yǒu rén shān tíng
友人山亭 🔈
故人虽薄宦,往往涉清溪。
凿牖对山月,褰裳拂涧霓。
游鱼逆水上,宿鸟向风栖。
一见桃花发,能令秦汉迷。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平仄平仄平。
故人雖薄宦,往往涉清溪。
鑿牖對山月,褰裳拂澗霓。
遊魚逆水上,宿鳥向風棲。
一見桃花發,能令秦漢迷。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平仄平仄平。
- 收藏
- 做笔记
殷遥的诗:
相关诗词:
伏日与同僚游三友亭 (fú rì yǔ tóng liáo yóu sān yǒu tíng)
炎天过小雨,伏日生微凉。
新亭会僚友,故事开壶觞。
泉汲卧龙乳,茶烹团凤香。
缅怀去年友,跳珠出诗章。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平仄平仄平。
六友诗寄林景云留寿国林道初俞季渊 浄友 (liù yǒu shī jì lín jǐng yún liú shòu guó lín dào chū yú jì yuān jìng yǒu)
浄友何亭亭,修洁得自性。
本生淤泥中,乃与玉同莹。
一浄消万暑,特立起群敬。
色香非色香,是谓花之圣。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平仄平仄平。
用洪叔昞题左顾亭韵 (yòng hóng shū bǐng tí zuǒ gù tíng yùn)
龟老一溪怀旧事,人亡千载尚虚名。
亭前独有山川在,付与诗人着语明。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平仄平仄平。
绿阴亭自唐时有之到今五百年卢肇二三公题诗之後吟声寂寂久矣亭前古木不存绿阴之名殆成虚设今诗人李贾友山作尉于此实居此亭公事之暇与江山风景应接境因人胜见於吟笔多矣友人石屏戴复古访之相与周旋于亭上题四绝句以记 (lǜ yīn tíng zì táng shí yǒu zhī dào jīn wǔ bǎi nián lú zhào èr sān gōng tí shī zhī hòu yín shēng jì jì jiǔ yǐ tíng qián gǔ mù bù cún lǜ yīn zhī míng dài chéng xū shè jīn shī rén lǐ jiǎ yǒu shān zuò wèi yú cǐ shí jū cǐ tíng gōng shì zhī xiá yǔ jiāng shān fēng jǐng yìng jiē jìng yīn rén shèng jiàn wū yín bǐ duō yǐ yǒu rén shí píng dài fù gǔ fǎng zhī xiāng yǔ zhōu xuán yú tíng shàng tí sì jué jù yǐ jì)
五百年前作此亭,亭前古木绿阴清。
而今古木无存者,頼有新亭系旧名。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平仄平仄平。
绿阴亭自唐时有之到今五百年卢肇二三公题诗之後吟声寂寂久矣亭前古木不存绿阴之名殆成虚设今诗人李贾友山作尉于此实居此亭公事之暇与江山风景应接境因人胜见於吟笔多矣友人石屏戴复古访之相与周旋于亭上题四绝句以记 (lǜ yīn tíng zì táng shí yǒu zhī dào jīn wǔ bǎi nián lú zhào èr sān gōng tí shī zhī hòu yín shēng jì jì jiǔ yǐ tíng qián gǔ mù bù cún lǜ yīn zhī míng dài chéng xū shè jīn shī rén lǐ jiǎ yǒu shān zuò wèi yú cǐ shí jū cǐ tíng gōng shì zhī xiá yǔ jiāng shān fēng jǐng yìng jiē jìng yīn rén shèng jiàn wū yín bǐ duō yǐ yǒu rén shí píng dài fù gǔ fǎng zhī xiāng yǔ zhōu xuán yú tíng shàng tí sì jué jù yǐ jì)
远山横碧一溪清,白鸟飞边落照明。
吏散庭阶一无事,绿阴亭上又诗成。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平仄平仄平。
绿阴亭自唐时有之到今五百年卢肇二三公题诗之後吟声寂寂久矣亭前古木不存绿阴之名殆成虚设今诗人李贾友山作尉于此实居此亭公事之暇与江山风景应接境因人胜见於吟笔多矣友人石屏戴复古访之相与周旋于亭上题四绝句以记 (lǜ yīn tíng zì táng shí yǒu zhī dào jīn wǔ bǎi nián lú zhào èr sān gōng tí shī zhī hòu yín shēng jì jì jiǔ yǐ tíng qián gǔ mù bù cún lǜ yīn zhī míng dài chéng xū shè jīn shī rén lǐ jiǎ yǒu shān zuò wèi yú cǐ shí jū cǐ tíng gōng shì zhī xiá yǔ jiāng shān fēng jǐng yìng jiē jìng yīn rén shèng jiàn wū yín bǐ duō yǐ yǒu rén shí píng dài fù gǔ fǎng zhī xiāng yǔ zhōu xuán yú tíng shàng tí sì jué jù yǐ jì)
惨惨秋风吹客襟,唐人遗迹宋人吟。
浮云世事多迁变,不独此亭无绿阴。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平仄平仄平。
友人亭松 (yǒu rén tíng sōng)
俛仰不能去,如逢旧友同。
曾因春雪散,见在华山中。
何处有明月,访君听远风。
相将归未得,各占石岩东。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平仄平仄平。
友人亭松 (yǒu rén tíng sōng)
俛仰不能去,如逢旧友同。
曾因春雪散,见在华山中。
何处有明月,访君听远风。
相将归未得,各占石岩东。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平仄平仄平。
冷泉亭 (lěng quán tíng)
面山取势俯山中,亭外安亭自蔽蒙。
眼界己通无碍物,胸中陡觉有真空。
试寻橹响惊时变,却听猿啼与旧同。
万事须臾成坏里,我来阅世一初终。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平仄平仄平。
雄楚亭 (xióng chǔ tíng)
江山万里接西东,吴蜀咽喉此地中。
奄宅荆州夸楚势,此亭所以得称雄。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,平平仄仄平。
平平仄仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平仄平仄平。