xiǎo gé yè tiào
小阁夜眺 🔈
白日尘寰忧思深,夜登危阁解烦襟。
空江云尽月涵璧,绝壑风生松奏琴。
佳客不来分坐赏,浊醪谁为此时斟。
疏钟辄莫催清晓,吾欲凭栏更一吟。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平平仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
白天,尘世中忧思重重,夜晚登上危楼解开心中的烦襟。
空旷的江面上,云雾散尽,皎洁的月光犹如明珠悬挂其中。峡谷深处的风吹拂着松树,奏响着宛如琴音的旋律。
美好的客人未到,无法一同欣赏这壮丽景色,又有谁来为我斟满浊酒?
稀疏的钟声暂且不要催促黎明,我愿意凭栏继续吟唱。
总结:全文:在白天,主人公的心情愁绪缠绕,夜晚他登上高楼舒解心中的烦襟。月亮升起,清澈的江面上飘散着云雾,山谷中的风吹拂着松树,仿佛奏出了美妙的琴音。然而,美好的客人尚未到来,不能一同赏月品酒。主人公期待黎明的到来,愿意凭栏继续吟唱。
郭祥正的诗:
相关诗词:
晚眺 (wǎn tiào)
小阁梯檐竹作篱,晴阴登眺百盘宜。
悬知皓月升云海,不赋如鈎似镜诗。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平平仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
滕王阁春日晚眺 (téng wáng gé chūn rì wǎn tiào)
凌春帝子阁,偶眺日移西。
浪势平花坞,帆阴上柳堤。
凝岚藏宿翼,叠鼓碎归蹄。
只此长吟咏,因高思不迷。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平平仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
登阁 (dēng gé)
小阁称幽隠,登临眺晚晴。
暮云埋落日,寒树夹孤城。
鸟道穿山色,人烟隔水声。
自怜疏散意,多不计浮名。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平平仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
含晖晚眺 (hán huī wǎn tiào)
雨声欲断气氤氲,小阁浮空自吐吞。
古木苍烟何处寺,数声青板报黄昏。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平平仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
滕王阁春日晚望 (téng wáng gé chūn rì wǎn wàng)
凌春帝子阁,偶眺日移西。
浪势平花坞,帆阴上柳堤。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平平仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
晓登迎春阁 (xiǎo dēng yíng chūn gé)
未栉凭栏眺锦城,烟笼万井二江明。
香风满阁花盈户,树树树梢啼晓莺。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平平仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
晓登迎春阁 (xiǎo dēng yíng chūn gé)
未栉凭栏眺锦城,烟笼万井二江明。
香风满阁花满树,树树树梢啼晓莺。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平平仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
天池晚眺二首 其二 (tiān chí wǎn tiào èr shǒu qí èr)
天灯逢夜涉江危,直遶文殊阁上飞。
暗里试将衫袖裹,只余树叶几星归。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平平仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
野眺有感 (yě tiào yǒu gǎn)
流落复蹉跎,生涯总几何。
羁游故交少,归思夜深多。
纵目怀青岛,遥天浸白波。
谁令贪眺望,到处被诗磨。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平平仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。
云溪杂咏 其一二 (yún xī zá yǒng qí yī èr)
小阁供遐眺,凝眸万景闲。
江流连旷野,林杪出遥山。
思远凭栏外,吟成倚杖间。
乾坤无尽藏,造物岂容悭。
仄仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄仄平仄,仄仄平平平仄平。
平仄仄平平仄仄,仄平平平仄平平。
平平仄仄平平仄,平仄平平仄仄平。