wèi jié dù chì piào mǎ gē
卫节度赤骠马歌 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 岑参 (cén cān)

君家赤骠画不得,一团旋风桃花色。
红缨紫鞚珊瑚鞭,玉鞍锦鞯黄金勒。
请君鞲出看君骑,尾长窣地如红丝。
自矜诸马皆不及,却忆百金新买时。
香街紫陌凤城内,满城见者谁不爱。
扬鞭骤急白汗流,弄影行骄碧蹄碎。
紫髯胡雏金剪刀,平明剪出三鬉高。
枥上看时独意气,衆中牵出偏雄豪。
骑将猎向南山口,城南孤兔不复有。
草头一点疾如飞,却使苍鹰翻向後。
忆昨看君朝未央,鸣珂拥盖满路香。
始知边将真富贵,可怜人马相辉光。
男儿称意得如此,骏马长鸣北风起。
待君东去埽胡尘,为君一日行千里。

平平仄仄仄仄仄,仄平平平平平仄。
平平仄仄平平平,仄平仄平平平仄。
仄平平仄○平○,仄○仄仄○平平。
仄平平仄平仄仄,仄仄仄平平仄平。
平平仄仄仄平仄,仄平仄仄平仄仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄○平仄平仄。
仄平平平平仄平,平平仄仄○平平。
仄仄○平仄仄仄,仄○○仄平平平。
○○仄仄平平仄,平平平仄仄仄仄。
仄平仄仄仄○平,仄仄○平平仄仄。
仄仄○平平仄平,平平仄仄仄仄平。
仄平平○平仄仄,仄平平仄○平平。
平平○仄仄○仄,仄仄○平仄平仄。
仄平平仄仄平平,平平仄仄○平仄。

jūn jiā chì piào huà bù dé , yī tuán xuán fēng táo huā sè 。
hóng yīng zǐ kòng shān hú biān , yù ān jǐn jiān huáng jīn lè 。
qǐng jūn gōu chū kàn jūn qí , wěi cháng sū dì rú hóng sī 。
zì jīn zhū mǎ jiē bù jí , què yì bǎi jīn xīn mǎi shí 。
xiāng jiē zǐ mò fèng chéng nèi , mǎn chéng jiàn zhě shuí bù ài 。
yáng biān zhòu jí bái hàn liú , nòng yǐng xíng jiāo bì tí suì 。
zǐ rán hú chú jīn jiǎn dāo , píng míng jiǎn chū sān zōng gāo 。
lì shàng kàn shí dú yì qì , zhòng zhōng qiān chū piān xióng háo 。
qí jiāng liè xiàng nán shān kǒu , chéng nán gū tù bù fù yǒu 。
cǎo tóu yī diǎn jí rú fēi , què shǐ cāng yīng fān xiàng hòu 。
yì zuó kàn jūn cháo wèi yāng , míng kē yōng gài mǎn lù xiāng 。
shǐ zhī biān jiāng zhēn fù guì , kě lián rén mǎ xiāng huī guāng 。
nán ér chēng yì dé rú cǐ , jùn mǎ cháng míng běi fēng qǐ 。
dài jūn dōng qù sào hú chén , wèi jūn yī rì xíng qiān lǐ 。

动物

衛節度赤驃馬歌

—— 岑參

君家赤驃畫不得,一團旋風桃花色。
紅纓紫鞚珊瑚鞭,玉鞍錦韉黃金勒。
請君鞲出看君騎,尾長窣地如紅絲。
自矜諸馬皆不及,却憶百金新買時。
香街紫陌鳳城內,滿城見者誰不愛。
揚鞭驟急白汗流,弄影行驕碧蹄碎。
紫髯胡雛金剪刀,平明剪出三鬉高。
櫪上看時獨意氣,衆中牽出偏雄豪。
騎將獵向南山口,城南孤兔不復有。
草頭一點疾如飛,卻使蒼鷹翻向後。
憶昨看君朝未央,鳴珂擁蓋滿路香。
始知邊將真富貴,可憐人馬相輝光。
男兒稱意得如此,駿馬長鳴北風起。
待君東去埽胡塵,爲君一日行千里。

平平仄仄仄仄仄,仄平平平平平仄。
平平仄仄平平平,仄平仄平平平仄。
仄平平仄○平○,仄○仄仄○平平。
仄平平仄平仄仄,仄仄仄平平仄平。
平平仄仄仄平仄,仄平仄仄平仄仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄○平仄平仄。
仄平平平平仄平,平平仄仄○平平。
仄仄○平仄仄仄,仄○○仄平平平。
○○仄仄平平仄,平平平仄仄仄仄。
仄平仄仄仄○平,仄仄○平平仄仄。
仄仄○平平仄平,平平仄仄仄仄平。
仄平平○平仄仄,仄平平仄○平平。
平平○仄仄○仄,仄仄○平仄平仄。
仄平平仄仄平平,平平仄仄○平仄。

jūn jiā chì piào huà bù dé , yī tuán xuán fēng táo huā sè 。
hóng yīng zǐ kòng shān hú biān , yù ān jǐn jiān huáng jīn lè 。
qǐng jūn gōu chū kàn jūn qí , wěi cháng sū dì rú hóng sī 。
zì jīn zhū mǎ jiē bù jí , què yì bǎi jīn xīn mǎi shí 。
xiāng jiē zǐ mò fèng chéng nèi , mǎn chéng jiàn zhě shuí bù ài 。
yáng biān zhòu jí bái hàn liú , nòng yǐng xíng jiāo bì tí suì 。
zǐ rán hú chú jīn jiǎn dāo , píng míng jiǎn chū sān zōng gāo 。
lì shàng kàn shí dú yì qì , zhòng zhōng qiān chū piān xióng háo 。
qí jiāng liè xiàng nán shān kǒu , chéng nán gū tù bù fù yǒu 。
cǎo tóu yī diǎn jí rú fēi , què shǐ cāng yīng fān xiàng hòu 。
yì zuó kàn jūn cháo wèi yāng , míng kē yōng gài mǎn lù xiāng 。
shǐ zhī biān jiāng zhēn fù guì , kě lián rén mǎ xiāng huī guāng 。
nán ér chēng yì dé rú cǐ , jùn mǎ cháng míng běi fēng qǐ 。
dài jūn dōng qù sào hú chén , wèi jūn yī rì xíng qiān lǐ 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
主人家的赤骠马真是难以描绘,宛如一团旋风般的桃花色。马鞭是红缨紫鞚珊瑚制成,马鞍和马缰则是锦缎和黄金制成。请您鞲上马背,我来欣赏您的骑术。马尾长得嘶嘶作响,就像一缕红丝在地上拖拽。自负诸多马匹都无法与之相比,却仍记得当初花了百金买下它时的情景。

在凤城的香街紫陌内,无论谁看到这匹马都会爱不释手。您骑着它扬鞭急驰,白色汗水纷流,马蹄碎碎地在路上扬起骄傲的影子。马上有个拥有紫髯的胡人小伙,手握金剪刀,清晨便剪出了三股高高的马鬃。当我在马槽旁观看时,独感到一种意气风发,这匹马在众人中显得更加威风凛凛。

骑将您猎向南山口,城南已经没有孤零零的野兔了。草地上只留下一道微小的踪迹,就像是一点迅速飞驰的光芒,甚至让苍鹰转身飞向后方。回忆起昨天早上看您出征的情景,宫廷中鸣珂的声音,遮蔽了整条道路,香气弥漫。我才真正了解边关将士的富贵,令人可怜的人马散发着耀眼的光芒。

这样的荣耀令人心满意足,骏马长鸣迎着北风起舞。等待您东征,冲破胡尘,为您一日行走千里。

赏析::
这首诗《卫节度赤骠马歌》是唐代诗人岑参创作的一首咏史诗。诗中以豪情满怀的语言,歌颂了一匹出色的红骠马,表达了作者对这匹卓越马匹的敬仰之情。
首段以极其生动的描写,展现了赤骠马的出众之处,它的红缨、紫鞚、珊瑚鞭,玉鞍、锦鞯、黄金勒等华美细节都突显出它的珍贵与美丽。
接下来,诗人请人鞲打赤骠马,鞲打的动作如诗如画,令人感受到马儿的威武和骄傲。作者对赤骠马的自豪之情溢于言表,他回忆起百金买下这匹马时的豪情壮志。
诗中还描写了马儿在凤城内的场景,赤骠马的美丽和威武引来了众多人的喜爱,它在香街、紫陌上奔驰,令人心旷神怡。
作者接着描写了马儿的飞驰情景,马背上的骑手激情四溢,马蹄如碎玉,速度惊人。这一段表现了赤骠马的出色性能,以及骑手的自豪感。
最后,诗人讲述了骑着赤骠马去狩猎的情节,马儿在狩猎中表现出非凡的速度和力量,让城南的孤兔也无处可逃。这一段突出了赤骠马在狩猎中的卓越表现。
整首诗表现了作者对赤骠马的敬佩和钦佩之情,通过对马匹的生动描写,展现了唐代文人对卓越事物的追求和对豪情壮志的赞美。
标签: 咏物、抒情、歌颂

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者岑参介绍:🔈

岑参,南阳人,文本之後。少孤贫,笃学,登天宝三载进士第。由率府参军累官右补阙,论斥权佞,改起居郎,寻出爲虢州长史,复入爲太子中允。代宗总戎陕服,委以书奏之任,由库部郎出刺嘉州。杜鸿渐镇西川,表爲从事,以职方郎兼侍御史领幕职。使罢,流寓不还,遂终於蜀。参诗辞意清切,迥拔孤秀,多出佳境;每一篇出,人竞传写,比之吴均、何逊焉。集八卷,今编四卷。 查看更多>>

岑参的诗:

相关诗词:

太常观阅骠国新乐 (tài cháng guān yuè piào guó xīn lè)

朝代:唐    作者: 胡直钧

异音来骠国,初被奉常人。
才可宫商辨,殊惊节奏新。
转规回绣面,曲折度文身。
舒散随鸾吹,喧呼杂鸟春。
襟袵怀旧识,丝竹变恒陈。
何事留中夏,长令表化淳。

平平仄仄仄仄仄,仄平平平平平仄。
平平仄仄平平平,仄平仄平平平仄。
仄平平仄○平○,仄○仄仄○平平。
仄平平仄平仄仄,仄仄仄平平仄平。
平平仄仄仄平仄,仄平仄仄平仄仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄○平仄平仄。
仄平平平平仄平,平平仄仄○平平。
仄仄○平仄仄仄,仄○○仄平平平。
○○仄仄平平仄,平平平仄仄仄仄。
仄平仄仄仄○平,仄仄○平平仄仄。
仄仄○平平仄平,平平仄仄仄仄平。
仄平平○平仄仄,仄平平仄○平平。
平平○仄仄○仄,仄仄○平仄平仄。
仄平平仄仄平平,平平仄仄○平仄。

塞下曲二首 其二 (sāi xià qū èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 曹勋

秋草黄云塞马肥,汉家骠骑拥旌旗。
可能卫霍年年出,不及燕然一片碑。

平平仄仄仄仄仄,仄平平平平平仄。
平平仄仄平平平,仄平仄平平平仄。
仄平平仄○平○,仄○仄仄○平平。
仄平平仄平仄仄,仄仄仄平平仄平。
平平仄仄仄平仄,仄平仄仄平仄仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄○平仄平仄。
仄平平平平仄平,平平仄仄○平平。
仄仄○平仄仄仄,仄○○仄平平平。
○○仄仄平平仄,平平平仄仄仄仄。
仄平仄仄仄○平,仄仄○平平仄仄。
仄仄○平平仄平,平平仄仄仄仄平。
仄平平○平仄仄,仄平平仄○平平。
平平○仄仄○仄,仄仄○平仄平仄。
仄平平仄仄平平,平平仄仄○平仄。

笑往 (xiào wǎng)

朝代:宋    作者: 吕陶

卫青勳业已阑珊,骠骑门前辄得官。
荣谢不同时事改,故人何独有任安。

平平仄仄仄仄仄,仄平平平平平仄。
平平仄仄平平平,仄平仄平平平仄。
仄平平仄○平○,仄○仄仄○平平。
仄平平仄平仄仄,仄仄仄平平仄平。
平平仄仄仄平仄,仄平仄仄平仄仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄○平仄平仄。
仄平平平平仄平,平平仄仄○平平。
仄仄○平仄仄仄,仄○○仄平平平。
○○仄仄平平仄,平平平仄仄仄仄。
仄平仄仄仄○平,仄仄○平平仄仄。
仄仄○平平仄平,平平仄仄仄仄平。
仄平平○平仄仄,仄平平仄○平平。
平平○仄仄○仄,仄仄○平仄平仄。
仄平平仄仄平平,平平仄仄○平仄。

星回节游避风台与清平官赋 (xīng huí jié yóu bì fēng tái yǔ qīng píng guān fù)

朝代:唐    作者: 南诏骠信

避风善阐台,极目见藤越。
悲哉古与今,依然烟与月。
自我居震旦,翊卫类夔契。
伊昔颈皇运,艰难仰忠烈。
不觉岁云暮,感极星回节。
元昶同一心,子孙堪贻厥。

平平仄仄仄仄仄,仄平平平平平仄。
平平仄仄平平平,仄平仄平平平仄。
仄平平仄○平○,仄○仄仄○平平。
仄平平仄平仄仄,仄仄仄平平仄平。
平平仄仄仄平仄,仄平仄仄平仄仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄○平仄平仄。
仄平平平平仄平,平平仄仄○平平。
仄仄○平仄仄仄,仄○○仄平平平。
○○仄仄平平仄,平平平仄仄仄仄。
仄平仄仄仄○平,仄仄○平平仄仄。
仄仄○平平仄平,平平仄仄仄仄平。
仄平平○平仄仄,仄平平仄○平平。
平平○仄仄○仄,仄仄○平仄平仄。
仄平平仄仄平平,平平仄仄○平仄。

句 其四 (jù qí sì)

朝代:宋    作者: 张仲节

一朝骠騂先论功,封侯佩印授齐钺。

平平仄仄仄仄仄,仄平平平平平仄。
平平仄仄平平平,仄平仄平平平仄。
仄平平仄○平○,仄○仄仄○平平。
仄平平仄平仄仄,仄仄仄平平仄平。
平平仄仄仄平仄,仄平仄仄平仄仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄○平仄平仄。
仄平平平平仄平,平平仄仄○平平。
仄仄○平仄仄仄,仄○○仄平平平。
○○仄仄平平仄,平平平仄仄仄仄。
仄平仄仄仄○平,仄仄○平平仄仄。
仄仄○平平仄平,平平仄仄仄仄平。
仄平平○平仄仄,仄平平仄○平平。
平平○仄仄○仄,仄仄○平仄平仄。
仄平平仄仄平平,平平仄仄○平仄。

杂曲歌辞 舞马词 二 (zá qū gē cí wǔ mǎ cí èr)

朝代:唐    作者: 张说

天禄遥徵卫叔,日龙上借羲和。
将共两骖争舞,来随八骏齐歌。

平平仄仄仄仄仄,仄平平平平平仄。
平平仄仄平平平,仄平仄平平平仄。
仄平平仄○平○,仄○仄仄○平平。
仄平平仄平仄仄,仄仄仄平平仄平。
平平仄仄仄平仄,仄平仄仄平仄仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄○平仄平仄。
仄平平平平仄平,平平仄仄○平平。
仄仄○平仄仄仄,仄○○仄平平平。
○○仄仄平平仄,平平平仄仄仄仄。
仄平仄仄仄○平,仄仄○平平仄仄。
仄仄○平平仄平,平平仄仄仄仄平。
仄平平○平仄仄,仄平平仄○平平。
平平○仄仄○仄,仄仄○平仄平仄。
仄平平仄仄平平,平平仄仄○平仄。

动物

送高员外赴淄青使幕 (sòng gāo yuán wài fù zī qīng shǐ mù)

朝代:唐    作者: 韩翃

远水流春色,回风送落晖。
人趋双节近,马递百花归。
山驿尝官酒,关城度客衣。
从来赤管笔,提向幕中稀。

平平仄仄仄仄仄,仄平平平平平仄。
平平仄仄平平平,仄平仄平平平仄。
仄平平仄○平○,仄○仄仄○平平。
仄平平仄平仄仄,仄仄仄平平仄平。
平平仄仄仄平仄,仄平仄仄平仄仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄○平仄平仄。
仄平平平平仄平,平平仄仄○平平。
仄仄○平仄仄仄,仄○○仄平平平。
○○仄仄平平仄,平平平仄仄仄仄。
仄平仄仄仄○平,仄仄○平平仄仄。
仄仄○平平仄平,平平仄仄仄仄平。
仄平平○平仄仄,仄平平仄○平平。
平平○仄仄○仄,仄仄○平仄平仄。
仄平平仄仄平平,平平仄仄○平仄。

挽王总干父知县 (wǎn wáng zǒng gān fù zhī xiàn)

朝代:宋    作者: 卫宗武

蜀溪名阀世为儒,祖擢巍科子亦如。
从仕为民辞荐牍,移忠有後竟悬车。
一生冰蘖节愈厉,两度弦歌政可书。
共拟泷碑表亲墓,讵知簪笏化犁锄。

平平仄仄仄仄仄,仄平平平平平仄。
平平仄仄平平平,仄平仄平平平仄。
仄平平仄○平○,仄○仄仄○平平。
仄平平仄平仄仄,仄仄仄平平仄平。
平平仄仄仄平仄,仄平仄仄平仄仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄○平仄平仄。
仄平平平平仄平,平平仄仄○平平。
仄仄○平仄仄仄,仄○○仄平平平。
○○仄仄平平仄,平平平仄仄仄仄。
仄平仄仄仄○平,仄仄○平平仄仄。
仄仄○平平仄平,平平仄仄仄仄平。
仄平平○平仄仄,仄平平仄○平平。
平平○仄仄○仄,仄仄○平仄平仄。
仄平平仄仄平平,平平仄仄○平仄。

寄书後作 (jì shū hòu zuò)

朝代:宋    作者: 林希逸

几度题书客未还,归鸿节节度乡关。
遥知一纸平安字,慈母灯前阁泪看。

平平仄仄仄仄仄,仄平平平平平仄。
平平仄仄平平平,仄平仄平平平仄。
仄平平仄○平○,仄○仄仄○平平。
仄平平仄平仄仄,仄仄仄平平仄平。
平平仄仄仄平仄,仄平仄仄平仄仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄○平仄平仄。
仄平平平平仄平,平平仄仄○平平。
仄仄○平仄仄仄,仄○○仄平平平。
○○仄仄平平仄,平平平仄仄仄仄。
仄平仄仄仄○平,仄仄○平平仄仄。
仄仄○平平仄平,平平仄仄仄仄平。
仄平平○平仄仄,仄平平仄○平平。
平平○仄仄○仄,仄仄○平仄平仄。
仄平平仄仄平平,平平仄仄○平仄。

和李校书新题乐府十二首 骠国乐 (hé lǐ xiào shū xīn tí yuè fǔ shí èr shǒu piào guó yuè)

朝代:唐    作者: 元稹

骠之乐器头象驼,音声不合十二和。
促舞跳趫筋节硬,繁辞变乱名字讹。
千弹万唱皆咽咽,左旋右转空傞傞。
俯地呼天终不会,曲成调变当如何。
德宗深意在柔远,笙镛不御停娇娥。
史馆书为朝贡传,太常编入鞮靺科。
古时陶尧作天子,逊遁亲听康衢歌。
又遣遒人持木铎,徧采讴谣天下过。
万人有意皆洞达,四岳不敢施烦苛。
尽令区中击壤块,燕及海外覃恩波。
秦霸周衰古官废,下堙上塞王道颇。
共矜异俗同声教,不念齐民方荐瘥。
传称鱼鼈亦咸若,苟能效此诚足多。
借如牛马未蒙泽,岂在抱瓮滋鼋鼍。
教化从来有源委,必将泳海先泳河。
是非倒置自古有,骠兮骠兮谁尔诃。

平平仄仄仄仄仄,仄平平平平平仄。
平平仄仄平平平,仄平仄平平平仄。
仄平平仄○平○,仄○仄仄○平平。
仄平平仄平仄仄,仄仄仄平平仄平。
平平仄仄仄平仄,仄平仄仄平仄仄。
平平仄仄仄仄平,仄仄○平仄平仄。
仄平平平平仄平,平平仄仄○平平。
仄仄○平仄仄仄,仄○○仄平平平。
○○仄仄平平仄,平平平仄仄仄仄。
仄平仄仄仄○平,仄仄○平平仄仄。
仄仄○平平仄平,平平仄仄仄仄平。
仄平平○平仄仄,仄平平仄○平平。
平平○仄仄○仄,仄仄○平仄平仄。
仄平平仄仄平平,平平仄仄○平仄。