tài bái xī fēng ǒu sù chē zhù èr zūn shī shí shì chén dēng qián yǎn píng tiào shū huái jí shì jì chéng fèng xiáng qí yuán wài zhāng shì yù
太白西峯偶宿车祝二尊师石室晨登前巘凭眺书怀即事寄呈凤翔齐员外张侍御 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 卢纶 (lú lún)

弱龄诚昧鄙,遇胜惟求止。
如何羁滞中,得步青冥里。
青冥有桂藂,冰雪两仙翁。
毛节未归海,丹梯闲倚空。
逍遥拟上清,洞府不知名。
醮罢雨雷至,客辞山忽明。
山明鸟声乐,日气生嵓壑。
嵓壑树修修,白云如水流。
白云消散尽,陇塞俨然秋。
积阻关河固,绵联烽戍稠。
五营承庙略,四野失边愁。
吁嗟系尘役,又负灵仙迹。
芝术自芳香,泥沙几沈溺。
书此欲沾衣,平生事每违。
烟霄不可仰,鸾鹤自追随。

仄平平仄仄,仄○平平仄。
○平平仄○,仄仄平平仄。
平平仄仄平,平仄仄平平。
平仄仄平仄,平平平仄○。
平平仄仄平,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
平仄仄平平,仄平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
平仄仄平平,○平仄○仄。
平仄仄○○,平平仄仄平。
平平仄仄仄,平仄仄平平。

ruò líng chéng mèi bǐ , yù shèng wéi qiú zhǐ 。
rú hé jī zhì zhōng , dé bù qīng míng lǐ 。
qīng míng yǒu guì cóng , bīng xuě liǎng xiān wēng 。
máo jié wèi guī hǎi , dān tī xián yǐ kōng 。
xiāo yáo nǐ shàng qīng , dòng fǔ bù zhī míng 。
jiào bà yǔ léi zhì , kè cí shān hū míng 。
shān míng niǎo shēng yuè , rì qì shēng yán hè 。
yán hè shù xiū xiū , bái yún rú shuǐ liú 。
bái yún xiāo sàn jìn , lǒng sāi yǎn rán qiū 。
jī zǔ guān hé gù , mián lián fēng shù chóu 。
wǔ yíng chéng miào lüè , sì yě shī biān chóu 。
xū jiē xì chén yì , yòu fù líng xiān jì 。
zhī shù zì fāng xiāng , ní shā jǐ shěn nì 。
shū cǐ yù zhān yī , píng shēng shì měi wéi 。
yān xiāo bù kě yǎng , luán hè zì zhuī suí 。

太白西峯偶宿車祝二尊師石室晨登前巘憑眺書懷即事寄呈鳳翔齊員外張侍御

—— 盧綸

弱齡誠昧鄙,遇勝惟求止。
如何羈滯中,得步青冥裏。
青冥有桂藂,冰雪兩仙翁。
毛節未歸海,丹梯閑倚空。
逍遙擬上清,洞府不知名。
醮罷雨雷至,客辭山忽明。
山明鳥聲樂,日氣生嵓壑。
嵓壑樹脩脩,白雲如水流。
白雲消散盡,隴塞儼然秋。
積阻關河固,綿聯烽戍稠。
五營承廟略,四野失邊愁。
吁嗟繫塵役,又負靈仙迹。
芝朮自芳香,泥沙幾沈溺。
書此欲沾衣,平生事每違。
煙霄不可仰,鸞鶴自追隨。

仄平平仄仄,仄○平平仄。
○平平仄○,仄仄平平仄。
平平仄仄平,平仄仄平平。
平仄仄平仄,平平平仄○。
平平仄仄平,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
平仄仄平平,仄平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
平仄仄平平,○平仄○仄。
平仄仄○○,平平仄仄平。
平平仄仄仄,平仄仄平平。

ruò líng chéng mèi bǐ , yù shèng wéi qiú zhǐ 。
rú hé jī zhì zhōng , dé bù qīng míng lǐ 。
qīng míng yǒu guì cóng , bīng xuě liǎng xiān wēng 。
máo jié wèi guī hǎi , dān tī xián yǐ kōng 。
xiāo yáo nǐ shàng qīng , dòng fǔ bù zhī míng 。
jiào bà yǔ léi zhì , kè cí shān hū míng 。
shān míng niǎo shēng yuè , rì qì shēng yán hè 。
yán hè shù xiū xiū , bái yún rú shuǐ liú 。
bái yún xiāo sàn jìn , lǒng sāi yǎn rán qiū 。
jī zǔ guān hé gù , mián lián fēng shù chóu 。
wǔ yíng chéng miào lüè , sì yě shī biān chóu 。
xū jiē xì chén yì , yòu fù líng xiān jì 。
zhī shù zì fāng xiāng , ní shā jǐ shěn nì 。
shū cǐ yù zhān yī , píng shēng shì měi wéi 。
yān xiāo bù kě yǎng , luán hè zì zhuī suí 。

繁体原文 收起原文 韵律对照 收起韵律 注音对照 收起注音
  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
弱龄时倔强而愚昧,只求获得胜利后能够停下来休息。
身陷牢笼之中,怎能够获得自由的一步?
在那辽阔的天空中,有着桂树和冰雪两位仙翁。
毛节仍未返回大海,丹梯却空闲地依靠在虚空之上。
我心愿意飞升上清,可洞府却无人知晓。
祭祀仪式刚刚结束,雨雷突然降临,客人们匆忙告别山间。
山峦明亮,鸟儿欢快地歌唱,太阳的气息充满嵓壑。
嵓壑中的树木修剪整齐,白云如水流动。
白云消散殆尽,陇塞的景色已然是秋天的模样。
积存的困阻使得边关和河流变得坚固,烽火台和守卫之间纷繁复杂。
五营承担着庙堂的重任,四野却失去了边疆的忧愁。
唉呀,我被束缚于尘世的劳役之中,又背负着灵仙的足迹。
草木的香气自然芬芳,泥沙中有时也会陷溺其中。
写下这些文字,希望能够润湿我的衣裳,平生的事情总是无法顺遂。
烟霄的高处不可仰望,只有鸾鹤会自由地追随其中。

赏析:这首诗是唐代卢纶创作的一首山水田园诗,描写了诗人夜宿太白山,清晨登上西峰,眺望群山美景,抒发了诗人的清幽之情和对自然景色的赞美之情。
首段写诗人年幼,志向不大,只求能够远离烦恼和世俗,心向自然山水的宁静。作者通过"羁滞中,得步青冥里"这一句,表现了诗人渴望脱离世俗纷扰,追求内心的宁静。
接下来,诗人描绘了太白山上的壮丽景色,有桂藂、冰雪,有毛节、丹梯,将自然景物与仙境相提并论。这里的"桂藂"指的是桂树,象征着香气袭人;"冰雪两仙翁"则表现了山上的冷峻和神秘。诗中的"丹梯"和"洞府"则暗示了山上的险峻和神秘。
诗的后半部分,写诗人在山上看到壮丽景色,天空明朗,白云飘渺,山谷中鸟鸣悦耳,自然景色令人心旷神怡。但随后,诗人意识到国家边境的艰难处境,表现了对国家安宁的担忧。诗人以"五营承庙略,四野失边愁"的描述,表达了对国家困境的关切之情。
最后两句表达了诗人的自责之情,他认为自己虽然向往仙境,但却常常违背初衷,被尘世所累,无法达到心中所向。最后,诗人渴望飞仙,但却感到遥不可及。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者卢纶介绍:🔈

卢纶,字允言,河中蒲人。大历初,数举进士不第。元载取其文以进,补阌乡尉,累迁监察御史,辄称疾去。坐与王缙善,久不调。建中初,爲昭应令。浑瑊镇河中,辟元帅判官,累迁检校户部郎中。贞元中,舅韦渠牟表其才,驿召之,会卒。集十卷,今编诗五卷。 查看更多>>

卢纶的诗:

相关诗词:

同陆太祝鸿渐崔法曹载华见萧侍御留後说得卫抚州报推事使张侍御却回前刺史戴员外无事喜而有作三首 二 (tóng lù tài zhù hóng jiàn cuī fǎ cáo zǎi huá jiàn xiāo shì yù liú hòu shuō dé wèi fǔ zhōu bào tuī shì shǐ zhāng shì yù què huí qián cì shǐ dài yuán wài wú shì xǐ ér yǒu zuò sān shǒu èr)

朝代:唐    作者: 权德舆

鹤发州民拥使车,人人自说受恩初。
如今天下无冤气,乞为邦君雪谤书。

仄平平仄仄,仄○平平仄。
○平平仄○,仄仄平平仄。
平平仄仄平,平仄仄平平。
平仄仄平仄,平平平仄○。
平平仄仄平,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
平仄仄平平,仄平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
平仄仄平平,○平仄○仄。
平仄仄○○,平平仄仄平。
平平仄仄仄,平仄仄平平。

同陆太祝鸿渐崔法曹载华见萧侍御留後说得卫抚州报推事使张侍御却回前刺史戴员外无事喜而有作三首 一 (tóng lù tài zhù hóng jiàn cuī fǎ cáo zǎi huá jiàn xiāo shì yù liú hòu shuō dé wèi fǔ zhōu bào tuī shì shǐ zhāng shì yù què huí qián cì shǐ dài yuán wài wú shì xǐ ér yǒu zuò sān shǒu yī)

朝代:唐    作者: 权德舆

专城书素至留台,忽报张纲揽辔回。
共看昨日蝇飞处,并是今朝鹊喜来。

仄平平仄仄,仄○平平仄。
○平平仄○,仄仄平平仄。
平平仄仄平,平仄仄平平。
平仄仄平仄,平平平仄○。
平平仄仄平,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
平仄仄平平,仄平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
平仄仄平平,○平仄○仄。
平仄仄○○,平平仄仄平。
平平仄仄仄,平仄仄平平。

寄呈史太师二首 其二 (jì chéng shǐ tài shī èr shǒu qí èr)

朝代:宋    作者: 张鎡

自怜冰氏子,父祖已登门。
屏迹千官外,驰书一品尊。
华戎心处活,经传语前论。
欲理西风棹,因瞻只树园。

仄平平仄仄,仄○平平仄。
○平平仄○,仄仄平平仄。
平平仄仄平,平仄仄平平。
平仄仄平仄,平平平仄○。
平平仄仄平,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
平仄仄平平,仄平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
平仄仄平平,○平仄○仄。
平仄仄○○,平平仄仄平。
平平仄仄仄,平仄仄平平。

同陆太祝鸿渐崔法曹载华见萧侍御留後说得卫抚州报推事使张侍御却回前刺史戴员外无事喜而有作三首 三 (tóng lù tài zhù hóng jiàn cuī fǎ cáo zǎi huá jiàn xiāo shì yù liú hòu shuō dé wèi fǔ zhōu bào tuī shì shǐ zhāng shì yù què huí qián cì shǐ dài yuán wài wú shì xǐ ér yǒu zuò sān shǒu sān)

朝代:唐    作者: 权德舆

衆人哺啜喜君醒,渭水由来不杂泾。
遮莫雪霜撩乱下,松枝竹叶自青青。

仄平平仄仄,仄○平平仄。
○平平仄○,仄仄平平仄。
平平仄仄平,平仄仄平平。
平仄仄平仄,平平平仄○。
平平仄仄平,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
平仄仄平平,仄平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
平仄仄平平,○平仄○仄。
平仄仄○○,平平仄仄平。
平平仄仄仄,平仄仄平平。

寄郑员外 (jì zhèng yuán wài)

朝代:唐    作者: 张继

经月愁闻雨,新年苦忆君。
何时共登眺,整屐待晴云。

仄平平仄仄,仄○平平仄。
○平平仄○,仄仄平平仄。
平平仄仄平,平仄仄平平。
平仄仄平仄,平平平仄○。
平平仄仄平,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
平仄仄平平,仄平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
平仄仄平平,○平仄○仄。
平仄仄○○,平平仄仄平。
平平仄仄仄,平仄仄平平。

阙下偶书寄孙员外 (quē xià ǒu shū jì sūn yuán wài)

朝代:唐    作者: 李建勳

长安驱驰地,贵贱共悠悠。
白日谁相促,劳生自不休。
凤翔双阙晓,蝉噪六街秋。
独有南宫客,时来话钓舟。

仄平平仄仄,仄○平平仄。
○平平仄○,仄仄平平仄。
平平仄仄平,平仄仄平平。
平仄仄平仄,平平平仄○。
平平仄仄平,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
平仄仄平平,仄平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
平仄仄平平,○平仄○仄。
平仄仄○○,平平仄仄平。
平平仄仄仄,平仄仄平平。

被命中山以亲老不赴书怀寄集贤曾公参政赵公 (bèi mìng zhòng shān yǐ qīn lǎo bù fù shū huái jì jí xián céng gōng cān zhèng zhào gōng)

朝代:宋    作者: 张方平

野怀常逐白云飞,疎拙那能合世机。
偶似曹溪一宿觉,已多蘧瑗九年非。
畧呈幻事何须了,惟愿朝恩早放归。
它日莲华峯下去,犹期话道过黄扉。

仄平平仄仄,仄○平平仄。
○平平仄○,仄仄平平仄。
平平仄仄平,平仄仄平平。
平仄仄平仄,平平平仄○。
平平仄仄平,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
平仄仄平平,仄平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
平仄仄平平,○平仄○仄。
平仄仄○○,平平仄仄平。
平平仄仄仄,平仄仄平平。

早春呈水部张十八员外二首 二 (zǎo chūn chéng shuǐ bù zhāng shí bā yuán wài èr shǒu èr)

朝代:唐    作者: 韩愈

莫道官忙身老大,即无年少逐春心。
凭君先到江头看,柳色如今深未深。

仄平平仄仄,仄○平平仄。
○平平仄○,仄仄平平仄。
平平仄仄平,平仄仄平平。
平仄仄平仄,平平平仄○。
平平仄仄平,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
平仄仄平平,仄平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
平仄仄平平,○平仄○仄。
平仄仄○○,平平仄仄平。
平平仄仄仄,平仄仄平平。

旅次岐山得山友书却寄凤翔张尹 (lǚ cì qí shān dé shān yǒu shū què jì fèng xiáng zhāng yǐn)

朝代:唐    作者: 李端

本与戴徵君,同师竹上坐。
偶为名利引,久废论真果。
昨日山信回,寄书来责我。

仄平平仄仄,仄○平平仄。
○平平仄○,仄仄平平仄。
平平仄仄平,平仄仄平平。
平仄仄平仄,平平平仄○。
平平仄仄平,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
平仄仄平平,仄平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
平仄仄平平,○平仄○仄。
平仄仄○○,平平仄仄平。
平平仄仄仄,平仄仄平平。

韩冬郎即席为诗相送一座尽惊他日余方追吟连宵侍坐裴回久之句有老成之风因成二绝寄酬兼呈畏之员外 一 (hán dōng láng jí xí wèi shī xiāng sòng yī zuò jìn jīng tā rì yú fāng zhuī yín lián xiāo shì zuò péi huí jiǔ zhī jù yǒu lǎo chéng zhī fēng yīn chéng èr jué jì chóu jiān chéng wèi zhī yuán wài yī)

朝代:唐    作者: 李商隐

十岁裁诗走马成,冷灰残烛动离情。
桐花万里丹山路,雏凤清於老凤声。

仄平平仄仄,仄○平平仄。
○平平仄○,仄仄平平仄。
平平仄仄平,平仄仄平平。
平仄仄平仄,平平平仄○。
平平仄仄平,仄仄仄平平。
仄仄仄平仄,仄平平仄平。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
平仄仄平平,仄平○仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
仄仄平平仄,平平平仄平。
仄平平仄仄,仄仄仄平平。
平平仄平仄,仄仄平平仄。
平仄仄平平,○平仄○仄。
平仄仄○○,平平仄仄平。
平平仄仄仄,平仄仄平平。