yì chāng yín
义娼吟 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 姚勉 (yáo miǎn)

燕子楼中一搦春,十年红袖消香尘。
尚书墓上白杨拱,晓灯犹伴孤眠人。
楚楼佳丽清梅似,识得词中秦学士。
玉盂一笑古藤阴,便学断肠河满子。
燕楼寂寞楚楼空,郑家云英千古同。
崔徽心事照秋月,玉京旧恨啼春风。
人生交态分贵贱,况是死生情分变。
域蔹未绿拜无人,千里素车那复见。
知义如今到此流,冠猴襟马皆堪羞。

○仄平○仄仄平,仄平平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄平○仄平平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平○平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄仄平平仄仄。
○平仄仄仄平○,仄平平平平仄平。
平平平仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
平平平仄○仄仄,仄仄仄平平○仄。
仄平仄仄仄平平,平仄仄平仄仄仄。
平仄○平仄仄平,○平平仄平平平。

yàn zi lóu zhōng yī nuò chūn , shí nián hóng xiù xiāo xiāng chén 。
shàng shū mù shàng bái yáng gǒng , xiǎo dēng yóu bàn gū mián rén 。
chǔ lóu jiā lì qīng méi sì , shí dé cí zhōng qín xué shì 。
yù yú yī xiào gǔ téng yīn , biàn xué duàn cháng hé mǎn zǐ 。
yàn lóu jì mò chǔ lóu kōng , zhèng jiā yún yīng qiān gǔ tóng 。
cuī huī xīn shì zhào qiū yuè , yù jīng jiù hèn tí chūn fēng 。
rén shēng jiāo tài fēn guì jiàn , kuàng shì sǐ shēng qíng fēn biàn 。
yù liǎn wèi lǜ bài wú rén , qiān lǐ sù chē nà fù jiàn 。
zhī yì rú jīn dào cǐ liú , guān hóu jīn mǎ jiē kān xiū 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

燕子楼里一捻春光,十年红袖消尽香尘。
尚书墓前白杨依拱,晨灯仍伴孤眠者。
楚楼佳丽如清梅,认得词中秦学士。
玉盂一笑古藤掩,便学断肠河满子。
燕楼寂寞楚楼空,郑家云英千古同。
崔徽心事照秋月,玉京旧恨啼春风。
人生交游因贵贱,何况生死感情变。
田野仍未绿拜无人,千里素车不再现。
知义今时到此流,冠猴襟马俱堪羞。

总结:

诗人以寥寥数语勾勒出了人生的起伏和变幻,描绘了时光流转中的人情冷暖。通过燕子楼、尚书墓等意象,表达了岁月的消逝和遗憾;通过楚楼佳丽、玉盂一笑等描写,展现了人情冷暖和情感变迁;最后以田野、知义等抒发对现实的思考,反映了生命的无常和价值观的变迁。整首诗以简洁的语言,深刻地道出了人生百态与命运之变化。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者姚勉介绍:🔈

姚勉(一二一六~一二六二),字述之,号雪坡,筠州高安(今属江西)人。理宗宝佑元年(一二五三)进士,授平江节度判官。丁母忧服阕,除秘书省正字,因言事免归。召爲校书郎兼太子舍人,以忤贾似道,被劾爲吴潜党,罢。景定三年卒,年四十七(《豫章丛书》本《雪坡舍人集》末附胡仲云《祭雪坡姚公文》,本集文及翁序作年四十六)。遗着由侄龙起编爲《雪坡集》五十卷(本集卷首文及翁序)。事见《宋历科状元录》卷八。 姚勉诗,以影印文渊阁《四库全书》本爲底本。校以影宋钞本《雪坡姚舍人文集》(简称影宋钞本,藏南京图书馆),并参校《豫章丛书》本(简称豫章本)等。底本诗集外之诗及《豫章丛书》多出底本之七首诗,附於卷末。 查看更多>>

姚勉的诗:

姚勉的词:

  • 沁园春

    锦水双龙,鞭风驾霆,来游璧池。有一龙...

  • 贺新郎

    剑吼蛟龙怒。问苍天、功名两字,几时分...

  • 贺新郎

    长啸山中卧。叹从前、二十年来,因循空...

  • 霜天晓角

    秋怀轩豁。痛饮天机发。世界只如掌大,...

  • 沁园春

    一部周官,学问渊源,山斋得来。最雄姿...

  • 贺新郎

    月转宫墙曲。六更残、钥鱼声亮,纷纷袍...

  • 沁园春

    忆昔东坡,秀夺眉山,生丙子年。盖丙离...

  • 贺新郎

    唱彻阳关调。伴行人、梅拂征鞍,晓霜寒...

  • 念奴娇

    雕裘夜冷,怪地炉煨酒,经时难热。晓起...

  • 沁园春

    四海中间,第一清流,惟有可斋。看平生...

  • 姚勉宋词全集>>

相关诗词:

崔徽歌 一 (cuī huī gē yī)

朝代:唐    作者: 元稹

崔徽本不是娼家,教歌按舞娼家长。
使君知有不自由,坐在显时立在掌。

○仄平○仄仄平,仄平平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄平○仄平平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平○平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄仄平平仄仄。
○平仄仄仄平○,仄平平平平仄平。
平平平仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
平平平仄○仄仄,仄仄仄平平○仄。
仄平仄仄仄平平,平仄仄平仄仄仄。
平仄○平仄仄平,○平平仄平平平。

崔徽歌 (cuī huī gē)

朝代:唐    作者: 元稹

崔徽本不是娼家,教歌按舞娼家长。
使君知有不自由,坐在头时立在掌。
有客有客名丘夏,善写仪容得恣把。
为徽持此谢敬中,以死报郎为□□。

○仄平○仄仄平,仄平平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄平○仄平平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平○平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄仄平平仄仄。
○平仄仄仄平○,仄平平平平仄平。
平平平仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
平平平仄○仄仄,仄仄仄平平○仄。
仄平仄仄仄平平,平仄仄平仄仄仄。
平仄○平仄仄平,○平平仄平平平。

恩义吟 (ēn yì yín)

朝代:宋    作者: 邵雍

恩深者亲,义重者君。
恩义两得,始谓之人。

○仄平○仄仄平,仄平平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄平○仄平平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平○平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄仄平平仄仄。
○平仄仄仄平○,仄平平平平仄平。
平平平仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
平平平仄○仄仄,仄仄仄平平○仄。
仄平仄仄仄平平,平仄仄平仄仄仄。
平仄○平仄仄平,○平平仄平平平。

句 其一 (jù qí yī)

朝代:宋    作者: 陈景沂

海棠已入老娼籍,芍药初登童子科。

○仄平○仄仄平,仄平平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄平○仄平平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平○平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄仄平平仄仄。
○平仄仄仄平○,仄平平平平仄平。
平平平仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
平平平仄○仄仄,仄仄仄平平○仄。
仄平仄仄仄平平,平仄仄平仄仄仄。
平仄○平仄仄平,○平平仄平平平。

义利吟 其一 (yì lì yín qí yī)

朝代:宋    作者: 邵雍

君子尚义,小人尚利。
尚利则乱,尚义则治。

○仄平○仄仄平,仄平平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄平○仄平平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平○平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄仄平平仄仄。
○平仄仄仄平○,仄平平平平仄平。
平平平仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
平平平仄○仄仄,仄仄仄平平○仄。
仄平仄仄仄平平,平仄仄平仄仄仄。
平仄○平仄仄平,○平平仄平平平。

义利吟 (yì lì yín)

朝代:宋    作者: 邵雍

贲於丘园,束帛戋戋。
义既在前,利在其间。
舍尔灵龟,归我朵颐。
义既失之,利何能为。
尚义必让,君子道长。
尚利必争,小人道行。

○仄平○仄仄平,仄平平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄平○仄平平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平○平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄仄平平仄仄。
○平仄仄仄平○,仄平平平平仄平。
平平平仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
平平平仄○仄仄,仄仄仄平平○仄。
仄平仄仄仄平平,平仄仄平仄仄仄。
平仄○平仄仄平,○平平仄平平平。

义利吟 (yì lì yín)

朝代:宋    作者: 邵雍

意不若义,义不若利。
利之使人,能忘生死。
利不若义,义不若意。
意之使人,能动天地。

○仄平○仄仄平,仄平平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄平○仄平平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平○平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄仄平平仄仄。
○平仄仄仄平○,仄平平平平仄平。
平平平仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
平平平仄○仄仄,仄仄仄平平○仄。
仄平仄仄仄平平,平仄仄平仄仄仄。
平仄○平仄仄平,○平平仄平平平。

观物吟 (guān wù yín)

朝代:宋    作者: 邵雍

利轻则义重,利重则义轻。
利不能胜义,自然多至诚。
义不能胜利,自然多忿争。

○仄平○仄仄平,仄平平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄平○仄平平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平○平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄仄平平仄仄。
○平仄仄仄平○,仄平平平平仄平。
平平平仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
平平平仄○仄仄,仄仄仄平平○仄。
仄平仄仄仄平平,平仄仄平仄仄仄。
平仄○平仄仄平,○平平仄平平平。

中原吟 (zhōng yuán yín)

朝代:宋    作者: 邵雍

中原之师,仁义为主。
仁义既无,四夷来侮。

○仄平○仄仄平,仄平平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄平○仄平平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平○平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄仄平平仄仄。
○平仄仄仄平○,仄平平平平仄平。
平平平仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
平平平仄○仄仄,仄仄仄平平○仄。
仄平仄仄仄平平,平仄仄平仄仄仄。
平仄○平仄仄平,○平平仄平平平。

娼楼行(句) (chāng lóu xíng jù )

朝代:唐    作者: 王贞白

龙脑香调水,教人染退红。
(《老学庵续笔记》)。

○仄平○仄仄平,仄平平仄平平平。
仄平仄仄仄平仄,仄平○仄平平平。
仄平平仄平平仄,仄仄平○平仄仄。
仄平仄仄仄平平,仄仄仄平平仄仄。
○平仄仄仄平○,仄平平平平仄平。
平平平仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
平平平仄○仄仄,仄仄仄平平○仄。
仄平仄仄仄平平,平仄仄平仄仄仄。
平仄○平仄仄平,○平平仄平平平。

动物