wǒ sī gǔ rén
我思古人 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 陈深 (chén shēn)

繄古人之寥寥兮,夫何思之弗谖。
蹇余生之独後兮,曾不得与之周旋。
旷斯世而勿见兮,故增欷而永叹。
抚遗籍而玄览兮,幸所闻之可尊。
彼丹心之耿着兮,谅虽亡而实存。
苟遡风而遐契兮,尚何有於古今。
览元化兮无穷,感徂景兮如驶。
余髪兮种种,余怀兮亹亹。
驷黄虬兮遐征,仰超然之高轨。
猗圣言兮如天,至道兮如海。
超鸿蒙兮何极,窥浩茫兮无涘。
孰导余以正适兮,遵坦涂而容曳。
惟谅友之昭昭,庶订余之愦愦。
呜呼噫嘻,古之人兮,惠我无疆。
忽不见兮心之伤,余之思兮曷云其忘。
往者不可及,来者犹可望。
非夫君之相和兮,谁逍遥以徜徉。

平仄平平平平平,平平○平仄平。
○平平平仄仄平,平仄仄仄平平平。
仄平仄平仄仄平,仄平○平仄○。
仄○仄平平仄平,仄仄○平仄平。
仄平平平仄仄平,仄平平平仄平。
平仄平平平仄平,仄平仄平仄平。
仄平仄平平平,仄平仄平○仄。
平仄平仄仄,平平平○○。
仄平平平平平,仄平平平平仄。
平仄平平○平,仄仄平○仄。
平平平平平仄,平仄平平平仄。
仄仄平仄○仄平,平仄平平平仄。
平仄仄平○○,仄平平平仄仄。
平平○平,仄平平平,仄仄平平。
仄仄仄平平平平,平平○平仄平○仄。
仄仄仄仄仄,平仄○仄仄。
平平平平○○平,平平平仄?平。

yī gǔ rén zhī liáo liáo xī , fū hé sī zhī fú xuān 。
jiǎn yú shēng zhī dú hòu xī , céng bù dé yǔ zhī zhōu xuán 。
kuàng sī shì ér wù jiàn xī , gù zēng xī ér yǒng tàn 。
fǔ yí jí ér xuán lǎn xī , xìng suǒ wén zhī kě zūn 。
bǐ dān xīn zhī gěng zhe xī , liàng suī wáng ér shí cún 。
gǒu sù fēng ér xiá qì xī , shàng hé yǒu wū gǔ jīn 。
lǎn yuán huà xī wú qióng , gǎn cú jǐng xī rú shǐ 。
yú fà xī zhǒng zhǒng , yú huái xī wěi wěi 。
sì huáng qiú xī xiá zhēng , yǎng chāo rán zhī gāo guǐ 。
yī shèng yán xī rú tiān , zhì dào xī rú hǎi 。
chāo hóng méng xī hé jí , kuī hào máng xī wú sì 。
shú dǎo yú yǐ zhèng shì xī , zūn tǎn tú ér róng yè 。
wéi liàng yǒu zhī zhāo zhāo , shù dìng yú zhī kuì kuì 。
wū hū yī xī , gǔ zhī rén xī , huì wǒ wú jiāng 。
hū bù jiàn xī xīn zhī shāng , yú zhī sī xī hé yún qí wàng 。
wǎng zhě bù kě jí , lái zhě yóu kě wàng 。
fēi fū jūn zhī xiāng hé xī , shuí xiāo yáo yǐ cháng yáng 。

我思古人

—— 陳深

繄古人之寥寥兮,夫何思之弗諼。
蹇余生之獨後兮,曾不得與之周旋。
曠斯世而勿見兮,故增欷而永歎。
撫遺籍而玄覽兮,幸所聞之可尊。
彼丹心之耿著兮,諒雖亡而實存。
苟遡風而遐契兮,尚何有於古今。
覽元化兮無窮,感徂景兮如駛。
余髪兮種種,余懷兮亹亹。
駟黄虬兮遐征,仰超然之高軌。
猗聖言兮如天,至道兮如海。
超鴻濛兮何極,窺浩茫兮無涘。
孰導余以正適兮,遵坦涂而容曳。
惟諒友之昭昭,庶訂余之憒憒。
嗚呼噫嘻,古之人兮,惠我無疆。
忽不見兮心之傷,余之思兮曷云其忘。
往者不可及,來者猶可望。
非夫君之相和兮,誰逍遥以徜徉。

平仄平平平平平,平平○平仄平。
○平平平仄仄平,平仄仄仄平平平。
仄平仄平仄仄平,仄平○平仄○。
仄○仄平平仄平,仄仄○平仄平。
仄平平平仄仄平,仄平平平仄平。
平仄平平平仄平,仄平仄平仄平。
仄平仄平平平,仄平仄平○仄。
平仄平仄仄,平平平○○。
仄平平平平平,仄平平平平仄。
平仄平平○平,仄仄平○仄。
平平平平平仄,平仄平平平仄。
仄仄平仄○仄平,平仄平平平仄。
平仄仄平○○,仄平平平仄仄。
平平○平,仄平平平,仄仄平平。
仄仄仄平平平平,平平○平仄平○仄。
仄仄仄仄仄,平仄○仄仄。
平平平平○○平,平平平仄?平。

yī gǔ rén zhī liáo liáo xī , fū hé sī zhī fú xuān 。
jiǎn yú shēng zhī dú hòu xī , céng bù dé yǔ zhī zhōu xuán 。
kuàng sī shì ér wù jiàn xī , gù zēng xī ér yǒng tàn 。
fǔ yí jí ér xuán lǎn xī , xìng suǒ wén zhī kě zūn 。
bǐ dān xīn zhī gěng zhe xī , liàng suī wáng ér shí cún 。
gǒu sù fēng ér xiá qì xī , shàng hé yǒu wū gǔ jīn 。
lǎn yuán huà xī wú qióng , gǎn cú jǐng xī rú shǐ 。
yú fà xī zhǒng zhǒng , yú huái xī wěi wěi 。
sì huáng qiú xī xiá zhēng , yǎng chāo rán zhī gāo guǐ 。
yī shèng yán xī rú tiān , zhì dào xī rú hǎi 。
chāo hóng méng xī hé jí , kuī hào máng xī wú sì 。
shú dǎo yú yǐ zhèng shì xī , zūn tǎn tú ér róng yè 。
wéi liàng yǒu zhī zhāo zhāo , shù dìng yú zhī kuì kuì 。
wū hū yī xī , gǔ zhī rén xī , huì wǒ wú jiāng 。
hū bù jiàn xī xīn zhī shāng , yú zhī sī xī hé yún qí wàng 。
wǎng zhě bù kě jí , lái zhě yóu kě wàng 。
fēi fū jūn zhī xiāng hé xī , shuí xiāo yáo yǐ cháng yáng 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

古人的智慧浅显兮,他们的思想怎能虚假。
我度过的生命短暂兮,竟未能与他们亲近交往。
虽然世间空旷而我未得一睹兮,因此增添了叹息和悲叹。
翻阅古籍,深入玄奥兮,幸好听闻的足以敬仰。
那些真诚的心灵依然坚守兮,虽然早已离世但仍然存在。
若能穿越时空与他们相通兮,又有何人在古今中能匹敌。
审视宇宙的变化无穷兮,感悟岁月的变迁如驾驭舟车。
我的发丝逐渐苍苍兮,我的心怀愈加丰盈。
驾驭着黄色的马车踏上遥远的征程兮,仰望超然的高轨。
圣人的言论如同天空一样高远兮,至道犹如广阔的海洋。
超越鸿蒙的境界又有何极限兮,窥探无边的茫茫大海又何所限。
谁能引导我走上正道兮,顺着平坦的坦途而从容前行。
唯有你这位明亮的朋友兮,才能消除我内心的疑虑。
呜呼噫嘻,古往今来的众人兮,给予我无尽的恩惠。
忽然间不再感受内心的伤痛兮,我对过往的思念何其遥远。
往事已经无法追及兮,未来却依然可期待。
如果没有君子的共鸣相和兮,又有谁能自在地徜徉欢畅。


总结:

诗人以对古人智慧的景仰和追思为线索,表达了自己对古代文化的尊重和渴望与之亲近的情感。通过抒发对古人的景仰之情,表达了对古代智慧的称赞和向往,以及自己内心的追求和反思。诗人将个人与时空相隔的无奈之情与对古人智慧的向往融合,展现了一种跨越时空的情感联结。最终,诗人表达了希望得到君子友人的指引,走上正确的道路,并表达了对古人的感激之情,以及对过去和未来的思考和期待。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者陈深介绍:🔈

陈深(一二六○~一三四四),字子微,号清全,吴(今江苏吴县)人。宋末习举子业。宋亡,笃志古学,闭门着书,精於书法。弟子甚衆,学者称宁极先生。元文宗天历间以能书荐,不出。有《读春秋编》、《宁极斋稿》。事见《吴下冢墓遗文》卷二陈植《先人圹志》,明正德《姑苏志》卷五五有传。 陈深诗,以《四库全书》本爲底本,校以清鲍廷博家抄本(简称鲍本,藏北京图书馆),编爲一卷。 查看更多>>

陈深的诗:

陈深的词:

  • 水龙吟

    此翁疑是香山,老来愈觉才情富。天孙借...

  • 贺新郎

    丹凤翔云表。览德辉、翩然飞下,翠蓬仙...

  • 沁园春

    浪迹烟霞,有酒千锺,有书五车。任从来...

  • 齐天乐

    秋涛欲涨西陵渡,江亭晓来雄观。帝子吹...

  • 西江月

    龙沫流芳旎旎,犀沈锯削霏霏。薇心玉露...

  • 虞美人

    玉搔斜压乌云堕。拄颊看书卧。开元天子...

  • 洞仙歌

    银波湛碧,遥泛仙槎早。婺宿荧煌瑞云晓...

  • 陈深宋词全集>>

相关诗词:

思古堂 (sī gǔ táng)

朝代:宋    作者: 刘涛

今人思古不如古,後代思今亦似今。
古往今来只如此,溪山伤尽几人心。

平仄平平平平平,平平○平仄平。
○平平平仄仄平,平仄仄仄平平平。
仄平仄平仄仄平,仄平○平仄○。
仄○仄平平仄平,仄仄○平仄平。
仄平平平仄仄平,仄平平平仄平。
平仄平平平仄平,仄平仄平仄平。
仄平仄平平平,仄平仄平○仄。
平仄平仄仄,平平平○○。
仄平平平平平,仄平平平平仄。
平仄平平○平,仄仄平○仄。
平平平平平仄,平仄平平平仄。
仄仄平仄○仄平,平仄平平平仄。
平仄仄平○○,仄平平平仄仄。
平平○平,仄平平平,仄仄平平。
仄仄仄平平平平,平平○平仄平○仄。
仄仄仄仄仄,平仄○仄仄。
平平平平○○平,平平平仄?平。

陶移居二首 其二 (táo yí jū èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 苏轼

洄潭转碕岸,我作江郊诗。
今为一廛氓,此邦乃得之。
葺为无邪斋,思我无所思。
古观废已久,白鹤归何时。
我岂丁令威,千岁复还兹。
江山朝福地,古人不我欺。

平仄平平平平平,平平○平仄平。
○平平平仄仄平,平仄仄仄平平平。
仄平仄平仄仄平,仄平○平仄○。
仄○仄平平仄平,仄仄○平仄平。
仄平平平仄仄平,仄平平平仄平。
平仄平平平仄平,仄平仄平仄平。
仄平仄平平平,仄平仄平○仄。
平仄平仄仄,平平平○○。
仄平平平平平,仄平平平平仄。
平仄平平○平,仄仄平○仄。
平平平平平仄,平仄平平平仄。
仄仄平仄○仄平,平仄平平平仄。
平仄仄平○○,仄平平平仄仄。
平平○平,仄平平平,仄仄平平。
仄仄仄平平平平,平平○平仄平○仄。
仄仄仄仄仄,平仄○仄仄。
平平平平○○平,平平平仄?平。

思古堂 (sī gǔ táng)

朝代:宋    作者: 王十朋

孤屿游人思谢公,天台禅客亦思丰。
黄花境界谁思古,堂在烟霞缥缈中。

平仄平平平平平,平平○平仄平。
○平平平仄仄平,平仄仄仄平平平。
仄平仄平仄仄平,仄平○平仄○。
仄○仄平平仄平,仄仄○平仄平。
仄平平平仄仄平,仄平平平仄平。
平仄平平平仄平,仄平仄平仄平。
仄平仄平平平,仄平仄平○仄。
平仄平仄仄,平平平○○。
仄平平平平平,仄平平平平仄。
平仄平平○平,仄仄平○仄。
平平平平平仄,平仄平平平仄。
仄仄平仄○仄平,平仄平平平仄。
平仄仄平○○,仄平平平仄仄。
平平○平,仄平平平,仄仄平平。
仄仄仄平平平平,平平○平仄平○仄。
仄仄仄仄仄,平仄○仄仄。
平平平平○○平,平平平仄?平。

怀家三首 其二 (huái jiā sān shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 戴复古

强言不思家,对人作意气。
惟有布被头,见我思家泪。

平仄平平平平平,平平○平仄平。
○平平平仄仄平,平仄仄仄平平平。
仄平仄平仄仄平,仄平○平仄○。
仄○仄平平仄平,仄仄○平仄平。
仄平平平仄仄平,仄平平平仄平。
平仄平平平仄平,仄平仄平仄平。
仄平仄平平平,仄平仄平○仄。
平仄平仄仄,平平平○○。
仄平平平平平,仄平平平平仄。
平仄平平○平,仄仄平○仄。
平平平平平仄,平仄平平平仄。
仄仄平仄○仄平,平仄平平平仄。
平仄仄平○○,仄平平平仄仄。
平平○平,仄平平平,仄仄平平。
仄仄仄平平平平,平平○平仄平○仄。
仄仄仄仄仄,平仄○仄仄。
平平平平○○平,平平平仄?平。

拟古送庄郎中归朝 其一 (nǐ gǔ sòng zhuāng láng zhōng guī cháo qí yī)

朝代:宋    作者: 洪咨夔

西北有高楼,长眺起我思。
我思非今人,古人莫见之。
孟轲尊仁义,妾妇秦与仪。
孔明抱礼乐,鬼蜮操及丕。
己物孰重轻,徇道不徇时。
富贵一饷乐,名节百世师。
居今而行古,岂无若人斯。
遡洄从之游,洧盘濯双緌。

平仄平平平平平,平平○平仄平。
○平平平仄仄平,平仄仄仄平平平。
仄平仄平仄仄平,仄平○平仄○。
仄○仄平平仄平,仄仄○平仄平。
仄平平平仄仄平,仄平平平仄平。
平仄平平平仄平,仄平仄平仄平。
仄平仄平平平,仄平仄平○仄。
平仄平仄仄,平平平○○。
仄平平平平平,仄平平平平仄。
平仄平平○平,仄仄平○仄。
平平平平平仄,平仄平平平仄。
仄仄平仄○仄平,平仄平平平仄。
平仄仄平○○,仄平平平仄仄。
平平○平,仄平平平,仄仄平平。
仄仄仄平平平平,平平○平仄平○仄。
仄仄仄仄仄,平仄○仄仄。
平平平平○○平,平平平仄?平。

古有所思 (gǔ yǒu suǒ sī)

朝代:宋    作者: 吴泽

我思至人,游心唐虞之帝廷。
上下数千载,迥如云霄畴与京。
臯夔礼乐表世则,克绍周孔流芳声。
斯文在兹幸不坠,亘古永怀惟六经。

平仄平平平平平,平平○平仄平。
○平平平仄仄平,平仄仄仄平平平。
仄平仄平仄仄平,仄平○平仄○。
仄○仄平平仄平,仄仄○平仄平。
仄平平平仄仄平,仄平平平仄平。
平仄平平平仄平,仄平仄平仄平。
仄平仄平平平,仄平仄平○仄。
平仄平仄仄,平平平○○。
仄平平平平平,仄平平平平仄。
平仄平平○平,仄仄平○仄。
平平平平平仄,平仄平平平仄。
仄仄平仄○仄平,平仄平平平仄。
平仄仄平○○,仄平平平仄仄。
平平○平,仄平平平,仄仄平平。
仄仄仄平平平平,平平○平仄平○仄。
仄仄仄仄仄,平仄○仄仄。
平平平平○○平,平平平仄?平。

我思古人答焦千之伯强 (wǒ sī gǔ rén dá jiāo qiān zhī bǎi qiáng)

朝代:宋    作者: 王令

我思古人兮,不古今之异时。
生兹世之谁期,欲勿思而奈何。
独斯人之不见,聊永怀而自歌。
乐吾行之舒舒,忘兹世之汲汲。
睇万里以自惊兮,岂宁俯以効拾。
载重道远兮,予欲行而谁与。
累九鼎以自重兮,顾尪羸之弗举。
矫身以为衡兮,权世之重轻。
广道以为路兮,听人之来去。

平仄平平平平平,平平○平仄平。
○平平平仄仄平,平仄仄仄平平平。
仄平仄平仄仄平,仄平○平仄○。
仄○仄平平仄平,仄仄○平仄平。
仄平平平仄仄平,仄平平平仄平。
平仄平平平仄平,仄平仄平仄平。
仄平仄平平平,仄平仄平○仄。
平仄平仄仄,平平平○○。
仄平平平平平,仄平平平平仄。
平仄平平○平,仄仄平○仄。
平平平平平仄,平仄平平平仄。
仄仄平仄○仄平,平仄平平平仄。
平仄仄平○○,仄平平平仄仄。
平平○平,仄平平平,仄仄平平。
仄仄仄平平平平,平平○平仄平○仄。
仄仄仄仄仄,平仄○仄仄。
平平平平○○平,平平平仄?平。

历史 故事 寓理

大热五首 其五 (dà rè wǔ shǒu qí wǔ)

朝代:宋    作者: 戴复古

天嗔吾面白,晒作铁色深。
天能黑我面,岂能黑我心。
我心有冰雪,不受暑气侵。
推去北窗枕,思鼓南风琴。
千古叫虞舜,遗我以好音。

平仄平平平平平,平平○平仄平。
○平平平仄仄平,平仄仄仄平平平。
仄平仄平仄仄平,仄平○平仄○。
仄○仄平平仄平,仄仄○平仄平。
仄平平平仄仄平,仄平平平仄平。
平仄平平平仄平,仄平仄平仄平。
仄平仄平平平,仄平仄平○仄。
平仄平仄仄,平平平○○。
仄平平平平平,仄平平平平仄。
平仄平平○平,仄仄平○仄。
平平平平平仄,平仄平平平仄。
仄仄平仄○仄平,平仄平平平仄。
平仄仄平○○,仄平平平仄仄。
平平○平,仄平平平,仄仄平平。
仄仄仄平平平平,平平○平仄平○仄。
仄仄仄仄仄,平仄○仄仄。
平平平平○○平,平平平仄?平。

思小村 (sī xiǎo cūn)

朝代:宋    作者: 文天祥

春云惨惨兮春水漫漫,思我故人兮行路难。
君辕以南兮我辕以北,去日以远兮忧不可以终极。
蹇予马兮江臯,式燕兮以游遨。
念我平生兮思君鬰陶。
在师中兮岂造次之可离,忠言不闻兮思君忸怩。
毫厘之差兮天壤易位,驷不及舌兮脐不可噬。
思我故人兮怀我亲,怀我亲兮思故人。
怀哉怀哉,不可忍兮不如速死。
慨百年之未半兮,胡中道而遄止。
鲁连子兮义不帝秦,负玄德兮羽不名为人。
委骨草莽兮时廼天命,自古孰无死兮首丘为正。
我行我行兮梦寐所思,故人望我兮胡不归,胡不归。

平仄平平平平平,平平○平仄平。
○平平平仄仄平,平仄仄仄平平平。
仄平仄平仄仄平,仄平○平仄○。
仄○仄平平仄平,仄仄○平仄平。
仄平平平仄仄平,仄平平平仄平。
平仄平平平仄平,仄平仄平仄平。
仄平仄平平平,仄平仄平○仄。
平仄平仄仄,平平平○○。
仄平平平平平,仄平平平平仄。
平仄平平○平,仄仄平○仄。
平平平平平仄,平仄平平平仄。
仄仄平仄○仄平,平仄平平平仄。
平仄仄平○○,仄平平平仄仄。
平平○平,仄平平平,仄仄平平。
仄仄仄平平平平,平平○平仄平○仄。
仄仄仄仄仄,平仄○仄仄。
平平平平○○平,平平平仄?平。

鸣琴 (míng qín)

朝代:宋    作者: 梅尧臣

虽传古人声,不识古人意。
古人今已远,悲哉广陵思。

平仄平平平平平,平平○平仄平。
○平平平仄仄平,平仄仄仄平平平。
仄平仄平仄仄平,仄平○平仄○。
仄○仄平平仄平,仄仄○平仄平。
仄平平平仄仄平,仄平平平仄平。
平仄平平平仄平,仄平仄平仄平。
仄平仄平平平,仄平仄平○仄。
平仄平仄仄,平平平○○。
仄平平平平平,仄平平平平仄。
平仄平平○平,仄仄平○仄。
平平平平平仄,平仄平平平仄。
仄仄平仄○仄平,平仄平平平仄。
平仄仄平○○,仄平平平仄仄。
平平○平,仄平平平,仄仄平平。
仄仄仄平平平平,平平○平仄平○仄。
仄仄仄仄仄,平仄○仄仄。
平平平平○○平,平平平仄?平。