xiǎo hú jiā yǐn
小胡笳引 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 元稹 (yuán zhěn)

雷氏金徽琴,王君宝重轻千金。
三峡流中将得来,明窗拂席幽匣开。
朱弦宛转盘凤足,骤击数声风雨回。
哀笳慢指董家本,姜生得之妙思忖。
泛徽胡雁咽萧萧,绕指辘轳圆衮衮。
吞恨缄情乍轻激,故国关山心历历。
潺湲疑是雁鸊鹈,砉騞如闻发鸣镝。
流宫变徵渐幽咽,别鹤欲飞猿欲绝。
秋霜满树叶辞风,寒雏坠地乌啼血。
哀弦已罢春恨长,恨长何恨怀我乡。
我乡安在长城窟,闻君虏奏心飘忽。
何时窄袖短貂裘,臙脂山下弯明月。

平仄平平平,○平仄○○平平。
○仄平○○仄平,平平仄仄平仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄平平仄平。
平平仄仄仄平仄,平平仄平仄○仄。
仄平平仄仄平平,仄仄仄平平仄仄。
平仄平平仄○仄,仄仄平平平仄仄。
平平平仄仄?平,仄仄○○仄平仄。
平平仄平仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄平平,平平仄仄平平仄。
平平仄仄平仄○,仄○平仄平仄平。
仄平平仄○平仄,○平仄仄平平仄。
平平仄仄仄平平,?平平仄平平仄。

léi shì jīn huī qín , wáng jūn bǎo chóng qīng qiān jīn 。
sān xiá liú zhōng jiàng dé lái , míng chuāng fú xí yōu xiá kāi 。
zhū xián wǎn zhuàn pán fèng zú , zhòu jī shù shēng fēng yǔ huí 。
āi jiā màn zhǐ dǒng jiā běn , jiāng shēng dé zhī miào sī cǔn 。
fàn huī hú yàn yàn xiāo xiāo , rào zhǐ lù lú yuán gǔn gǔn 。
tūn hèn jiān qíng zhà qīng jī , gù guó guān shān xīn lì lì 。
chán yuán yí shì yàn pì tí , huā huō rú wén fā míng dí 。
liú gōng biàn zhǐ jiàn yōu yàn , bié hè yù fēi yuán yù jué 。
qiū shuāng mǎn shù yè cí fēng , hán chú zhuì dì wū tí xuè 。
āi xián yǐ bà chūn hèn cháng , hèn cháng hé hèn huái wǒ xiāng 。
wǒ xiāng ān zài cháng chéng kū , wén jūn lǔ zòu xīn piāo hū 。
hé shí zhǎi xiù duǎn diāo qiú , yān zhī shān xià wān míng yuè 。

小胡笳引

—— 元稹

雷氏金徽琴,王君寶重輕千金。
三峽流中將得來,明窗拂席幽匣開。
朱弦宛轉盤鳳足,驟擊數聲風雨迴。
哀笳慢指董家本,姜生得之妙思忖。
泛徽胡雁咽蕭蕭,繞指轆轤圓衮衮。
吞恨緘情乍輕激,故國關山心歷歷。
潺湲疑是雁鸊鵜,砉騞如聞發鳴鏑。
流宮變徵漸幽咽,別鶴欲飛猿欲絕。
秋霜滿樹葉辭風,寒雛墜地烏啼血。
哀弦已罷春恨長,恨長何恨懷我鄉。
我鄉安在長城窟,聞君虜奏心飄忽。
何時窄袖短貂裘,臙脂山下彎明月。

平仄平平平,○平仄○○平平。
○仄平○○仄平,平平仄仄平仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄平平仄平。
平平仄仄仄平仄,平平仄平仄○仄。
仄平平仄仄平平,仄仄仄平平仄仄。
平仄平平仄○仄,仄仄平平平仄仄。
平平平仄仄?平,仄仄○○仄平仄。
平平仄平仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄平平,平平仄仄平平仄。
平平仄仄平仄○,仄○平仄平仄平。
仄平平仄○平仄,○平仄仄平平仄。
平平仄仄仄平平,?平平仄平平仄。

léi shì jīn huī qín , wáng jūn bǎo chóng qīng qiān jīn 。
sān xiá liú zhōng jiàng dé lái , míng chuāng fú xí yōu xiá kāi 。
zhū xián wǎn zhuàn pán fèng zú , zhòu jī shù shēng fēng yǔ huí 。
āi jiā màn zhǐ dǒng jiā běn , jiāng shēng dé zhī miào sī cǔn 。
fàn huī hú yàn yàn xiāo xiāo , rào zhǐ lù lú yuán gǔn gǔn 。
tūn hèn jiān qíng zhà qīng jī , gù guó guān shān xīn lì lì 。
chán yuán yí shì yàn pì tí , huā huō rú wén fā míng dí 。
liú gōng biàn zhǐ jiàn yōu yàn , bié hè yù fēi yuán yù jué 。
qiū shuāng mǎn shù yè cí fēng , hán chú zhuì dì wū tí xuè 。
āi xián yǐ bà chūn hèn cháng , hèn cháng hé hèn huái wǒ xiāng 。
wǒ xiāng ān zài cháng chéng kū , wén jūn lǔ zòu xīn piāo hū 。
hé shí zhǎi xiù duǎn diāo qiú , yān zhī shān xià wān míng yuè 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
雷氏金徽琴,王君宝重轻千金。
王君珍视如命,宝贝般珍重这把金徽琴。
三峡流淌间得以获得,明亮的窗前拂动被子掀开。
琴弦红绳宛如飞舞的凤凰脚,突然的击弦声回荡在风雨之中。
悲伤的笛声缓慢指引着董家的本音,姜生聆听时获得了美妙的启发。
泛起徽音如胡雁咽喉般凄凉,绕指间辘轳转动时发出悠扬的声响。
吞咽着内心的委屈,感受情感忽轻忽重,思念着故国的关山历历在心。
潺潺的水流声犹如雁鸊鹈鸟鸣叫一般,砉騞之声仿佛听到镣铐摩擦发出的声响。
音律从流行音阶逐渐变换到幽深的徵调,仿佛别离中的鹤欲飞猿欲绝。
秋天的霜冻覆盖满树叶,凄凉的雏鸟跌落地上,乌鸦啼叫如泣如血。
悲伤的琴弦已经停止了,但春天的怨愤仍然久久不散。我心中的怨愤何时才能消除?
我的故乡在长城的洞穴中,听说你向胡人献奏,我的心飘忽不定。
何时能穿上狭袖、披上短貂裘,在臙脂山下弯曲的明月下相聚?



总结:

这首诗描绘了一把宝贵的金徽琴,琴声悠扬。琴音流转之间,展现出诗人深沉的情感和对故乡的思念之情。诗人以古代音乐的形式,表达了对故乡的思念和对胡人统治的愤慨。他向往着回到故乡,穿上华丽的服饰,在美丽的山下与爱人相会。整首诗音韵优美,情感真挚,抒发了诗人内心深处的怀念和渴望。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者元稹介绍:🔈

元稹,字微之,河南河内人。幼孤,母郑贤而文,亲授书传,举明经书判入等,补校书郎。元和初,应制策第一,除左拾遗,历监察御史。坐事贬江陵士曹参军,徙通州司马。自虢州长史徵爲膳部员外郎,拜祠部郎中、知制诰。召入翰林爲中书舍人、承旨学士,进工部侍郎同平章事。未几罢相,出爲同州刺史,改越州刺史,兼御史大夫、浙东观察使。太和初,入爲尚书左丞、检校户部尚书,兼鄂州刺史、武昌军节度使。年五十三卒,赠尚书右仆射。稹自少与白居易倡和,当时言诗者称元白,号爲元和体。其集与居易同名长庆,今编诗二十八卷。 查看更多>>

元稹的诗:

相关诗词:

胡笳曲 (hú jiā qū)

朝代:唐    作者: 王昌龄

城南虏已合,一夜几重围。
自有金笳引,能沾出塞衣。
听临关月苦,清入海风微。
三奏高楼晓,胡人掩涕归。

平仄平平平,○平仄○○平平。
○仄平○○仄平,平平仄仄平仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄平平仄平。
平平仄仄仄平仄,平平仄平仄○仄。
仄平平仄仄平平,仄仄仄平平仄仄。
平仄平平仄○仄,仄仄平平平仄仄。
平平平仄仄?平,仄仄○○仄平仄。
平平仄平仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄平平,平平仄仄平平仄。
平平仄仄平仄○,仄○平仄平仄平。
仄平平仄○平仄,○平仄仄平平仄。
平平仄仄仄平平,?平平仄平平仄。

胡笳曲 (hú jiā qū)

朝代:唐    作者: 王贞白

陇底悲笳引,陇头鸣北风。
一轮霜月落,万里塞天空。
戍卒泪应尽,胡儿哭未终。
争教班定远,不念玉关中。

平仄平平平,○平仄○○平平。
○仄平○○仄平,平平仄仄平仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄平平仄平。
平平仄仄仄平仄,平平仄平仄○仄。
仄平平仄仄平平,仄仄仄平平仄仄。
平仄平平仄○仄,仄仄平平平仄仄。
平平平仄仄?平,仄仄○○仄平仄。
平平仄平仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄平平,平平仄仄平平仄。
平平仄仄平仄○,仄○平仄平仄平。
仄平平仄○平仄,○平仄仄平平仄。
平平仄仄仄平平,?平平仄平平仄。

战争 和平 思乡 边疆

胡笳歌送颜真卿使赴河陇 (hú jiā gē sòng yán zhēn qīng shǐ fù hé lǒng)

朝代:唐    作者: 岑参

君不闻胡笳声最悲,紫髯绿眼胡人吹。
吹之一曲犹未了,愁杀楼兰征戍儿。
凉秋八月萧关道,北风吹断天山草。
崑仑山南月欲斜,胡人向月吹胡笳。
胡笳怨兮将送君,秦山遥望陇山云。
边城夜夜多愁梦,向月胡笳谁喜闻。

平仄平平平,○平仄○○平平。
○仄平○○仄平,平平仄仄平仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄平平仄平。
平平仄仄仄平仄,平平仄平仄○仄。
仄平平仄仄平平,仄仄仄平平仄仄。
平仄平平仄○仄,仄仄平平平仄仄。
平平平仄仄?平,仄仄○○仄平仄。
平平仄平仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄平平,平平仄仄平平仄。
平平仄仄平仄○,仄○平仄平仄平。
仄平平仄○平仄,○平仄仄平平仄。
平平仄仄仄平平,?平平仄平平仄。

生活

寺院听胡笳送李殷 (sì yuàn tīng hú jiā sòng lǐ yīn)

朝代:唐    作者: 皎然

一奏胡笳客未停,野僧还欲废禅听。
难将此意临江别,无限春风葭菼青。

平仄平平平,○平仄○○平平。
○仄平○○仄平,平平仄仄平仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄平平仄平。
平平仄仄仄平仄,平平仄平仄○仄。
仄平平仄仄平平,仄仄仄平平仄仄。
平仄平平仄○仄,仄仄平平平仄仄。
平平平仄仄?平,仄仄○○仄平仄。
平平仄平仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄平平,平平仄仄平平仄。
平平仄仄平仄○,仄○平仄平仄平。
仄平平仄○平仄,○平仄仄平平仄。
平平仄仄仄平平,?平平仄平平仄。

胡笳曲 (hú jiā qū)

朝代:唐    作者: 郑愔

汉将留边朔,遥遥岁序深。
谁堪牧马思,正是胡笳吟。
曲断关山月,声悲雨雪阴。
传书问苏武,陵也独何心。

平仄平平平,○平仄○○平平。
○仄平○○仄平,平平仄仄平仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄平平仄平。
平平仄仄仄平仄,平平仄平仄○仄。
仄平平仄仄平平,仄仄仄平平仄仄。
平仄平平仄○仄,仄仄平平平仄仄。
平平平仄仄?平,仄仄○○仄平仄。
平平仄平仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄平平,平平仄仄平平仄。
平平仄仄平仄○,仄○平仄平仄平。
仄平平仄○平仄,○平仄仄平平仄。
平平仄仄仄平平,?平平仄平平仄。

胡笳十八拍十八首 其一七 (hú jiā shí bā pāi shí bā shǒu qí yī qī)

朝代:宋    作者: 王安石

春风似旧花仍笑,人生岂得长年少。
我与儿兮各一方,憔悴看成两鬓霜。
如今岂无騕褭与骅骝,安得送我置汝傍。
胡尘暗天道路长,遂令再往之计堕眇芒。
胡笳本出自胡中,此曲哀怨何时终。
笳一会兮琴一拍,此心炯炯君应识。

平仄平平平,○平仄○○平平。
○仄平○○仄平,平平仄仄平仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄平平仄平。
平平仄仄仄平仄,平平仄平仄○仄。
仄平平仄仄平平,仄仄仄平平仄仄。
平仄平平仄○仄,仄仄平平平仄仄。
平平平仄仄?平,仄仄○○仄平仄。
平平仄平仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄平平,平平仄仄平平仄。
平平仄仄平仄○,仄○平仄平仄平。
仄平平仄○平仄,○平仄仄平平仄。
平平仄仄仄平平,?平平仄平平仄。

胡笳十八拍 第十四拍 (hú jiā shí bā pāi dì shí sì pāi)

朝代:宋    作者: 李纲

大麦乾枯小麦黄,问谁腰镰胡与羌。
汉家战士三十万,此岂有意仍腾骧。
安得突骑只五千,长驱东胡胡走藏。
近静潼关扫蝼蚁,为留猛士守未央。

平仄平平平,○平仄○○平平。
○仄平○○仄平,平平仄仄平仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄平平仄平。
平平仄仄仄平仄,平平仄平仄○仄。
仄平平仄仄平平,仄仄仄平平仄仄。
平仄平平仄○仄,仄仄平平平仄仄。
平平平仄仄?平,仄仄○○仄平仄。
平平仄平仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄平平,平平仄仄平平仄。
平平仄仄平仄○,仄○平仄平仄平。
仄平平仄○平仄,○平仄仄平平仄。
平平仄仄仄平平,?平平仄平平仄。

明妃曲四首 四 (míng fēi qū sì shǒu sì)

朝代:唐    作者: 储光羲

彩骑双双引宝车,羌笛两两奏胡笳。
若为别得横桥路,莫隐宫中玉树花。

平仄平平平,○平仄○○平平。
○仄平○○仄平,平平仄仄平仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄平平仄平。
平平仄仄仄平仄,平平仄平仄○仄。
仄平平仄仄平平,仄仄仄平平仄仄。
平仄平平仄○仄,仄仄平平平仄仄。
平平平仄仄?平,仄仄○○仄平仄。
平平仄平仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄平平,平平仄仄平平仄。
平平仄仄平仄○,仄○平仄平仄平。
仄平平仄○平仄,○平仄仄平平仄。
平平仄仄仄平平,?平平仄平平仄。

胡笳十八拍 第十八拍 (hú jiā shí bā pāi dì shí bā pāi)

朝代:唐    作者: 刘商

归来故乡见亲族,田园半芜春草绿。
明烛重燃煨烬灰,寒泉更洗沈泥玉。
载持巾栉礼仪好,一弄丝桐生死足。
出入关山十二年,哀情尽在胡笳曲。

平仄平平平,○平仄○○平平。
○仄平○○仄平,平平仄仄平仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄平平仄平。
平平仄仄仄平仄,平平仄平仄○仄。
仄平平仄仄平平,仄仄仄平平仄仄。
平仄平平仄○仄,仄仄平平平仄仄。
平平平仄仄?平,仄仄○○仄平仄。
平平仄平仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄平平,平平仄仄平平仄。
平平仄仄平仄○,仄○平仄平仄平。
仄平平仄○平仄,○平仄仄平平仄。
平平仄仄仄平平,?平平仄平平仄。

除夜吟 (chú yè yín)

朝代:宋    作者: 曹勋

冬冬夜漏严军鼓,鼓声入云云欲舞。
寒风奰屭顽无声,野色埋光暗尘土。
梅花随腊散胡笳,胡笳晓色明春圃。
春风直莫媚新声,声断梅花还作主。

平仄平平平,○平仄○○平平。
○仄平○○仄平,平平仄仄平仄平。
平平仄仄平仄仄,仄仄仄平平仄平。
平平仄仄仄平仄,平平仄平仄○仄。
仄平平仄仄平平,仄仄仄平平仄仄。
平仄平平仄○仄,仄仄平平平仄仄。
平平平仄仄?平,仄仄○○仄平仄。
平平仄平仄平仄,仄仄仄平平仄仄。
平平仄仄仄平平,平平仄仄平平仄。
平平仄仄平仄○,仄○平仄平仄平。
仄平平仄○平仄,○平仄仄平平仄。
平平仄仄仄平平,?平平仄平平仄。