xué xiān cí jì gù yún
学仙词寄顾云 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 李昭象 (lǐ zhāo xiàng)

记得初传九转方,碧云峰下祝虚皇。
丹砂未熟心徒切,白日难留鬓欲苍。
无路洞天寻穆满,有时人世美刘郎。
仙人恩重何由报,焚尽星坛午夜香。

仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。

jì de chū chuán jiǔ zhuǎn fāng , bì yún fēng xià zhù xū huáng 。
dān shā wèi shú xīn tú qiè , bái rì nán liú bìn yù cāng 。
wú lù dòng tiān xún mù mǎn , yǒu shí rén shì měi liú láng 。
xiān rén ēn chóng hé yóu bào , fén jìn xīng tán wǔ yè xiāng 。

學仙詞寄顧雲

—— 李昭象

記得初傳九轉方,碧雲峰下祝虛皇。
丹砂未熟心徒切,白日難留鬢欲蒼。
無路洞天尋穆滿,有時人世美劉郎。
仙人恩重何由報,焚盡星壇午夜香。

仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。

jì de chū chuán jiǔ zhuǎn fāng , bì yún fēng xià zhù xū huáng 。
dān shā wèi shú xīn tú qiè , bái rì nán liú bìn yù cāng 。
wú lù dòng tiān xún mù mǎn , yǒu shí rén shì měi liú láng 。
xiān rén ēn chóng hé yóu bào , fén jìn xīng tán wǔ yè xiāng 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

记得初次传授九转炼丹之法,地处碧云峰下,向着虚皇祈祝。
红色的砂石未能完全熟化,内心焦躁不安,白天逝去得太快,头发已渐渐变白。
在茫茫无际的洞天中寻觅那美丽的仙境,有时在尘世间能遇见悦目的刘郎。
仙人的恩情如何回报,只能在午夜时焚烧星坛上的香烟。



总结:


这首诗描绘了一个追求仙道的人的心情和经历。他在初次获得炼丹之法时,心急如焚,但丹药尚未完成,时间匆匆而逝,他的年华渐逝。他渴望寻找洞天仙境,而有时在人世间也能遇见令人心旷神怡的美貌佳人。然而,他不知道如何回报仙人对他的恩德,只能在午夜时焚烧星坛上的香烟来表达自己的敬意。整首诗表达了追求仙道的人的苦苦追寻和对于仙境和仙人恩情的感慨。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者李昭象介绍:🔈

李昭象,字化文,父方玄爲池州刺史,因家焉。懿宗末年,以文干相国路岩。岩问其年,曰十有七矣,岩年尚少,尤器重之,荐於朝,将召试,会岩贬,遂还秋浦,移居九华,与张乔、顾云辈爲方外友。诗八首。 查看更多>>

李昭象的诗:

相关诗词:

古兴 其三 (gǔ xīng qí sān)

朝代:宋    作者: 李新

学仙在空谷,不复顾荣名。
肯因入俗语,易此高世情。
仙道竟寥邈,癯身学未成。
赤松果安在,日夕哀猿声。

仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。

(jù)

朝代:宋    作者: 顾临

雨中林学士,柏下顾将军。

仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。

游仙词三十三首 其一四 (yóu xiān cí sān shí sān shǒu qí yī sì)

朝代:宋    作者: 王鎡

昨夜三清醮罢迟,步虚声逐翠云飞。
小仙自向人间去,留得青词袖里归。

仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。

学诗 (xué shī)

朝代:宋    作者: 赵崇鉘

神仙不可学,愿学长不死。
学诗如学仙,吞霞洁尘滓。
渚花流水香,烟霏暮山紫。
凉颸入修竹,一笑鸣绿绮。

仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。

奉寄襄阳张学士兄 (fèng jì xiāng yáng zhāng xué shì xiōng)

朝代:宋    作者: 欧阳修

东津渌水南山色,梦寐襄阳二十年。
顾我百忧今白首,羡君千骑若登仙。
花开汉女游堤上,人看仙翁拥道边。
况有玉锺应不负,夜槽春酒响如泉。

仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。

避地云山全父弟诗寄梅花 其二 (bì dì yún shān quán fù dì shī jì méi huā qí èr)

朝代:宋    作者: 阳枋

地僻人稀花自妍,世衰学丧道终传。
天机妙处人难解,一局闲棊学洞仙。

仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。

醉歌行赠公安颜少府请顾八题壁 (zuì gē xíng zèng gōng ān yán shào fǔ qǐng gù bā tí bì)

朝代:唐    作者: 杜甫

神仙中人不易得,颜氏之子才孤标。
天马长鸣待驾驭,秋鹰整翮当云霄。
君不见东吴顾文学,君不见西汉杜陵老。
诗家笔势君不嫌,词翰升堂为君埽。
是日霜风冻七泽,乌蛮落照衔赤壁。
酒酣耳热忘头白,感君意气无所惜,一为歌行歌主客。

仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。

次韵酬顾子敦见寄 (cì yùn chóu gù zǐ dūn jiàn jì)

朝代:宋    作者: 刘攽

丹砂未化不成仙,白发衰容五十年。
已自灰心当世事,更能回首大夫贤。
对棋可待矜无敌,读易聊须记绝编。
寄语山阴顾元叹,人今同病始相怜。

仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。

抒情 友情

衆仙步虚词五首 二 (zhòng xiān bù xū cí wǔ shǒu èr)

朝代:唐    作者: 无名氏

玄风转飞盖,紫气泛仙车。
浮空不侍驾,倐忽昇虚无。
徘徊哀下界,顾眄愍羣诸。
三元真化毕,翛然入太虚。

仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。

次韵如岳醵饮西峰寺分韵成诗十四首见寄 其六 (cì yùn rú yuè jù yǐn xī fēng sì fēn yùn chéng shī shí sì shǒu jiàn jì qí liù)

朝代:宋    作者: 陈着

萧萧四壁住残生,不学神仙不学僧。
有酒未能忘北海,种瓜且自学东陵。

仄仄平平仄仄平,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,平仄平平仄仄平。