xiè tián zàn shàn jiàn jì
谢田赞善见寄 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 王建 (wáng jiàn)

五侯三任未相称,头白如丝作县丞。
错判符曹羣吏笑,乱书岩石一山憎。
自知酒病衰肠怯,遥怕春残百鸟凌。
年少力生犹不敌,况加顦顇闷腾腾。

仄平仄平仄平平,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平仄仄仄平平。

wǔ hóu sān rèn wèi xiāng chèn , tóu bái rú sī zuò xiàn chéng 。
cuò pàn fú cáo qún lì xiào , luàn shū yán shí yī shān zēng 。
zì zhī jiǔ bìng shuāi cháng qiè , yáo pà chūn cán bǎi niǎo líng 。
nián shào lì shēng yóu bù dí , kuàng jiā qiáo cuì mēn téng téng 。

謝田贊善見寄

—— 王建

五侯三任未相稱,頭白如絲作縣丞。
錯判符曹羣吏笑,亂書巖石一山憎。
自知酒病衰腸怯,遙怕春殘百鳥凌。
年少力生猶不敵,況加顦顇悶騰騰。

仄平仄平仄平平,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平仄仄仄平平。

wǔ hóu sān rèn wèi xiāng chèn , tóu bái rú sī zuò xiàn chéng 。
cuò pàn fú cáo qún lì xiào , luàn shū yán shí yī shān zēng 。
zì zhī jiǔ bìng shuāi cháng qiè , yáo pà chūn cán bǎi niǎo líng 。
nián shào lì shēng yóu bù dí , kuàng jiā qiáo cuì mēn téng téng 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
五位贵族官员履历三次,仍未胜任其职,如今已年老,宛如白发如丝的县丞。
因为误判案件,被曹羣吏嘲笑,乱书写在岩石上,引来了一座山的怨恨与厌恶。
他自知酒瘾和病痛使他力不从心,远远害怕春天结束时百鸟纷飞。
年轻时的精力已经不再,更何况还有烦闷沉重的负担。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者王建介绍:🔈

王建,字仲初,颍川人。大历十年进士,初爲渭南尉,历秘书丞、侍御史。太和中,出爲陕州司马,从军塞上,後归咸阳,卜居原上。建工乐府,与张籍齐名,宫词百首,尤传诵人口。诗集十卷,今编爲六卷。 王建,字仲初,颍川人,大历十年进士,初爲渭南尉,历秘书丞、侍御史。太和中,出爲陕州司马,从军塞上,後归咸阳,卜居原上,建工乐府,与张籍齐名,宫词百首,尤传诵人口。诗集十卷,今编爲六卷。 查看更多>>

王建的诗:

相关诗词:

中秋与柳赞善开宗赞善坦寇学士准宿宋拾遗白宅不见月 (zhōng qiū yǔ liǔ zàn shàn kāi zōng zàn shàn tǎn kòu xué shì zhǔn sù sòng shí yí bái zhái bù jiàn yuè)

朝代:宋    作者: 潘阆

共约中秋来看月,一轮终不见清辉。
衆人眠後唯孤坐,翻忆无云宿翠微。

仄平仄平仄平平,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平仄仄仄平平。

予尝有雪景一绝为人所讽吟段赞善小笔精微忽为图画以诗谢之 (yǔ cháng yǒu xuě jǐng yī jué wèi rén suǒ fěng yín duàn zàn shàn xiǎo bǐ jīng wēi hū wèi tú huà yǐ shī xiè zhī)

朝代:唐    作者: 郑谷

赞善贤相後,家藏名画多。
留心於绘素,得事在烟波。
属兴同吟咏,成功更琢磨。
爱予风雪句,幽绝写渔蓑。

仄平仄平仄平平,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平仄仄仄平平。

送唐赞善游越 (sòng táng zàn shàn yóu yuè)

朝代:唐    作者: 皎然

田园临汉水,离乱寄随关。
今日烟尘尽,东西又未还。
长亭百越外,孤櫂五湖间。
何处游芳草,云门千万山。

仄平仄平仄平平,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平仄仄仄平平。

思贤堂 (sī xián táng)

朝代:宋    作者: 许及之

取善乃与为善,见贤合思齐贤。
公平何若爱士,富者惟欲求田。

仄平仄平仄平平,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平仄仄仄平平。

答和吴传正赞善二首 其二 (dá hé wú chuán zhèng zàn shàn èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 邵雍

乐静岂无病,好闲终有心。
争如自得者,与世善浮沉。

仄平仄平仄平平,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平仄仄仄平平。

安晚先生送自赞太上感应篇帙首御题诸恶莫作衆善奉行八字辅以佑圣像一轴两诗见意云 其一 (ān wǎn xiān shēng sòng zì zàn tài shàng gǎn yìng piān zhì shǒu yù tí zhū è mò zuò zhòng shàn fèng xíng bā zì fǔ yǐ yòu shèng xiàng yī zhóu liǎng shī jiàn yì yún qí yī)

朝代:宋    作者: 陈起

公衮殊相念,奇书寄布衣。
此心才动处,万善要同归。
本旨详敷衍,奎题重发挥。
应怜蘧伯玉,投老始知非。

仄平仄平仄平平,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平仄仄仄平平。

临济赞 其一 (lín jì zàn qí yī)

朝代:宋    作者: 释师范

善战不动旗枪,善缚不加绳约。
其毒犹恒山之蛇,被伤者决定无药。

仄平仄平仄平平,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平仄仄仄平平。

颂古三十一首 其三一 (sòng gǔ sān shí yī shǒu qí sān yī)

朝代:宋    作者: 释如本

匙挑不上,箸拨不开。
合掌赞言,善哉善哉。

仄平仄平仄平平,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平仄仄仄平平。

谢蔡生见和 (xiè cài shēng jiàn hé)

朝代:宋    作者: 胡寅

三分已过二分春,尚想绵田一善人。
冷食未平千载恨,浮云何与百年身。
从教对雨携壶阻,自爱观风得句新。
芍药酴醾无复见,花林芳草翠初匀。

仄平仄平仄平平,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平仄仄仄平平。

饯唐永昌 (jiàn táng yǒng chāng)

朝代:唐    作者: 李乂

田郎才貌出咸京,潘子文华向洛城。
愿以深心留善政,当令强项谢高名。

仄平仄平仄平平,平仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
仄平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平仄仄仄平平。