zhí qì jìng sān biān
执契静三边 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 李世民 (lǐ shì mín)

执契静三边,持衡临万姓。
玉彩辉关烛,金华流日镜。
无为宇宙清,有美璇玑正。
皎佩星连景,飘衣云结庆。
戢武耀七德,昇文辉九功。
烟波澄旧碧,尘火息前红。
霜野韬莲劒,关城罢月弓。
钱缀榆天合,新城柳塞空。
花销葱岭雪,縠尽流沙雾。
秋驾转兢怀,春冰弥轸虑。
书绝龙庭羽,烽休凤穴戍。
衣宵寝二难,食旰餐三惧。
翦暴兴先废,除凶存昔亡。
圆盖归天壤,方舆入地荒。
孔海池京邑,双河沼帝乡。
循躬思励己,抚俗媿时康。
元首伫盐梅,股肱惟辅弼。
羽贤崆岭四,翼圣襄城七。
浇俗庶反淳,替文聊就质。
已知隆至道,共欢区宇一。

仄仄仄○平,平平○仄仄。
仄仄平平仄,平平平仄仄。
平平仄仄平,仄仄平平○。
仄仄平平仄,平○平仄仄。
仄仄仄仄仄,平平平仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
○仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
平仄仄平平,平平平仄○。
平仄平○仄,平平仄仄仄。
○平仄仄○,仄仄平○仄。
仄仄○平仄,○平平仄平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平○仄仄,仄仄仄平平。
平仄仄仄平,仄平平仄仄。
仄平平仄仄,仄仄平平仄。
平仄仄仄平,仄平平仄仄。
仄平平仄仄,仄平平仄仄。

zhí qì jìng sān biān , chí héng lín wàn xìng 。
yù cǎi huī guān zhú , jīn huá liú rì jìng 。
wú wéi yǔ zhòu qīng , yǒu měi xuán jī zhèng 。
jiǎo pèi xīng lián jǐng , piāo yī yún jié qìng 。
jí wǔ yào qī dé , shēng wén huī jiǔ gōng 。
yān bō chéng jiù bì , chén huǒ xī qián hóng 。
shuāng yě tāo lián jiàn , guān chéng bà yuè gōng 。
qián zhuì yú tiān hé , xīn chéng liǔ sāi kōng 。
huā xiāo cōng lǐng xuě , hú jìn liú shā wù 。
qiū jià zhuǎn jīng huái , chūn bīng mí zhěn lǜ 。
shū jué lóng tíng yǔ , fēng xiū fèng xué shù 。
yī xiāo qǐn èr nán , shí gàn cān sān jù 。
jiǎn bào xīng xiān fèi , chú xiōng cún xī wáng 。
yuán gài guī tiān rǎng , fāng yú rù dì huāng 。
kǒng hǎi chí jīng yì , shuāng hé zhǎo dì xiāng 。
xún gōng sī lì jǐ , fǔ sú kuì shí kāng 。
yuán shǒu zhù yán méi , gǔ gōng wéi fǔ bì 。
yǔ xián kōng lǐng sì , yì shèng xiāng chéng qī 。
jiāo sú shù fǎn chún , tì wén liáo jiù zhì 。
yǐ zhī lóng zhì dào , gòng huān qū yǔ yī 。

抒情 咏物 抒怀 颂扬 动物

執契靜三邊

—— 太宗皇帝

執契靜三邊,持衡臨萬姓。
玉彩輝關燭,金華流日鏡。
無爲宇宙清,有美璇璣正。
皎佩星連景,飄衣雲結慶。
戢武耀七德,昇文輝九功。
煙波澄舊碧,塵火息前紅。
霜野韜蓮劒,關城罷月弓。
錢綴榆天合,新城柳塞空。
花銷蔥嶺雪,縠盡流沙霧。
秋駕轉兢懷,春冰彌軫慮。
書絕龍庭羽,烽休鳳穴戍。
衣宵寢二難,食旰餐三懼。
翦暴興先廢,除兇存昔亡。
圓蓋歸天壤,方輿入地荒。
孔海池京邑,雙河沼帝鄉。
循躬思勵己,撫俗媿時康。
元首佇鹽梅,股肱惟輔弼。
羽賢崆嶺四,翼聖襄城七。
澆俗庶反淳,替文聊就質。
已知隆至道,共歡區宇一。

仄仄仄○平,平平○仄仄。
仄仄平平仄,平平平仄仄。
平平仄仄平,仄仄平平○。
仄仄平平仄,平○平仄仄。
仄仄仄仄仄,平平平仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
○仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
平仄仄平平,平平平仄○。
平仄平○仄,平平仄仄仄。
○平仄仄○,仄仄平○仄。
仄仄○平仄,○平平仄平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平○仄仄,仄仄仄平平。
平仄仄仄平,仄平平仄仄。
仄平平仄仄,仄仄平平仄。
平仄仄仄平,仄平平仄仄。
仄平平仄仄,仄平平仄仄。

zhí qì jìng sān biān , chí héng lín wàn xìng 。
yù cǎi huī guān zhú , jīn huá liú rì jìng 。
wú wéi yǔ zhòu qīng , yǒu měi xuán jī zhèng 。
jiǎo pèi xīng lián jǐng , piāo yī yún jié qìng 。
jí wǔ yào qī dé , shēng wén huī jiǔ gōng 。
yān bō chéng jiù bì , chén huǒ xī qián hóng 。
shuāng yě tāo lián jiàn , guān chéng bà yuè gōng 。
qián zhuì yú tiān hé , xīn chéng liǔ sāi kōng 。
huā xiāo cōng lǐng xuě , hú jìn liú shā wù 。
qiū jià zhuǎn jīng huái , chūn bīng mí zhěn lǜ 。
shū jué lóng tíng yǔ , fēng xiū fèng xué shù 。
yī xiāo qǐn èr nán , shí gàn cān sān jù 。
jiǎn bào xīng xiān fèi , chú xiōng cún xī wáng 。
yuán gài guī tiān rǎng , fāng yú rù dì huāng 。
kǒng hǎi chí jīng yì , shuāng hé zhǎo dì xiāng 。
xún gōng sī lì jǐ , fǔ sú kuì shí kāng 。
yuán shǒu zhù yán méi , gǔ gōng wéi fǔ bì 。
yǔ xián kōng lǐng sì , yì shèng xiāng chéng qī 。
jiāo sú shù fǎn chún , tì wén liáo jiù zhì 。
yǐ zhī lóng zhì dào , gòng huān qū yǔ yī 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
守守契约静静地掌握着三个边界,手持天平站在千万人民面前。玉色的光辉照亮了守关之烛,金色的光华流动如镜中倒映的太阳。宇宙清静无为,美丽的星辰排列有序。明亮的星辰如佩带连成一片,轻盈的云彩围绕着庆典场景。戢佩武器,彰显七种美德的荣耀,昇华文化的辉煌功绩九重。烟波平静地浮现出过去的碧色,尘土与火焰渐渐退去了前方的红色。霜野上草地上藏匿着莲花般的剑,关城中月亮弓弦已经停止。钱币装饰榆树,新城柳树填满了空虚。花朵消耗了葱岭上的雪,茅草被风吹尽,流沙变成了薄雾。秋天的车驾心神不安,春天的冰寒令人担忧。书信中断了龙庭之音,烽火休战了凤穴守卫。衣物不能安然入睡,食物在短暂的宵夜中失去了滋味。剪除暴行才能崛起新的废墟,除去凶险却保存了过去的遗迹。圆顶的帽子回到天地间,方形的车轮进入了人烟稀少的荒原。孔海和池塘成为帝王的城邑,两条河流汇聚在帝王的故乡。身体力行思考着激励自己,抚慰着乡俗,惭愧着时代的安康。领导者常驻在盐梅之间,作为臂膀辅佐着主要权力。羽毛般聪明的智者有四位于崆岭,翅膀般崇高的圣人有七位于襄城。淋漓尽致地浇灌着乡俗的纯真,文化的替代品终将被接纳。已经知道至高无上的道路,共同欢庆区域的统一。

赏析:这首诗《执契静三边》是唐代李世民所作,以豪迈之气励志言志。诗中以持衡临万姓、执契静三边为开篇,表现了作者作为帝王的崇高职责,秉持公正平衡,维护国家安宁的决心。接着以玉彩辉关烛、金华流日镜的意象,描绘出皇帝作为国家的明灯,照亮神州大地,展现了皇帝的威严和辉煌。
诗中还用了许多象征性的意象,如无为宇宙清、有美璇玑正,皎佩星连景、飘衣云结庆,戢武耀七德、昇文辉九功等,都在强调皇帝的高尚品德和卓越功绩,以及国家的繁荣和安定。同时,诗中也表现了皇帝对于内外政务的深思熟虑,以及对百姓的关切之情。
最后,诗中提到了许多地理和历史的典故,如縠尽流沙雾、秋驾转兢怀、春冰弥轸虑等,都展现了作者对于国家兴衰的深刻认知和对于历史的铭记。整首诗充满了豪情壮志,彰显了皇帝的崇高抱负和对国家的忠诚。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者李世民介绍:🔈

帝姓李氏,讳世民,神尧次子,聪明英武。贞观之治,庶几成康,功德兼隆。由汉以来,未之有也。而锐情经术,初建秦邸,即开文学馆,召名儒十八人爲学士。既即位,殿左置弘文馆,悉引内学士,番宿更休。听朝之间,则与讨论典籍,杂以文咏。或日昃夜艾,未尝少怠。诗笔草隶,卓越前古。至於天文秀发,沈丽高朗,有唐三百年风雅之盛,帝实有以啓之焉。在位二十四年,諡曰文。集四十卷。馆阁书目,诗一卷,六十九首。今编诗一卷。 查看更多>>

李世民的诗:

相关诗词:

郊庙歌辞 武后享清庙乐章十首 第八武舞作 (jiāo miào gē cí wǔ hòu xiǎng qīng miào yuè zhāng shí shǒu dì bā wǔ wǔ zuò)

朝代:唐    作者: 不详

荷恩承顾托,执契恭临抚。
庙畧静边荒,天兵耀神武。

仄仄仄○平,平平○仄仄。
仄仄平平仄,平平平仄仄。
平平仄仄平,仄仄平平○。
仄仄平平仄,平○平仄仄。
仄仄仄仄仄,平平平仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
○仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
平仄仄平平,平平平仄○。
平仄平○仄,平平仄仄仄。
○平仄仄○,仄仄平○仄。
仄仄○平仄,○平平仄平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平○仄仄,仄仄仄平平。
平仄仄仄平,仄平平仄仄。
仄平平仄仄,仄仄平平仄。
平仄仄仄平,仄平平仄仄。
仄平平仄仄,仄平平仄仄。

庆祝 抒情

唐享昊天乐 第九 (táng xiǎng hào tiān yuè dì jiǔ)

朝代:唐    作者: 武则天

荷恩承顾托,执契恭临抚。
庙略静边荒,天兵曜神武。
有截资先化,无为遵旧矩。
祯符降昊穹,大业光寰宇。

仄仄仄○平,平平○仄仄。
仄仄平平仄,平平平仄仄。
平平仄仄平,仄仄平平○。
仄仄平平仄,平○平仄仄。
仄仄仄仄仄,平平平仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
○仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
平仄仄平平,平平平仄○。
平仄平○仄,平平仄仄仄。
○平仄仄○,仄仄平○仄。
仄仄○平仄,○平平仄平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平○仄仄,仄仄仄平平。
平仄仄仄平,仄平平仄仄。
仄平平仄仄,仄仄平平仄。
平仄仄仄平,仄平平仄仄。
仄平平仄仄,仄平平仄仄。

统治信仰 国家荣耀

郊庙歌辞 武后大享昊天乐章 九 (jiāo miào gē cí wǔ hòu dà xiǎng hào tiān yuè zhāng jiǔ)

朝代:唐    作者: 不详

荷恩承顾托,执契恭临抚。
庙畧静边荒,天兵耀神武。
有截资先化,无为遵旧矩。
祯符降昊穹,大业光寰宇。

仄仄仄○平,平平○仄仄。
仄仄平平仄,平平平仄仄。
平平仄仄平,仄仄平平○。
仄仄平平仄,平○平仄仄。
仄仄仄仄仄,平平平仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
○仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
平仄仄平平,平平平仄○。
平仄平○仄,平平仄仄仄。
○平仄仄○,仄仄平○仄。
仄仄○平仄,○平平仄平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平○仄仄,仄仄仄平平。
平仄仄仄平,仄平平仄仄。
仄平平仄仄,仄仄平平仄。
平仄仄仄平,仄平平仄仄。
仄平平仄仄,仄平平仄仄。

契妙 (qì miào)

朝代:宋    作者: 白玉蟾

契妙堂中静养神,神凝气聚一壶春。
青山绿水无非道,翠竹黄花有几人。
世外不知千百世,身中还更两三身。
一从契得虚无妙,明月清风是我邻。

仄仄仄○平,平平○仄仄。
仄仄平平仄,平平平仄仄。
平平仄仄平,仄仄平平○。
仄仄平平仄,平○平仄仄。
仄仄仄仄仄,平平平仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
○仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
平仄仄平平,平平平仄○。
平仄平○仄,平平仄仄仄。
○平仄仄○,仄仄平○仄。
仄仄○平仄,○平平仄平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平○仄仄,仄仄仄平平。
平仄仄仄平,仄平平仄仄。
仄平平仄仄,仄仄平平仄。
平仄仄仄平,仄平平仄仄。
仄平平仄仄,仄平平仄仄。

南郊庆成口号二十首 其一 (nán jiāo qìng chéng kǒu hào èr shí shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 周密

亲郊诏下半年前,正是咸淳第二年。
执玉奉璋来万国,息烽归马静三边。

仄仄仄○平,平平○仄仄。
仄仄平平仄,平平平仄仄。
平平仄仄平,仄仄平平○。
仄仄平平仄,平○平仄仄。
仄仄仄仄仄,平平平仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
○仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
平仄仄平平,平平平仄○。
平仄平○仄,平平仄仄仄。
○平仄仄○,仄仄平○仄。
仄仄○平仄,○平平仄平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平○仄仄,仄仄仄平平。
平仄仄仄平,仄平平仄仄。
仄平平仄仄,仄仄平平仄。
平仄仄仄平,仄平平仄仄。
仄平平仄仄,仄平平仄仄。

挽林惠州深父二首 其二 (wǎn lín huì zhōu shēn fù èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 黄公度

昭代轻辞禄,高堂久击鲜。
庆余黄雀报,梦契白鸡年。
酹酒生刍外,归魂宿草边。
伤生耆旧尽,执绋涕潸然。

仄仄仄○平,平平○仄仄。
仄仄平平仄,平平平仄仄。
平平仄仄平,仄仄平平○。
仄仄平平仄,平○平仄仄。
仄仄仄仄仄,平平平仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
○仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
平仄仄平平,平平平仄○。
平仄平○仄,平平仄仄仄。
○平仄仄○,仄仄平○仄。
仄仄○平仄,○平平仄平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平○仄仄,仄仄仄平平。
平仄仄仄平,仄平平仄仄。
仄平平仄仄,仄仄平平仄。
平仄仄仄平,仄平平仄仄。
仄平平仄仄,仄平平仄仄。

壬戌孙览右司同年以诗见寄用韵和酬 (rén qu sūn lǎn yòu sī tóng nián yǐ shī jiàn jì yòng yùn hé chóu)

朝代:宋    作者: 张舜民

孙郎卧省正当年,曾奏嘉谋玉扆边。
事契且论龙虎榜,行藏休问孝廉船。
从军脱略矜横槊,御魅迁流喜执鞭。
莫怪子云知遇晚,勒铭终欲上燕然。

仄仄仄○平,平平○仄仄。
仄仄平平仄,平平平仄仄。
平平仄仄平,仄仄平平○。
仄仄平平仄,平○平仄仄。
仄仄仄仄仄,平平平仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
○仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
平仄仄平平,平平平仄○。
平仄平○仄,平平仄仄仄。
○平仄仄○,仄仄平○仄。
仄仄○平仄,○平平仄平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平○仄仄,仄仄仄平平。
平仄仄仄平,仄平平仄仄。
仄平平仄仄,仄仄平平仄。
平仄仄仄平,仄平平仄仄。
仄平平仄仄,仄平平仄仄。

动物

诗偈 九十三 (shī jì jiǔ shí sān)

朝代:唐    作者: 庞藴

凡夫智量狭,妄说有难易。
离相如虚空,尽契诸佛智。
戒相如虚空,迷人自作持。
病根不肯拔,执是弄花枝。

仄仄仄○平,平平○仄仄。
仄仄平平仄,平平平仄仄。
平平仄仄平,仄仄平平○。
仄仄平平仄,平○平仄仄。
仄仄仄仄仄,平平平仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
○仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
平仄仄平平,平平平仄○。
平仄平○仄,平平仄仄仄。
○平仄仄○,仄仄平○仄。
仄仄○平仄,○平平仄平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平○仄仄,仄仄仄平平。
平仄仄仄平,仄平平仄仄。
仄平平仄仄,仄仄平平仄。
平仄仄仄平,仄平平仄仄。
仄平平仄仄,仄平平仄仄。

梁郊祀乐章 庆和 四 (liáng jiāo sì yuè zhāng qìng hé sì)

朝代:唐    作者: 赵光逢

膺宝图,执左契。
德应天,圣飨帝。
荐表衷,荷灵惠。
寿万年,祚百世。

仄仄仄○平,平平○仄仄。
仄仄平平仄,平平平仄仄。
平平仄仄平,仄仄平平○。
仄仄平平仄,平○平仄仄。
仄仄仄仄仄,平平平仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
○仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
平仄仄平平,平平平仄○。
平仄平○仄,平平仄仄仄。
○平仄仄○,仄仄平○仄。
仄仄○平仄,○平平仄平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平○仄仄,仄仄仄平平。
平仄仄仄平,仄平平仄仄。
仄平平仄仄,仄仄平平仄。
平仄仄仄平,仄平平仄仄。
仄平平仄仄,仄平平仄仄。

张进甫静寮 (zhāng jìn fǔ jìng liáo)

朝代:宋    作者: 白玉蟾

脱俗卧云眠,胸中别有天。
壁间五六榻,屋上两三椽。
风月真滋味,溪山旧面缘。
静中有真静,猿啸暮林边。

仄仄仄○平,平平○仄仄。
仄仄平平仄,平平平仄仄。
平平仄仄平,仄仄平平○。
仄仄平平仄,平○平仄仄。
仄仄仄仄仄,平平平仄平。
平平平仄仄,平仄仄平平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
○仄平平仄,平平仄仄○。
平平平仄仄,仄仄平平仄。
平仄仄平平,平平平仄○。
平仄平○仄,平平仄仄仄。
○平仄仄○,仄仄平○仄。
仄仄○平仄,○平平仄平。
平仄平平仄,平平仄仄平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平○仄仄,仄仄仄平平。
平仄仄仄平,仄平平仄仄。
仄平平仄仄,仄仄平平仄。
平仄仄仄平,仄平平仄仄。
仄平平仄仄,仄平平仄仄。