tí hóng yá xiān tán
题洪崖仙坛 🔈
树精不死卧松关,呵护仙翁旧禁坛。
天阔难寻骑去鹤,井香疑有炼成丹。
山如辟谷秋逾瘦,屋尚凌虚夏亦寒。
行遍苍崖无石髓,空和凉月倚阑干。
仄平仄仄仄平平,平仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
樹精不死卧松關,呵護仙翁舊禁壇。
天闊難尋騎去鶴,井香疑有煉成丹。
山如辟穀秋逾瘦,屋尚凌虛夏亦寒。
行遍蒼崖無石髓,空和凉月倚闌干。
仄平仄仄仄平平,平仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
- 收藏
- 做笔记
译文:
树精虽不死,卧守在松关,守护着仙人古老的禁地。天空广阔,难以寻觅乘鹤而去的道路,井香散发出一股疑似炼制丹药的香气。山势如同辟谷,秋日愈发显得苍瘦,房屋仍耸立于虚空之上,夏日却同样寒凉。走遍青崖,却无法找到石髓之物,只有孤月寂寥地依靠在栏杆上。
总结:
诗人描绘了松关中树精的存在与仙禁之地的守护,以及离奇的景象和仙草的气息。山色深幽,房屋虚凌,环境与季节形成鲜明对比,而最终景象中的孤月更映衬出一片幽静寂寥之感。
艾性夫的诗:
相关诗词:
题唐师善洪崖图 (tí táng shī shàn hóng yá tú)
太白尚不识,洪崖焉肯来。
一蹇五獠奴,奸人之所为。
得非成方遂,独无隽不疑。
至今好仙者,犹为图画欺。
仄平仄仄仄平平,平仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
题梅仙坛 (tí méi xiān tán)
吏隠清风几百年,长松修竹满坛前。
汉皇若听三书谏,未必先生便肯仙。
仄平仄仄仄平平,平仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
古仙坛 (gǔ xiān tán)
远山谁放烧,疑是坛边醮。
仙人错下山,拍手坛边笑。
仄平仄仄仄平平,平仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
留题白崖 (liú tí bái yá)
金地枕岩壑,登临荡鬰怀。
林泉围翠幄,仙洞锁阴霾。
秋练澄江静,云屏叠嶂排。
坐凉风入竹,殿古藓侵阶。
潇洒来僧舍,嚣烦厌县斋。
白崖今得到,无处问洪崖。
仄平仄仄仄平平,平仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
洪崖 (hóng yá)
张老升仙不记年,石崖遗迹尚流传。
心期默契真如见,何必追随与拍肩。
仄平仄仄仄平平,平仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
登洪崖桥与通端三首 其三 (dēng hóng yá qiáo yǔ tōng duān sān shǒu qí sān)
同到洪崖桥上,水光射着山寒。
为君更吐妙语,乞与西山老端。
仄平仄仄仄平平,平仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
题梅坛 (tí méi tán)
忠肝一点炳如月,世事难将道眼看。
驾取云軿昇斗府,惟遗岩壑拱仙坛。
仄平仄仄仄平平,平仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。
戏答白稹 (xì dá bái zhěn)
欺天行当吾何有,立地机关子太乖。
五百青蚨两家阙,白洪崖打赤洪崖。
仄平仄仄仄平平,平仄平平仄仄平。
平仄平平平仄仄,仄平平仄仄平平。
平平仄仄平平仄,仄仄平平仄仄平。
仄仄平平平仄仄,平平平仄仄平平。