yǔ yǐ nián shì jiàn gāo qì hǎi bù néng shú shēng xuān lěng lǚ zhōng yòu wú yào wù suì yòng huǒ gōng zhī cè zhuó ài fán èr bǎi zhuàng yín shēn zhī jì dé shī èr shí yùn
予以年事渐髙气海不能熟生煖冷旅中又无药物遂用火攻之策灼艾凡二百壮吟呻之际得诗二十韵 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 朱弁 (zhū biàn)

不作漳濵卧,年侵血气衰。
据鞍思少壮,揽镜叹清羸。
有病方求艾,无营莫问蓍。
心知出下策,理胜遇中医。
阳燧神逾速,铜仙术尽施。
论功鄙炮制,取穴辨毫厘。
火帝恩光异,炎官绩用奇。
书萤比差似,珠蚁迫方知。
忖物嗟炮鳖,观形笑灼龟。
烟微初炙手,气烈渐鑚皮。
闭目书徒展,支头枕屡移。
发狂还自哂,贾勇仅能支。
宋鷁追风日,吴牛喘月时。
忠言劳缓颊,善谑为开眉。
服气工夫逺,烧丹岁月遟。
衞生防後患,伐性释前疑。
展转那成梦,呻吟且当诗。
因心念民瘼,出位叹身卑。
欲巳七年病,当从百丗师。
保身将保国,未可废箴规。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄○仄○平。
平仄平平仄,平平仄仄仄。
○平仄○仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄仄平○仄,○平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平○仄仄,仄仄平平平。
仄仄平平?,○平仄仄平。
仄平○仄○,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,平○○○平。
平平仄平仄,仄仄○平平。
仄仄仄平仄,○○仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。

bù zuò zhāng bīn wò , nián qīn xuè qì shuāi 。
jù ān sī shào zhuàng , lǎn jìng tàn qīng léi 。
yǒu bìng fāng qiú ài , wú yíng mò wèn shī 。
xīn zhī chū xià cè , lǐ shèng yù zhōng yī 。
yáng suì shén yú sù , tóng xiān shù jìn shī 。
lùn gōng bǐ páo zhì , qǔ xué biàn háo lí 。
huǒ dì ēn guāng yì , yán guān jì yòng qí 。
shū yíng bǐ chà sì , zhū yǐ pò fāng zhī 。
cǔn wù jiē pào biē , guān xíng xiào zhuó guī 。
yān wēi chū zhì shǒu , qì liè jiàn zuān pí 。
bì mù shū tú zhǎn , zhī tóu zhěn lǚ yí 。
fā kuáng huán zì shěn , jiǎ yǒng jǐn néng zhī 。
sòng yì zhuī fēng rì , wú niú chuǎn yuè shí 。
zhōng yán láo huǎn jiá , shàn xuè wèi kāi méi 。
fú qì gōng fū yuǎn , shāo dān suì yuè chí 。
wèi shēng fáng hòu huàn , fá xìng shì qián yí 。
zhǎn zhuǎn nà chéng mèng , shēn yín qiě dāng shī 。
yīn xīn niàn mín mò , chū wèi tàn shēn bēi 。
yù sì qī nián bìng , dāng cóng bǎi shì shī 。
bǎo shēn jiāng bǎo guó , wèi kě fèi zhēn guī 。

予以年事漸髙氣海不能熟生煖冷旅中又無藥物遂用火攻之策灼艾凡二百壯吟呻之際得詩二十韻

—— 朱弁

不作漳濵卧,年侵血氣衰。
據鞍思少壯,攬鏡嘆清羸。
有病方求艾,無營莫問蓍。
心知出下策,理勝遇中醫。
陽燧神逾速,銅仙術盡施。
論功鄙炮製,取穴辨毫釐。
火帝恩光異,炎官績用奇。
書螢比差似,珠蟻迫方知。
忖物嗟炮鱉,觀形笑灼龜。
煙微初炙手,氣烈漸鑚皮。
閉目書徒展,支頭枕屢移。
發狂還自哂,賈勇僅能支。
宋鷁追風日,吴牛喘月時。
忠言勞緩頰,善謔爲開眉。
服氣工夫逺,燒丹歲月遟。
衞生防後患,伐性釋前疑。
展轉那成夢,呻吟且當詩。
因心念民瘼,出位嘆身卑。
欲巳七年病,當從百丗師。
保身將保國,未可廢箴規。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄○仄○平。
平仄平平仄,平平仄仄仄。
○平仄○仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄仄平○仄,○平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平○仄仄,仄仄平平平。
仄仄平平?,○平仄仄平。
仄平○仄○,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,平○○○平。
平平仄平仄,仄仄○平平。
仄仄仄平仄,○○仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。

bù zuò zhāng bīn wò , nián qīn xuè qì shuāi 。
jù ān sī shào zhuàng , lǎn jìng tàn qīng léi 。
yǒu bìng fāng qiú ài , wú yíng mò wèn shī 。
xīn zhī chū xià cè , lǐ shèng yù zhōng yī 。
yáng suì shén yú sù , tóng xiān shù jìn shī 。
lùn gōng bǐ páo zhì , qǔ xué biàn háo lí 。
huǒ dì ēn guāng yì , yán guān jì yòng qí 。
shū yíng bǐ chà sì , zhū yǐ pò fāng zhī 。
cǔn wù jiē pào biē , guān xíng xiào zhuó guī 。
yān wēi chū zhì shǒu , qì liè jiàn zuān pí 。
bì mù shū tú zhǎn , zhī tóu zhěn lǚ yí 。
fā kuáng huán zì shěn , jiǎ yǒng jǐn néng zhī 。
sòng yì zhuī fēng rì , wú niú chuǎn yuè shí 。
zhōng yán láo huǎn jiá , shàn xuè wèi kāi méi 。
fú qì gōng fū yuǎn , shāo dān suì yuè chí 。
wèi shēng fáng hòu huàn , fá xìng shì qián yí 。
zhǎn zhuǎn nà chéng mèng , shēn yín qiě dāng shī 。
yīn xīn niàn mín mò , chū wèi tàn shēn bēi 。
yù sì qī nián bìng , dāng cóng bǎi shì shī 。
bǎo shēn jiāng bǎo guó , wèi kě fèi zhēn guī 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
不作漳滨卧,年岁侵血气衰。
依靠马鞍时,怀念自己少壮的时候,抱着镜子叹息清瘦憔悴。
有了病才去求医,没有生养之道就不要问灸蓍的事。
心里明白要找出出路的计策,理论胜过遇到的中医。
太阳和燧石的神奇力量越来越快,铜仙的医术尽心施展。
论功效,蔑视那些用炮制方法的,只追求取得最小的穴位,辨别毫厘的差别。
火帝的恩光特殊,炎官的功绩是用了奇异的方法。
写萤火虫和差距相似,珠子蚁能逼迫才能知道方向。
揣摩事物感慨炮制乌龟,观察形状嘲笑被烧伤的龟。
烟很微弱,初次烤手,气味逐渐钻入皮肤。
闭上眼睛,读书的姿势多次改变,枕头的位置也不断调整。
发狂后又自我嘲笑,贾勇只能勉强支撑着。
宋鹬追逐风的时日,吴牛喘息月之时。
忠言劝诫犹嫌繁琐,善意谏笑能开心眉。
服用灵气的功夫遥远,炼丹炉里的岁月缓慢。
保养身体以预防未来的疾患,克制个性以释放先前的疑虑。
反复思量也不能成为现实,只能呻吟哀叹并当作诗来写。
因为心系民众的疾苦,站在高位却自叹身份卑微。
苦于已有七年的疾病,应该寻求百世师医。
保护自己就是保护国家,不能轻视箴规的教诲。

这首诗《予以年事渐高气海不能熟生暖冷旅中又无药物遂用火攻之策灼艾凡二百壮吟呻之际得诗二十韵》是由朱弁创作的,描述了诗人年岁渐长,身体逐渐衰弱,他没有药物可治疗,于是决定采用火疗的方法,将艾草烧制成艾烟,希望能够恢复健康。以下是对这首诗的赏析:
这首诗以自己的身体状况为主题,表现了诗人对年岁增长和健康逐渐衰退的担忧。诗人感叹时光不饶人,衰老使他的身体逐渐失去了当年的少壮之气。他感到无奈,寻找治疗的方法,但却没有有效的药物,于是决定尝试火疗。
在诗中,诗人用火疗的过程生动地描绘了出来,包括使用阳燧和铜仙术,以及如何寻找穴位和炙烤艾草。他描述了火疗的过程中的感觉,从最初的微烟和轻柔的触感,到后来的热气逐渐渗透皮肤。这些描写使读者感受到了诗人在火疗过程中的痛苦和不安。
诗人还通过比喻和对比,表达了对自身境况的思考。他将自己比作炮制的鳖和龟,暗示自己在年岁增长和疾病困扰下变得软弱无力。他还提到了忠言和谑语,暗示人生中既有责任与担忧,也有欢笑与轻松。
最后,诗人表达了自己对国家和民众的关切,强调了保身和保国的重要性。他呼吁人们不要忘记自己的责任和使命,即使面对疾病和困境,也要坚守底线,秉持正直的原则。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者朱弁介绍:🔈

朱弁(一○八五~一一四四),字少章,号观如居士,敄源(今属江西)人,移居新郑(今属河南)。钦宗靖康末避乱江南。高空建炎元年(一一二七),以修武郎、合门宣赞舍人爲通问副使,随正使王伦赴金探问徽、钦二宗,留金十七年,持节不屈。绍兴十三年(一一四三),宋金和议成,才与洪皓、张劭同时遣返。迁宣教郎、直秘阁,主管佑神观。十四年卒,年六十。着有《聘游集》、《輶轩唱和集》,已佚;《曲洧旧闻》、《风月堂诗话》等,今存。事见《晦庵先生朱文公集》卷九八《奉使直秘阁朱公行状》,《宋史》卷三七三有传。 朱弁诗,据影印文渊阁《四库全书》本《中州集》及《永乐大典》等书所录,辑爲一卷。 查看更多>>

朱弁的诗:

相关诗词:

岷峨王髙士賫牟中秘墨帖来求跋自言能护真气链大丹罹兵祸而辍同辈有志於斯事者皆然又言老人村凡二三百岁者亦皆死於兵嗟夫兵之祸生灵甚矣祸蜀则尤惨祸及髙士更不轻矣遂为之赋诗 (mín é wáng gāo shì jī mù zhōng mì mò tiē lái qiú bá zì yán néng hù zhēn qì liàn dà dān lí bīng huò ér chuò tóng bèi yǒu zhì wū sī shì zhě jiē rán yòu yán lǎo rén cūn fán èr sān bǎi suì zhě yì jiē sǐ wū bīng jiē fū bīng zhī huò shēng líng shèn yǐ huò shǔ zé yóu cǎn huò jí gāo shì gèng bù qīng yǐ suì wèi zhī fù shī)

朝代:宋    作者: 吕陶

道人少日链神形,兵祸俄乘竟不成。
欠为黄庭判一死,所酬丹事又三生。
眼看残尽鸡窠老,胆破宁寒犬舐盟。
豹养虎攻嗟尔似,却求翰墨作虚名。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄○仄○平。
平仄平平仄,平平仄仄仄。
○平仄○仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄仄平○仄,○平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平○仄仄,仄仄平平平。
仄仄平平?,○平仄仄平。
仄平○仄○,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,平○○○平。
平平仄平仄,仄仄○平平。
仄仄仄平仄,○○仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。

灼艾 (zhuó ài)

朝代:宋    作者: 方岳

人生不满百,忧患况中年。
藜苋工为祟,参苓那得钱。
不虞波及晋,聊复火攻燕。
一笑遭秦厄,残书累腹便。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄○仄○平。
平仄平平仄,平平仄仄仄。
○平仄○仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄仄平○仄,○平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平○仄仄,仄仄平平平。
仄仄平平?,○平仄仄平。
仄平○仄○,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,平○○○平。
平平仄平仄,仄仄○平平。
仄仄仄平仄,○○仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。

潄玉斋前杂卉皆龙图王至之所植各赋一章凡得八物或赏或否亦应乎至之意欤遂写寄至之 澹红石榴 (shù yù zhāi qián zá huì jiē lóng tú wáng zhì zhī suǒ zhí gè fù yī zhāng fán dé bā wù huò shǎng huò fǒu yì yìng hū zhì zhī yì yú suì xiě jì zhì zhī dàn hóng shí liú)

朝代:宋    作者: 宋祁

移植自西南,色浅无媚质。
不竞灼灼花,而效离离实。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄○仄○平。
平仄平平仄,平平仄仄仄。
○平仄○仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄仄平○仄,○平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平○仄仄,仄仄平平平。
仄仄平平?,○平仄仄平。
仄平○仄○,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,平○○○平。
平平仄平仄,仄仄○平平。
仄仄仄平仄,○○仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。

动物

予顷得宛陵葛生所茹笔十余筒其中复得精妙者二三焉每用之如麾百胜之师横行於纸墨间所向无不如意惜其日久且弊作诗二篇以录其功 其二 (yǔ qǐng dé wǎn líng gě shēng suǒ rú bǐ shí yú tǒng qí zhōng fù dé jīng miào zhě èr sān yān měi yòng zhī rú huī bǎi shèng zhī shī héng xíng wū zhǐ mò jiān suǒ xiàng wú bù rú yì xī qí rì jiǔ qiě bì zuò shī èr piān yǐ lù qí gōng qí èr)

朝代:宋    作者: 林逋

神锋虽缺力终存,架琢珊瑚欠策勋。
日暮闲窗何所似,灞陵憔悴故将军。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄○仄○平。
平仄平平仄,平平仄仄仄。
○平仄○仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄仄平○仄,○平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平○仄仄,仄仄平平平。
仄仄平平?,○平仄仄平。
仄平○仄○,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,平○○○平。
平平仄平仄,仄仄○平平。
仄仄仄平仄,○○仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。

奉酬纯父浚都病起见寄 (fèng chóu chún fù jùn dōu bìng qǐ jiàn jì)

朝代:宋    作者: 吕南公

建康学士注鱼虫,枹罕兵官策守攻。
此日精勤徒有得,异时荣盛各成空。
吾能委曲谋田上,君乃呻吟厌旅中。
故国他乡俱未快,劳生何事不齐同。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄○仄○平。
平仄平平仄,平平仄仄仄。
○平仄○仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄仄平○仄,○平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平○仄仄,仄仄平平平。
仄仄平平?,○平仄仄平。
仄平○仄○,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,平○○○平。
平平仄平仄,仄仄○平平。
仄仄仄平仄,○○仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。

家有小园比他处果蓏倍登或问郑子何术致此告之曰汉武帝使海上县官亲渔鱼皆不出其後捐以予民则鱼复来因知天之生物本以惠济穷民彼富足者不可兼而得也吾贫甚矣安知造物者不以是少私之耶戏为一诗 (jiā yǒu xiǎo yuán bǐ tā chù guǒ luǒ bèi dēng huò wèn zhèng zǐ hé shù zhì cǐ gào zhī yuē hàn wǔ dì shǐ hǎi shàng xiàn guān qīn yú yú jiē bù chū qí hòu juān yǐ yǔ mín zé yú fù lái yīn zhī tiān zhī shēng wù běn yǐ huì jì qióng mín bǐ fù zú zhě bù kě jiān ér dé yě wú pín shèn yǐ ān zhī zào wù zhě bù yǐ shì shǎo sī zhī yē xì wèi yī shī)

朝代:宋    作者: 郑刚中

吾闻县官渔海鱼不出,捐以予民鱼乃复。
天之生物岂无意,殆欲怜贫补不足。
吾家元无二顷田,卒岁何人分半菽。
小园自幸有余地,背负经书刀锄斸。
年来种植类櫜驼,随手髙低便新绿。
魁然瓜芋塞区肥,无数桃梅压枝熟。
既收弄暖开须麦,又摘多穰过拳粟。
虽无蓄积累瓶盎,采掇犹能饫肠腹。
天於此圃非偶然,坐作山居野人禄。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄○仄○平。
平仄平平仄,平平仄仄仄。
○平仄○仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄仄平○仄,○平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平○仄仄,仄仄平平平。
仄仄平平?,○平仄仄平。
仄平○仄○,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,平○○○平。
平平仄平仄,仄仄○平平。
仄仄仄平仄,○○仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。

予三贬而至儋耳又复二年平生习气扫除殆尽海外去国万里士民不知朝廷事免议朝政惟是里巷之间是非曲直偶及之入于耳中有如秽物置之宝器自今客至惟经史禅悦道家养生之说乃所乐闻其余非已所预者可付之一默并成小诗以述已意 (yǔ sān biǎn ér zhì dān ěr yòu fù èr nián píng shēng xí qì sǎo chú dài jìn hǎi wài qù guó wàn lǐ shì mín bù zhī cháo tíng shì miǎn yì cháo zhèng wéi shì lǐ xiàng zhī jiān shì fēi qū zhí ǒu jí zhī rù yú ěr zhōng yǒu rú huì wù zhì zhī bǎo qì zì jīn kè zhì wéi jīng shǐ chán yuè dào jiā yǎng shēng zhī shuō nǎi suǒ lè wén qí yú fēi yǐ suǒ yù zhě kě fù zhī yī mò bìng chéng xiǎo shī yǐ shù yǐ yì)

朝代:宋    作者: 李光

庵中宴坐户长扃,鼓瑟吟诗乐性灵。
客至不妨谈道妙,儒书释典及仙经。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄○仄○平。
平仄平平仄,平平仄仄仄。
○平仄○仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄仄平○仄,○平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平○仄仄,仄仄平平平。
仄仄平平?,○平仄仄平。
仄平○仄○,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,平○○○平。
平平仄平仄,仄仄○平平。
仄仄仄平仄,○○仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。

学道 (xué dào)

朝代:宋    作者: 吕本中

学道如养气,气实病自除。
验之寒暑中,可见实与虚。
颓然觉志满,乃是气有余。
岂惟煖脐腹,便足荣肌肤。
但能严关键,百岁终不枯。
道苟明于心,如马得坚车。
养以岁月久,自然登坦途。
江河失风浪,草莽成膏腴。
熟视八荒中,何物能胜予。
时来与消息,吾自有卷舒。
死生亦大矣,汝急吾自徐。
捷行不为速,曲行不为迂。
一沤寓大海,此物定有无。
谁能具此眼,况望捋其须。
学有不精尽,遂至玉碔砆。
昔人中道立,为汝指一隅。
千言不知要,徒自费吹嘘。
所以季路勇,不如顔氏愚。
请子罢百虑,一念回须臾。
忽然遇事入,此语当不诬。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄○仄○平。
平仄平平仄,平平仄仄仄。
○平仄○仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄仄平○仄,○平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平○仄仄,仄仄平平平。
仄仄平平?,○平仄仄平。
仄平○仄○,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,平○○○平。
平平仄平仄,仄仄○平平。
仄仄仄平仄,○○仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。

戏郑闽清灼艾 (xì zhèng mǐn qīng zhuó ài)

朝代:宋    作者: 刘克庄

点穴不须医,针经手自披。
既云丹熟後,焉用火攻为。
简出创牵步,端居痛上眉。
闭门功行满,应有解飞时。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄○仄○平。
平仄平平仄,平平仄仄仄。
○平仄○仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄仄平○仄,○平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平○仄仄,仄仄平平平。
仄仄平平?,○平仄仄平。
仄平○仄○,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,平○○○平。
平平仄平仄,仄仄○平平。
仄仄仄平仄,○○仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。

赵德麟有诗言过万寿县得玉芝乃以供一醉之味按道书凡芝皆神仙上药无乃轻用之乎 (zhào dé lín yǒu shī yán guò wàn shòu xiàn dé yù zhī nǎi yǐ gòng yī zuì zhī wèi àn dào shū fán zhī jiē shén xiān shàng yào wú nǎi qīng yòng zhī hū)

朝代:宋    作者: 张耒

王孙憔悴食无肉,天遣枯肠出双玉。
荒园夜饮供一醉,仙物无乃遭轻辱。
王孙高名满天下,剸脍龙蛟刀几熟。
眼高不为小物变,采掇仅同葵薤属。
怜君十年清颍客,年少未甘窥药录。
再逢灵药慎勿轻,不死问君安可独。

仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄○平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄○仄○平。
平仄平平仄,平平仄仄仄。
○平仄○仄,仄仄仄○平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平仄平仄,平仄仄平平。
仄仄平○仄,○平仄仄平。
平平平仄仄,仄仄仄仄平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平仄仄平。
平平○仄仄,仄仄平平平。
仄仄平平?,○平仄仄平。
仄平○仄○,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,平○○○平。
平平仄平仄,仄仄○平平。
仄仄仄平仄,○○仄仄平。
仄平○仄仄,仄仄仄平平。

动物