tí cǎi shí lǐ tài bái cí
题采石李太白祠 🔈

朝代:宋 (sòng)    作者: 罗与之 (luó yǔ zhī)

仙翁谪堕岷山下,逸气如虹耿林罅。
万言倚马不作难,坐令神鬼皆惊吓。
翘翘车乘悬弓旌,畴咨时政肝胆明。
和蕃书草金銮殿,清平词度沉香亭。
声华视汉媲黄绮,宝床赐食龙顔喜。
掉头歘作燕晋游,却笑卿相纡朱紫。
开元盈成亦已极,屏间山水代无逸。
未必脱靴恨尔深,自是见几不终日。
锦袍错落浮扁舟,呼儿买酒盟江鸥。
天公似悔夜郎祸,明月已起烟波愁。
采石青青三尺墓,至今祠祭勤呵护。

平平仄○平平仄,仄仄○○仄平仄。
仄平仄仄仄仄○,仄仄平仄平平仄。
平平平○平平平,平平平仄平仄平。
○平平仄平平仄,平平平仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平仄。
仄平仄仄○仄平,仄仄平○平平仄。
平平平平仄仄仄,○○平仄仄平仄。
仄仄仄平仄仄○,仄仄仄仄仄平仄。
仄平仄仄平○平,平平仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,平仄仄仄平平平。
仄仄平平○仄仄,仄平平仄平平仄。

xiān wēng zhé duò mín shān xià , yì qì rú hóng gěng lín xià 。
wàn yán yǐ mǎ bù zuò nán , zuò lìng shén guǐ jiē jīng xià 。
qiào qiào chē chéng xuán gōng jīng , chóu zī shí zhèng gān dǎn míng 。
hé fān shū cǎo jīn luán diàn , qīng píng cí dù chén xiāng tíng 。
shēng huá shì hàn pì huáng qǐ , bǎo chuáng cì shí lóng yán xǐ 。
diào tóu xū zuò yàn jìn yóu , què xiào qīng xiāng yū zhū zǐ 。
kāi yuán yíng chéng yì yǐ jí , píng jiān shān shuǐ dài wú yì 。
wèi bì tuō xuē hèn ěr shēn , zì shì jiàn jǐ bù zhōng rì 。
jǐn páo cuò luò fú piān zhōu , hū ér mǎi jiǔ méng jiāng ōu 。
tiān gōng sì huǐ yè láng huò , míng yuè yǐ qǐ yān bō chóu 。
cǎi shí qīng qīng sān chǐ mù , zhì jīn cí jì qín hē hù 。

动物

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:

仙翁被贬谪到岷山下,逸气如彩虹一般闪耀在耿林的缝隙之间。
他以万言倚马而不使人感到困扰,坐在那里令神鬼都感到惊吓。
他的车乘高高翘起,悬挂弓和旌旗,常常被咨询时政,心怀肝胆如明镜一般清澈。
他以和蕃书、草金銮殿之作,以及在清平香亭的词章,展现了卓越的文学才华。
他的声华堪比于汉代的黄绮,皇帝赐他宝床、赐以美食,龙颜喜悦。
他翻转头颅,成为了燕晋一带游历的游人,却笑言你作为卿相纷纷缠绕在朱紫之间。
开元时代的盛景已经达到了极点,但在屏风之后,山水画卷依然不曾有片刻的逸散。
未必能够脱去靴子,心中对你的深情怨恨,只因自己总是短暂地相见,无法长久相伴。
他穿着错落有致的锦袍,坐在漂浮的扁舟上,呼唤着手下的仆人,一同购买酒,结盟于江边的鸥鸟。
天公似乎后悔了夜郎的祸乱,明月已经升起,照在烟波中,却让人感到愁绪。
青青石头堆砌的三尺墓,是他采石时的墓地,至今仍然有人祭祀,用心呵护着。

总结:

这首诗描述了一位仙翁被贬谪到岷山下的景象,他的逸气如虹闪耀在林间,举止从容自若,神秘而令人敬畏。他的才华横溢,作品包括政论、词章等,展现出深厚的文学修养。开元时代的繁华已达巅峰,但屏风之后仍有隐忧。他与朋友共饮作乐,抚慰内心的郁闷。诗中融入了对明月、墓地等元素的描绘,增添了情感色彩。整首诗展示了仙翁的形象、文学成就以及对逝去时光的怀念之情。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者罗与之介绍:🔈

罗与之,字与甫,螺川(今江西吉安南)人。曾应进士举不第(本集卷一《下第西归》),遂弃去,浪迹江湖间。其诗爲刘克庄称赏(《後村集》卷一○《题庐陵罗生书卷》)。有《雪坡小稿》二卷。 罗与之诗,以汲古阁影宋抄《南宋六十家小集·雪坡小稿》爲底本。校以影印文渊阁《四库全书·江湖小集》本(简称江湖集)、顾氏读书斋刊《南宋群贤小集》本(简称群贤集),并酌校《四库全书·两宋名贤小集》本(简称名贤集)。 查看更多>>

罗与之的诗:

相关诗词:

题太白祠堂 其三 (tí tài bái cí táng qí sān)

朝代:宋    作者: 喻良能

潮生采石波涛险,秋入青山草木寒。
千古风流无处觅,空吟亭北倚栏干。

平平仄○平平仄,仄仄○○仄平仄。
仄平仄仄仄仄○,仄仄平仄平平仄。
平平平○平平平,平平平仄平仄平。
○平平仄平平仄,平平平仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平仄。
仄平仄仄○仄平,仄仄平○平平仄。
平平平平仄仄仄,○○平仄仄平仄。
仄仄仄平仄仄○,仄仄仄仄仄平仄。
仄平仄仄平○平,平平仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,平仄仄仄平平平。
仄仄平平○仄仄,仄平平仄平平仄。

李白祠堂 其二 (lǐ bái cí táng qí èr)

朝代:宋    作者: 孔平仲

太白之精出李白,诗中元帅酒家豪。
轩然眉目已如此,况着当年宫锦袍。

平平仄○平平仄,仄仄○○仄平仄。
仄平仄仄仄仄○,仄仄平仄平平仄。
平平平○平平平,平平平仄平仄平。
○平平仄平平仄,平平平仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平仄。
仄平仄仄○仄平,仄仄平○平平仄。
平平平平仄仄仄,○○平仄仄平仄。
仄仄仄平仄仄○,仄仄仄仄仄平仄。
仄平仄仄平○平,平平仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,平仄仄仄平平平。
仄仄平平○仄仄,仄平平仄平平仄。

采石李白墓 (cǎi shí lǐ bái mù)

朝代:宋    作者: 晁补之

客星一点太微傍,谈笑青蝇玉失光。
载酒五湖狂到死,只今天地不能藏。

平平仄○平平仄,仄仄○○仄平仄。
仄平仄仄仄仄○,仄仄平仄平平仄。
平平平○平平平,平平平仄平仄平。
○平平仄平平仄,平平平仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平仄。
仄平仄仄○仄平,仄仄平○平平仄。
平平平平仄仄仄,○○平仄仄平仄。
仄仄仄平仄仄○,仄仄仄仄仄平仄。
仄平仄仄平○平,平平仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,平仄仄仄平平平。
仄仄平平○仄仄,仄平平仄平平仄。

采石 (cǎi shí)

朝代:宋    作者: 华岳

诗人浪作水仙歌,我欲题诗为止哦。
采石浊流浑彻底,夜涛安得见嫦娥。

平平仄○平平仄,仄仄○○仄平仄。
仄平仄仄仄仄○,仄仄平仄平平仄。
平平平○平平平,平平平仄平仄平。
○平平仄平平仄,平平平仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平仄。
仄平仄仄○仄平,仄仄平○平平仄。
平平平平仄仄仄,○○平仄仄平仄。
仄仄仄平仄仄○,仄仄仄仄仄平仄。
仄平仄仄平○平,平平仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,平仄仄仄平平平。
仄仄平平○仄仄,仄平平仄平平仄。

题太白五松书堂 其四 (tí tài bái wǔ sōng shū táng qí sì)

朝代:宋    作者: 林桷

为儒为吏两无功,采石铜官邂逅同。
四见清明今一换,归欤我欲片帆东。

平平仄○平平仄,仄仄○○仄平仄。
仄平仄仄仄仄○,仄仄平仄平平仄。
平平平○平平平,平平平仄平仄平。
○平平仄平平仄,平平平仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平仄。
仄平仄仄○仄平,仄仄平○平平仄。
平平平平仄仄仄,○○平仄仄平仄。
仄仄仄平仄仄○,仄仄仄仄仄平仄。
仄平仄仄平○平,平平仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,平仄仄仄平平平。
仄仄平平○仄仄,仄平平仄平平仄。

题姑孰台 (tí gū shú tái)

朝代:宋    作者: 孔平仲

青山便是玄晖宅,采石相传李白坟。
谁使浪仙来此住,姓名辉映少知闻。

平平仄○平平仄,仄仄○○仄平仄。
仄平仄仄仄仄○,仄仄平仄平平仄。
平平平○平平平,平平平仄平仄平。
○平平仄平平仄,平平平仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平仄。
仄平仄仄○仄平,仄仄平○平平仄。
平平平平仄仄仄,○○平仄仄平仄。
仄仄仄平仄仄○,仄仄仄仄仄平仄。
仄平仄仄平○平,平平仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,平仄仄仄平平平。
仄仄平平○仄仄,仄平平仄平平仄。

连日至瞿唐谒白帝祠登越公三峡堂徘徊览古共成十二绝 石笋 (lián rì zhì qú táng yè bái dì cí dēng yuè gōng sān xiá táng pái huái lǎn gǔ gòng chéng shí èr jué shí sǔn)

朝代:宋    作者: 王十朋

白帝祠前石笋三,根连灧澦立相参。
不知此石能言否,往事应同老柏谈。

平平仄○平平仄,仄仄○○仄平仄。
仄平仄仄仄仄○,仄仄平仄平平仄。
平平平○平平平,平平平仄平仄平。
○平平仄平平仄,平平平仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平仄。
仄平仄仄○仄平,仄仄平○平平仄。
平平平平仄仄仄,○○平仄仄平仄。
仄仄仄平仄仄○,仄仄仄仄仄平仄。
仄平仄仄平○平,平平仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,平仄仄仄平平平。
仄仄平平○仄仄,仄平平仄平平仄。

采石墓 (cǎi shí mù)

朝代:唐    作者: 白居易

采石江边李白坟,遶田无限草连云。
可怜荒壠泉骨,曾有惊天动地文。
但是诗人多薄命,就中沦落不过君。
渚苹溪草犹堪荐,大雅遗风不可闻。
(见《采石志》,转录自《李白在安徽》)(按:《全唐诗》卷四四○收本诗,缺末二句,今重录。
今人或谓末二句系人僞托。
)。

平平仄○平平仄,仄仄○○仄平仄。
仄平仄仄仄仄○,仄仄平仄平平仄。
平平平○平平平,平平平仄平仄平。
○平平仄平平仄,平平平仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平仄。
仄平仄仄○仄平,仄仄平○平平仄。
平平平平仄仄仄,○○平仄仄平仄。
仄仄仄平仄仄○,仄仄仄仄仄平仄。
仄平仄仄平○平,平平仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,平仄仄仄平平平。
仄仄平平○仄仄,仄平平仄平平仄。

蓝上采石芥寄前李明府 (lán shàng cǎi shí jiè jì qián lǐ míng fǔ)

朝代:唐    作者: 钱起

渊明遗爱处,山芥绿芳初。
翫此春阴色,犹滋夜雨余。
隔溪烟叶小,覆石雪花舒。
采采还相赠,瑶华信不如。

平平仄○平平仄,仄仄○○仄平仄。
仄平仄仄仄仄○,仄仄平仄平平仄。
平平平○平平平,平平平仄平仄平。
○平平仄平平仄,平平平仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平仄。
仄平仄仄○仄平,仄仄平○平平仄。
平平平平仄仄仄,○○平仄仄平仄。
仄仄仄平仄仄○,仄仄仄仄仄平仄。
仄平仄仄平○平,平平仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,平仄仄仄平平平。
仄仄平平○仄仄,仄平平仄平平仄。

李白墓 (lǐ bái mù)

朝代:唐    作者: 白居易

采石江边李白坟,遶田无限草连云。
可怜荒壠穷泉骨,曾有惊天动地文。
但是诗人多薄命,就中沦落不过君。

平平仄○平平仄,仄仄○○仄平仄。
仄平仄仄仄仄○,仄仄平仄平平仄。
平平平○平平平,平平平仄平仄平。
○平平仄平平仄,平平平仄平平平。
平平仄仄仄平仄,仄平仄仄平平仄。
仄平仄仄○仄平,仄仄平○平平仄。
平平平平仄仄仄,○○平仄仄平仄。
仄仄仄平仄仄○,仄仄仄仄仄平仄。
仄平仄仄平○平,平平仄仄○平平。
平平仄仄仄平仄,平仄仄仄平平平。
仄仄平平○仄仄,仄平平仄平平仄。

写人 悼亡