tài yuán zhèng shàng shū yuǎn jì xīn shī zǒu bǐ chóu zèng yīn dài shū hè
太原郑尚书远寄新诗走笔酬赠因代书贺 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 权德舆 (quán dé yú)

晓开阊阖出丝言,共喜全才镇北门。
职重油幢推上略,荣兼革履见深恩。
昔岁经过同二仲,登朝并命慙无用。
曲台分季奉斋祠,直笔系年陪侍从。
芬芳鸡舌向南宫,伏奏丹墀迹又同。
公望数承黄纸诏,虚怀自号白云翁。
戎装躞蹀纷出祖,金印煌煌宠司武。
时看介士阅犀渠,每狎儒生冠章甫。
晋祠汾水古幷州,千骑双旌居上头。
新握兵符应感激,远缄诗句更风流。
缁衣诸侯谅称美,白衣尚书何可比。
只今麟阁待丹青,努力加餐报天子。

仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄○○仄平仄仄,平○仄仄仄○平。
仄仄平○平仄仄,平平○仄平平仄。
仄平○仄仄平平,仄仄仄平平仄○。
平平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平仄○仄平平。
平平仄仄平仄仄,平仄平平仄○仄。
平○仄仄仄平平,仄仄平平○平仄。
仄平平仄仄○平,平○平平平仄平。
平仄平平○仄仄,仄平平仄○平平。
平○平平仄○仄,仄○仄平平仄仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平平仄平仄。

xiǎo kāi chāng hé chū sī yán , gòng xǐ quán cái zhèn běi mén 。
zhí chóng yóu zhuàng tuī shàng lüè , róng jiān gé lǚ jiàn shēn ēn 。
xī suì jīng guò tóng èr chóng , dēng cháo bìng mìng cán wú yòng 。
qū tái fēn jì fèng zhāi cí , zhí bǐ xì nián péi shì cóng 。
fēn fāng jī shé xiàng nán gōng , fú zòu dān chí jì yòu tóng 。
gōng wàng shù chéng huáng zhǐ zhào , xū huái zì hào bái yún wēng 。
róng zhuāng xiè dié fēn chū zǔ , jīn yìn huáng huáng chǒng sī wǔ 。
shí kàn jiè shì yuè xī qú , měi xiá rú shēng guān zhāng fǔ 。
jìn cí fén shuǐ gǔ bìng zhōu , qiān qí shuāng jīng jū shàng tou 。
xīn wò bīng fú yìng gǎn jī , yuǎn jiān shī jù gèng fēng liú 。
zī yī zhū hóu liàng chēng měi , bái yī shàng shū hé kě bǐ 。
zhī jīn lín gé dài dān qīng , nǔ lì jiā cān bào tiān zǐ 。

太原鄭尚書遠寄新詩走筆酬贈因代書賀

—— 權德輿

曉開閶闔出絲言,共喜全才鎮北門。
職重油幢推上略,榮兼革履見深恩。
昔歲經過同二仲,登朝並命慙無用。
曲臺分季奉齋祠,直筆繫年陪侍從。
芬芳雞舌向南宮,伏奏丹墀跡又同。
公望數承黃紙詔,虛懷自號白雲翁。
戎裝躞蹀紛出祖,金印煌煌寵司武。
時看介士閱犀渠,每狎儒生冠章甫。
晉祠汾水古幷州,千騎雙旌居上頭。
新握兵符應感激,遠緘詩句更風流。
緇衣諸侯諒稱美,白衣尚書何可比。
只今麟閣待丹青,努力加餐報天子。

仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄○○仄平仄仄,平○仄仄仄○平。
仄仄平○平仄仄,平平○仄平平仄。
仄平○仄仄平平,仄仄仄平平仄○。
平平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平仄○仄平平。
平平仄仄平仄仄,平仄平平仄○仄。
平○仄仄仄平平,仄仄平平○平仄。
仄平平仄仄○平,平○平平平仄平。
平仄平平○仄仄,仄平平仄○平平。
平○平平仄○仄,仄○仄平平仄仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平平仄平仄。

xiǎo kāi chāng hé chū sī yán , gòng xǐ quán cái zhèn běi mén 。
zhí chóng yóu zhuàng tuī shàng lüè , róng jiān gé lǚ jiàn shēn ēn 。
xī suì jīng guò tóng èr chóng , dēng cháo bìng mìng cán wú yòng 。
qū tái fēn jì fèng zhāi cí , zhí bǐ xì nián péi shì cóng 。
fēn fāng jī shé xiàng nán gōng , fú zòu dān chí jì yòu tóng 。
gōng wàng shù chéng huáng zhǐ zhào , xū huái zì hào bái yún wēng 。
róng zhuāng xiè dié fēn chū zǔ , jīn yìn huáng huáng chǒng sī wǔ 。
shí kàn jiè shì yuè xī qú , měi xiá rú shēng guān zhāng fǔ 。
jìn cí fén shuǐ gǔ bìng zhōu , qiān qí shuāng jīng jū shàng tou 。
xīn wò bīng fú yìng gǎn jī , yuǎn jiān shī jù gèng fēng liú 。
zī yī zhū hóu liàng chēng měi , bái yī shàng shū hé kě bǐ 。
zhī jīn lín gé dài dān qīng , nǔ lì jiā cān bào tiān zǐ 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
黎明时分,打开城门,鸣锣宣告消息,大家欢喜齐声称赞全才镇守北门。
职位崇高,把权杖交给有才干的人,这是一种荣誉,也是对他的深深恩惠的肯定。
回想过去,我与他一同经历了艰难岁月,曾一同进入朝廷,但我感到惭愧,无能无用。
如今他受命分季节奉行祭祀之职,直笔记录年谱,陪伴侍从。
他的诗词文采华美,像鸡舌芬芳香向南宫一样,他的奏章在丹墀上留下了相同的足迹。
他常常受到皇帝黄纸诏书的表彰,虚怀若谷,自称白云翁。
他穿着戎装,英姿勃发,金印闪闪发光,是皇帝特别宠爱的武将。
他常常观看介士们在犀渠中阅读书籍,与那些文采飞扬的儒生冠章甫交往。
在汾水旁的古幷州,有一千骑兵,他们居住在城上,双旌高高飘扬。
他现在手握兵符,感到由衷的感激,他的诗句远近传颂,更加风华绝世。
穿着朴素的紫衣,众多诸侯都称赞他的美德,而身着白袍的他,却担任尚书之职,无与伦比。
如今他正等待着皇帝的指示,努力提升自己,以报效天子的厚望。

赏析:
这首诗《太原郑尚书远寄新诗走笔酬赠因代书贺》是由权德舆创作的,以诗人代表自己向郑尚书送上新诗的方式,表达了他对郑尚书的敬仰和感激之情。
首先,诗人以清晨的时光来揭开诗篇,阊阖即宫门的大门,丝言表示深情款款的话语。这一开篇,便显得充满了欢欣之情,因为郑尚书的全才镇守了北门,象征着国家的安宁。诗人借此赞美郑尚书的才华和职责。
接着,诗人谈到郑尚书在政务中的表现,职重油幢推上略,荣兼革履见深恩。他在官场上的职责分量很重,但他能够胜任,所以荣誉加身,革新政策也得以成功实施。这些都表现出郑尚书的杰出能力和领导力。
诗的第三部分回顾了郑尚书的过去,特别是与诗人自己的相识。两人曾一起度过许多岁月,一起登朝入命,但诗人感到惭愧自己未能在官场上有所作为。然而,他对郑尚书的感激之情仍然深厚。
在接下来的部分,诗人提到了一些仪式和祭祀,如曲台分季奉斋祠,直笔系年陪侍从。这些场景反映出郑尚书的高官地位和他在国家重要仪式中的角色。
诗的后半部分,诗人用丰富的意象来描述郑尚书的功绩和荣誉,如芬芳鸡舌向南宫,伏奏丹墀迹又同。他说郑尚书的功绩就像芬芳的鸡舌花一样,散发着香气,留下深刻的痕迹。而郑尚书也屡次受到皇帝的诏赏,显然是朝廷的得力干将。
最后,诗人表达了郑尚书的高贵地位,他戎装躞蹀纷出祖,金印煌煌宠司武。郑尚书的威仪和地位就像是国家的重要官员一样,每次阅卷都会有一批儒生前来领受指导。晋祠汾水古幷州则提到了他的家乡和祖先,表示他来自一个光荣的家族。
最后,诗人表示自己对郑尚书的感激之情,尤其是他远缄诗句,以感激之情回报郑尚书的赠诗。他穿上了缁衣,意味着他是位诸侯,白衣则表示郑尚书的高官地位。最后两句表达了诗人的决心,他将加倍努力,回报天子的宠爱和期望。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者权德舆介绍:🔈

权德舆,字载之,天水略阳人。未冠,即以文章称,杜佑、裴胄交辟之。德宗闻其材,召爲太常博士,改左补阙,兼制诰,进中书舍人,历礼部侍郎,三知贡举。宪宗元和初,历兵部、吏部侍郎,坐郎吏误用官阙,改太子宾客,俄复前官,迁太常卿,拜礼部尚书,同平章事。会李吉甫再秉政,帝又自用李绦,议论持异,德舆从容不敢有所轻重,坐是罢,以检校吏部尚书,留守东都。复拜太常卿,徙刑部尚书,出爲山南西道节度使。二年,以病乞还,卒於道,年六十。赠左仆射,諡曰文。德舆积思经术,无不贯综,其文雅正赡缛,动止无外饰,而醖藉风流,自然可慕,爲贞元、元和间缙绅羽仪。文集五十卷,今编诗十卷。 权德舆字载之,天水畧阳人。元和... 查看更多>>

权德舆的诗:

相关诗词:

继之尚书自余病来寄遗非一又蒙览醉吟先生传题诗以美之今以此篇用伸酬谢 (jì zhī shàng shū zì yú bìng lái jì yí fēi yī yòu méng lǎn zuì yín xiān shēng chuán tí shī yǐ měi zhī jīn yǐ cǐ piān yòng shēn chóu xiè)

朝代:唐    作者: 白居易

衰残与世日相疎,惠好唯君分有余。
茶药赠多因病久,衣裳寄早及寒初。
交情郑重金相似,诗韵清锵玉不如。
醉傅狂言人尽笑,独知我者是尚书。

仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄○○仄平仄仄,平○仄仄仄○平。
仄仄平○平仄仄,平平○仄平平仄。
仄平○仄仄平平,仄仄仄平平仄○。
平平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平仄○仄平平。
平平仄仄平仄仄,平仄平平仄○仄。
平○仄仄仄平平,仄仄平平○平仄。
仄平平仄仄○平,平○平平平仄平。
平仄平平○仄仄,仄平平仄○平平。
平○平平仄○仄,仄○仄平平仄仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平平仄平仄。

赠猎骑 (zèng liè qí)

朝代:唐    作者: 杜牧

已落双鵰血尚新,鸣鞭走马又翻身。
凭君莫射南来鴈,恐有家书寄远人。

仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄○○仄平仄仄,平○仄仄仄○平。
仄仄平○平仄仄,平平○仄平平仄。
仄平○仄仄平平,仄仄仄平平仄○。
平平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平仄○仄平平。
平平仄仄平仄仄,平仄平平仄○仄。
平○仄仄仄平平,仄仄平平○平仄。
仄平平仄仄○平,平○平平平仄平。
平仄平平○仄仄,仄平平仄○平平。
平○平平仄○仄,仄○仄平平仄仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平平仄平仄。

以诗代书酬慕巢尚书见寄 (yǐ shī dài shū chóu mù cháo shàng shū jiàn jì)

朝代:唐    作者: 白居易

书意诗情不偶然,苦云梦想在林泉。
愿为愚谷烟霞侣,思结空门香火缘。
每媿尚书情眷眷,自怜居士病绵绵。
不知待得心期否,老挍於君六七年。

仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄○○仄平仄仄,平○仄仄仄○平。
仄仄平○平仄仄,平平○仄平平仄。
仄平○仄仄平平,仄仄仄平平仄○。
平平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平仄○仄平平。
平平仄仄平仄仄,平仄平平仄○仄。
平○仄仄仄平平,仄仄平平○平仄。
仄平平仄仄○平,平○平平平仄平。
平仄平平○仄仄,仄平平仄○平平。
平○平平仄○仄,仄○仄平平仄仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平平仄平仄。

走笔代书寄岊仲七弟 (zǒu bǐ dài shū jì jié zhòng qī dì)

朝代:宋    作者: 钱勰

东方千骑拥朱轮,衣锦归逢故国春。
莫向西湖恋风月,鴒原知有望归人。

仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄○○仄平仄仄,平○仄仄仄○平。
仄仄平○平仄仄,平平○仄平平仄。
仄平○仄仄平平,仄仄仄平平仄○。
平平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平仄○仄平平。
平平仄仄平仄仄,平仄平平仄○仄。
平○仄仄仄平平,仄仄平平○平仄。
仄平平仄仄○平,平○平平平仄平。
平仄平平○仄仄,仄平平仄○平平。
平○平平仄○仄,仄○仄平平仄仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平平仄平仄。

詶太原狄尚书见寄 (chóu tài yuán dí shàng shū jiàn jì)

朝代:唐    作者: 刘禹锡

家声烜赫冠前贤,时无穹崇镇北边。
身上官衔如座主,幕中谭笑取同年。
幽幷侠少趋鞭弭,燕赵佳人奉管弦。
仍把天兵书号笔,远题长句寄山川。

仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄○○仄平仄仄,平○仄仄仄○平。
仄仄平○平仄仄,平平○仄平平仄。
仄平○仄仄平平,仄仄仄平平仄○。
平平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平仄○仄平平。
平平仄仄平仄仄,平仄平平仄○仄。
平○仄仄仄平平,仄仄平平○平仄。
仄平平仄仄○平,平○平平平仄平。
平仄平平○仄仄,仄平平仄○平平。
平○平平仄○仄,仄○仄平平仄仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平平仄平仄。

与诸同年贺座主侍郎新拜太常同宴萧尚书亭子 (yǔ zhū tóng nián hè zuò zhǔ shì láng xīn bài tài cháng tóng yàn xiāo shàng shū tíng zǐ)

朝代:唐    作者: 白居易

宠新卿典礼,会盛客徵文。
不失迁莺侣,因成贺燕羣。
池台晴间雪,冠盖暮和云。
共仰曾攀处,年深桂尚熏。

仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄○○仄平仄仄,平○仄仄仄○平。
仄仄平○平仄仄,平平○仄平平仄。
仄平○仄仄平平,仄仄仄平平仄○。
平平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平仄○仄平平。
平平仄仄平仄仄,平仄平平仄○仄。
平○仄仄仄平平,仄仄平平○平仄。
仄平平仄仄○平,平○平平平仄平。
平仄平平○仄仄,仄平平仄○平平。
平○平平仄○仄,仄○仄平平仄仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平平仄平仄。

赠翟提刑 其二 (zèng zhái tí xíng qí èr)

朝代:宋    作者: 李新

虬龙金璧走天阍,下有高陵几代孙。
赋掷玉声那问价,笔生春意自无痕。
尚书补去由高第,廷尉除归不署门。
元圃长生新酿熟,一庭椿露滴黄昏。

仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄○○仄平仄仄,平○仄仄仄○平。
仄仄平○平仄仄,平平○仄平平仄。
仄平○仄仄平平,仄仄仄平平仄○。
平平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平仄○仄平平。
平平仄仄平仄仄,平仄平平仄○仄。
平○仄仄仄平平,仄仄平平○平仄。
仄平平仄仄○平,平○平平平仄平。
平仄平平○仄仄,仄平平仄○平平。
平○平平仄○仄,仄○仄平平仄仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平平仄平仄。

动物

得小儿书寄二陈学顔字有楷法 (dé xiǎo ér shū jì èr chén xué yán zì yǒu kǎi fǎ)

朝代:宋    作者: 王洋

前代风流顔太师,英风烈烈动朝仪。
危身已着当时节,正笔犹开百世疑。
儿作此书真识路,翁因忆汝念临岐。
殷勤莫改平原脚,庆及门闾会有时。

仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄○○仄平仄仄,平○仄仄仄○平。
仄仄平○平仄仄,平平○仄平平仄。
仄平○仄仄平平,仄仄仄平平仄○。
平平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平仄○仄平平。
平平仄仄平仄仄,平仄平平仄○仄。
平○仄仄仄平平,仄仄平平○平仄。
仄平平仄仄○平,平○平平平仄平。
平仄平平○仄仄,仄平平仄○平平。
平○平平仄○仄,仄○仄平平仄仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平平仄平仄。

令狐相公自太原累示新诗因以酬寄 (líng hú xiàng gong zì tài yuán lèi shì xīn shī yīn yǐ chóu jì)

朝代:唐    作者: 刘禹锡

飞蓬卷尽塞云寒,战马闲嘶汉地宽。
万里胡天无警急,一笼烽火报平安。
灯前妓乐留宾宴,雪後山河出猎看。
珍重新诗远相寄,风情不似四登坛。

仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄○○仄平仄仄,平○仄仄仄○平。
仄仄平○平仄仄,平平○仄平平仄。
仄平○仄仄平平,仄仄仄平平仄○。
平平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平仄○仄平平。
平平仄仄平仄仄,平仄平平仄○仄。
平○仄仄仄平平,仄仄平平○平仄。
仄平平仄仄○平,平○平平平仄平。
平仄平平○仄仄,仄平平仄○平平。
平○平平仄○仄,仄○仄平平仄仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平平仄平仄。

郑少融尚书初除端殿以书见及赋诗为贺 (zhèng shǎo róng shàng shū chū chú duān diàn yǐ shū jiàn jí fù shī wèi hè)

朝代:宋    作者: 范成大

敬老尊贤大政初,速邮响动报新除。
即从光范开门馆,先向文明直殿庐。
後日沙堤新宰相,当年革履旧尚书。
锋车若向吴中路,应记南山有荷锄。

仄平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
仄○○仄平仄仄,平○仄仄仄○平。
仄仄平○平仄仄,平平○仄平平仄。
仄平○仄仄平平,仄仄仄平平仄○。
平平平仄仄平平,仄仄平平仄仄平。
平仄仄平平仄仄,平平仄○仄平平。
平平仄仄平仄仄,平仄平平仄○仄。
平○仄仄仄平平,仄仄平平○平仄。
仄平平仄仄○平,平○平平平仄平。
平仄平平○仄仄,仄平平仄○平平。
平○平平仄○仄,仄○仄平平仄仄。
仄平平仄仄平平,仄仄平平仄平仄。