fàn sōng jiāng
泛松江 🔈
黛泼峰峦安用染,镜澄湖面不须磨。
已惊张翰鲈如玉,想见西施髻如螺。
目断楼高知水阔,云开山尽见天多。
吾家本是烟波主,好律渔翁一曲歌。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平仄仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
黛潑峰巒安用染,鏡澄湖面不須磨。
已驚張翰鱸如玉,想見西施髻如螺。
目斷樓高知水闊,雲開山盡見天多。
吾家本是烟波主,好律漁翁一曲歌。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平仄仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
黛色山峦仿佛安然地融入染色之中,镜面湖水清澈如镜,毫不需要磨擦。
已经吃惊得张翰(张纸)如同美玉一样,想象着能见到西施那髻上如螺般美丽的装饰。
目光跨越高楼,知晓水面的广阔,云散之时,山峦尽收眼底,广阔的天空更是一览无余。
我的家本来是居住在烟雾缭绕的波涛之间,喜欢依循着规律的渔翁,唱起了一曲渔歌。
总结:全文描绘了美丽的自然景色,以及对古代美人西施的美好幻想,表达了作者对山水自然和生活的喜爱与热爱。
范致虚的诗:
相关诗词:
沪渎 (hù dú)
泛泛松江水,迢迢笠泽边。
万年知禹力,灌溉有余功。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平仄仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
华亭百咏 沪渎 (huá tíng bǎi yǒng hù dú)
泛泛松江水,迢迢笠泽通。
万年知禹力,灌溉有余功。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平仄仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
觅松江水 (mì sōng jiāng shuǐ)
啄腐吞腥聊当肉,消烦止渇必资茶。
凭君为汲松江水,活火煎来泛乳花。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平仄仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
泛泛江汉水 (fàn fàn jiāng hàn shuǐ)
鄂渚上荆州,泛泛江汉水。
萦迂知几曲,萧瑟非一苇。
乡心秋色中,旅思诗篇里。
云安在何处,落日天边是。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平仄仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
松江道中 (sōng jiāng dào zhōng)
久作松江梦,重来泛短篷。
淡云飞急雪,枯叶战狂风。
烟末三家市,波心一钓翁。
鸱夷身计耳,吴越等成空。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平仄仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
富阳道中遇风感叹作 (fù yáng dào zhōng yù fēng gǎn tàn zuò)
回首江山旧,他年来往频。
人谁无一饱,汝独值多辛。
泛泛将何往,悠悠媿此身。
怀哉松与菊,白露及时新。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平仄仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
泛吴松江 (fàn wú sōng jiāng)
苇篷疏薄漏斜阳,半日孤吟未过江。
唯有鹭鷀和我意,时时翘足对船窗。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平仄仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
江南 (jiāng nán)
鳞鳞别浦起微波,泛泛轻舟桃叶歌。
斜雪北风何处宿,江南一路酒旗多。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平仄仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
九日独泛松江一首 (jiǔ rì dú fàn sōng jiāng yī shǒu)
松江牢落一舟归,中有人惊岁月违。
太一自期莲叶是,白衣何恨菊花非。
水收四面郊原阔,霜入千山草木稀。
已分沧洲付吾道,便应从此下渔矶。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平仄仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
雪中泛汉江呈德麟 (xuě zhōng fàn hàn jiāng chéng dé lín)
汉江莽莽雪浮浮,远想山阴泛剡游。
高兴共成何更尽,子猷安道喜同舟。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,仄仄平仄仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。