精悍有为。
似乎听闻上游的兵力正在逼近长沙驻地。
邻国善于修整队伍,天机自然明晰。
南方地图展现着云雾和江水,北方高山巍峨。
享有美名的史臣,他的策略何等壮观。
骑着马驰骋数位公子,大家都希望一同讨伐叛乱。
声望和节操已然衰落,大家为何不激发斗志,摆脱软弱?
偏裨表现出了三次优异的表现,而卤莽则一贯如此。
最初的计划是谁提出的?回首看,只增添了更多的愤怒和失望。
宗英和李端公,他们都非常明晰地履行自己的职责。
情势逼迫之下,如何规划才能得到准确的结果?
王室并不愿意作出妥协,凶恶之徒却毫不畏惧。
这些叛逆必须彻底斩除,我们需要神奇的武器来抗衡他们。
抚平内心的烦襟,皇天照耀着我的慨叹。

赏析:
这首诗是唐代著名诗人杜甫创作的一首七言绝句,题目为《舟中苦热遣怀奉呈阳中丞通简台省诸公》。诗人以舟中遭遇的困苦和自己的心情为切入点,表达了对时局动荡的忧虑,以及对正直忠良之士遭受苦难的感慨。以下是对这首诗的赏析:
这首诗以"媿为湖外客"开篇,诗人自嘲为了避难而成了湖外的客人。湖外是乱世的象征,湖外客人是那些逃离战乱、流离失所的人。接着描述了夜深人静时的景象,混乱不堪的战乱使人们在黑夜中四处逃窜。诗人感慨自己平生心志坚定,但在乱世之中也难免受到困扰。
"呜呼杀贤良"这一句表达了诗人对于不幸的命运和时局的不满,他感到痛心的是那些有才德的人被杀害,白刃之下无法幸免。诗人自己也在乱世中沦为无名之辈,他感到羞愧和自责。
在接下来的句子中,诗人表现出对正直忠良之士的同情,他们像自己一样被迫离乡背井,流落湘江岸边。然后诗人提到了阳中丞,赞颂了他的才华和执政的能力,表示他有望能够改善当前的乱局。而后,诗人着重描述了士卒们的忠诚和勇敢,他们愿意为国家出生入死,对叛乱势力进行斩首。
最后一段表达了诗人的思考,他回首历史,思考了乱世中的种种变故。他提到了宗英李端公,这是正直的官员,以及王室和强干之间的角力,表现了政治的复杂和不确定性。诗人最终呼吁扶正义,斩恶势力,期望天命能够照耀大唐,使国家恢复太平盛世。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者杜甫介绍:🔈

杜甫,字子美,其先襄阳人,曾祖依艺爲巩令,因居巩。甫天宝初应进士,不第。後献《三大礼赋》,明皇奇之,召试文章,授京兆府兵曹参军。安禄山陷京师,肃宗即位灵武,甫自贼中遯赴行在,拜左拾遗。以论救房琯,出爲华州司功参军。关辅饥乱,寓居同州同谷县,身自负薪采梠,餔糒不给。久之,召补京兆府功曹,道阻不赴。严武镇成都,奏爲参谋、检校工部员外郎,赐绯。武与甫世旧,待遇甚厚。乃於成都浣花里种竹植树,枕江结庐,纵酒啸歌其中。武卒,甫无所依,乃之东蜀就高适,既至而适卒。是岁,蜀帅相攻杀,蜀大扰。甫携家避乱荆楚,扁舟下峡,未维舟而江陵亦乱。乃泝沿湘流,游衡山,寓居耒阳,卒年五十九。元和中,归葬偃师首阳山,元稹志其墓... 查看更多>>

杜甫的诗:

相关诗词:

奉送宋中丞使河源 (fèng sòng sòng zhōng chéng shǐ hé yuán)

朝代:唐    作者: 李端

东周遣戍役,才子欲离羣。
部领河源去,悠悠陇水分。
笳声悲塞草,马首渡关云。
辛苦逢炎热,何时及汉军。

仄平平仄仄,○仄平仄仄。
○仄仄平平,仄平仄平仄。
平平平仄平,仄仄仄仄○。
平平仄平平,仄仄仄仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
仄仄平仄平,平平仄平仄。
仄平平仄仄,仄仄仄仄仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
○平平仄仄,○仄平仄仄。
平○仄仄平,○仄平平仄。
仄仄仄仄仄,仄○仄平仄。
仄○仄平平,仄仄○平仄。
平仄仄仄平,平平仄平仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
仄平平仄平,○仄平仄○。
○平仄平仄,平仄平仄仄。
平仄平仄平,平平仄平平。
平平仄○仄,仄仄平仄仄。
仄平平○○,○仄平仄仄。
平平仄平平,仄仄仄○仄。
仄平仄仄仄,平仄平仄仄。
○仄仄仄平,平平仄平仄。
仄平平仄仄,平仄平平仄。
仄仄仄平平,平平仄平○。

奉和韦谏议奉送水部家兄上後书情寄诸兄弟仍通简南宫亲旧幷呈两省阁老院长 (fèng hé wéi jiàn yì fèng sòng shuǐ bù jiā xiōng shàng hòu shū qíng jì zhū xiōng dì réng tōng jiǎn nán gōng qīn jiù bìng chéng liǎng shěng gé lǎo yuàn zhǎng)

朝代:唐    作者: 权德舆

驷牡龙旗庆至今,一门儒服耀华簪。
人望皆同照乘宝,家风不重满籝金。
护衣直夜南宫静,焚草清时左掖深。
何幸末班陪两地,阳春欲和意难任。

仄平平仄仄,○仄平仄仄。
○仄仄平平,仄平仄平仄。
平平平仄平,仄仄仄仄○。
平平仄平平,仄仄仄仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
仄仄平仄平,平平仄平仄。
仄平平仄仄,仄仄仄仄仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
○平平仄仄,○仄平仄仄。
平○仄仄平,○仄平平仄。
仄仄仄仄仄,仄○仄平仄。
仄○仄平平,仄仄○平仄。
平仄仄仄平,平平仄平仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
仄平平仄平,○仄平仄○。
○平仄平仄,平仄平仄仄。
平仄平仄平,平平仄平平。
平平仄○仄,仄仄平仄仄。
仄平平○○,○仄平仄仄。
平平仄平平,仄仄仄○仄。
仄平仄仄仄,平仄平仄仄。
○仄仄仄平,平平仄平仄。
仄平平仄仄,平仄平平仄。
仄仄仄平平,平平仄平○。

动物

舟中苦热 (zhōu zhōng kǔ rè)

朝代:宋    作者: 严羽

舟行何太热,岸上莽尘沙。
闪闪浪频过,昏昏日又斜。
年衰愁作客,秋近苦思家。
蝗旱三千里,江淮儿女嗟。

仄平平仄仄,○仄平仄仄。
○仄仄平平,仄平仄平仄。
平平平仄平,仄仄仄仄○。
平平仄平平,仄仄仄仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
仄仄平仄平,平平仄平仄。
仄平平仄仄,仄仄仄仄仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
○平平仄仄,○仄平仄仄。
平○仄仄平,○仄平平仄。
仄仄仄仄仄,仄○仄平仄。
仄○仄平平,仄仄○平仄。
平仄仄仄平,平平仄平仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
仄平平仄平,○仄平仄○。
○平仄平仄,平仄平仄仄。
平仄平仄平,平平仄平平。
平平仄○仄,仄仄平仄仄。
仄平平○○,○仄平仄仄。
平平仄平平,仄仄仄○仄。
仄平仄仄仄,平仄平仄仄。
○仄仄仄平,平平仄平仄。
仄平平仄仄,平仄平平仄。
仄仄仄平平,平平仄平○。

舟中感怀三绝句呈太傅相公兼简岳大用郎中 其一 (zhōu zhōng gǎn huái sān jué jù chéng tài fù xiàng gong jiān jiǎn yuè dà yòng láng zhōng qí yī)

朝代:宋    作者: 陆游

浪中鞺鞳雨声寒,孤梦初回烛半残。
甲子一周戎未灭,关山还带泪痕看。

仄平平仄仄,○仄平仄仄。
○仄仄平平,仄平仄平仄。
平平平仄平,仄仄仄仄○。
平平仄平平,仄仄仄仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
仄仄平仄平,平平仄平仄。
仄平平仄仄,仄仄仄仄仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
○平平仄仄,○仄平仄仄。
平○仄仄平,○仄平平仄。
仄仄仄仄仄,仄○仄平仄。
仄○仄平平,仄仄○平仄。
平仄仄仄平,平平仄平仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
仄平平仄平,○仄平仄○。
○平仄平仄,平仄平仄仄。
平仄平仄平,平平仄平平。
平平仄○仄,仄仄平仄仄。
仄平平○○,○仄平仄仄。
平平仄平平,仄仄仄○仄。
仄平仄仄仄,平仄平仄仄。
○仄仄仄平,平平仄平仄。
仄平平仄仄,平仄平平仄。
仄仄仄平平,平平仄平○。

和武中丞秋日寄怀简诸僚故 (hé wǔ zhōng chéng qiū rì jì huái jiǎn zhū liáo gù)

朝代:唐    作者: 刘禹锡

退朝还公府,骑吹息繁阴。
吏散秋庭寂,乌啼烟树深。
威生奉白简,道胜外华簪。
风物清远目,功名怀寸阴。
云衢念前侣,彩翰写冲襟。
凉菊照幽径,败荷攒碧浔。
感时江海思,报国松筠心。
空愧寿陵步,芳尘何处寻。

仄平平仄仄,○仄平仄仄。
○仄仄平平,仄平仄平仄。
平平平仄平,仄仄仄仄○。
平平仄平平,仄仄仄仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
仄仄平仄平,平平仄平仄。
仄平平仄仄,仄仄仄仄仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
○平平仄仄,○仄平仄仄。
平○仄仄平,○仄平平仄。
仄仄仄仄仄,仄○仄平仄。
仄○仄平平,仄仄○平仄。
平仄仄仄平,平平仄平仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
仄平平仄平,○仄平仄○。
○平仄平仄,平仄平仄仄。
平仄平仄平,平平仄平平。
平平仄○仄,仄仄平仄仄。
仄平平○○,○仄平仄仄。
平平仄平平,仄仄仄○仄。
仄平仄仄仄,平仄平仄仄。
○仄仄仄平,平平仄平仄。
仄平平仄仄,平仄平平仄。
仄仄仄平平,平平仄平○。

寄孙元忠 其二四 (jì sūn yuán zhōng qí èr sì)

朝代:宋    作者: 孔平仲

诸公衮衮登台省,後来况接才华盛。
天涯风俗自相亲,岁暮阴阳催短景。
江风飒飒乱帆秋,天入沧浪一钓舟。
愁极本凭诗遣兴,朔云寒菊倍离忧。

仄平平仄仄,○仄平仄仄。
○仄仄平平,仄平仄平仄。
平平平仄平,仄仄仄仄○。
平平仄平平,仄仄仄仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
仄仄平仄平,平平仄平仄。
仄平平仄仄,仄仄仄仄仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
○平平仄仄,○仄平仄仄。
平○仄仄平,○仄平平仄。
仄仄仄仄仄,仄○仄平仄。
仄○仄平平,仄仄○平仄。
平仄仄仄平,平平仄平仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
仄平平仄平,○仄平仄○。
○平仄平仄,平仄平仄仄。
平仄平仄平,平平仄平平。
平平仄○仄,仄仄平仄仄。
仄平平○○,○仄平仄仄。
平平仄平平,仄仄仄○仄。
仄平仄仄仄,平仄平仄仄。
○仄仄仄平,平平仄平仄。
仄平平仄仄,平仄平平仄。
仄仄仄平平,平平仄平○。

舟中感怀三绝句呈太傅相公兼简岳大用郎中 其二 (zhōu zhōng gǎn huái sān jué jù chéng tài fù xiàng gong jiān jiǎn yuè dà yòng láng zhōng qí èr)

朝代:宋    作者: 陆游

雨打孤篷酒渐消,昏灯与我共无聊。
功名本是无凭事,不及寒江日两潮。

仄平平仄仄,○仄平仄仄。
○仄仄平平,仄平仄平仄。
平平平仄平,仄仄仄仄○。
平平仄平平,仄仄仄仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
仄仄平仄平,平平仄平仄。
仄平平仄仄,仄仄仄仄仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
○平平仄仄,○仄平仄仄。
平○仄仄平,○仄平平仄。
仄仄仄仄仄,仄○仄平仄。
仄○仄平平,仄仄○平仄。
平仄仄仄平,平平仄平仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
仄平平仄平,○仄平仄○。
○平仄平仄,平仄平仄仄。
平仄平仄平,平平仄平平。
平平仄○仄,仄仄平仄仄。
仄平平○○,○仄平仄仄。
平平仄平平,仄仄仄○仄。
仄平仄仄仄,平仄平仄仄。
○仄仄仄平,平平仄平仄。
仄平平仄仄,平仄平平仄。
仄仄仄平平,平平仄平○。

舟中感怀三绝句呈太傅相公兼简岳大用郎中 其三 (zhōu zhōng gǎn huái sān jué jù chéng tài fù xiàng gong jiān jiǎn yuè dà yòng láng zhōng qí sān)

朝代:宋    作者: 陆游

梦笔亭边拥鼻吟,壮图蹭蹬老侵寻。
不眠数尽鸡三唱,自笑当年起舞心。

仄平平仄仄,○仄平仄仄。
○仄仄平平,仄平仄平仄。
平平平仄平,仄仄仄仄○。
平平仄平平,仄仄仄仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
仄仄平仄平,平平仄平仄。
仄平平仄仄,仄仄仄仄仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
○平平仄仄,○仄平仄仄。
平○仄仄平,○仄平平仄。
仄仄仄仄仄,仄○仄平仄。
仄○仄平平,仄仄○平仄。
平仄仄仄平,平平仄平仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
仄平平仄平,○仄平仄○。
○平仄平仄,平仄平仄仄。
平仄平仄平,平平仄平平。
平平仄○仄,仄仄平仄仄。
仄平平○○,○仄平仄仄。
平平仄平平,仄仄仄○仄。
仄平仄仄仄,平仄平仄仄。
○仄仄仄平,平平仄平仄。
仄平平仄仄,平仄平平仄。
仄仄仄平平,平平仄平○。

遣吏视诸公茔树回有感 文正王丞相 (qiǎn lì shì zhū gōng yíng shù huí yǒu gǎn wén zhèng wáng chéng xiàng)

朝代:宋    作者: 宋祁

两朝推巨德,万务罄斯猷。
汉日左右手,尧年忠孝侯。
名言天下满,故事省中留。
宸篆旌碑首,刊文又几秋。

仄平平仄仄,○仄平仄仄。
○仄仄平平,仄平仄平仄。
平平平仄平,仄仄仄仄○。
平平仄平平,仄仄仄仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
仄仄平仄平,平平仄平仄。
仄平平仄仄,仄仄仄仄仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
○平平仄仄,○仄平仄仄。
平○仄仄平,○仄平平仄。
仄仄仄仄仄,仄○仄平仄。
仄○仄平平,仄仄○平仄。
平仄仄仄平,平平仄平仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
仄平平仄平,○仄平仄○。
○平仄平仄,平仄平仄仄。
平仄平仄平,平平仄平平。
平平仄○仄,仄仄平仄仄。
仄平平○○,○仄平仄仄。
平平仄平平,仄仄仄○仄。
仄平仄仄仄,平仄平仄仄。
○仄仄仄平,平平仄平仄。
仄平平仄仄,平仄平平仄。
仄仄仄平平,平平仄平○。

颂德 赞美

奉和武中丞秋日台中寄怀简诸僚友 (fèng hé wǔ zhōng chéng qiū rì tái zhōng jì huái jiǎn zhū liáo yǒu)

朝代:唐    作者: 吕温

圣朝思纪律,宪府得中贤。
指顾风行地,仪形月丽天。
不仁恒自远,为政复何先。
虚室唯生白,闲情却草玄。
迎霜红叶早,过雨碧苔鲜。
鱼乐翻秋水,乌声隔暮烟。
旧游多绝席,感物遂成篇。
更许穷荒谷,追歌白雪前。

仄平平仄仄,○仄平仄仄。
○仄仄平平,仄平仄平仄。
平平平仄平,仄仄仄仄○。
平平仄平平,仄仄仄仄仄。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
仄仄平仄平,平平仄平仄。
仄平平仄仄,仄仄仄仄仄。
仄仄仄平平,平平仄平仄。
○平平仄仄,○仄平仄仄。
平○仄仄平,○仄平平仄。
仄仄仄仄仄,仄○仄平仄。
仄○仄平平,仄仄○平仄。
平仄仄仄平,平平仄平仄。
平平仄平仄,仄仄仄平仄。
仄平平仄平,○仄平仄○。
○平仄平仄,平仄平仄仄。
平仄平仄平,平平仄平平。
平平仄○仄,仄仄平仄仄。
仄平平○○,○仄平仄仄。
平平仄平平,仄仄仄○仄。
仄平仄仄仄,平仄平仄仄。
○仄仄仄平,平平仄平仄。
仄平平仄仄,平仄平平仄。
仄仄仄平平,平平仄平○。