yǔ qíng dēng lóu
雨晴登楼 🔈
自从南北避胡尘,怀抱衰残不复新。
万里家乡常入梦,一帘风雨最关春。
红疏绿暗能伤客,江静山明却慰人。
老去也知登览倦,闭门僵卧动经旬。
仄平平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
自從南北避胡塵,懷抱衰殘不復新。
萬里家鄉常入夢,一簾風雨最關春。
紅疏綠暗能傷客,江靜山明却慰人。
老去也知登覽倦,閉門僵卧動經旬。
仄平平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
自从南方躲避胡军的烟尘,怀抱衰老残破不再焕新。千里之外的家乡常常出现在梦中,一幅窗帘里的风雨景象最牵挂春季的到来。红花稀疏、绿树阴暗能伤害客人的心情,而江水平静、山峦明亮却能安慰人的心灵。
随着年岁的增长,也渐渐明白攀登登高远眺的疲惫,宁愿闭门不出静卧经过了数旬。
范致虚的诗:
相关诗词:
登岳阳楼 其三 (dēng yuè yáng lóu qí sān)
几思假日赋登楼,风雨连连不肯休。
待得晴时又成去,再三举手谢沙鸥。
仄平平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
晚晴登楼和叔存侄 其一 (wǎn qíng dēng lóu hé shū cún zhí qí yī)
日澹霜明雨意悭,枫林稻陇褧衣斑。
小楼触目秋容好,得似萧晨起看山。
仄平平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
湘南楼 (xiāng nán lóu)
偶陪羣彦赋登楼,一笑聊宽故国愁。
近郭山来晴槛里,待船人立晚沙头。
春天晴雨常多变,晦日文书得小休。
尚有残钱沽老酒,落花时节约重游。
仄平平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
登城楼 (dēng chéng lóu)
沙雨初乾巾褐轻,独披衰蔓步高城。
天晴海上峰峦出,野暗人家灯火明。
归鸟各寻芳树去,夕阳微照远村耕。
登楼已恨荆州远,况复安仁白发生。
仄平平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
和子方登朝京楼偶成 (hé zǐ fāng dēng cháo jīng lóu ǒu chéng)
登楼为喜乍晴时,欲倚栏杆日已微。
头上云生还作雨,座间风劲却添衣。
笑言且共须臾乐,气象休惊顷刻非。
应是催诗念前况,果然高唱属先机。
仄平平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
登谯楼 (dēng qiáo lóu)
老大心虽懒,登临眼尚明。
水流春後暖,楼迥晚来晴。
翔集鸠无数,归飞雁一鸣。
阑干成独倚,愁绝莫云平。
仄平平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
登楼晚望 (dēng lóu wǎn wàng)
疎雨洗空碧,晚晴人倚楼。
稻花千顷浪,枫叶一帘秋。
远岸明残日,孤村认小舟。
溪山如爱我,相见亦回头。
仄平平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
烟雨楼 (yān yǔ lóu)
百尺楼高足赏心,我来犹记旧登临。
四时天色有晴雨,一片湖光无古今。
远塔连云知寺隠,小舟穿柳觉村深。
凭阑多少斜阳景,分付渔歌替晚吟。
仄平平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
九华楼晴望 (jiǔ huá lóu qíng wàng)
一夜江潭风雨後,九华晴望倚天秋。
重来此地知何日,欲别殷勤更上楼。
仄平平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
和于中丞登越王楼见寄 (hé yú zhōng chéng dēng yuè wáng lóu jiàn jì)
高情推谢守,善政属绵州。
未落紫泥诏,闲登白雪楼。
晴江如送日,寒岭镇迎秋。
满壁朝天士,唯予不系舟。
仄平平仄仄平平,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。