fù shān quán
富山泉 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 方一夔 (fāng yī kuí)

先故居此山,两翁各婵嫣。
少翁复北徙,宅废余此泉。
翁死且求饮,他水辄弃捐。
试以真水往,一杯同蜕蝉。
两翁不可见,久矣为飞仙。
泽余有尽世,泉流无竭年。
耜岩少翁後,往岁勘丹铅。
倚徙感陈迹,瘦蛟落长牋。
迩来绝妙语,此意谁能传。
岂知援溺手,铁石新磨鎸。
嗟予世味薄,饮水抛荤羶。
时时汲修绠,洗眼看残编。

平仄平仄平,仄平仄平平。
仄平仄仄仄,仄仄平仄平。
平仄○平仄,平仄仄仄平。
仄仄平仄仄,仄平平仄平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
仄平仄仄仄,平平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,仄平仄○平。
仄平仄仄仄,仄仄平平○。
仄平○仄仄,仄仄平○平。
平仄仄仄仄,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄仄○平平。

xiān gù jū cǐ shān , liǎng wēng gè chán yān 。
shǎo wēng fù běi xǐ , zhái fèi yú cǐ quán 。
wēng sǐ qiě qiú yǐn , tā shuǐ zhé qì juān 。
shì yǐ zhēn shuǐ wǎng , yī bēi tóng tuì chán 。
liǎng wēng bù kě jiàn , jiǔ yǐ wèi fēi xiān 。
zé yú yǒu jìn shì , quán liú wú jié nián 。
sì yán shǎo wēng hòu , wǎng suì kān dān qiān 。
yǐ xǐ gǎn chén jì , shòu jiāo luò cháng jiān 。
ěr lái jué miào yǔ , cǐ yì shuí néng chuán 。
qǐ zhī yuán nì shǒu , tiě shí xīn mó juān 。
jiē yǔ shì wèi báo , yǐn shuǐ pāo hūn shān 。
shí shí jí xiū gěng , xǐ yǎn kàn cán biān 。

富山泉

—— 方一夔

先故居此山,兩翁各嬋嫣。
少翁復北徙,宅廢餘此泉。
翁死且求飲,他水輒棄捐。
試以真水往,一杯同蛻蟬。
兩翁不可見,久矣爲飛仙。
澤餘有盡世,泉流無竭年。
耜巖少翁後,往歲勘丹鉛。
倚徙感陳迹,瘦蛟落長牋。
邇來絕妙語,此意誰能傳。
豈知援溺手,鐵石新磨鎸。
嗟予世味薄,飲水拋葷羶。
時時汲脩綆,洗眼看殘編。

平仄平仄平,仄平仄平平。
仄平仄仄仄,仄仄平仄平。
平仄○平仄,平仄仄仄平。
仄仄平仄仄,仄平平仄平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
仄平仄仄仄,平平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,仄平仄○平。
仄平仄仄仄,仄仄平平○。
仄平○仄仄,仄仄平○平。
平仄仄仄仄,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄仄○平平。

xiān gù jū cǐ shān , liǎng wēng gè chán yān 。
shǎo wēng fù běi xǐ , zhái fèi yú cǐ quán 。
wēng sǐ qiě qiú yǐn , tā shuǐ zhé qì juān 。
shì yǐ zhēn shuǐ wǎng , yī bēi tóng tuì chán 。
liǎng wēng bù kě jiàn , jiǔ yǐ wèi fēi xiān 。
zé yú yǒu jìn shì , quán liú wú jié nián 。
sì yán shǎo wēng hòu , wǎng suì kān dān qiān 。
yǐ xǐ gǎn chén jì , shòu jiāo luò cháng jiān 。
ěr lái jué miào yǔ , cǐ yì shuí néng chuán 。
qǐ zhī yuán nì shǒu , tiě shí xīn mó juān 。
jiē yǔ shì wèi báo , yǐn shuǐ pāo hūn shān 。
shí shí jí xiū gěng , xǐ yǎn kàn cán biān 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

这里曾是先祖的居所,两位老者各自风华绝代。
年幼的老者又一次北迁,房屋荒废只剩下这泉水。
老者去世后还渴求水饮,其他水源却被遗弃不用。
我尝试带着清澈的泉水前去,一杯水和蜕变的蝉一般。
两位老者已经不可见,已经久矣成为飞仙。
泽地干涸尽于岁月,而泉水流淌不竭于岁月。
居住在岩石之上的年幼老者后来,曾一度研究丹铅的奥妙。
依赖移往之处感受陈迹,瘦弱的蛟龙滑落长笺之上。
近来所言非凡,这意境又有谁能传达。
岂料竟援起沉溺之手,铁石竟成新的刻镌。
唉,我感叹世俗的滋味浅薄,就连饮水也不忘摒弃杂味。
时常汲取修绠之水,洗净眼睛看旧编的残篇。

总结:

诗人叙述了一个地方曾经有两位仙风道骨的老者居住,年幼的老者后来北迁,留下一泉水,老者去世后渴求的水却被弃之不用。诗人尝试以泉水响应老者的渴求,表达自己的虔诚之情。两位老者已飞仙不可见,泽地干涸泉水常流。年幼的老者后来研究丹铅,留下了许多绝妙言辞。然而,这些智慧之语是否能传承却未可知,就像是铁石虽然磨鎸但是否有用也难以确定。诗人感叹世俗的浅薄,自己努力汲取智慧之水,洗净眼睛看透尘世的虚幻。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者方一夔介绍:🔈

方一夔,一作方夔,字时佐,号知非子,淳安(今属浙江)人。尝从何梦桂学,累举不第,後以荐爲严州教授。宋亡,筑室富山之麓,授徒讲学,学者称富山先生。有《富山懒稿》三十卷,已佚,五世孙文杰辑爲《富山遗稿》。事见本集卷首明商辂序,嘉靖《淳安县志》卷一七有传。 方一夔诗,以影印文渊阁《四库全书》十卷本爲底本,校以旧抄《方时佐先生富山懒藁》十九卷(简称旧抄本,有清丁丙跋,藏南京图书馆)。新辑集外诗附於卷末。 查看更多>>

方一夔的诗:

相关诗词:

(jù)

朝代:宋    作者: 王渎

东湖富泉石。

平仄平仄平,仄平仄平平。
仄平仄仄仄,仄仄平仄平。
平仄○平仄,平仄仄仄平。
仄仄平仄仄,仄平平仄平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
仄平仄仄仄,平平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,仄平仄○平。
仄平仄仄仄,仄仄平平○。
仄平○仄仄,仄仄平○平。
平仄仄仄仄,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄仄○平平。

题黎泉山吟卷二首 其二 (tí lí quán shān yín juàn èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 萧立之

杜说在山泉水清,泉山诗好称诗名。
如今山外正多事,泉出山来应太平。

平仄平仄平,仄平仄平平。
仄平仄仄仄,仄仄平仄平。
平仄○平仄,平仄仄仄平。
仄仄平仄仄,仄平平仄平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
仄平仄仄仄,平平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,仄平仄○平。
仄平仄仄仄,仄仄平平○。
仄平○仄仄,仄仄平○平。
平仄仄仄仄,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄仄○平平。

吴郡王冷泉图赞 (wú jùn wáng lěng quán tú zàn)

朝代:宋    作者: 宋高宗

富贵不骄,戚畹称贤。
扫除膏粱,放旷林泉。
沧浪濯足,风度萧然。
国之元舅,人中神仙。

平仄平仄平,仄平仄平平。
仄平仄仄仄,仄仄平仄平。
平仄○平仄,平仄仄仄平。
仄仄平仄仄,仄平平仄平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
仄平仄仄仄,平平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,仄平仄○平。
仄平仄仄仄,仄仄平平○。
仄平○仄仄,仄仄平○平。
平仄仄仄仄,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄仄○平平。

次黄富道觅山酿韵 (cì huáng fù dào mì shān niàng yùn)

朝代:宋    作者: 刘跂

深岩穷谷自涓涓,惭愧诗情却泫然。
政使家贫无麴米,犹堪烹作惠山泉。

平仄平仄平,仄平仄平平。
仄平仄仄仄,仄仄平仄平。
平仄○平仄,平仄仄仄平。
仄仄平仄仄,仄平平仄平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
仄平仄仄仄,平平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,仄平仄○平。
仄平仄仄仄,仄仄平平○。
仄平○仄仄,仄仄平○平。
平仄仄仄仄,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄仄○平平。

富贵吟 (fù guì yín)

朝代:宋    作者: 邵雍

大舜与人同好恶,以人从欲得安乎。
能知富贵寻常事,富贵能骄非丈夫。

平仄平仄平,仄平仄平平。
仄平仄仄仄,仄仄平仄平。
平仄○平仄,平仄仄仄平。
仄仄平仄仄,仄平平仄平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
仄平仄仄仄,平平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,仄平仄○平。
仄平仄仄仄,仄仄平平○。
仄平○仄仄,仄仄平○平。
平仄仄仄仄,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄仄○平平。

孤山 (gū shān)

朝代:宋    作者: 张侃

先生声名高,引人同吾道。
来访孤山师,草木富华藻。
有泉出山罅,碧色巧萦抱。
甚欲酌此清,仰天应笑倒。

平仄平仄平,仄平仄平平。
仄平仄仄仄,仄仄平仄平。
平仄○平仄,平仄仄仄平。
仄仄平仄仄,仄平平仄平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
仄平仄仄仄,平平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,仄平仄○平。
仄平仄仄仄,仄仄平平○。
仄平○仄仄,仄仄平○平。
平仄仄仄仄,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄仄○平平。

古文观止 祭奠 赞颂 写人

上南行十二首 其六 (shàng nán xíng shí èr shǒu qí liù)

朝代:宋    作者: 方回

溪北曰富登,溪南曰富代。
其西曰泽富,富固人所爱。
民贫今已极,名实殊不对。
此村名杏村,杏花果安在。

平仄平仄平,仄平仄平平。
仄平仄仄仄,仄仄平仄平。
平仄○平仄,平仄仄仄平。
仄仄平仄仄,仄平平仄平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
仄平仄仄仄,平平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,仄平仄○平。
仄平仄仄仄,仄仄平平○。
仄平○仄仄,仄仄平○平。
平仄仄仄仄,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄仄○平平。

白云庄四首 掬泉轩 (bái yún zhuāng sì shǒu jū quán xuān)

朝代:宋    作者: 柴望

好山深处静开轩,目送孤云手弄泉。
枕石堂无金玉富,濯缨家有子孙贤。
初寻旧隠逢三伏,已发新吟仅百篇。
闻说夜分烦暑散,凉飈浑似素秋天。

平仄平仄平,仄平仄平平。
仄平仄仄仄,仄仄平仄平。
平仄○平仄,平仄仄仄平。
仄仄平仄仄,仄平平仄平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
仄平仄仄仄,平平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,仄平仄○平。
仄平仄仄仄,仄仄平平○。
仄平○仄仄,仄仄平○平。
平仄仄仄仄,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄仄○平平。

访涌泉吴文叟隐居 (fǎng yǒng quán wú wén sǒu yǐn jū)

朝代:宋    作者: 苏简

水绕庭除屋近山,居人六月自清寒。
平时不起轩裳念,此去真输岩穴安。
书富五车成活计,樽开千日慰艰难。
径谋百亩从君隐,凭藉林泉寄一箪。

平仄平仄平,仄平仄平平。
仄平仄仄仄,仄仄平仄平。
平仄○平仄,平仄仄仄平。
仄仄平仄仄,仄平平仄平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
仄平仄仄仄,平平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,仄平仄○平。
仄平仄仄仄,仄仄平平○。
仄平○仄仄,仄仄平○平。
平仄仄仄仄,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄仄○平平。

富春 (fù chūn)

朝代:唐    作者: 吴融

天下有水亦有山,富春山水非人寰。
长川不是春来绿,千峰倒影落其间。

平仄平仄平,仄平仄平平。
仄平仄仄仄,仄仄平仄平。
平仄○平仄,平仄仄仄平。
仄仄平仄仄,仄平平仄平。
仄平仄仄仄,仄仄平平平。
仄平仄仄仄,平平平仄平。
仄平仄平仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,仄平仄○平。
仄平仄仄仄,仄仄平平○。
仄平○仄仄,仄仄平○平。
平仄仄仄仄,仄仄平平平。
平平仄平仄,仄仄○平平。