dé qīng dào zhōng
德清道中 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 黄复之 (huáng fù zhī)

天寒岁晚江湖客,一段风烟画卷昏。
聚蟹声喧枯苇{艹断},飞鸿影落断桥村。
归云寺带翠微暝,逆水帆拖白漾浑。
东去西来见鸥伴,盟寒只有愧心存。

平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平仄仄仄平。
平仄平平仄平仄,平平平仄仄平平。

tiān hán suì wǎn jiāng hú kè , yī duàn fēng yān huà juàn hūn 。
jù xiè shēng xuān kū wěi { ǎo duàn } , fēi hóng yǐng luò duàn qiáo cūn 。
guī yún sì dài cuì wēi míng , nì shuǐ fān tuō bái yàng hún 。
dōng qù xī lái jiàn ōu bàn , méng hán zhǐ yǒu kuì xīn cún 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

寒天时节,岁末晚凉,江湖行客们身临其境。一幅风云变幻的画卷在黄昏时分展开。蟹群聚集,发出嘈杂的声响,枯苇在其间断裂。飞鸿掠影,投下斑驳的光影,落在断桥村旁。归云寺隐没在青翠微茫之中,暮色渐深。逆水行舟,帆被拖拽在白浪之间。东行西来,不时与飞鸥为伴,但盟约的寒冷只让内心愧疚存留。
全诗通过描绘江湖景象,表达了行客在寒冷的天气里所经历的种种情感,以及与环境、人物的交互,突显出内心的矛盾和愧疚之情。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者黄复之介绍:🔈

黄复之,字幼张(《前贤小集拾遗》卷四),号淀湖(影印《诗渊》册三页二二二一)。今录诗六首。 查看更多>>

黄复之的诗:

相关诗词:

唐德明兴圣庙乐章 德明酌献 (táng dé míng xīng shèng miào yuè zhāng dé míng zhuó xiàn)

朝代:唐    作者: 李纾

清庙弈弈,和乐雍雍。
器尊牺象,礼属宗公。
白水方[祼],黄流在中。
谟明之德,万古清风。

平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平仄仄仄平。
平仄平平仄平仄,平平平仄仄平平。

拟寒山寺 其五一 (nǐ hán shān sì qí wǔ yī)

朝代:宋    作者: 释怀深

人生重道德,不重多金银。
金银润汝屋,道德光汝身。
金银生盗贼,道德息贪嗔。
寻思富汉子,不如贫道人。

平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平仄仄仄平。
平仄平平仄平仄,平平平仄仄平平。

次韵邵州道中 (cì yùn shào zhōu dào zhōng)

朝代:宋    作者: 释德洪

斗折清江接暮林,堕江残月水浮金。
松间有风自成曲,清坐不须重整琴。

平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平仄仄仄平。
平仄平平仄平仄,平平平仄仄平平。

郊庙歌辞 德明兴圣庙乐章 德明酌献 (jiāo miào gē cí dé míng xīng shèng miào yuè zhāng dé míng zhuó xiàn)

朝代:唐    作者: 李舒

清庙奕奕,和乐雍雍。
器尊牺象,礼属宗公。
白水方祼,黄流在中。
谟明之德,万古清风。

平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平仄仄仄平。
平仄平平仄平仄,平平平仄仄平平。

水西与李彦恢相从余将取旌德趋徽州彦恢先归旌德相候彭元任亦自太平县来相送遇於三溪驿遂同过旌德道中呈二子三首 其三 (shuǐ xī yǔ lǐ yàn huī xiāng cóng yú jiāng qǔ jīng dé qū huī zhōu yàn huī xiān guī jīng dé xiāng hòu péng yuán rèn yì zì tài píng xiàn lái xiāng sòng yù wū sān xī yì suì tóng guò jīng dé dào zhōng chéng èr zǐ sān shǒu qí sān)

朝代:宋    作者: 吕本中

白头嬾入少年场,二老追随却味长。
预喜尊前听清话,夜窗相对一炉香。

平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平仄仄仄平。
平仄平平仄平仄,平平平仄仄平平。

卧疾初起示逢年兼简绰中德粲五首 其三 (wò jí chū qǐ shì féng nián jiān jiǎn chuò zhōng dé càn wǔ shǒu qí sān)

朝代:宋    作者: 朱松

清风白雨洒炎荒,林下听时恰对牀。
一洗微痾何足道,请观何处不清凉。

平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平仄仄仄平。
平仄平平仄平仄,平平平仄仄平平。

题李公麟山庄图 建德馆 (tí lǐ gōng lín shān zhuāng tú jiàn dé guǎn)

朝代:宋    作者: 苏辙

龙眠渌净中,微吟作云雨。
幽人建德居,知是清风主。

平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平仄仄仄平。
平仄平平仄平仄,平平平仄仄平平。

动物

道间示德甫德称 (dào jiān shì dé fǔ dé chēng)

朝代:宋    作者: 陆九龄

天地中间本自宽,何须特地起无端。
更宜顿扫从前事,相与携筇一笑欢。

平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平仄仄仄平。
平仄平平仄平仄,平平平仄仄平平。

崇德道中 其一 (chóng dé dào zhōng qí yī)

朝代:宋    作者: 张鎡

破艇争剗忽罢喧,野童村女闯篱边。
令人说着苏堤路,花满清明画鼓船。

平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平仄仄仄平。
平仄平平仄平仄,平平平仄仄平平。

缘识 其九○ (yuán shí qí jiǔ ○)

朝代:宋    作者: 宋太宗

经到玄科大法中,先持道德济阴功。
三清有路人难到,但守虚无一迳同。

平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平仄仄仄平平。
平平仄仄仄平仄,仄仄平仄仄仄平。
平仄平平仄平仄,平平平仄仄平平。