yǒng zǐ guī
咏子规 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 蔡京 (cài jīng)

千年冤魄化为禽,永逐悲风叫远林。
愁血滴花春艳死,月明飘浪冷光沈。
凝成紫塞风前泪,惊破红楼梦里心。
肠断楚词归不得,劒门迢遰蜀江深。

平平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。

qiān nián yuān pò huà wéi qín , yǒng zhú bēi fēng jiào yuǎn lín 。
chóu xuè dī huā chūn yàn sǐ , yuè míng piāo làng lěng guāng shěn 。
níng chéng zǐ sāi fēng qián lèi , jīng pò hóng lóu mèng lǐ xīn 。
cháng duàn chǔ cí guī bù dé , jiàn mén tiáo dì shǔ jiāng shēn 。

詠子規

—— 蔡京

千年冤魄化爲禽,永逐悲風叫遠林。
愁血滴花春豔死,月明飄浪冷光沈。
凝成紫塞風前淚,驚破紅樓夢裏心。
腸斷楚詞歸不得,劒門迢遰蜀江深。

平平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。

qiān nián yuān pò huà wéi qín , yǒng zhú bēi fēng jiào yuǎn lín 。
chóu xuè dī huā chūn yàn sǐ , yuè míng piāo làng lěng guāng shěn 。
níng chéng zǐ sāi fēng qián lèi , jīng pò hóng lóu mèng lǐ xīn 。
cháng duàn chǔ cí guī bù dé , jiàn mén tiáo dì shǔ jiāng shēn 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
千年的冤魂化作了禽鸟,永远追逐着悲伤的风声在遥远的林中哭叫。愁苦的血滴在花朵上,春天的艳丽就此凋谢,明亮的月光倒映在波浪上,寒冷的光芒沉浸其中。心中的悲伤凝结成了紫色,仿佛风前流下的泪水,破碎了红楼梦中的心灵。肠子断了,再也找不回楚词的归宿,劒门遥远蜀江深邃,前路漫长而艰险。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者蔡京介绍:🔈

蔡京,初爲僧。令狐楚镇滑台,劝之学,後以进士举上第,官御史,谪澧州刺史,迁抚州。诗三首。 查看更多>>

蔡京的诗:

相关诗词:

闻子规 (wén zǐ guī)

朝代:宋    作者: 李弥逊

客里春秋过半生,子规枝上最关情。
南来故国一万里,却笑子规犹乱鸣。

平平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。

闻子规 (wén zǐ guī)

朝代:唐    作者: 雍陶

百鸟有啼时,子规声不歇。
春寒四邻静,独叫三更月。

平平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。

子规 (zǐ guī)

朝代:宋    作者: 杜耒

不论南北与东西,但是春山有子规。
啼到日边啼未了,何尝劝得二人归。

平平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。

子规啼 (zǐ guī tí)

朝代:唐    作者: 韦应物

高林滴露夏夜清,南山子规啼一声。
邻家孀妇抱儿泣,我独展转何时明。

平平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。

次韵关子东湖上杂书四绝 子规 (cì yùn guān zǐ dōng hú shàng zá shū sì jué zǐ guī)

朝代:宋    作者: 周紫芝

两边山木子规啼,不管还乡客梦稀。
应为老翁推不去,故将好语劝人归。

平平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。

子规 (zǐ guī)

朝代:宋    作者: 陈恬

暮春春已晚,不见子规飞。
莫是无归处,山禽不劝归。

平平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。

夜闻子规 (yè wén zǐ guī)

朝代:唐    作者: 王建

子规啼不歇,到晓口应穿。
况是不眠夜,声声在耳边。

平平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。

春天 妇女 相思

子规 (zǐ guī)

朝代:唐    作者: 顾况

杜宇冤亡积有时,年年啼血动人悲。
若敎恨魄皆能化,何树何山着子规。

平平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。

夜闻子规 (yè wén zǐ guī)

朝代:宋    作者: 朱熹

幽林欲雨气含凄,春晚端居园径迷。
独向高斋展衾卧,南山夜夜子规啼。

平平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。

古乐府 其二 (gǔ yuè fǔ qí èr)

朝代:宋    作者: 释斯植

青山叫子规,行人泪如雨。
子规不肯归,行人不能去。

平平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。