wǎn qiū shān zhōng
晚秋山中 🔈
琅然笑语响空山,两袖清风倚曲栏。
木落顿惊秋色逈,竹高先觉晚西寒。
年华流水声中去,世事浮云影里看。
载酒登临真解事,人间不似醉乡宽。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
琅然笑語響空山,兩袖清風倚曲欄。
木落頓驚秋色逈,竹高先覺晚西寒。
年華流水聲中去,世事浮雲影裏看。
載酒登臨真解事,人間不似醉鄉寬。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
琅然笑语响彻空山,仿佛两袖清风依靠在曲栏上。
秋风吹落木叶,顿时惊艳了远处的秋色,高耸的竹子早早地感受到了初寒。
光阴如流水般匆匆流逝,人生的种种琐事在浮云般的影象中观看。
端着美酒登上高山,真正理解了世事,但世间的纷纷扰扰却不如故乡的宁静宽广。
总结:
诗人以山水为背景,表达了对光阴易逝、人生短暂的感慨,同时通过自然景物的描绘,表现了人生的无常和变幻。诗人以“载酒登临”一句,展示了对于人生的深刻思考和领悟,与世俗的繁华不同,更加追求内心的宁静和豁达。整首诗以清新、淡泊的笔调,传达出诗人对于人生真谛的追求和对于自然的赞美之情。
黄复之的诗:
相关诗词:
西湖秋晚 (xī hú qiū wǎn)
爱山不买城中地,畏客长撑屋後船。
荷叶无多秋事晚,又同鸥鹭过残年。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
秋晚园中 其一 (qiū wǎn yuán zhōng qí yī)
篱落围秋色,株梢罥晚晖。
菊花供麴尽,桐叶饲鱼稀。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
秋晚山中别业 (qiū wǎn shān zhōng bié yè)
树老野泉清,幽人好独行。
去闲知路静,归晚喜山明。
兰芰通荒井,牛羊出古城。
茂陵秋最冷,谁念一书生。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
秋晚孤山 (qiū wǎn gū shān)
山夹寒云晚不收,苹花洲渚雁声秋。
西湖处士无消息,落日丹枫处处愁。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
吴越归秋晚 (wú yuè guī qiū wǎn)
湖海归来晚,园荒菊几丛。
秋山吟骨瘦,霜叶醉顔红。
吊影寒溪曲,懐人落月中。
青灯滋味永,不用哭途穷。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
谢虚中上人晚秋见寄 (xiè xū zhōng shàng rén wǎn qiū jiàn jì)
楚外同文在,荆门得信时。
几重相别意,一首晚秋诗。
日暮山沈雨,莲残水满池。
登楼试南望,为子动归思。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
秋晚三首 其一 (qiū wǎn sān shǒu qí yī)
梨杖晚经桑柘坞,园林秋尽露人家。
破篱犬吠柴门掩,寒犊自归山日斜。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
秋江晚渡图 (qiū jiāng wǎn dù tú)
晚来江上鲤鱼风,十里青山一望中。
自是欲归人意急,等闲付与济川功。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
旅中秋晚 (lǚ zhōng qiū wǎn)
秋露洗晴空,秋光处处同。
枫霞明野树,芦雪覆沙丛。
旅况悲寒蛩,归心寄断鸿。
几时随牧竖,吹笛乱山中。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
次韵费梦得晚秋感怀三首 其三 (cì yùn fèi mèng dé wǎn qiū gǎn huái sān shǒu qí sān)
摇落秋风晚,吾衰已一翁。
不堪居世上,宁忍卧山中。
帷幄人焉用,尘埃帝尚蒙。
仰天无计出,老泪溅寒空。
平平仄仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄仄仄平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。