yǔ dú shū zhī shì xiān cóng xiōng shí nán cháng biǎn yǐ lǜ yī jīn èr shí yú nián yǐ gǎn tàn cún mò suì chéng zhǎng piān
予读书之室先从兄时南尝扁以绿猗今二十余年矣感叹存殁遂成长篇 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 方一夔 (fāng yī kuí)

峨峨高山东,迢迢青溪曲。
采蘅撷薜荔,结构蜗牛屋。
中有读书堂,堂外万修竹。
错出泉石间,翛然隔尘俗。
劲刚逢干节,空洞夷齐腹。
长钓横江鲸,翠立摩天鹄。
借问主人谁,彼美清如玉。
瓶罂空四壁,简册富万轴。
小篆揭新扁,高步踵前躅。
箨龙忽变化,遗歌焉忍续。
岁晚坐相向,此君幸予辱。
荣悴纷变态,风雨寒阳燠。
春来枝叶蕃,苍璆森在目。
势且干青云,肯顾凡草木。
怜渠痛洒扫,日哦三四幅。
吾诗试评品,千古配淇澳。

平平平平平,平平平平仄。
仄平仄仄仄,仄仄平平仄。
○仄仄平平,平仄仄平仄。
仄仄平仄○,平平仄平仄。
仄平平平仄,○仄平平仄。
○仄○平平,仄仄平平仄。
仄仄仄平平,仄仄平○仄。
平平○仄仄,仄仄仄仄仄。
仄仄仄平○,平仄仄平仄。
仄平仄仄仄,○平平仄仄。
仄仄仄○仄,仄平仄仄仄。
平仄平仄仄,平仄平平仄。
平平平仄平,○平平仄仄。
仄○平平平,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄平○仄仄。
平平仄○仄,平仄仄平仄。

é é gāo shān dōng , tiáo tiáo qīng xī qū 。
cǎi héng xié bì lì , jié gòu wō niú wū 。
zhōng yǒu dú shū táng , táng wài wàn xiū zhú 。
cuò chū quán shí jiān , xiāo rán gé chén sú 。
jìn gāng féng gān jié , kōng dòng yí qí fù 。
cháng diào héng jiāng jīng , cuì lì mó tiān hú 。
jiè wèn zhǔ rén shuí , bǐ měi qīng rú yù 。
píng yīng kōng sì bì , jiǎn cè fù wàn zhóu 。
xiǎo zhuàn jiē xīn biǎn , gāo bù zhǒng qián zhú 。
tuò lóng hū biàn huà , yí gē yān rěn xù 。
suì wǎn zuò xiāng xiàng , cǐ jūn xìng yǔ rǔ 。
róng cuì fēn biàn tài , fēng yǔ hán yáng yù 。
chūn lái zhī yè fān , cāng qiú sēn zài mù 。
shì qiě gān qīng yún , kěn gù fán cǎo mù 。
lián qú tòng sǎ sǎo , rì ò sān sì fú 。
wú shī shì píng pǐn , qiān gǔ pèi qí ào 。

动物

予讀書之室先從兄時南嘗扁以綠猗今二十餘年矣感歎存歿遂成長篇

—— 方一夔

峨峨高山東,迢迢青溪曲。
采蘅擷薜荔,結搆蝸牛屋。
中有讀書堂,堂外萬脩竹。
錯出泉石間,翛然隔塵俗。
勁剛逢干節,空洞夷齊腹。
長釣橫江鯨,翠立摩天鵠。
借問主人誰,彼美清如玉。
瓶罌空四壁,簡冊富萬軸。
小篆揭新扁,高步踵前躅。
籜龍忽變化,遺歌焉忍續。
歲晚坐相向,此君幸予辱。
榮悴紛變態,風雨寒暘燠。
春來枝葉蕃,蒼璆森在目。
勢且干青雲,肯顧凡草木。
憐渠痛灑掃,日哦三四幅。
吾詩試評品,千古配淇澳。

平平平平平,平平平平仄。
仄平仄仄仄,仄仄平平仄。
○仄仄平平,平仄仄平仄。
仄仄平仄○,平平仄平仄。
仄平平平仄,○仄平平仄。
○仄○平平,仄仄平平仄。
仄仄仄平平,仄仄平○仄。
平平○仄仄,仄仄仄仄仄。
仄仄仄平○,平仄仄平仄。
仄平仄仄仄,○平平仄仄。
仄仄仄○仄,仄平仄仄仄。
平仄平仄仄,平仄平平仄。
平平平仄平,○平平仄仄。
仄○平平平,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄平○仄仄。
平平仄○仄,平仄仄平仄。

é é gāo shān dōng , tiáo tiáo qīng xī qū 。
cǎi héng xié bì lì , jié gòu wō niú wū 。
zhōng yǒu dú shū táng , táng wài wàn xiū zhú 。
cuò chū quán shí jiān , xiāo rán gé chén sú 。
jìn gāng féng gān jié , kōng dòng yí qí fù 。
cháng diào héng jiāng jīng , cuì lì mó tiān hú 。
jiè wèn zhǔ rén shuí , bǐ měi qīng rú yù 。
píng yīng kōng sì bì , jiǎn cè fù wàn zhóu 。
xiǎo zhuàn jiē xīn biǎn , gāo bù zhǒng qián zhú 。
tuò lóng hū biàn huà , yí gē yān rěn xù 。
suì wǎn zuò xiāng xiàng , cǐ jūn xìng yǔ rǔ 。
róng cuì fēn biàn tài , fēng yǔ hán yáng yù 。
chūn lái zhī yè fān , cāng qiú sēn zài mù 。
shì qiě gān qīng yún , kěn gù fán cǎo mù 。
lián qú tòng sǎ sǎo , rì ò sān sì fú 。
wú shī shì píng pǐn , qiān gǔ pèi qí ào 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

崇山峻岭耸立在东方,幽远的青溪蜿蜒曲折。
采摘野蘅芜,采摘薜荔藤,编织成蜗牛般的房屋。
其中有一间读书的堂,堂外茂密地生长着成千上万的修竹。
错落有致地分布在泉水和石头之间,如此隔绝尘世喧嚣。
强壮有力的干节在适逢干节时相遇,虚空洞寂地包裹着夷齐腹。
长时间钓鱼横在江面上,苍翠的身影屹立于摩天的鹄鸟之旁。
请问这位主人是谁,那位主人美丽清雅如美玉。
瓶罂空空地摆放在四壁,简册则丰盈地堆叠成万卷。
小篆刻在新的匾额上,高步行走在前面。
竹箨上的龙图忽然变化多端,留下遗音以示不忍继续。
岁月已晚,我们相对坐着,这位君子居然以我为荣,为我颜面。
光景荣华与衰悴纷至,风雨交加,寒暖交替。
春天来临,枝叶茂盛繁荣,青翠的光华令人注目。
他的气势似乎可以达到青云之上,岂肯顾念凡俗的草木。
怜惜他亲自用心洒扫,每日清晨敬虔地扫去三四次尘埃。
我要试着评价他的诗作,它与古代传世之作不相上下,可媲美淇澳之诗篇。

全诗写山居士人的生活,描绘了山中幽静、清雅的景象,以及主人的品德和风采。作者借景抒怀,以山水自喻,表达了对美好生活的向往和对高尚情操的追求,融入了自己的感悟和情感。全诗以优美的词藻展示了作者的情感和思想,寄托了对高尚品德和清雅生活的赞美。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者方一夔介绍:🔈

方一夔,一作方夔,字时佐,号知非子,淳安(今属浙江)人。尝从何梦桂学,累举不第,後以荐爲严州教授。宋亡,筑室富山之麓,授徒讲学,学者称富山先生。有《富山懒稿》三十卷,已佚,五世孙文杰辑爲《富山遗稿》。事见本集卷首明商辂序,嘉靖《淳安县志》卷一七有传。 方一夔诗,以影印文渊阁《四库全书》十卷本爲底本,校以旧抄《方时佐先生富山懒藁》十九卷(简称旧抄本,有清丁丙跋,藏南京图书馆)。新辑集外诗附於卷末。 查看更多>>

方一夔的诗:

相关诗词:

予嘉佑中尝迎先妣来主临潼元佑丁卯□月赴守遂宁复过是邑凡山林宫寺之胜皆当日奉板舆盍朋簪岁时游息之处到今二十八年矣因成短诗以叙感慨 (yǔ jiā yòu zhōng cháng yíng xiān bǐ lái zhǔ lín tóng yuán yòu dīng mǎo □ yuè fù shǒu suì níng fù guò shì yì fán shān lín gōng sì zhī shèng jiē dāng rì fèng bǎn yú hé péng zān suì shí yóu xī zhī chù dào jīn èr shí bā nián yǐ yīn chéng duǎn shī yǐ xù gǎn kǎi)

朝代:宋    作者: 李梃

凄凉感旧与怀亲,时事居人触目新。
独有温泉故情在,犹能为我洗红尘。

平平平平平,平平平平仄。
仄平仄仄仄,仄仄平平仄。
○仄仄平平,平仄仄平仄。
仄仄平仄○,平平仄平仄。
仄平平平仄,○仄平平仄。
○仄○平平,仄仄平平仄。
仄仄仄平平,仄仄平○仄。
平平○仄仄,仄仄仄仄仄。
仄仄仄平○,平仄仄平仄。
仄平仄仄仄,○平平仄仄。
仄仄仄○仄,仄平仄仄仄。
平仄平仄仄,平仄平平仄。
平平平仄平,○平平仄仄。
仄○平平平,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄平○仄仄。
平平仄○仄,平仄仄平仄。

被檄乐平至鸣溪渡有山与南丰军山同名者予昔从岭庵谢先生梦得游先生于湖畏友也豪於诗悦军山之峭拔畅其吟怀自昭武徙家于市山筑室曰西窗以朝夕对焉尝命余记之余时从西窗樽酒论文为乐如是者十载今先生已矣感而赋诗 (bèi xí lè píng zhì míng xī dù yǒu shān yǔ nán fēng jūn shān tóng míng zhě yǔ xī cóng lǐng ān xiè xiān shēng mèng dé yóu xiān shēng yú hú wèi yǒu yě háo wū shī yuè jūn shān zhī qiào bá chàng qí yín huái zì zhāo wǔ xǐ jiā yú shì shān zhù shì yuē xī chuāng yǐ cháo xī duì yān cháng mìng yú jì zhī yú shí cóng xī chuāng zūn jiǔ lùn wén wèi lè rú shì zhě shí zǎi jīn xiān shēng yǐ yǐ gǎn ér fù shī)

朝代:宋    作者: 严粲

江西绝顶插晴空,此地山名偶自同。
唤起西窗十年梦,一樽何处酹诗翁。

平平平平平,平平平平仄。
仄平仄仄仄,仄仄平平仄。
○仄仄平平,平仄仄平仄。
仄仄平仄○,平平仄平仄。
仄平平平仄,○仄平平仄。
○仄○平平,仄仄平平仄。
仄仄仄平平,仄仄平○仄。
平平○仄仄,仄仄仄仄仄。
仄仄仄平○,平仄仄平仄。
仄平仄仄仄,○平平仄仄。
仄仄仄○仄,仄平仄仄仄。
平仄平仄仄,平仄平平仄。
平平平仄平,○平平仄仄。
仄○平平平,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄平○仄仄。
平平仄○仄,平仄仄平仄。

余十岁时从亡兄仲氏侍先父摄帅江陵郡圃蜡梅数百株一昔盛开予为记之仲兄颇赏爱以为工今十六七年矣属感前事重赋七言以纾余悲 (yú shí suì shí cóng wáng xiōng chóng shì shì xiān fù shè shuài jiāng líng jùn pǔ là méi shù bǎi zhū yī xī shèng kāi yǔ wèi jì zhī chóng xiōng pō shǎng ài yǐ wéi gōng jīn shí liù qī nián yǐ shǔ gǎn qián shì chóng fù qī yán yǐ shū yú bēi)

朝代:宋    作者: 李壁

病眼清晨欲泫霜,谁将幻色对山房。
十年犹记湖阴梦,几度愁闻汉苑香。
腊雪近春才一白,好花得地更深黄。
只应无复当时意,草木何知我自伤。

平平平平平,平平平平仄。
仄平仄仄仄,仄仄平平仄。
○仄仄平平,平仄仄平仄。
仄仄平仄○,平平仄平仄。
仄平平平仄,○仄平平仄。
○仄○平平,仄仄平平仄。
仄仄仄平平,仄仄平○仄。
平平○仄仄,仄仄仄仄仄。
仄仄仄平○,平仄仄平仄。
仄平仄仄仄,○平平仄仄。
仄仄仄○仄,仄平仄仄仄。
平仄平仄仄,平仄平平仄。
平平平仄平,○平平仄仄。
仄○平平平,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄平○仄仄。
平平仄○仄,平仄仄平仄。

与长老夜话出故人俞宋护书予至山之日俞书适至书中又相问讯感而赋诗二篇俞郊居婺源草堂蔬圃教子读书乡人重之闻近苦目疾殊可念 其一 (yǔ zhǎng lǎo yè huà chū gù rén yú sòng hù shū yǔ zhì shān zhī rì yú shū shì zhì shū zhōng yòu xiāng wèn xùn gǎn ér fù shī èr piān yú jiāo jū wù yuán cǎo táng shū pǔ jiào zǐ dú shū xiāng rén chóng zhī wén jìn kǔ mù jí shū kě niàn qí yī)

朝代:宋    作者: 王洋

三十年余病作魔,相思长恨隔关河。
僧窗开读君书至,丈室分龛我暂过。
忆尔音容如会合,感怀踪迹念蹉跎。
两篇价有千金重,若比千金更不磨。

平平平平平,平平平平仄。
仄平仄仄仄,仄仄平平仄。
○仄仄平平,平仄仄平仄。
仄仄平仄○,平平仄平仄。
仄平平平仄,○仄平平仄。
○仄○平平,仄仄平平仄。
仄仄仄平平,仄仄平○仄。
平平○仄仄,仄仄仄仄仄。
仄仄仄平○,平仄仄平仄。
仄平仄仄仄,○平平仄仄。
仄仄仄○仄,仄平仄仄仄。
平仄平仄仄,平仄平平仄。
平平平仄平,○平平仄仄。
仄○平平平,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄平○仄仄。
平平仄○仄,平仄仄平仄。

书至鹅湖访先祖简肃诗扁岁久不复存矣月老重饰一板令余书楬芝兰室因题二十八字 (shū zhì é hú fǎng xiān zǔ jiǎn sù shī biǎn suì jiǔ bù fù cún yǐ yuè lǎo chóng shì yī bǎn lìng yú shū jié zhī lán shì yīn tí èr shí bā zì)

朝代:宋    作者: 林致诚

忆昔先翁此地经,曾挥诗笔扫青冥。
我来徧索前修句,雷电何年敕六丁。

平平平平平,平平平平仄。
仄平仄仄仄,仄仄平平仄。
○仄仄平平,平仄仄平仄。
仄仄平仄○,平平仄平仄。
仄平平平仄,○仄平平仄。
○仄○平平,仄仄平平仄。
仄仄仄平平,仄仄平○仄。
平平○仄仄,仄仄仄仄仄。
仄仄仄平○,平仄仄平仄。
仄平仄仄仄,○平平仄仄。
仄仄仄○仄,仄平仄仄仄。
平仄平仄仄,平仄平平仄。
平平平仄平,○平平仄仄。
仄○平平平,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄平○仄仄。
平平仄○仄,平仄仄平仄。

陈公园梅极盛顷尝与客游观花下兵盗十年今复过之追念存殁怆然有感三绝 其二 (chén gōng yuán méi jí shèng qǐng cháng yǔ kè yóu guān huā xià bīng dào shí nián jīn fù guò zhī zhuī niàn cún mò chuàng rán yǒu gǎn sān jué qí èr)

朝代:宋    作者: 周紫芝

玉雪惊看乱後枝,梅花虽在鬓成丝。
当时一醉还如梦,今日嫣然复为谁。

平平平平平,平平平平仄。
仄平仄仄仄,仄仄平平仄。
○仄仄平平,平仄仄平仄。
仄仄平仄○,平平仄平仄。
仄平平平仄,○仄平平仄。
○仄○平平,仄仄平平仄。
仄仄仄平平,仄仄平○仄。
平平○仄仄,仄仄仄仄仄。
仄仄仄平○,平仄仄平仄。
仄平仄仄仄,○平平仄仄。
仄仄仄○仄,仄平仄仄仄。
平仄平仄仄,平仄平平仄。
平平平仄平,○平平仄仄。
仄○平平平,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄平○仄仄。
平平仄○仄,平仄仄平仄。

予元丰戊午岁自楚至宋由柘城至福昌年二十有五後十年当元佑二年再过宋都追感存殁怅然有怀 (yǔ yuán fēng wù wǔ suì zì chǔ zhì sòng yóu zhè chéng zhì fú chāng nián èr shí yǒu wǔ hòu shí nián dāng yuán yòu èr nián zài guò sòng dōu zhuī gǎn cún mò chàng rán yǒu huái)

朝代:宋    作者: 张耒

宋玉台前官树林,十年孤客独沾襟。
白头青鬓隔存殁,落日断霞无古今。
暮云梁苑雁鹜暗,久泛吴船江海深。
阅世悲欢嗟老眼,呼儿取酒十分斟。

平平平平平,平平平平仄。
仄平仄仄仄,仄仄平平仄。
○仄仄平平,平仄仄平仄。
仄仄平仄○,平平仄平仄。
仄平平平仄,○仄平平仄。
○仄○平平,仄仄平平仄。
仄仄仄平平,仄仄平○仄。
平平○仄仄,仄仄仄仄仄。
仄仄仄平○,平仄仄平仄。
仄平仄仄仄,○平平仄仄。
仄仄仄○仄,仄平仄仄仄。
平仄平仄仄,平仄平平仄。
平平平仄平,○平平仄仄。
仄○平平平,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄平○仄仄。
平平仄○仄,平仄仄平仄。

叶夷中屡以书求予记敬斋予往年尝为亲旧为记及铭矣今独成两绝句寄之 其一 (yè yí zhōng lǚ yǐ shū qiú yǔ jì jìng zhāi yǔ wǎng nián cháng wèi qīn jiù wèi jì jí míng yǐ jīn dú chéng liǎng jué jù jì zhī qí yī)

朝代:宋    作者: 张栻

聪明用处翻多暗,机巧萌时正自痴。
若识圣门持敬味,临深履薄更何之。

平平平平平,平平平平仄。
仄平仄仄仄,仄仄平平仄。
○仄仄平平,平仄仄平仄。
仄仄平仄○,平平仄平仄。
仄平平平仄,○仄平平仄。
○仄○平平,仄仄平平仄。
仄仄仄平平,仄仄平○仄。
平平○仄仄,仄仄仄仄仄。
仄仄仄平○,平仄仄平仄。
仄平仄仄仄,○平平仄仄。
仄仄仄○仄,仄平仄仄仄。
平仄平仄仄,平仄平平仄。
平平平仄平,○平平仄仄。
仄○平平平,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄平○仄仄。
平平仄○仄,平仄仄平仄。

枢密端明先生宠分新茶将以丽句穆然清风久矣不作感叹之余辄敢属和 其二 (shū mì duān míng xiān shēng chǒng fēn xīn chá jiāng yǐ lì jù mù rán qīng fēng jiǔ yǐ bù zuò gǎn tàn zhī yú zhé gǎn shǔ hé qí èr)

朝代:宋    作者: 张孝祥

先生笔势挟风雷,春色先从笔底回。
却笑粗官成漫与,望林止渴竟无梅。

平平平平平,平平平平仄。
仄平仄仄仄,仄仄平平仄。
○仄仄平平,平仄仄平仄。
仄仄平仄○,平平仄平仄。
仄平平平仄,○仄平平仄。
○仄○平平,仄仄平平仄。
仄仄仄平平,仄仄平○仄。
平平○仄仄,仄仄仄仄仄。
仄仄仄平○,平仄仄平仄。
仄平仄仄仄,○平平仄仄。
仄仄仄○仄,仄平仄仄仄。
平仄平仄仄,平仄平平仄。
平平平仄平,○平平仄仄。
仄○平平平,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄平○仄仄。
平平仄○仄,平仄仄平仄。

古文观止 祭奠 赞颂 写人

米元章监远後诗帖赞 (mǐ yuán zhāng jiān yuǎn hòu shī tiē zàn)

朝代:宋    作者: 岳珂

野烧之观,予尝以为叹。
此诗之存,予又以为欣。
一监远耳,而戚休之以身,天乎非人。

平平平平平,平平平平仄。
仄平仄仄仄,仄仄平平仄。
○仄仄平平,平仄仄平仄。
仄仄平仄○,平平仄平仄。
仄平平平仄,○仄平平仄。
○仄○平平,仄仄平平仄。
仄仄仄平平,仄仄平○仄。
平平○仄仄,仄仄仄仄仄。
仄仄仄平○,平仄仄平仄。
仄平仄仄仄,○平平仄仄。
仄仄仄○仄,仄平仄仄仄。
平仄平仄仄,平仄平平仄。
平平平仄平,○平平仄仄。
仄○平平平,仄仄平仄仄。
平平仄仄仄,仄平○仄仄。
平平仄○仄,平仄仄平仄。