yǔ bǎi xíng
禹柏行 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 高斯得 (gāo sī dé)

往年上会稽,凌空禹穴曾得窥。
今年浮沅湘,又见禹柏蹲山陂。
茫茫禹迹遍天下,独此二物称神奇。
凌云意气销铄尽,根心就化空存皮。
樛柯入地枯不死,反更上擢青铜枝。
被以九龙名,流传自何时。
得非木宿苍龙精,储英萃异成雄奇。
头角崔嵬讶撑拄,牙须磔裂相纷披。
孔明庙柏信称古,上距何翅千年奇。
杜陵品藻一何陋,遗落鼻祖收孙枝。
诿云此地不身到,何由得集衡湘诗。
呜呼,衡之山巍巍,湘之水弥弥。
地气何太偏,独於草木乎锺之。
柏兮手植自神禹,竹也种传由舜妃。
谁能为天分此畀人物,庶几可使悍俗嚚风移。

仄平仄仄平,平○仄仄平仄平。
平平平平平,仄仄仄仄平平○。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄仄平仄仄,平平仄仄○平平。
平平仄仄平仄仄,仄○仄仄平平平。
仄仄仄平平,平○仄平平。
仄平仄仄○平平,平平仄仄平平平。
平仄平○仄平仄,平平仄仄○平平。
仄平仄仄仄○仄,仄仄平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,○仄仄仄○平平。
仄平仄仄仄平仄,平平仄仄平平平。
平平,平平平平平,平平仄○○。
仄仄平仄平,仄平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄○平仄平。
平平平平○仄仄平仄,仄仄仄仄仄仄平平平。

wǎng nián shàng huì jī , líng kōng yǔ xué céng dé kuī 。
jīn nián fú yuán xiāng , yòu jiàn yǔ bǎi dūn shān bēi 。
máng máng yǔ jì biàn tiān xià , dú cǐ èr wù chēng shén qí 。
líng yún yì qì xiāo shuò jìn , gēn xīn jiù huà kōng cún pí 。
jiū kē rù dì kū bù sǐ , fǎn gèng shàng zhuó qīng tóng zhī 。
bèi yǐ jiǔ lóng míng , liú chuán zì hé shí 。
dé fēi mù sù cāng lóng jīng , chǔ yīng cuì yì chéng xióng qí 。
tóu jiǎo cuī wéi yà chēng zhǔ , yá xū zhé liè xiāng fēn pī 。
kǒng míng miào bǎi xìn chēng gǔ , shàng jù hé chì qiān nián qí 。
dù líng pǐn zǎo yī hé lòu , yí luò bí zǔ shōu sūn zhī 。
wěi yún cǐ dì bù shēn dào , hé yóu dé jí héng xiāng shī 。
wū hū , héng zhī shān wēi wēi , xiāng zhī shuǐ mí mí 。
dì qì hé tài piān , dú wū cǎo mù hū zhōng zhī 。
bǎi xī shǒu zhí zì shén yǔ , zhú yě zhǒng chuán yóu shùn fēi 。
shuí néng wèi tiān fèn cǐ bì rén wù , shù jī kě shǐ hàn sú yín fēng yí 。

动物

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

往年曾登上会稽山,俯瞰禹王的居所。今年再次来到浮沅湘,又见到禹王的柏树在山陂旁耸立。禹王的足迹遍布天下,但只有这两样奇异的物体被称为神奇。凌云的意气消磨殆尽,根心已然化为虚无,只剩下外表。樛柯根扎地下,枯萎却不死,反而继续向上延伸成为青铜的枝条。被赋予九龙之名,它们流传自何时呢?难道它们不是木中苍龙的灵精,储藏着英勇的气魄,成为异类的英雄吗?牠们的头角高耸崔嵬,令人惊叹其挺拔,尖锐的牙齿和胡须宛如磔裂,迸发出骇人的威势。孔明庙中的柏树可谓久负盛名,上面的枝叶离地面有多高,已经千年有余了。杜陵山的植物品种却相当简陋,被遗忘的根本是我们祖先收留过的嫩枝。他们埋怨无法亲身到达那地方,怎么能集结成衡山和湘江之诗呢?哀哉,衡山峻峭壮观,湘水纵横广阔。地气之偏,唯有钟山上的草木才得以享受。禹王亲手种下柏树,而竹则传承自舜的妃子。谁能赋予天赋,以此给予人们这两样奇特之物,或许能使那粗鄙的风气改观。

总结:

诗人表述了往年曾登上会稽山和今年再次到达浮沅湘,分别见到凌云和禹柏。他赞叹禹迹遍布天下,唯有凌云和禹柏这两样物体独具神奇。凌云意气销铄,根心化为虚无,只剩下外表。而禹柏根扎地下,虽枯不死,反而上延成青铜枝。诗人感叹孔明庙中的柏树高耸千年,而杜陵的植物品藻较为陋,遗落了祖先的苗裔。诗人还怀念衡山壮观,湘水广阔,感叹地气之偏只能照顾钟山上的植物。最后,诗人呼吁能有人赋予天赋,给予凌云和禹柏这两样奇特之物,或许能改变粗鄙的风气。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者高斯得介绍:🔈

高斯得,本名斯信(《鹤山大全集》卷五八《高不妄字说》),字不妄,邛州蒲江(今属四川)人。理宗绍定二年(一二二九)进士,授利州路观察推官。端平末佐李心传修四朝史。因冬雷封事忤史嵩之,出通判绍兴府,踰年添差通判台州。淳佑初召爲太常博士,迁秘书郎。以言事出知严州。迁浙东、湖南提点刑狱。召爲礼部郎中,逾年,出爲福建路计度转运副使。度宗即位,以秘书监召,擢起居舍人,兼国史院编修官、实录院检讨官兼侍讲。出知建宁府。度宗卒,陈宜中入相,以权兵部尚书召,累迁签书枢密院事兼参知政事。因处置贾似道事爲留梦炎所构,罢。有《耻堂文集》等,已佚。清四库馆臣据《永乐大典》辑爲《耻堂存稿》八卷。《宋史》卷四○九有传。 高斯... 查看更多>>

高斯得的诗:

相关诗词:

岳市胜业寺禹柏 (yuè shì shèng yè sì yǔ bǎi)

朝代:宋    作者: 戴复古

三千年老柏,怪怪复奇奇。
剖彼一枯腹,离为九折枝。
蟠根半生死,閲世几兴衰。
神禹所栽植,山灵常护持。

仄平仄仄平,平○仄仄平仄平。
平平平平平,仄仄仄仄平平○。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄仄平仄仄,平平仄仄○平平。
平平仄仄平仄仄,仄○仄仄平平平。
仄仄仄平平,平○仄平平。
仄平仄仄○平平,平平仄仄平平平。
平仄平○仄平仄,平平仄仄○平平。
仄平仄仄仄○仄,仄仄平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,○仄仄仄○平平。
仄平仄仄仄平仄,平平仄仄平平平。
平平,平平平平平,平平仄○○。
仄仄平仄平,仄平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄○平仄平。
平平平平○仄仄平仄,仄仄仄仄仄仄平平平。

禹柏 其一 (yǔ bǎi qí yī)

朝代:宋    作者: 李曾伯

奕奕衡山禹甸之,功成手植万年枝。
苍然柯派孤根出,如见九州疏濬时。

仄平仄仄平,平○仄仄平仄平。
平平平平平,仄仄仄仄平平○。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄仄平仄仄,平平仄仄○平平。
平平仄仄平仄仄,仄○仄仄平平平。
仄仄仄平平,平○仄平平。
仄平仄仄○平平,平平仄仄平平平。
平仄平○仄平仄,平平仄仄○平平。
仄平仄仄仄○仄,仄仄平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,○仄仄仄○平平。
仄平仄仄仄平仄,平平仄仄平平平。
平平,平平平平平,平平仄○○。
仄仄平仄平,仄平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄○平仄平。
平平平平○仄仄平仄,仄仄仄仄仄仄平平平。

禹庙 其一 (yǔ miào qí yī)

朝代:宋    作者: 王銍

书称尧舜没,禹独锡成功。
须信宾天去,何疑窆石空。
市声朝夕变,山色古今同。
谁与明真理,苍崖松柏风。

仄平仄仄平,平○仄仄平仄平。
平平平平平,仄仄仄仄平平○。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄仄平仄仄,平平仄仄○平平。
平平仄仄平仄仄,仄○仄仄平平平。
仄仄仄平平,平○仄平平。
仄平仄仄○平平,平平仄仄平平平。
平仄平○仄平仄,平平仄仄○平平。
仄平仄仄仄○仄,仄仄平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,○仄仄仄○平平。
仄平仄仄仄平仄,平平仄仄平平平。
平平,平平平平平,平平仄○○。
仄仄平仄平,仄平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄○平仄平。
平平平平○仄仄平仄,仄仄仄仄仄仄平平平。

忠州禹庙 (zhōng zhōu yǔ miào)

朝代:宋    作者: 陆游

古郡巴蛮国,空山夏禹祠。
鸦归暗庭柏,巫拜荐江蓠。
草蔓青缘壁,苔痕紫满碑。
欲归频怅望,回棹夕阳时。

仄平仄仄平,平○仄仄平仄平。
平平平平平,仄仄仄仄平平○。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄仄平仄仄,平平仄仄○平平。
平平仄仄平仄仄,仄○仄仄平平平。
仄仄仄平平,平○仄平平。
仄平仄仄○平平,平平仄仄平平平。
平仄平○仄平仄,平平仄仄○平平。
仄平仄仄仄○仄,仄仄平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,○仄仄仄○平平。
仄平仄仄仄平仄,平平仄仄平平平。
平平,平平平平平,平平仄○○。
仄仄平仄平,仄平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄○平仄平。
平平平平○仄仄平仄,仄仄仄仄仄仄平平平。

禹庙行春 (yǔ miào xíng chūn)

朝代:宋    作者: 黄庚

大禹祠前柳色新,骈阗车马鬭行春。
登临都道江山好,话到平成能几人。

仄平仄仄平,平○仄仄平仄平。
平平平平平,仄仄仄仄平平○。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄仄平仄仄,平平仄仄○平平。
平平仄仄平仄仄,仄○仄仄平平平。
仄仄仄平平,平○仄平平。
仄平仄仄○平平,平平仄仄平平平。
平仄平○仄平仄,平平仄仄○平平。
仄平仄仄仄○仄,仄仄平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,○仄仄仄○平平。
仄平仄仄仄平仄,平平仄仄平平平。
平平,平平平平平,平平仄○○。
仄仄平仄平,仄平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄○平仄平。
平平平平○仄仄平仄,仄仄仄仄仄仄平平平。

利州漕宇八景 柏轩 (lì zhōu cáo yǔ bā jǐng bǎi xuān)

朝代:宋    作者: 冯山

昔时柏未栽,榜杏为轩名。
柏今已可爱,题柏轩始清。
贤者安厥居,中怀渺无营。
日来对柏坐,心适眼自明。
草经谢今说,寄意遗俗声。
落落守岁寒,常恐为柏轻。

仄平仄仄平,平○仄仄平仄平。
平平平平平,仄仄仄仄平平○。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄仄平仄仄,平平仄仄○平平。
平平仄仄平仄仄,仄○仄仄平平平。
仄仄仄平平,平○仄平平。
仄平仄仄○平平,平平仄仄平平平。
平仄平○仄平仄,平平仄仄○平平。
仄平仄仄仄○仄,仄仄平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,○仄仄仄○平平。
仄平仄仄仄平仄,平平仄仄平平平。
平平,平平平平平,平平仄○○。
仄仄平仄平,仄平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄○平仄平。
平平平平○仄仄平仄,仄仄仄仄仄仄平平平。

某比缘职事朝拜殡宫瞻望松柏怆然悲涕遂成小诗 (mǒu bǐ yuán zhí shì cháo bài bìn gōng zhān wàng sōng bǎi chuàng rán bēi tì suì chéng xiǎo shī)

朝代:宋    作者: 王十朋

崇观升平主,神游在九霄。
稽山嗟葬禹,寰海痛思尧。
天上仙宫别,人间宝祚遥。
微臣望松柏,魂思黯然销。

仄平仄仄平,平○仄仄平仄平。
平平平平平,仄仄仄仄平平○。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄仄平仄仄,平平仄仄○平平。
平平仄仄平仄仄,仄○仄仄平平平。
仄仄仄平平,平○仄平平。
仄平仄仄○平平,平平仄仄平平平。
平仄平○仄平仄,平平仄仄○平平。
仄平仄仄仄○仄,仄仄平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,○仄仄仄○平平。
仄平仄仄仄平仄,平平仄仄平平平。
平平,平平平平平,平平仄○○。
仄仄平仄平,仄平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄○平仄平。
平平平平○仄仄平仄,仄仄仄仄仄仄平平平。

游李少师园十题 雁翅柏 (yóu lǐ shǎo shī yuán shí tí yàn chì bǎi)

朝代:宋    作者: 范祖禹

高枝含烟雾,密叶张羽翼。
参差随风势,惨澹入云色。

仄平仄仄平,平○仄仄平仄平。
平平平平平,仄仄仄仄平平○。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄仄平仄仄,平平仄仄○平平。
平平仄仄平仄仄,仄○仄仄平平平。
仄仄仄平平,平○仄平平。
仄平仄仄○平平,平平仄仄平平平。
平仄平○仄平仄,平平仄仄○平平。
仄平仄仄仄○仄,仄仄平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,○仄仄仄○平平。
仄平仄仄仄平仄,平平仄仄平平平。
平平,平平平平平,平平仄○○。
仄仄平仄平,仄平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄○平仄平。
平平平平○仄仄平仄,仄仄仄仄仄仄平平平。

禹柏 其二 (yǔ bǎi qí èr)

朝代:宋    作者: 李曾伯

星岳锺为一木奇,霜皮剥落类骈胝。
生从洚水初平日,閲尽青山无老时。

仄平仄仄平,平○仄仄平仄平。
平平平平平,仄仄仄仄平平○。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄仄平仄仄,平平仄仄○平平。
平平仄仄平仄仄,仄○仄仄平平平。
仄仄仄平平,平○仄平平。
仄平仄仄○平平,平平仄仄平平平。
平仄平○仄平仄,平平仄仄○平平。
仄平仄仄仄○仄,仄仄平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,○仄仄仄○平平。
仄平仄仄仄平仄,平平仄仄平平平。
平平,平平平平平,平平仄○○。
仄仄平仄平,仄平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄○平仄平。
平平平平○仄仄平仄,仄仄仄仄仄仄平平平。

同乐天和微之深春二十首 十七 (tóng lè tiān hé wēi zhī shēn chūn èr shí shǒu shí qī)

朝代:唐    作者: 刘禹锡

何处深春好,春深兰若家。
当香收柏叶,养蜜近梨花。
野迳宜行乐,游人尽驻车。
菜园篱落短,遥见桔槔斜。

仄平仄仄平,平○仄仄平仄平。
平平平平平,仄仄仄仄平平○。
平平仄仄仄平仄,仄仄仄仄○平平。
平平仄仄平仄仄,平平仄仄○平平。
平平仄仄平仄仄,仄○仄仄平平平。
仄仄仄平平,平○仄平平。
仄平仄仄○平平,平平仄仄平平平。
平仄平○仄平仄,平平仄仄○平平。
仄平仄仄仄○仄,仄仄平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,○仄仄仄○平平。
仄平仄仄仄平仄,平平仄仄平平平。
平平,平平平平平,平平仄○○。
仄仄平仄平,仄平仄仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄仄仄○平仄平。
平平平平○仄仄平仄,仄仄仄仄仄仄平平平。