zèng shǔ sēng miào gāo
赠蜀僧妙高 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 王庭珪 (wáng tíng guī)

峨眉山头古时月,浮云卷尽尘埃灭。
曾随僧宴入中京,光照九天开玉阙。
山月如今亦送君,影落洞庭波底彻。
此时看月忆峨眉,山色湖光两奇绝。
明月随君却复东,千里相思共吴越。
问言古月与今月,水鸟风林尽能说。
溪边惜别重吟哦,顾我无才奈若何。
他日长安逢李白,再乞峨眉山月歌。

平平平平仄平仄,平平仄仄平平仄。
平平平仄仄○平,平仄仄平平仄仄。
平仄○平仄仄平,仄仄仄○平仄仄。
仄平○仄仄平平,平仄平平仄平仄。
平仄平平仄仄平,平仄○○仄平仄。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄○○平,仄仄平平仄仄平。
平仄○平平仄仄,仄仄平平平仄平。

é méi shān tóu gǔ shí yuè , fú yún juàn jìn chén āi miè 。
céng suí sēng yàn rù zhōng jīng , guāng zhào jiǔ tiān kāi yù quē 。
shān yuè rú jīn yì sòng jūn , yǐng luò dòng tíng bō dǐ chè 。
cǐ shí kàn yuè yì é méi , shān sè hú guāng liǎng qí jué 。
míng yuè suí jūn què fù dōng , qiān lǐ xiāng sī gòng wú yuè 。
wèn yán gǔ yuè yǔ jīn yuè , shuǐ niǎo fēng lín jìn néng shuō 。
xī biān xī bié chóng yín é , gù wǒ wú cái nài ruò hé 。
tā rì cháng ān féng lǐ bái , zài qǐ é méi shān yuè gē 。

贈蜀僧妙高

—— 王庭珪

峨眉山頭古時月,浮雲捲盡塵埃滅。
曾隨僧宴入中京,光照九天開玉闕。
山月如今亦送君,影落洞庭波底徹。
此時看月憶峨眉,山色湖光兩奇絕。
明月隨君却復東,千里相思共吳越。
問言古月與今月,水鳥風林盡能說。
溪邊惜别重吟哦,顧我無才奈若何。
他日長安逢李白,再乞峨眉山月歌。

平平平平仄平仄,平平仄仄平平仄。
平平平仄仄○平,平仄仄平平仄仄。
平仄○平仄仄平,仄仄仄○平仄仄。
仄平○仄仄平平,平仄平平仄平仄。
平仄平平仄仄平,平仄○○仄平仄。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄○○平,仄仄平平仄仄平。
平仄○平平仄仄,仄仄平平平仄平。

é méi shān tóu gǔ shí yuè , fú yún juàn jìn chén āi miè 。
céng suí sēng yàn rù zhōng jīng , guāng zhào jiǔ tiān kāi yù quē 。
shān yuè rú jīn yì sòng jūn , yǐng luò dòng tíng bō dǐ chè 。
cǐ shí kàn yuè yì é méi , shān sè hú guāng liǎng qí jué 。
míng yuè suí jūn què fù dōng , qiān lǐ xiāng sī gòng wú yuè 。
wèn yán gǔ yuè yǔ jīn yuè , shuǐ niǎo fēng lín jìn néng shuō 。
xī biān xī bié chóng yín é , gù wǒ wú cái nài ruò hé 。
tā rì cháng ān féng lǐ bái , zài qǐ é méi shān yuè gē 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
峨眉山顶上,古时的月亮,漂浮的云朵把尘埃卷走,消失不见了。
曾经与僧人一起宴会,来到中京(指长安),光芒照耀九天,敞开着玉阙(皇宫门)。
山中的月光如今也随着你一起离去,它的倒影倒映在洞庭湖波底,透亮到底。
此刻眺望月亮,怀念峨眉山,山色湖光交相辉映,两者都十分奇绝。
明月陪着你往东方归去,千里之隔相思相望,共同怀念着吴越之地。
你问古月与今月有何不同,水中的鸟儿和林中的风儿都能作答。
在溪边,情意重重地吟唱别离之苦,但我自知才能有限,无能为力如何挽留。
若是再有机会在长安遇见李白,再向他请求一首峨眉山月的歌谣。
全文总结:此文以峨眉山的月亮为线索,描绘了古时和现在的景象,以及主人公的离别之情。峨眉山上的古月亮与今时的月亮交相辉映,连水中的鸟儿和林中的风儿也能见证历史的变迁。主人公在离别时深情吟唱,然而面对别离,感叹自己无才无力,只能期待再次遇见李白,以歌谣表达情感。整篇文章抒发了诗人对峨眉山月的眷念和对离别的伤感之情。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者王庭珪介绍:🔈

王庭珪(一○八○~一一七二),字民瞻,自号卢溪真逸(《诚斋集》卷八○《卢溪先生文集序》),吉州安福(今属江西)人。徽宗政和八年(一一一八)进士,调衡州茶陵县丞。宣和末年退居乡里。高宗绍兴十二年(一一四二),胡铨上疏斥秦桧,贬岭南,庭珪独以诗送,後以此於十九除名编管辰州。二十五年,秦桧死,许自便。孝宗隆兴元年(一一六三),召对,改左承奉郎,除国子监主簿。以年老力辞,主管台州崇道观。乾道六年(一一七○),再召见。七年,至阙,除直敷文阁,领祠如故。八年,卒,年九十三。传世有《卢溪集》,此外着述颇多,均已佚。事见《省斋文稿》卷二九《王公行状》、本集卷首《王公墓志铭》。《宋史翼》卷七○有传。 王庭珪诗,... 查看更多>>

王庭珪的诗:

相关诗词:

老僧携筇竹杖来试就求之欣然举以见赠 (lǎo sēng xié qióng zhú zhàng lái shì jiù qiú zhī xīn rán jǔ yǐ jiàn zèng)

朝代:宋    作者: 喻良能

万里携来自蜀州,老僧珍重许谁求。
相逢举赠宁无意,要我云山处处游。

平平平平仄平仄,平平仄仄平平仄。
平平平仄仄○平,平仄仄平平仄仄。
平仄○平仄仄平,仄仄仄○平仄仄。
仄平○仄仄平平,平仄平平仄平仄。
平仄平平仄仄平,平仄○○仄平仄。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄○○平,仄仄平平仄仄平。
平仄○平平仄仄,仄仄平平平仄平。

山居 妙高堂 (shān jū miào gāo táng)

朝代:宋    作者: 程俱

君知妙高堂,何异妙峰境。
向来妙高人,宛在妙峰顶。

平平平平仄平仄,平平仄仄平平仄。
平平平仄仄○平,平仄仄平平仄仄。
平仄○平仄仄平,仄仄仄○平仄仄。
仄平○仄仄平平,平仄平平仄平仄。
平仄平平仄仄平,平仄○○仄平仄。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄○○平,仄仄平平仄仄平。
平仄○平平仄仄,仄仄平平平仄平。

赠禅僧二首 其二 (zèng chán sēng èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 赵拚

瀫水曹溪一滴通,烂柯元是妙高峯。
子湖有犬无人会,我欲凭诗寄老踪。

平平平平仄平仄,平平仄仄平平仄。
平平平仄仄○平,平仄仄平平仄仄。
平仄○平仄仄平,仄仄仄○平仄仄。
仄平○仄仄平平,平仄平平仄平仄。
平仄平平仄仄平,平仄○○仄平仄。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄○○平,仄仄平平仄仄平。
平仄○平平仄仄,仄仄平平平仄平。

酬妙湛闍梨见赠妙湛能棋其师璘公盖尝与先君游云 (chóu miào zhàn dū lí jiàn zèng miào zhàn néng qí qí shī lín gōng gài cháng yǔ xiān jūn yóu yún)

朝代:宋    作者: 陆游

昔侍先君故里时,僧中最喜老璘师。
高标无复乡人识,妙寄惟应弟子知。
山店煎茶留小语,寺桥看雨待幽期。
可人不但诗超绝,玉子纹枰又一奇。

平平平平仄平仄,平平仄仄平平仄。
平平平仄仄○平,平仄仄平平仄仄。
平仄○平仄仄平,仄仄仄○平仄仄。
仄平○仄仄平平,平仄平平仄平仄。
平仄平平仄仄平,平仄○○仄平仄。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄○○平,仄仄平平仄仄平。
平仄○平平仄仄,仄仄平平平仄平。

赠僧 (zèng sēng)

朝代:宋    作者: 艾性夫

利门名路两何凭,百岁风前短焰灯。
只恐为僧僧不了,为僧心了总输僧。

平平平平仄平仄,平平仄仄平平仄。
平平平仄仄○平,平仄仄平平仄仄。
平仄○平仄仄平,仄仄仄○平仄仄。
仄平○仄仄平平,平仄平平仄平仄。
平仄平平仄仄平,平仄○○仄平仄。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄○○平,仄仄平平仄仄平。
平仄○平平仄仄,仄仄平平平仄平。

赠僧 (zèng sēng)

朝代:唐    作者: 杜荀鹤

利门名路两何凭,百岁风前短焰灯。
祗恐为僧僧不了,为僧得了总输僧。

平平平平仄平仄,平平仄仄平平仄。
平平平仄仄○平,平仄仄平平仄仄。
平仄○平仄仄平,仄仄仄○平仄仄。
仄平○仄仄平平,平仄平平仄平仄。
平仄平平仄仄平,平仄○○仄平仄。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄○○平,仄仄平平仄仄平。
平仄○平平仄仄,仄仄平平平仄平。

僧上蜀绢毛段不受以偈谢之 (sēng shàng shǔ juàn máo duàn bù shòu yǐ jì xiè zhī)

朝代:宋    作者: 释慧空

关西毛段蜀川绢,万里持来恐亦艰。
谢汝殷勤复归汝,老僧布衲得遮寒。

平平平平仄平仄,平平仄仄平平仄。
平平平仄仄○平,平仄仄平平仄仄。
平仄○平仄仄平,仄仄仄○平仄仄。
仄平○仄仄平平,平仄平平仄平仄。
平仄平平仄仄平,平仄○○仄平仄。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄○○平,仄仄平平仄仄平。
平仄○平平仄仄,仄仄平平平仄平。

胜书记蜀僧也和予游玄通一诗用赠讷老韵酬 (shèng shū jì shǔ sēng yě hé yǔ yóu xuán tōng yī shī yòng zèng nè lǎo yùn chóu)

朝代:宋    作者: 王十朋

未向夔门访武侯,禅房杖屦谩通幽。
题诗况有诗僧和,深喜庐山得胜游。

平平平平仄平仄,平平仄仄平平仄。
平平平仄仄○平,平仄仄平平仄仄。
平仄○平仄仄平,仄仄仄○平仄仄。
仄平○仄仄平平,平仄平平仄平仄。
平仄平平仄仄平,平仄○○仄平仄。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄○○平,仄仄平平仄仄平。
平仄○平平仄仄,仄仄平平平仄平。

听蜀僧濬弹琴 (tīng shǔ sēng jùn tán qín)

朝代:唐    作者: 李白

蜀僧抱绿绮,西下峨眉峰。
为我一挥手,如听万壑松。
客心洗流水,余响入霜钟。
不觉碧山暮,秋云暗几重。

平平平平仄平仄,平平仄仄平平仄。
平平平仄仄○平,平仄仄平平仄仄。
平仄○平仄仄平,仄仄仄○平仄仄。
仄平○仄仄平平,平仄平平仄平仄。
平仄平平仄仄平,平仄○○仄平仄。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄○○平,仄仄平平仄仄平。
平仄○平平仄仄,仄仄平平平仄平。

唐诗三百首 音乐

赠蜀客 (zèng shǔ kè)

朝代:宋    作者: 李龏

万里潼川路,连年没野蒿。
君家在何许,客寺忽相遭。
渴雨秋云热,窥人夜月高。
时平归蜀去,应记识吾曹。

平平平平仄平仄,平平仄仄平平仄。
平平平仄仄○平,平仄仄平平仄仄。
平仄○平仄仄平,仄仄仄○平仄仄。
仄平○仄仄平平,平仄平平仄平仄。
平仄平平仄仄平,平仄○○仄平仄。
仄平仄仄仄平仄,仄仄平平仄平仄。
平平仄仄○○平,仄仄平平仄仄平。
平仄○平平仄仄,仄仄平平平仄平。