xián zhōng kǒu zhàn shù jué lián yǔ jiě mèn
闲中口占数绝 联雨解闷 🔈
雨多愁麦又忧苗,不雨还忧旱火骄。
忧国浪愁端自苦,老天那肯病汤尧。
仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
雨多愁麥又憂苗,不雨還憂旱火驕。
憂國浪愁端自苦,老天那肯病湯堯。
仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
雨多了,麦苗就忧愁,雨不多了,又担忧苗地旱灾。
为国忧虑,浪费愁虑,端自心中自苦,可是老天爷却似乎不关心汤尧的病情。
总结:
诗人表达了在农耕生活中面对多雨和少雨的困扰,以及对国家命运的忧虑。他认为自己的忧虑是浪费,但老天似乎对国家的状况漠不关心。
郑清之的诗:
相关诗词:
闲中口占数绝 海鱼绝少 (xián zhōng kǒu zhàn shù jué hǎi yú jué shǎo)
春鱼潮罢捉洋山,数水艚船索手还。
海若想应饕更甚,饱鲜无复到人间。
仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
闲中口占数绝 浓绿中见芍药一朵 (xián zhōng kǒu zhàn shù jué nóng lǜ zhōng jiàn sháo yao yī duǒ)
杏桃结子已成翁,稚绿中间着耄红。
阶药元来如许寿,麦秋天气露春工。
仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
闲中口占数绝 园丁去乌蜂 (xián zhōng kǒu zhàn shù jué yuán dīng qù wū fēng)
见说乌蜂不采花,羣飞啄蜜喙如鸦。
虽然冗食真堪汰,笑语园丁且放衙。
仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
闲中口占数绝 观书困甚 (xián zhōng kǒu zhàn shù jué guān shū kùn shèn)
眼欲观书身欲眠,斜拖黄卷曲肱边。
不须身眼争然否,试待醒来问孝先。
仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
隠将峡口占二绝 其二 (yǐn jiāng xiá kǒu zhàn èr jué qí èr)
四顾青山数亩余,岂无闲地可耕锄。
有人肯办入山苦,满谷桑麻绕舍蔬。
仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
天台道中口占 (tiān tāi dào zhōng kǒu zhàn)
路上人家短竹篱,缫蚕刈麦自熙熙。
可怜日对千寻瀑,不解闲吟半字书。
仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
祷雨木栏堂四首 其二 (dǎo yǔ mù lán táng sì shǒu qí èr)
绝知丰凶有数,岂必天地不仁。
鹁鸠底用缄口,晨霞徒解欺人。
仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。
东偏纸阁初成 (dōng piān zhǐ gé chū chéng)
蚍蜉占雨解移穴,蟋蟀畏寒先近床。
我亦联屏为燠室,一冬省火又宜香。
仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平仄仄仄平平。