yù quán dòng
玉泉洞 🔈
百尺寒泉潄玉鸣,洞门斜入石廊横。
烟霞不改古今色,山水无闲朝暮声。
窥洞野猿悬树立,惊人呦鹿上岩行。
有时写尽琴中趣,风定千林月正明。
仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄仄平仄,平仄平平平仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
百尺寒泉潄玉鳴,洞門斜入石廊橫。
烟霞不改古今色,山水無閒朝暮聲。
窺洞野猿懸樹立,驚人呦鹿上巖行。
有時寫盡琴中趣,風定千林月正明。
仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄仄平仄,平仄平平平仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
百尺的寒泉冰冷清澈,水声如玉鸣动,洞门斜斜嵌在石廊横架之间。烟霞氤氲不改古今山水的色彩,山林间没有一丝闲暇的朝夕声音。
偶尔窥视洞中,可以见野猿悬挂树枝,惊吓的呦呦鹿在岩石上行走。有时,文人在这里领悟到琴中的趣味,写尽了心中所感,当风停,千林中的月光正照明。
全诗通过描写山林中的寒泉、洞门、烟霞、野猿、呦呦鹿,表现出山水的幽静与古今的恒久,以及文人在此处品味琴趣、感受自然美的情景。
黄非熊的诗:
相关诗词:
题水洞二首 二 (tí shuǐ dòng èr shǒu èr)
长看岩穴泉流出,忽听悬泉入洞声。
莫摘山花抛水上,花浮出洞世人惊。
仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄仄平仄,平仄平平平仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
石井泉 (shí jǐng quán)
浅浅山下洞,澄澄洞中泉。
泉声寂无闻,泉色碧於天。
解缨不欲濯,莹澈殊可怜。
掬饮聊漱甘,顾我心常蠲。
仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄仄平仄,平仄平平平仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
送惠雅法师归玉泉 (sòng huì yǎ fǎ shī guī yù quán)
秖到潇湘水,洞庭湖未游。
饮泉看月别,下峡听猨愁。
讲不停雷雨,吟当近海流。
降霜归楚夕,星冷玉泉秋。
仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄仄平仄,平仄平平平仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
题玉壶洞 (tí yù hú dòng)
洞前流水碧于苔,洞口桃花扑面开。
转头望断意不断,长啸一声须再来。
仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄仄平仄,平仄平平平仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
访天宝洞 (fǎng tiān bǎo dòng)
远寻仙洞上崔嵬,洞口诸峰翠作堆。
先把姓名书洞竹,洞门终待玉匙开。
仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄仄平仄,平仄平平平仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
白鹤泉 (bái hè quán)
灵派本无源,因禽潄玉泉。
自非流异禀,谁识洞中僊。
仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄仄平仄,平仄平平平仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
题朝阳洞中 (tí cháo yáng dòng zhōng)
一吸龙泉万虑清,更寻古洞入柴荆。
桃花落尽春无路,独许骑鸾上玉京。
仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄仄平仄,平仄平平平仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
宿朝宗驿游洞天 游洞天四首 其四 (sù cháo zōng yì yóu dòng tiān yóu dòng tiān sì shǒu qí sì)
清泉流急响珊珊,丹竈无烟玉石寒。
拂石坐来心虑息,气清冰在玉精盘。
仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄仄平仄,平仄平平平仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
飞泉洞 (fēi quán dòng)
飞泉洞边人意闲,白云流影山空寒。
角巾野服曳筇杖,谁着此身天地间。
仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄仄平仄,平仄平平平仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
登玉京洞遇雨 (dēng yù jīng dòng yù yǔ)
俗物只散意,市朝那复情。
未能蓬岛去,且上玉京行。
古洞深无底,幽泉细有声。
山灵知我意,賸乞片时晴。
仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄仄平仄,平仄平平平仄平。
平仄仄平平仄仄,平平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。