sù dān yá wēng zhái
宿丹崖翁宅 🔈

朝代:唐 (táng)    作者: 元结 (yuán jié)

扁舟欲到泷口湍,春水湍泷上水难。
投竿来泊丹崖下,得与崖翁尽一欢。
丹崖之亭当石颠,破竹半山引寒泉。
泉流掩映在木杪,有若白鸟飞林间。
往往随风作雾雨,湿人巾履满庭前。
丹崖翁,爱丹崖,弃官几年崖下家。
儿孙棹船抱酒瓮,醉里长歌挥钓车。
吾将求退与翁游,学翁歌醉在鱼舟。
官吏随人往未得,却望丹崖慙复羞。

○平仄仄平仄平,平仄平平仄仄○。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平平平平○仄平,仄仄仄平仄平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平○。
仄仄平平仄仄仄,仄平平仄仄○平。
平平平,仄平平,仄平仄平平仄平。
平平仄平仄仄仄,仄仄○平平仄平。
平○平仄仄平平,仄平平仄仄平平。
平仄平平仄仄仄,仄仄平平平仄平。

piān zhōu yù dào lóng kǒu tuān , chūn shuǐ tuān lóng shàng shuǐ nán 。
tóu gān lái bó dān yá xià , dé yǔ yá wēng jìn yī huān 。
dān yá zhī tíng dāng shí diān , pò zhú bàn shān yǐn hán quán 。
quán liú yǎn yìng zài mù miǎo , yǒu ruò bái niǎo fēi lín jiān 。
wǎng wǎng suí fēng zuò wù yǔ , shī rén jīn lǚ mǎn tíng qián 。
dān yá wēng , ài dān yá , qì guān jǐ nián yá xià jiā 。
ér sūn zhào chuán bào jiǔ wèng , zuì lǐ cháng gē huī diào chē 。
wú jiāng qiú tuì yǔ wēng yóu , xué wēng gē zuì zài yú zhōu 。
guān lì suí rén wǎng wèi dé , què wàng dān yá cán fù xiū 。

宿丹崖翁宅

—— 元結

扁舟欲到瀧口湍,春水湍瀧上水難。
投竿來泊丹崖下,得與崖翁盡一歡。
丹崖之亭當石顛,破竹半山引寒泉。
泉流掩映在木杪,有若白鳥飛林間。
往往隨風作霧雨,濕人巾履滿庭前。
丹崖翁,愛丹崖,棄官幾年崖下家。
兒孫棹船抱酒甕,醉裏長歌揮釣車。
吾將求退與翁遊,學翁歌醉在魚舟。
官吏隨人往未得,却望丹崖慙復羞。

○平仄仄平仄平,平仄平平仄仄○。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平平平平○仄平,仄仄仄平仄平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平○。
仄仄平平仄仄仄,仄平平仄仄○平。
平平平,仄平平,仄平仄平平仄平。
平平仄平仄仄仄,仄仄○平平仄平。
平○平仄仄平平,仄平平仄仄平平。
平仄平平仄仄仄,仄仄平平平仄平。

piān zhōu yù dào lóng kǒu tuān , chūn shuǐ tuān lóng shàng shuǐ nán 。
tóu gān lái bó dān yá xià , dé yǔ yá wēng jìn yī huān 。
dān yá zhī tíng dāng shí diān , pò zhú bàn shān yǐn hán quán 。
quán liú yǎn yìng zài mù miǎo , yǒu ruò bái niǎo fēi lín jiān 。
wǎng wǎng suí fēng zuò wù yǔ , shī rén jīn lǚ mǎn tíng qián 。
dān yá wēng , ài dān yá , qì guān jǐ nián yá xià jiā 。
ér sūn zhào chuán bào jiǔ wèng , zuì lǐ cháng gē huī diào chē 。
wú jiāng qiú tuì yǔ wēng yóu , xué wēng gē zuì zài yú zhōu 。
guān lì suí rén wǎng wèi dé , què wàng dān yá cán fù xiū 。

  • 收藏
  • 笔记
  • 收藏
  • 做笔记
🐒
译文上移👆 复位🐬 附到原文右边💸 译文下移👇
🔈

译文:
扁舟欲到泷口湍,春水湍急,上水难以行舟。
投下鱼竿,停泊在丹崖下,与丹崖翁尽情欢聚。
丹崖上的亭子屹立在高峰之巅,破竹搭建的亭子引来寒泉。
泉水流淌在茂密的树梢之间,宛如一只白鸟在林间翱翔。
常常随风而来,化作薄雾和细雨,湿透了人的巾帽和鞋履,庭院中一片湿润。
丹崖翁,热爱这丹崖,放弃官职多年,与崖下的居家生活为伍。
子孙们划船托着装满酒的瓮,醉醺醺地长歌着,挥舞着钓车。
我将寻求退隐与翁一同游荡,向翁学习,在渔船上醉歌欢唱。
官吏们纷纷随着别人往前走,我却渴望归去丹崖,感到惭愧和羞耻。



总结:

这首诗描绘了作者与丹崖翁在泷口湍上的一次相遇。作者乘坐扁舟欲行驶过湍急的春水,最终在丹崖下停船,与丹崖翁尽情欢聚。丹崖上有一座亭子,它屹立在高峰之巅,由破竹搭建,引来寒泉。泉水流淌在茂密的树梢之间,宛如一只白鸟在林间翱翔。常常随风而来的雾雨,湿透了人的巾帽和鞋履,使整个庭院沐浴在湿润之中。丹崖翁热爱这个丹崖,放弃官职多年,与崖下的居家生活为伍。子孙们划船托着装满酒的瓮,在船上醉歌欢唱,挥舞钓车。作者将寻求与翁一同游荡退隐,向翁学习,在渔船上醉歌欢唱。官吏们纷纷随着别人往前走,而作者却渴望回到丹崖,感到惭愧和羞耻。整首诗以自然景物和人物形象来表达了作者对自由自在、随性而生活的向往和追求。

注:翻译、赏析非标准答案,仅用作辅助理解。

本文作者元结介绍:🔈

元结,字次山,河南人。少不羁,十七乃折节向学,擢上第,复举制科。国子司业苏源明荐之,结上时议三篇,擢右金吾兵曹参军,摄监察御史,爲山南西道节度参谋。以讨贼功,迁监察御史里行。代宗立,授着作郎。久之,拜道州刺史。爲民营舍给田,免徭役,流亡归者万余。进容管经略使,罢还京师。卒年五十,赠礼部侍郎。集十卷,今编诗二卷。 元结,字次山,河南人。少不羁,十七乃折节向学,擢上第,复举制科,国子司业苏源明荐之,结上时议三篇,擢右金吾兵曹参军,摄监察御史,爲山南西道节度参谋。以讨贼功,迁监察御史里行。代宗立,授着作郎,久之,拜道州刺史,爲民营舍给田,免徭役,流亡归者万余。进容管经略使,罢还京师。卒年五十,赠礼... 查看更多>>

元结的诗:

相关诗词:

赠道友雪崖朱先生 (zèng dào yǒu xuě yá zhū xiān shēng)

朝代:宋    作者: 龚大明

清高绝,雪崖翁,向上元机顿观通。
金鼎有丹成九转,凝然宴坐白云中。

○平仄仄平仄平,平仄平平仄仄○。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平平平平○仄平,仄仄仄平仄平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平○。
仄仄平平仄仄仄,仄平平仄仄○平。
平平平,仄平平,仄平仄平平仄平。
平平仄平仄仄仄,仄仄○平平仄平。
平○平仄仄平平,仄平平仄仄平平。
平仄平平仄仄仄,仄仄平平平仄平。

丹崖 (dān yá)

朝代:宋    作者: 郑瀛

丹崖之山丹气浮,葛洪老仙居上头。
丹成一去几千载,至今猿鹤生清愁。
丹井有泉石有拇,流芳直与天地久。
我来问山山不知,坐费山僧一盃酒。

○平仄仄平仄平,平仄平平仄仄○。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平平平平○仄平,仄仄仄平仄平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平○。
仄仄平平仄仄仄,仄平平仄仄○平。
平平平,仄平平,仄平仄平平仄平。
平平仄平仄仄仄,仄仄○平平仄平。
平○平仄仄平平,仄平平仄仄平平。
平仄平平仄仄仄,仄仄平平平仄平。

宿洄溪翁宅 (sù huí xī wēng zhái)

朝代:唐    作者: 元结

长松万株遶茅舍,怪石寒泉近岩下。
老翁八十犹能行,将领儿孙行拾稼。
吾羡老翁居处幽,吾爱老翁无所求。
时俗是非何足道,得似老翁吾即休。

○平仄仄平仄平,平仄平平仄仄○。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平平平平○仄平,仄仄仄平仄平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平○。
仄仄平平仄仄仄,仄平平仄仄○平。
平平平,仄平平,仄平仄平平仄平。
平平仄平仄仄仄,仄仄○平平仄平。
平○平仄仄平平,仄平平仄仄平平。
平仄平平仄仄仄,仄仄平平平仄平。

废宅 (fèi zhái)

朝代:宋    作者: 汪元量

王侯多第宅,草满玉阑干。
纵有春光在,人谁看牡丹。

○平仄仄平仄平,平仄平平仄仄○。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平平平平○仄平,仄仄仄平仄平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平○。
仄仄平平仄仄仄,仄平平仄仄○平。
平平平,仄平平,仄平仄平平仄平。
平平仄平仄仄仄,仄仄○平平仄平。
平○平仄仄平平,仄平平仄仄平平。
平仄平平仄仄仄,仄仄平平平仄平。

白龙洞磨崖 (bái lóng dòng mó yá)

朝代:宋    作者: 史少南

一自凌空降节飞,日瞻华表望翁归。
今犹香气浮丹竈,时有仙韶殷翠微。
青鸟山深藏宿雾,白猿洞敞纳晨晖。
榴房桃李年年实,底事游人遇者稀。

○平仄仄平仄平,平仄平平仄仄○。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平平平平○仄平,仄仄仄平仄平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平○。
仄仄平平仄仄仄,仄平平仄仄○平。
平平平,仄平平,仄平仄平平仄平。
平平仄平仄仄仄,仄仄○平平仄平。
平○平仄仄平平,仄平平仄仄平平。
平仄平平仄仄仄,仄仄平平平仄平。

动物

经吴真君旧宅 (jīng wú zhēn jūn jiù zhái)

朝代:唐    作者: 施肩吾

古仙炼丹处,不测何岁年。
至今空宅基,时有五色烟。

○平仄仄平仄平,平仄平平仄仄○。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平平平平○仄平,仄仄仄平仄平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平○。
仄仄平平仄仄仄,仄平平仄仄○平。
平平平,仄平平,仄平仄平平仄平。
平平仄平仄仄仄,仄仄○平平仄平。
平○平仄仄平平,仄平平仄仄平平。
平仄平平仄仄仄,仄仄平平平仄平。

题洪崖仙坛 (tí hóng yá xiān tán)

朝代:宋    作者: 艾性夫

树精不死卧松关,呵护仙翁旧禁坛。
天阔难寻骑去鹤,井香疑有炼成丹。
山如辟谷秋逾瘦,屋尚凌虚夏亦寒。
行遍苍崖无石髓,空和凉月倚阑干。

○平仄仄平仄平,平仄平平仄仄○。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平平平平○仄平,仄仄仄平仄平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平○。
仄仄平平仄仄仄,仄平平仄仄○平。
平平平,仄平平,仄平仄平平仄平。
平平仄平仄仄仄,仄仄○平平仄平。
平○平仄仄平平,仄平平仄仄平平。
平仄平平仄仄仄,仄仄平平平仄平。

庚申冬寿秋崖先生 (gēng shēn dōng shòu qiū yá xiān shēng)

朝代:宋    作者: 吴龙翰

瑞宿当年降世间,祁山深处着仙坛。
梅开冰壑珊瑚瘦,崖耸晴空碧玉寒。
清气胚成龟鹤相,丹田炼就虎龙蟠。
待教须髩浑如雪,恰写耆英与世看。

○平仄仄平仄平,平仄平平仄仄○。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平平平平○仄平,仄仄仄平仄平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平○。
仄仄平平仄仄仄,仄平平仄仄○平。
平平平,仄平平,仄平仄平平仄平。
平平仄平仄仄仄,仄仄○平平仄平。
平○平仄仄平平,仄平平仄仄平平。
平仄平平仄仄仄,仄仄平平平仄平。

动物

过逍遥山 (guò xiāo yáo shān)

朝代:宋    作者: 严羽

来过许仙宅,复窥洪崖井。
地逐灵胜高,兴接烟霞永。
伊余坐昏垫,久欲还林岭。
明发囊丹砂,归欤链颓景。

○平仄仄平仄平,平仄平平仄仄○。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平平平平○仄平,仄仄仄平仄平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平○。
仄仄平平仄仄仄,仄平平仄仄○平。
平平平,仄平平,仄平仄平平仄平。
平平仄平仄仄仄,仄仄○平平仄平。
平○平仄仄平平,仄平平仄仄平平。
平仄平平仄仄仄,仄仄平平平仄平。

剡溪杂咏 阮仙翁宅 (yǎn xī zá yǒng ruǎn xiān wēng zhái)

朝代:宋    作者: 王十朋

再入山中去,烟霞锁翠微。
故乡遗宅在,何日更来归。

○平仄仄平仄平,平仄平平仄仄○。
平平平仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
平平平平○仄平,仄仄仄平仄平平。
平平仄仄仄仄仄,仄仄仄仄平平○。
仄仄平平仄仄仄,仄平平仄仄○平。
平平平,仄平平,仄平仄平平仄平。
平平仄平仄仄仄,仄仄○平平仄平。
平○平仄仄平平,仄平平仄仄平平。
平仄平平仄仄仄,仄仄平平平仄平。