xiè dōng chéng liàn wèi
谢东城练尉 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 郭祥正 (guō xiáng zhèng)

我闻武夷山,乃是神仙府。
灵丹插峭壁,异骨留深坞。
有时风高月色静,天乐琤淙散天宇。
飘飘秀气锺为人,往往声名迈前古。
练君头角杰然奇,少年折桂登云梯。
陆机才华恨羞涩,相如词调惭支离。
青衫一命东城尉,能使斯民歌恺悌。
鸾凤肯与鸡鹜争,万里云霄终自致。
东城烟水秋茫茫,览古高吟应断肠。
白蛇血溅赤龙剑,八千子弟同时亡。
而今战处无青草,庙门斜掩狐狸老。
羣巫请雨摇鐶刀,滴沥椒浆荐苹藻。
力拔山兮安在哉,丹青壁画空尘埃。
因君吟想不能已,孤雁一声山月颓。

仄○仄平平,?仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄○○平。
仄平平平仄仄仄,平仄平○仄平仄。
平平仄仄平平平,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平平,仄平○仄平平平。
仄平平平仄平仄,○○平○平平○。
平平仄仄平平仄,平仄平平平仄仄。
平仄仄仄平仄平,仄仄平平平仄仄。
平平平仄平平平,仄仄平○○仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,仄平平仄平平仄。
平平仄仄○平平,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平平仄平,平平仄仄○平平。
平平○仄仄平仄,平仄仄平平仄平。

wǒ wén wǔ yí shān , nǎi shì shén xiān fǔ 。
líng dān chā qiào bì , yì gǔ liú shēn wù 。
yǒu shí fēng gāo yuè sè jìng , tiān lè chēng cóng sàn tiān yǔ 。
piāo piāo xiù qì zhōng wèi rén , wǎng wǎng shēng míng mài qián gǔ 。
liàn jūn tóu jiǎo jié rán qí , shào nián zhé guì dēng yún tī 。
lù jī cái huá hèn xiū sè , xiāng rú cí diào cán zhī lí 。
qīng shān yī mìng dōng chéng wèi , néng shǐ sī mín gē kǎi tì 。
luán fèng kěn yǔ jī wù zhēng , wàn lǐ yún xiāo zhōng zì zhì 。
dōng chéng yān shuǐ qiū máng máng , lǎn gǔ gāo yín yìng duàn cháng 。
bái shé xuè jiàn chì lóng jiàn , bā qiān zǐ dì tóng shí wáng 。
ér jīn zhàn chù wú qīng cǎo , miào mén xié yǎn hú lí lǎo 。
qún wū qǐng yǔ yáo huán dāo , dī lì jiāo jiāng jiàn píng zǎo 。
lì bá shān xī ān zài zāi , dān qīng bì huà kōng chén āi 。
yīn jūn yín xiǎng bù néng yǐ , gū yàn yī shēng shān yuè tuí 。

动物

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
我闻武夷山,果然是神仙的住所。灵丹在陡峭的壁上插着,奇异的骨头留在深深的坞中。有时风高月色静美,天上乐声悠扬,飘飘秀气的人被誉为锺前古的名人。锋芒毕露,少年英才登上云梯,赢得了桂冠。陆机的才华可嘉,可惜过于羞涩;而相如的辞藻虽佳,却感到支离。青衫下,他担任东城尉一职,让人歌颂其恺悌之德。鸾凤宁愿与鸡鹜争斗,终究万里云霄也自能够到达。东城烟水,秋天漫漫,览古高吟,让人感伤至极。

白蛇的血洒在赤龙剑上,八千子弟同时丧生。而今战场上青草已无,庙门斜掩,狐狸成了衰老的主人。群巫祭祀求雨,摇着鐶刀,滴沥着椒浆,献上苹藻。力量可以撼动山岳,如今又在何方?丹青壁画只剩下虚尘埃。因为你的吟咏,我难以自拔,如孤雁一声,山中的月光也凄凉颓败。

全文

总结:

这篇古文描写了武夷山神秘美丽的景色和其中的传奇故事,表现了英才辈出,却也有悲壮的历史。诗人借古写今,深情吟唱,抒发了对历史兴衰的感慨和对英雄烈士的缅怀之情。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者郭祥正介绍:🔈

郭祥正(一○三五~一一一三)(生年据本集卷二○《癸酉除夜呈邻舍刘秀才》“六十明朝是”推算),字功父(甫),自号醉吟居士,谢公山人、漳南浪士,当涂(今属安徽)人。据本集推知,约举仁宗皇佑五年(一○五三)进士,爲德化尉。神宗熙宁五年(一○七二)权邵州防御判官。六年,爲太子中舍,与江东路家便差遣,爲桐城令。後任签书保信军节度判官,未几弃官隐姑孰青山。元丰四年(一○八一)前後,通判汀州。五年,摄守漳州。七年,因事勒停。哲宗元佑三年(一○八八),起知端州。四年,致仕。卒年七十九(明嘉靖《太平府志》卷六)。祥正诗格俊逸似李白,同时人梅尧臣誉之爲“真太白後身”。有《青山集》三十卷。《宋史》卷四四四有传。 郭... 查看更多>>

郭祥正的诗:

郭祥正的词:

相关诗词:

次丁宣尉韵 (cì dīng xuān wèi yùn)

朝代:宋    作者: 萧立之

城郭秋深鹊树空,练衣不抵夜来风。
雁何去处有书下,蟹几时来无酒中。
生事比梅仍向北,归心如水只流东。
苍崖翠竹云根屋,擘画残年饭韭菘。

仄○仄平平,?仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄○○平。
仄平平平仄仄仄,平仄平○仄平仄。
平平仄仄平平平,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平平,仄平○仄平平平。
仄平平平仄平仄,○○平○平平○。
平平仄仄平平仄,平仄平平平仄仄。
平仄仄仄平仄平,仄仄平平平仄仄。
平平平仄平平平,仄仄平○○仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,仄平平仄平平仄。
平平仄仄○平平,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平平仄平,平平仄仄○平平。
平平○仄仄平仄,平仄仄平平仄平。

梦过城东谒洛阳尉杨应之 (mèng guò chéng dōng yè luò yáng wèi yáng yìng zhī)

朝代:宋    作者: 邵雍

夜来清梦过城东,溪水分流径路通。
全似乘查上天汉,但无严子验行踪。

仄○仄平平,?仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄○○平。
仄平平平仄仄仄,平仄平○仄平仄。
平平仄仄平平平,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平平,仄平○仄平平平。
仄平平平仄平仄,○○平○平平○。
平平仄仄平平仄,平仄平平平仄仄。
平仄仄仄平仄平,仄仄平平平仄仄。
平平平仄平平平,仄仄平○○仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,仄平平仄平平仄。
平平仄仄○平平,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平平仄平,平平仄仄○平平。
平平○仄仄平仄,平仄仄平平仄平。

夕秀轩 (xī xiù xuān)

朝代:宋    作者: 郭章

柳暗西津桥步斜,长川练练若萦蛇。
晚来不为东风恶,与子留连待月华。

仄○仄平平,?仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄○○平。
仄平平平仄仄仄,平仄平○仄平仄。
平平仄仄平平平,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平平,仄平○仄平平平。
仄平平平仄平仄,○○平○平平○。
平平仄仄平平仄,平仄平平平仄仄。
平仄仄仄平仄平,仄仄平平平仄仄。
平平平仄平平平,仄仄平○○仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,仄平平仄平平仄。
平平仄仄○平平,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平平仄平,平平仄仄○平平。
平平○仄仄平仄,平仄仄平平仄平。

句 其五九 (jù qí wǔ jiǔ)

朝代:宋    作者: 释晓莹

练练长江静。

仄○仄平平,?仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄○○平。
仄平平平仄仄仄,平仄平○仄平仄。
平平仄仄平平平,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平平,仄平○仄平平平。
仄平平平仄平仄,○○平○平平○。
平平仄仄平平仄,平仄平平平仄仄。
平仄仄仄平仄平,仄仄平平平仄仄。
平平平仄平平平,仄仄平○○仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,仄平平仄平平仄。
平平仄仄○平平,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平平仄平,平平仄仄○平平。
平平○仄仄平仄,平仄仄平平仄平。

樊山春望 (fán shān chūn wàng)

朝代:宋    作者: 薛季宣

东鄂城东安乐宫,李花练绚玉玲珑。
画图长喜平芜绿,不觉身归罨画中。

仄○仄平平,?仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄○○平。
仄平平平仄仄仄,平仄平○仄平仄。
平平仄仄平平平,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平平,仄平○仄平平平。
仄平平平仄平仄,○○平○平平○。
平平仄仄平平仄,平仄平平平仄仄。
平仄仄仄平仄平,仄仄平平平仄仄。
平平平仄平平平,仄仄平○○仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,仄平平仄平平仄。
平平仄仄○平平,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平平仄平,平平仄仄○平平。
平平○仄仄平仄,平仄仄平平仄平。

次韵周畏知问讯城东梅坞七首 其四 (cì yùn zhōu wèi zhī wèn xùn chéng dōng méi wù qī shǒu qí sì)

朝代:宋    作者: 张栻

可是看花不厌,城南更欲城东。
多谢诸君着语,莫教孤负春风。

仄○仄平平,?仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄○○平。
仄平平平仄仄仄,平仄平○仄平仄。
平平仄仄平平平,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平平,仄平○仄平平平。
仄平平平仄平仄,○○平○平平○。
平平仄仄平平仄,平仄平平平仄仄。
平仄仄仄平仄平,仄仄平平平仄仄。
平平平仄平平平,仄仄平○○仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,仄平平仄平平仄。
平平仄仄○平平,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平平仄平,平平仄仄○平平。
平平○仄仄平仄,平仄仄平平仄平。

东皋十首 其二 (dōng gāo shí shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 晁补之

郭外朝阳一卷斜,青槐厅事带丘麻。
路逢扶辔双童问,不是城东太尉家。

仄○仄平平,?仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄○○平。
仄平平平仄仄仄,平仄平○仄平仄。
平平仄仄平平平,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平平,仄平○仄平平平。
仄平平平仄平仄,○○平○平平○。
平平仄仄平平仄,平仄平平平仄仄。
平仄仄仄平仄平,仄仄平平平仄仄。
平平平仄平平平,仄仄平○○仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,仄平平仄平平仄。
平平仄仄○平平,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平平仄平,平平仄仄○平平。
平平○仄仄平仄,平仄仄平平仄平。

送五经赵随登科授广德尉 (sòng wǔ jīng zhào suí dēng kē shòu guǎng dé wèi)

朝代:唐    作者: 韦应物

明经有清秩,当在石渠中。
独往宣城郡,高斋谒谢公。
寒原正芜漫,夕鸟自西东。
秋日不堪别,凄凄多朔风。

仄○仄平平,?仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄○○平。
仄平平平仄仄仄,平仄平○仄平仄。
平平仄仄平平平,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平平,仄平○仄平平平。
仄平平平仄平仄,○○平○平平○。
平平仄仄平平仄,平仄平平平仄仄。
平仄仄仄平仄平,仄仄平平平仄仄。
平平平仄平平平,仄仄平○○仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,仄平平仄平平仄。
平平仄仄○平平,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平平仄平,平平仄仄○平平。
平平○仄仄平仄,平仄仄平平仄平。

谢淮东漕虞寿老宝文察院寄诗二首 其一 (xiè huái dōng cáo yú shòu lǎo bǎo wén chá yuàn jì shī èr shǒu qí yī)

朝代:宋    作者: 杨万里

诗吸三江卷五湖,雕琼为句字为珠。
前身谢守吟澄练,今代世南行秘书。
獬豸峨冠久尘醭,星辰听履即须臾。
夜来飞入东园去,梦里分明觉後虚。

仄○仄平平,?仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄○○平。
仄平平平仄仄仄,平仄平○仄平仄。
平平仄仄平平平,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平平,仄平○仄平平平。
仄平平平仄平仄,○○平○平平○。
平平仄仄平平仄,平仄平平平仄仄。
平仄仄仄平仄平,仄仄平平平仄仄。
平平平仄平平平,仄仄平○○仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,仄平平仄平平仄。
平平仄仄○平平,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平平仄平,平平仄仄○平平。
平平○仄仄平仄,平仄仄平平仄平。

谢秀才有妾缟练改从於人秀才留之不得後生感忆座人制诗嘲谢贺复继四首 一 (xiè xiù cái yǒu qiè gǎo liàn gǎi cóng wū rén xiù cái liú zhī bù dé hòu shēng gǎn yì zuò rén zhì shī cháo xiè hè fù jì sì shǒu yī)

朝代:唐    作者: 李贺

谁知泥忆云,望断梨花春。
荷丝制机练,竹叶剪花裙。
月明啼阿姊,灯暗会良人。
也识君夫壻,金鱼挂在身。

仄○仄平平,?仄平平仄。
平平仄仄仄,仄仄○○平。
仄平平平仄仄仄,平仄平○仄平仄。
平平仄仄平平平,仄仄平平仄平仄。
仄平平仄仄平平,仄平○仄平平平。
仄平平平仄平仄,○○平○平平○。
平平仄仄平平仄,平仄平平平仄仄。
平仄仄仄平仄平,仄仄平平平仄仄。
平平平仄平平平,仄仄平○○仄平。
仄平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平平。
平平仄仄平平仄,仄平平仄平平仄。
平平仄仄○平平,仄仄平平仄平仄。
仄仄平平平仄平,平平仄仄○平平。
平平○仄仄平仄,平仄仄平平仄平。