chū chūn yǐ màn jīng zuò jī yīn yì wǎng nián bì nàn dà wěi shān cǎi píng jiàn zhōng wèi jī jī chéng zhī wèi fěn hóng sè ér xiāng měi tè yì nǎi xìn zhèng rén suǒ yán wèi bù wū yǐ jīn shí xīn jī yīn chéng zhǎng yùn
初春以蔓菁作虀因忆往年避难大隗山采苹涧中为虀虀成汁为粉红色而香美特异乃信郑人所言为不诬矣今食新虀因成长韵 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 朱弁 (zhū biàn)

藏蔬饱三冬,媚盘无靃靡。
陈虀解束缚,冰雹散刀几。
春畦芜菁苗,入眼渐可喜。
青黄含风露,采摘从此始。
持归作新虀,一饱竞鲜美。
芬香溢肺肝,甘脆响牙齿。
扪腹幽窻下,刍豢讵能比。
忆昔避难初,窜身重嵓里。
云烟昬具茨,老稚且栖止。
燕兵大捜索,焚荡石牛底。
脱命擉虎山,野哭纷四起。
暮投山前店,茅栋例烧毁。
潜伏窟室中,衣敝不盖体。
妻孥坐相对,生意薄於纸。
晨朝行涧中,采芹涧边洗。
郑人夸此虀,他菜非所拟。
氤氲投瓦盎,触鼻似兰芷。
一杯红粉羮,析酲胜仙醴。
乃知野人献,凉薄未宜鄙。
今来滞殊郷,白首家万里。
犹能对荤羶,咀嚼出宫徴。
回思十年梦,争夺殊未巳。
饱食但谋身,吾颡良有泚。

○平仄○平,仄平平仄仄。
平平仄仄仄,平仄仄平仄。
平平平平平,仄仄仄仄仄。
平平平平仄,仄仄○仄仄。
平平仄平平,仄仄仄○仄。
平平仄仄平,平仄仄平仄。
平仄平平仄,平仄仄平仄。
仄仄仄○平,仄平○平仄。
平平平仄平,仄仄○平仄。
○平仄平仄,平仄仄平仄。
仄仄?仄平,仄仄平仄仄。
仄平平平仄,平仄仄○仄。
仄仄仄仄○,○仄仄仄仄。
○平仄○仄,平仄仄平仄。
平平○仄○,仄平仄平仄。
仄平平仄平,平仄平仄仄。
平平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄平平仄平,仄平○平仄。
仄平仄平○,平仄仄平仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
○平仄平平,仄仄仄平○。
○○仄平仄,平仄平仄仄。
仄仄仄平平,平仄平仄仄。

cáng shū bǎo sān dōng , mèi pán wú huò mí 。
chén jī jiě shù fù , bīng báo sàn dāo jǐ 。
chūn qí wú jīng miáo , rù yǎn jiàn kě xǐ 。
qīng huáng hán fēng lù , cǎi zhāi cóng cǐ shǐ 。
chí guī zuò xīn jī , yī bǎo jìng xiān měi 。
fēn xiāng yì fèi gān , gān cuì xiǎng yá chǐ 。
mén fù yōu chuāng xià , chú huàn jù néng bǐ 。
yì xī bì nàn chū , cuàn shēn chóng yán lǐ 。
yún yān hūn jù cí , lǎo zhì qiě qī zhǐ 。
yàn bīng dà sōu suǒ , fén dàng shí niú dǐ 。
tuō mìng chuò hǔ shān , yě kū fēn sì qǐ 。
mù tóu shān qián diàn , máo dòng lì shāo huǐ 。
qián fú kū shì zhōng , yī bì bù gài tǐ 。
qī nú zuò xiāng duì , shēng yì báo wū zhǐ 。
chén cháo xíng jiàn zhōng , cǎi qín jiàn biān xǐ 。
zhèng rén kuā cǐ jī , tā cài fēi suǒ nǐ 。
yīn yūn tóu wǎ àng , chù bí sì lán zhǐ 。
yī bēi hóng fěn gēng , xī chéng shèng xiān lǐ 。
nǎi zhī yě rén xiàn , liáng báo wèi yí bǐ 。
jīn lái zhì shū xiāng , bái shǒu jiā wàn lǐ 。
yóu néng duì hūn shān , jǔ jué chū gōng zhǐ 。
huí sī shí nián mèng , zhēng duó shū wèi sì 。
bǎo shí dàn móu shēn , wú sǎng liáng yǒu cǐ 。

初春以蔓菁作虀因憶往年避難大隗山采蘋澗中爲虀虀成汁爲粉紅色而香美特異乃信鄭人所言爲不誣矣今食新虀因成長韻

—— 朱弁

藏蔬飽三冬,媚盤無靃靡。
陳虀解束縛,冰雹散刀几。
春畦蕪菁苗,入眼漸可喜。
青黄含風露,採摘從此始。
持歸作新虀,一飽競鮮美。
芬香溢肺肝,甘脆響牙齒。
捫腹幽窻下,芻豢詎能比。
憶昔避難初,竄身重嵓裏。
雲煙昬具茨,老稚且棲止。
燕兵大捜索,焚蕩石牛底。
脫命擉虎山,野哭紛四起。
暮投山前店,茅棟例燒毀。
潜伏窟室中,衣敝不蓋體。
妻孥坐相對,生意薄於紙。
晨朝行澗中,采芹澗邊洗。
鄭人誇此虀,他菜非所擬。
氤氲投瓦盎,觸鼻似蘭芷。
一杯紅粉羮,析酲勝仙醴。
乃知野人獻,涼薄未宜鄙。
今來滯殊郷,白首家萬里。
猶能對葷羶,咀嚼出宫徴。
回思十年夢,爭奪殊未巳。
飽食但謀身,吾顙良有泚。

○平仄○平,仄平平仄仄。
平平仄仄仄,平仄仄平仄。
平平平平平,仄仄仄仄仄。
平平平平仄,仄仄○仄仄。
平平仄平平,仄仄仄○仄。
平平仄仄平,平仄仄平仄。
平仄平平仄,平仄仄平仄。
仄仄仄○平,仄平○平仄。
平平平仄平,仄仄○平仄。
○平仄平仄,平仄仄平仄。
仄仄?仄平,仄仄平仄仄。
仄平平平仄,平仄仄○仄。
仄仄仄仄○,○仄仄仄仄。
○平仄○仄,平仄仄平仄。
平平○仄○,仄平仄平仄。
仄平平仄平,平仄平仄仄。
平平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄平平仄平,仄平○平仄。
仄平仄平○,平仄仄平仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
○平仄平平,仄仄仄平○。
○○仄平仄,平仄平仄仄。
仄仄仄平平,平仄平仄仄。

cáng shū bǎo sān dōng , mèi pán wú huò mí 。
chén jī jiě shù fù , bīng báo sàn dāo jǐ 。
chūn qí wú jīng miáo , rù yǎn jiàn kě xǐ 。
qīng huáng hán fēng lù , cǎi zhāi cóng cǐ shǐ 。
chí guī zuò xīn jī , yī bǎo jìng xiān měi 。
fēn xiāng yì fèi gān , gān cuì xiǎng yá chǐ 。
mén fù yōu chuāng xià , chú huàn jù néng bǐ 。
yì xī bì nàn chū , cuàn shēn chóng yán lǐ 。
yún yān hūn jù cí , lǎo zhì qiě qī zhǐ 。
yàn bīng dà sōu suǒ , fén dàng shí niú dǐ 。
tuō mìng chuò hǔ shān , yě kū fēn sì qǐ 。
mù tóu shān qián diàn , máo dòng lì shāo huǐ 。
qián fú kū shì zhōng , yī bì bù gài tǐ 。
qī nú zuò xiāng duì , shēng yì báo wū zhǐ 。
chén cháo xíng jiàn zhōng , cǎi qín jiàn biān xǐ 。
zhèng rén kuā cǐ jī , tā cài fēi suǒ nǐ 。
yīn yūn tóu wǎ àng , chù bí sì lán zhǐ 。
yī bēi hóng fěn gēng , xī chéng shèng xiān lǐ 。
nǎi zhī yě rén xiàn , liáng báo wèi yí bǐ 。
jīn lái zhì shū xiāng , bái shǒu jiā wàn lǐ 。
yóu néng duì hūn shān , jǔ jué chū gōng zhǐ 。
huí sī shí nián mèng , zhēng duó shū wèi sì 。
bǎo shí dàn móu shēn , wú sǎng liáng yǒu cǐ 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
藏蔬饱食过三个冬天,煮菜无需加入香料。陈虀解除了束缚,冰雹落在刀上。春天田间长满了芜菁苗,看到了这景象逐渐令人高兴。青黄色的芜菁叶上挂满了风露,开始采摘,从此开始享受美味。带回家做成新的菜肴,比一顿丰盛的饭菜还要美味。菜的香味充盈着肺和肝,口感甘脆,吃得嘴里响声不断。品尝着这些菜肴,哪怕是卑微的草豢也难以与之相比。
回忆起往昔逃避战乱的日子,辗转流离,再次身处在险峻的山里。山中云雾笼罩着茅草屋,老人和小孩停留在此栖息。敌军搜捕,焚烧着石牛底下的房屋,生命岌岌可危,野外哀声四起。夜晚躲藏在山前的店铺,茅屋也被烧毁,只得潜伏在洞穴中,衣衫破旧无法盖体。妻子和孩子坐在一起,生计贫瘠如同纸一样薄弱。
清晨,步行至涧边采摘芹菜,用涧水洗净。郑人夸赞此菜,说别的菜与之无法相比。菜的香气飘入瓦盎中,闻起来像兰芷。一碗红粉羮,喝起来比仙醴还要醇美。才知道是野人献上的,虽然朴素但不可小看。现在在远离故乡的地方,白发苍苍,家在万里之外。尚能享受美食,品尝出其中的美妙滋味。回想起十年前的梦想,争夺还未结束。饱食之余,还要考虑未来,我的脑海中依然充满着困扰。

这首诗《初春以蔓菁作虀因忆往年避难大隗山采苹涧中为虀虀成汁为粉红色而香美特异乃信郑人所言为不诬矣今食新虀因成长韵》是朱弁创作的一首诗歌。这首诗可以分为两个部分,第一部分描写了作者在寒冷的冬天享受蔓菁的美味,第二部分则回忆了作者曾经遭遇的困难和奋斗。
第一部分中,诗人以生动的语言描述了蔓菁的香美,以及采摘和制作蔓菁成虀的过程。他用词如"芬香溢肺肝"和"甘脆响牙齿"来形容蔓菁的美味,强调了这一食物的特殊之处。这部分可以标签为"咏物"和"食物美味"。
第二部分则回溯了作者曾经的困境和遭遇,包括避难大隗山、燕兵的追捕、生计的困难等。诗人通过这一部分表达了自己的坚韧和不屈精神。这部分可以标签为"抒情"和"人生苦旅"。
整首诗通过对蔓菁的描写和对过往艰辛的回忆,展现了作者的感慨和对生活的热爱,传达了积极向上的情感。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者朱弁介绍:🔈

朱弁(一○八五~一一四四),字少章,号观如居士,敄源(今属江西)人,移居新郑(今属河南)。钦宗靖康末避乱江南。高空建炎元年(一一二七),以修武郎、合门宣赞舍人爲通问副使,随正使王伦赴金探问徽、钦二宗,留金十七年,持节不屈。绍兴十三年(一一四三),宋金和议成,才与洪皓、张劭同时遣返。迁宣教郎、直秘阁,主管佑神观。十四年卒,年六十。着有《聘游集》、《輶轩唱和集》,已佚;《曲洧旧闻》、《风月堂诗话》等,今存。事见《晦庵先生朱文公集》卷九八《奉使直秘阁朱公行状》,《宋史》卷三七三有传。 朱弁诗,据影印文渊阁《四库全书》本《中州集》及《永乐大典》等书所录,辑爲一卷。 查看更多>>

朱弁的诗:

相关诗词:

梦中作虀鱠 (mèng zhōng zuò jī kuài)

朝代:宋    作者: 虞俦

香虀捣就有余辛,细缕初飞白玉鳞。
莫遣佳人频下筯,翠娥深处要人颦。

○平仄○平,仄平平仄仄。
平平仄仄仄,平仄仄平仄。
平平平平平,仄仄仄仄仄。
平平平平仄,仄仄○仄仄。
平平仄平平,仄仄仄○仄。
平平仄仄平,平仄仄平仄。
平仄平平仄,平仄仄平仄。
仄仄仄○平,仄平○平仄。
平平平仄平,仄仄○平仄。
○平仄平仄,平仄仄平仄。
仄仄?仄平,仄仄平仄仄。
仄平平平仄,平仄仄○仄。
仄仄仄仄○,○仄仄仄仄。
○平仄○仄,平仄仄平仄。
平平○仄○,仄平仄平仄。
仄平平仄平,平仄平仄仄。
平平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄平平仄平,仄平○平仄。
仄平仄平○,平仄仄平仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
○平仄平平,仄仄仄平○。
○○仄平仄,平仄平仄仄。
仄仄仄平平,平仄平仄仄。

食虀有作 (shí jī yǒu zuò)

朝代:宋    作者: 曹勋

点化八珍爽,须烦一品虀。
村寒求瓮下,面法记山西。
宫徵难忘味,膏粱勿遽迷。
终然调鼎手,深旨出扶犁。

○平仄○平,仄平平仄仄。
平平仄仄仄,平仄仄平仄。
平平平平平,仄仄仄仄仄。
平平平平仄,仄仄○仄仄。
平平仄平平,仄仄仄○仄。
平平仄仄平,平仄仄平仄。
平仄平平仄,平仄仄平仄。
仄仄仄○平,仄平○平仄。
平平平仄平,仄仄○平仄。
○平仄平仄,平仄仄平仄。
仄仄?仄平,仄仄平仄仄。
仄平平平仄,平仄仄○仄。
仄仄仄仄○,○仄仄仄仄。
○平仄○仄,平仄仄平仄。
平平○仄○,仄平仄平仄。
仄平平仄平,平仄平仄仄。
平平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄平平仄平,仄平○平仄。
仄平仄平○,平仄仄平仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
○平仄平平,仄仄仄平○。
○○仄平仄,平仄平仄仄。
仄仄仄平平,平仄平仄仄。

谢温州黄仲达送鄂州瓜虀 (xiè wēn zhōu huáng zhòng dá sòng è zhōu guā jī)

朝代:宋    作者: 陈东

黄夫子从汶上来,三束瓜虀送风土。
应知我亦困虀盐,肯食沽酒与市脯。
食肉者鄙无远谋,甲第纷纷何足数。
饭蔬饮水真乐哉,千古风流想尼父。

○平仄○平,仄平平仄仄。
平平仄仄仄,平仄仄平仄。
平平平平平,仄仄仄仄仄。
平平平平仄,仄仄○仄仄。
平平仄平平,仄仄仄○仄。
平平仄仄平,平仄仄平仄。
平仄平平仄,平仄仄平仄。
仄仄仄○平,仄平○平仄。
平平平仄平,仄仄○平仄。
○平仄平仄,平仄仄平仄。
仄仄?仄平,仄仄平仄仄。
仄平平平仄,平仄仄○仄。
仄仄仄仄○,○仄仄仄仄。
○平仄○仄,平仄仄平仄。
平平○仄○,仄平仄平仄。
仄平平仄平,平仄平仄仄。
平平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄平平仄平,仄平○平仄。
仄平仄平○,平仄仄平仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
○平仄平平,仄仄仄平○。
○○仄平仄,平仄平仄仄。
仄仄仄平平,平仄平仄仄。

句 其二三 (jù qí èr sān)

朝代:宋    作者: 高似孙

夏蟹新中食,初菘脆入虀。

○平仄○平,仄平平仄仄。
平平仄仄仄,平仄仄平仄。
平平平平平,仄仄仄仄仄。
平平平平仄,仄仄○仄仄。
平平仄平平,仄仄仄○仄。
平平仄仄平,平仄仄平仄。
平仄平平仄,平仄仄平仄。
仄仄仄○平,仄平○平仄。
平平平仄平,仄仄○平仄。
○平仄平仄,平仄仄平仄。
仄仄?仄平,仄仄平仄仄。
仄平平平仄,平仄仄○仄。
仄仄仄仄○,○仄仄仄仄。
○平仄○仄,平仄仄平仄。
平平○仄○,仄平仄平仄。
仄平平仄平,平仄平仄仄。
平平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄平平仄平,仄平○平仄。
仄平仄平○,平仄仄平仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
○平仄平平,仄仄仄平○。
○○仄平仄,平仄平仄仄。
仄仄仄平平,平仄平仄仄。

玉簪花和希纯 其一 (yù zān huā hé xī chún qí yī)

朝代:宋    作者: 刘跂

有香无色不因春,端是书生席上珍。
同作虀盐赋诗客,定非歌舞赏花人。

○平仄○平,仄平平仄仄。
平平仄仄仄,平仄仄平仄。
平平平平平,仄仄仄仄仄。
平平平平仄,仄仄○仄仄。
平平仄平平,仄仄仄○仄。
平平仄仄平,平仄仄平仄。
平仄平平仄,平仄仄平仄。
仄仄仄○平,仄平○平仄。
平平平仄平,仄仄○平仄。
○平仄平仄,平仄仄平仄。
仄仄?仄平,仄仄平仄仄。
仄平平平仄,平仄仄○仄。
仄仄仄仄○,○仄仄仄仄。
○平仄○仄,平仄仄平仄。
平平○仄○,仄平仄平仄。
仄平平仄平,平仄平仄仄。
平平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄平平仄平,仄平○平仄。
仄平仄平○,平仄仄平仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
○平仄平平,仄仄仄平○。
○○仄平仄,平仄平仄仄。
仄仄仄平平,平仄平仄仄。

读秦纪七绝 其四 (dú qín jì qī jué qí sì)

朝代:宋    作者: 刘克庄

人所难言敢纳忠,祖龙虽暴却英雄。
同时见者皆虀粉,肯活茅焦沸鼎中。

○平仄○平,仄平平仄仄。
平平仄仄仄,平仄仄平仄。
平平平平平,仄仄仄仄仄。
平平平平仄,仄仄○仄仄。
平平仄平平,仄仄仄○仄。
平平仄仄平,平仄仄平仄。
平仄平平仄,平仄仄平仄。
仄仄仄○平,仄平○平仄。
平平平仄平,仄仄○平仄。
○平仄平仄,平仄仄平仄。
仄仄?仄平,仄仄平仄仄。
仄平平平仄,平仄仄○仄。
仄仄仄仄○,○仄仄仄仄。
○平仄○仄,平仄仄平仄。
平平○仄○,仄平仄平仄。
仄平平仄平,平仄平仄仄。
平平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄平平仄平,仄平○平仄。
仄平仄平○,平仄仄平仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
○平仄平平,仄仄仄平○。
○○仄平仄,平仄平仄仄。
仄仄仄平平,平仄平仄仄。

动物

纪事 (jì shì)

朝代:宋    作者: 文天祥

狼心那顾歃铜盘,舌在纵横击可汗。
自分身为虀粉碎,虏中方作丈夫看。

○平仄○平,仄平平仄仄。
平平仄仄仄,平仄仄平仄。
平平平平平,仄仄仄仄仄。
平平平平仄,仄仄○仄仄。
平平仄平平,仄仄仄○仄。
平平仄仄平,平仄仄平仄。
平仄平平仄,平仄仄平仄。
仄仄仄○平,仄平○平仄。
平平平仄平,仄仄○平仄。
○平仄平仄,平仄仄平仄。
仄仄?仄平,仄仄平仄仄。
仄平平平仄,平仄仄○仄。
仄仄仄仄○,○仄仄仄仄。
○平仄○仄,平仄仄平仄。
平平○仄○,仄平仄平仄。
仄平平仄平,平仄平仄仄。
平平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄平平仄平,仄平○平仄。
仄平仄平○,平仄仄平仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
○平仄平平,仄仄仄平○。
○○仄平仄,平仄平仄仄。
仄仄仄平平,平仄平仄仄。

句 其四八 (jù qí sì bā)

朝代:宋    作者: 张舜民

异味欲捣虀,寒香先渍手。

○平仄○平,仄平平仄仄。
平平仄仄仄,平仄仄平仄。
平平平平平,仄仄仄仄仄。
平平平平仄,仄仄○仄仄。
平平仄平平,仄仄仄○仄。
平平仄仄平,平仄仄平仄。
平仄平平仄,平仄仄平仄。
仄仄仄○平,仄平○平仄。
平平平仄平,仄仄○平仄。
○平仄平仄,平仄仄平仄。
仄仄?仄平,仄仄平仄仄。
仄平平平仄,平仄仄○仄。
仄仄仄仄○,○仄仄仄仄。
○平仄○仄,平仄仄平仄。
平平○仄○,仄平仄平仄。
仄平平仄平,平仄平仄仄。
平平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄平平仄平,仄平○平仄。
仄平仄平○,平仄仄平仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
○平仄平平,仄仄仄平○。
○○仄平仄,平仄平仄仄。
仄仄仄平平,平仄平仄仄。

雨後蔬盘可喜偶成 (yǔ hòu shū pán kě xǐ ǒu chéng)

朝代:宋    作者: 滕茂实

过雨盘蔬日日新,从今休叹庾郎贫。
寒虀安取咄嗟办,火食不忧生苑邻。
野苋何施虽可鄙,美芹欲献去无因。
干戈万里风尘晦,惭媿平生肉食人。

○平仄○平,仄平平仄仄。
平平仄仄仄,平仄仄平仄。
平平平平平,仄仄仄仄仄。
平平平平仄,仄仄○仄仄。
平平仄平平,仄仄仄○仄。
平平仄仄平,平仄仄平仄。
平仄平平仄,平仄仄平仄。
仄仄仄○平,仄平○平仄。
平平平仄平,仄仄○平仄。
○平仄平仄,平仄仄平仄。
仄仄?仄平,仄仄平仄仄。
仄平平平仄,平仄仄○仄。
仄仄仄仄○,○仄仄仄仄。
○平仄○仄,平仄仄平仄。
平平○仄○,仄平仄平仄。
仄平平仄平,平仄平仄仄。
平平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄平平仄平,仄平○平仄。
仄平仄平○,平仄仄平仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
○平仄平平,仄仄仄平○。
○○仄平仄,平仄平仄仄。
仄仄仄平平,平仄平仄仄。

进贤初食白菜因名之以水精菜云二首 其一 (jìn xián chū shí bái cài yīn míng zhī yǐ shuǐ jīng cài yún èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 杨万里

新舂云子滑流匙,更嚼冰蔬与雪虀。
灵隠山前水精菜,近来种子到江西。

○平仄○平,仄平平仄仄。
平平仄仄仄,平仄仄平仄。
平平平平平,仄仄仄仄仄。
平平平平仄,仄仄○仄仄。
平平仄平平,仄仄仄○仄。
平平仄仄平,平仄仄平仄。
平仄平平仄,平仄仄平仄。
仄仄仄○平,仄平○平仄。
平平平仄平,仄仄○平仄。
○平仄平仄,平仄仄平仄。
仄仄?仄平,仄仄平仄仄。
仄平平平仄,平仄仄○仄。
仄仄仄仄○,○仄仄仄仄。
○平仄○仄,平仄仄平仄。
平平○仄○,仄平仄平仄。
仄平平仄平,平仄平仄仄。
平平平仄仄,仄仄仄平仄。
仄平平仄平,仄平○平仄。
仄平仄平○,平仄仄平仄。
平平仄平平,仄仄平仄仄。
○平仄平平,仄仄仄平○。
○○仄平仄,平仄平仄仄。
仄仄仄平平,平仄平仄仄。