zhí diào tíng
直钓亭 🔈
半载持竿野水东,山翁心不类渔翁。
何须巧饵悬鈎上,会使奸鳞落鼎中。
西伯道高来吕望,文宗才短失卢仝。
纵人能取鳞中意,南海波澜一夜空。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
半年时间里,我手执鱼竿来到东边的野外水边,可这山中老人的心境却不像一般普通的渔翁。
他不需要借助巧妙的鱼饵来吊钓鱼儿,只是运用自己的技巧,就能让那诡诈的鱼儿跌入沸腾的锅中。
西伯(指西伯春申君)道德高尚,宛如古时的吕望(指春秋时期的名士),而文宗(指汉文帝)的才华却不如失宠的卢仝。
即使有人能够领悟鱼儿的心思,能够理解其中的意图,但南海的波澜依旧一夜空荡,难以捉摸。全诗通过描述渔翁钓鱼的技艺,隐喻了人生的巧妙和变幻莫测。
陶弼的诗:
相关诗词:
夜泊朋溪钓隠 (yè bó péng xī diào yǐn)
借得溪亭暂解鞍,溪亭拟作钓船看。
不应隠处近城郭,未必终身把钓竿。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
直鈎潭 (zhí gōu tán)
临深投纶竿,直鈎本非钓。
欲钓圣贤心,默坐得其要。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
钓者吟 (diào zhě yín)
吾谓钓者徒,今古不同流。
今钓曲为饵,古钓直不鈎。
直钓不在得,所得过於求。
曲钓志在得,所得良可羞。
乃知今古钓,不可相为谋。
好古不好今,颇若能自修。
试问羊裘人,亦合子意不。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
直钩吟 (zhí gōu yín)
初岁学钓鱼,自谓鱼易得。
三十持钓竿,一鱼钓不得。
人钩曲,我钩直,哀哉我钩又无食。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
直钓岩 (zhí diào yán)
无械仙翁去,岩垂直钓名。
重开茅苇塞,仰见斗山明。
便觉天光近,从教俗眼惊。
登临试一览,心目得双清。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
再至左顾亭用前韵二首 其二 (zài zhì zuǒ gù tíng yòng qián yùn èr shǒu qí èr)
晓日摇光下钓溪,鸣舷布网竹编篱。
枯鱼泣与鲂鱼钓,要学亭前曳尾龟。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
洋州三十景 过溪亭 (yáng zhōu sān shí jǐng guò xī tíng)
溪桥入庭下,杖履可忘忧。
谁识钓璜翁,有时抛直鈎。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
句 二 (jù èr)
水急鱼难钓,风吹柳易低。
(《钓鱼亭》。
见《桂苑笔耕集》卷十七崔致远《钓鱼亭》诗自注引高骈句。
参阅本书第十九卷崔致远诗集。
)。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
陕下厉玄侍御宅五题 垂钓亭 (shǎn xià lì xuán shì yù zhái wǔ tí chuí diào tíng)
由钓起茅亭,柴扉复竹楹。
波清见丝影,坐久识鱼情。
白鸟依窗宿,青蒲傍砌生。
欲同渔父舍,须自减逢迎。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。
望越亭 (wàng yuè tíng)
飒飒西风叶叶秋,谁家烟火起沧洲。
乘闲不耐无机性,拟劝渔翁直钓鈎。
仄仄平平仄仄平,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
仄平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。