tīng zǎo chán gē
听早蝉歌 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 耿湋 (gěng wéi)

蝉鸣兮夕曛,声和兮夏云。
白日兮将短,秋意兮已满。
乍悲鸣兮欲长,犹嘶涩兮多断。
风萧萧兮转清,韵嘒嘒兮初成。
依婆娑之古树,思辽落之荒城。
闲院支颐,深林倚策。
犹惆怅而无语,鬓星星而已白。

平平平仄平,平○平仄平。
仄仄平○仄,平仄平仄仄。
仄平平平仄○,○平仄平平仄。
平平平平仄平,仄仄仄平平平。
平平○平仄仄,○平仄平平平。
平仄平平,○平仄仄。
○平仄平平仄,仄平平平仄仄。

chán míng xī xī xūn , shēng hé xī xià yún 。
bái rì xī jiāng duǎn , qiū yì xī yǐ mǎn 。
zhà bēi míng xī yù cháng , yóu sī sè xī duō duàn 。
fēng xiāo xiāo xī zhuǎn qīng , yùn huì huì xī chū chéng 。
yī pó suō zhī gǔ shù , sī liáo luò zhī huāng chéng 。
xián yuàn zhī yí , shēn lín yǐ cè 。
yóu chóu chàng ér wú yǔ , bìn xīng xīng ér yǐ bái 。

聽早蟬歌

—— 耿湋

蟬鳴兮夕曛,聲和兮夏雲。
白日兮將短,秋意兮已滿。
乍悲鳴兮欲長,猶嘶澀兮多斷。
風蕭蕭兮轉清,韻嘒嘒兮初成。
依婆娑之古樹,思遼落之荒城。
閑院支頤,深林倚策。
猶惆悵而無語,鬢星星而已白。

平平平仄平,平○平仄平。
仄仄平○仄,平仄平仄仄。
仄平平平仄○,○平仄平平仄。
平平平平仄平,仄仄仄平平平。
平平○平仄仄,○平仄平平平。
平仄平平,○平仄仄。
○平仄平平仄,仄平平平仄仄。

chán míng xī xī xūn , shēng hé xī xià yún 。
bái rì xī jiāng duǎn , qiū yì xī yǐ mǎn 。
zhà bēi míng xī yù cháng , yóu sī sè xī duō duàn 。
fēng xiāo xiāo xī zhuǎn qīng , yùn huì huì xī chū chéng 。
yī pó suō zhī gǔ shù , sī liáo luò zhī huāng chéng 。
xián yuàn zhī yí , shēn lín yǐ cè 。
yóu chóu chàng ér wú yǔ , bìn xīng xīng ér yǐ bái 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
蝉声鸣啭在夕阳下,声音与夏天的云彩相和谐。
白天已经将近尽头,秋天的意味已经充盈。
它们时而悲鸣欲长久,又时而尖利而多次断续。
风吹拂草木发出萧萧声,音韵响亮初具形态。
我依靠着古老的树,思念着荒凉的城。
在闲静的庭院里支撑着下巴,深入茂密的林中倚仗着拐杖。
我依然愁怅而无言,头发星星点点已经泛白。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者耿湋介绍:🔈

耿湋,字洪源,河东人。登宝应元年进士第,官右拾遗。工诗,与钱起、卢纶、司空曙齐名,号大历十才子。湋诗不深琢削,而风格自胜。集三卷,今编诗二卷。 耿湋,字洪源,河东人。登宝应元年进士第,官右拾遗。工诗,与钱起、卢纶、司空曙齐名,号大历十才子。湋诗不深琢削,而风格自胜。集三卷,今编诗二卷。 查看更多>>

耿湋的诗:

相关诗词:

早蝉 (zǎo chán)

朝代:唐    作者: 白居易

月出先照山,风生先动水。
亦如早蝉声,先入闲人耳。
一闻愁意结,再听乡心起。
渭上新蝉声,先听浑相似。
衡门有谁听,日暮槐花里。

平平平仄平,平○平仄平。
仄仄平○仄,平仄平仄仄。
仄平平平仄○,○平仄平平仄。
平平平平仄平,仄仄仄平平平。
平平○平仄仄,○平仄平平平。
平仄平平,○平仄仄。
○平仄平平仄,仄平平平仄仄。

早蝉 (zǎo chán)

朝代:唐    作者: 贾岛

早蝉孤抱芳槐叶,噪向残阳意度秋。
也任一声催我老,堪听两耳畏吟休。
得非下第无高韵,须是青山隐白头。
若问此心嗟叹否,天人不可怨而尤。

平平平仄平,平○平仄平。
仄仄平○仄,平仄平仄仄。
仄平平平仄○,○平仄平平仄。
平平平平仄平,仄仄仄平平平。
平平○平仄仄,○平仄平平平。
平仄平平,○平仄仄。
○平仄平平仄,仄平平平仄仄。

闻早蝉 (wén zǎo chán)

朝代:唐    作者: 陆畅

落日早蝉急,客心闻更愁。
一声来枕上,梦里故园秋。

平平平仄平,平○平仄平。
仄仄平○仄,平仄平仄仄。
仄平平平仄○,○平仄平平仄。
平平平平仄平,仄仄仄平平平。
平平○平仄仄,○平仄平平平。
平仄平平,○平仄仄。
○平仄平平仄,仄平平平仄仄。

早秋二绝 其二 (zǎo qiū èr jué qí èr)

朝代:宋    作者: 寇准

一听早蝉响,坐悲芳岁阑。
新秋空索寞,前事但心酸。

平平平仄平,平○平仄平。
仄仄平○仄,平仄平仄仄。
仄平平平仄○,○平仄平平仄。
平平平平仄平,仄仄仄平平平。
平平○平仄仄,○平仄平平平。
平仄平平,○平仄仄。
○平仄平平仄,仄平平平仄仄。

写景 抒怀

听蝉八绝句 其二 (tīng chán bā jué jù qí èr)

朝代:宋    作者: 杨万里

一只初来报早秋,又添一只说新愁。
两蝉对语双垂柳,知鬭先休鬭後休。

平平平仄平,平○平仄平。
仄仄平○仄,平仄平仄仄。
仄平平平仄○,○平仄平平仄。
平平平平仄平,仄仄仄平平平。
平平○平仄仄,○平仄平平平。
平仄平平,○平仄仄。
○平仄平平仄,仄平平平仄仄。

奉和御制闻早蝉 (fèng hé yù zhì wén zǎo chán)

朝代:宋    作者: 徐铉

绿树阴阴惬豫游,早蝉清韵远还收。
唤回昼梦和宫漏,引起微凉助麦秋。
禁柳烟中飞乍觉,御沟声里听偏幽。
羣生遂性宸章悦,从此人间不识愁。

平平平仄平,平○平仄平。
仄仄平○仄,平仄平仄仄。
仄平平平仄○,○平仄平平仄。
平平平平仄平,仄仄仄平平平。
平平○平仄仄,○平仄平平平。
平仄平平,○平仄仄。
○平仄平平仄,仄平平平仄仄。

早秋二绝 其一 (zǎo qiū èr jué qí yī)

朝代:宋    作者: 寇准

年光苒苒暗推移,坐惜流年感旧期。
独听早蝉秋色里,潘安初见二毛时。

平平平仄平,平○平仄平。
仄仄平○仄,平仄平仄仄。
仄平平平仄○,○平仄平平仄。
平平平平仄平,仄仄仄平平平。
平平○平仄仄,○平仄平平平。
平仄平平,○平仄仄。
○平仄平平仄,仄平平平仄仄。

听多美唱歌 (tīng duō měi chàng gē)

朝代:唐    作者: 李涉

黄莺慢转引秋蝉,冲断行云直入天。
一曲梁州听初了,为君别唱想夫怜。

平平平仄平,平○平仄平。
仄仄平○仄,平仄平仄仄。
仄平平平仄○,○平仄平平仄。
平平平平仄平,仄仄仄平平平。
平平○平仄仄,○平仄平平平。
平仄平平,○平仄仄。
○平仄平平仄,仄平平平仄仄。

听蝉八绝句 其一 (tīng chán bā jué jù qí yī)

朝代:宋    作者: 杨万里

披襟散发晚风清,细细孤斟缓缓行。
道是江东官事冗,绿杨阴里听蝉声。

平平平仄平,平○平仄平。
仄仄平○仄,平仄平仄仄。
仄平平平仄○,○平仄平平仄。
平平平平仄平,仄仄仄平平平。
平平○平仄仄,○平仄平平平。
平仄平平,○平仄仄。
○平仄平平仄,仄平平平仄仄。

早蝉 (zǎo chán)

朝代:唐    作者: 李咸用

门柳不连野,乍闻为早蝉。
游人无定处,入耳更应先。
暂默斜阳雨,重吟远岸烟。
前年湘竹里,风激遶离筵。

平平平仄平,平○平仄平。
仄仄平○仄,平仄平仄仄。
仄平平平仄○,○平仄平平仄。
平平平平仄平,仄仄仄平平平。
平平○平仄仄,○平仄平平平。
平仄平平,○平仄仄。
○平仄平平仄,仄平平平仄仄。